Chương 51
Snow Girl, một tinh linh hạng trung trong tựa game nổi tiếng mà Seiji đã từng chơi trong kiếp trước, có kĩ năng tấn công chính là một chiêu thức khống chế diện rộng… (Edit: Game này chắc hẳn là Onmyouji for sure)
‘Nhớ quá đi. Cô ấy là nhân vật miễn phí đầu tiên mình nhận được trong game đó.’ Một mảnh kí ức hiện lên trong tâm trí Seiji.
*Khụ khụ* Cậu lại lạc đề nữa rồi.
Ở xứ sở hoa anh đào, Snow Girl là một linh hồn mà mọi người hẳn là đều đã từng nghe qua các câu chuyện kể. Theo truyền thuyết, cô ấy sở hữu một vẻ đẹp đáng kinh ngạc thêm vào đó chút sự nhẫn tâm vô nhân tính; cô ta thậm chí sẽ không hề có chút ngần ngại khi tước đi một mạng người, bằng một sự tương phản kinh hoàng nhưng cũng rất ư đẹp đẽ.
Tỉ lệ xuất hiện của cô trong các bộ anime ở thế giới này là rất cao, gần như chạm ngưỡng một trăm phần trăm trong những anime có chủ đề về ma quỷ hay linh hồn.
Đối với Seiji, cô nàng chính xác là hệt như một truyền thuyết từ Nhật Bản trong kiếp trước của cậu về Yuki-onna.
Dù gì thì, snow girl được coi là một thực thể xinh đẹp nhưng chết người.
“Chúng ta sẽ phải đụng độ một snow girl nếu tiếp tục điều tra…nghe cứ như trò đùa, nhưng tôi nghĩ họ sẽ tin tôi.” Seiji xoa cằm. “Hãy làm như cậu nói đi; tôi sẽ thuyết phục bọn họ rút lui khỏi vụ này cùng lúc đó cũng sẽ gắng hết sức để không tiết lộ quá nhiều. Nhưng….về phần hai cậu, liệu hai cô có thể đối đầu với kẻ địch không?”
Seiji đối mặt trực diện với hai cô gái trẻ trước mặt cậu.
Cả hai người họ đều giữ im lặng.
“Cỏ vẻ như không có cơ hội cao nhỉ….Để tôi đổi câu hỏi- cô nghĩ tình trạng này sẽ tiến triển như thế nào?”
Cậu ấy lại một lần nữa nhận lại sự im lặng.
Seiji thấy rằng cậu ta sẽ không thể nào nhận được câu trả lời.
Ngay khi cậu chuẩn bị rời đi, có ai đó bỗng dưng nhảy bổ vào lưng cậu và ôm chầm lấy cậu!
“Eh…Kirin?” Seiji khá giật mình trước khi phát hiện ra người đang ôm cậu là cô gái có đôi tai mèo, người rất thích xuất hiện từ những chỗ không ai biết!
“Rana?” Hitaka kinh ngạc khi thấy cảnh tượng này: “Tại sao cậu…”
Cũng giống như Natsuya, Hitaka cũng không kém phần ngạc nhiên khi nhìn thấy một cô gái tai mèo hành xử rất thân mật với một người con trai cô ấy mới gặp.
Rana Kirin đang bám dính lấy lưng của Seiji, một hành động mà mấy con gấu Koala sẽ làm, và cô đặt đầu mình lên vai Seiji trong khi nhìn về phía Natsuya và Hitaka không chớp mắt.
“Rana…” Natsuya có vẻ nhìn thấy gì đó từ đôi mắt của miêu nữ này.
Sự im lặng lại tiếp tục hiện diện một lúc nữa.
“Rana, nhanh xuống khỏi lưng cậu ta mau!” Hitaka nói với cô nàng miêu nữ.
Nhưng thay vì buông ra, cô lại nhắm mắt lại và dụi khuôn mặt cô vào mặt của Seiji.
Seiji cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Cậu không biết tại sao cô nàng này lại cư xử thân mật với cậu đến thế, hay phải đáp lại hành động của cô thế nào. Cậu có nên tiếp tục đứng đây không?
Natsuya Yoruha thở dài.
“Rana, em thấy Haruta-kun có thể giúp đỡ được cho chúng ta phải không?”
“Eh?” Hitaka bất ngờ trước những lời này.
“Meow ~” Rana rên rừ rừ khi cô tiếp tục dụi vào mặt Seiji. (Edit: h các bạn muốn Nyan~ hay Meow~)
Dễ thương quá! Seiji hoàn toàn bị vẻ moe của cô nàng làm chủ.
“Tiểu thư?” Hitaka nhìn Natsuya để nhận được sự giải thích.
“Chị cũng không biết Rana đang nghĩ gì, nhưng có vẻ là em ấy nghĩ rằng chúng ta nên cho Haruta-kun biết nhiều hơn về chuyện này.”
“Làm sao có thể….Ngay cả khi cậu ta là một ‘Haruta’, cậu ta cũng chỉ là….”
“Chị biết.” Natsuya thở dài.
Sau đó, cô hướng ánh mắt của cô về Seiji một lần nữa.
“Rana có lẽ đã nghĩ cậu nên biết thêm chi tiết…Cậu có muốn nghe không?”
Từ ánh mắt của Natsuya, Seiji biết rằng vấn đề này không phải là thứ mà cậu có thể chỉ nghe rồi quên nó đi.
Liệu cậu có nên dấn sâu vào lãnh địa của những người sử dụng phép thuật huyền bí không?
Seiji cười thầm trong đầu.
Không có sự do dự nào hiện diện ở trong cậu cả.
Ngay cả khi đó không phải bởi cái sự thật rằng hội trưởng hội học sinh, người đã từng giúp đỡ cậu rất có thể đang gặp nguy hiểm, và vẫn chưa nói đến vấn đề huyết thống, cậu là thành viên trong gia tộc Haruta, đó chỉ đơn thuần là sự tò mò rất tự nhiên của Seiji thúc đẩy cậu tìm hiểu thêm về sức mạnh huyền bí.
Sau khi được chuyển sinh và sở hữu khả năng gian lận quá bá đạo, làm sao cậu có thể bỏ qua những sức mạnh thần bí khác chứ!?
Không có gì phải sợ cả; cậu đơn giản là chỉ cần bước tiếp về phía trước!
“Xin hãy nói cho tôi nghe hết. Ngay cả khi việc tôi có thể giúp đỡ được gì không là vẫn chưa có gì nói chắc được…nhưng tôi không muốn phải đứng nhìn mà không làm được gì hết! Seiji kiên quyết nói ra với sự quyết đoán ẩn trong mắt cậu.
Natsuya nhẹ nhàng mở to mắt.
Hitaka cũng thể hiện một sự sửng sốt.
Phong thái gây ấn tượng mạnh hiện tại của Seiji đã tác động đến cả hai cô gái, những người đang mang trong mình thứ sức mạnh huyền bí ấy.
“Được rồi…như cậu mong muốn.”
Natsuya gật đầu.
“Hitaka, phiền em làm chút trà cho chúng ta được không?”
Một phút sau.
Ba người bọn họ ngồi xung quanh chiếc bàn cùng với những tách trà nóng hổi đặt trước mặt từng người.
Seiji tận lòng muốn ôm lấy cô nàng miêu nữ giống như lần trước, nhưng cô đã nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ trong khi vẫn đang bám chặt trên lưng cậu. Cô ấy thật đúng là giống hệt một con gấu Koala.
Dù gì thì, với sức cậu cô ấy cũng không nặng lắm, mà hơn nữa người cô ấy rất ấm, mềm mại, và dễ thương, nên cậu vẫn lựa chọn để cô ấy ở đó! (Trans: cái gì ấm mà mềm vậy??) (Edit: thanh niên ăn biết bao cái tết mà vẫn chưa bao h nắm tay gái cho hay :))))) )
Seiji nhấp một ngụm trà của hội trưởng lần thứ hai. Trà rất ngon, hệt như lần trước.
“Haruta-kun, tôi nghĩ cậu cũng đã nhận ra rồi, nhưng bọn tôi thật sự không nằm ở kèo trên.” Natsuya uống một chút trà trước khi tiếp tục. “Kẻ địch đã bắt đầu hành động rồi, nhưng chúng tớ vẫn chưa biết được chúng là ai. Bọn tôi thậm chí còn không thể ngăn chặn Shikigami của chúng nữa là. Nếu tình trạng vẫn tiếp tục như hiện tại, thì chẳng mấy chốc quân địch sẽ tiến gần hơn cho việc chuẩn bị của chúng. Và khi chúng đến cho trận quyết đấu, thì tức cũng có nghĩa với việc chúng đã hoàn thành công tác chuẩn bị…Tôi nghĩ tôi cũng không cần giải thích điều đó có ý nghĩa gì nữa.
Seiji gật đầu thấu hiểu.
“Nếu như việc ngăn chặn hành động của kẻ địch khó đến vậy, thế sao các cậu không tiến hành việc chuẩn bị của mình? Nếu kẻ địch biết cách chuẩn bị một Kết Giới, các cô cũng phải biết những phương pháp tương tự chứ, phải không?” (Trans: spell formation dịch tạm vậy
- Edit: chương trước mình để là “Pháp Trận” cái này thật sự ko biết phải để sao cho sát nghĩa, sẽ check convert sau)
“Kết Giới của chúng tớ đã được xác định ngay tại đây.” Natsuya nhìn ra cửa sổ. “Toàn bộ trường cao trung Genhana chính là một phần của kết giới.”
‘Woa, cô ấy bỗng dưng lôi cả trường vào vụ này sao!?’
Seiji nhướng mày.
“Cậu có vẻ không thấy sốc lắm nhỉ.”
“Tôi vẫn có chút bất ngờ…Chỉ là tôi có thể tưởng tượng ra điều ấy vì đã xem nhiều anime có cốt truyện tương tự thế rồi.”
“Cậu nói đúng nhỉ…” Natsuya khúc khích cười.
Nụ cười đó của cô nhắc nhở cậu về một câu hỏi mà cậu luôn muốn hỏi cô vào lần cuối họ gặp nhau, nhưng bây giờ không phải là lúc thích hợp để hỏi nó.
“Cậu có thể nhìn toàn cảnh trường cao trung Genhana tại lâu đài riêng của tôi, nơi tôi che dấu thân phận thực sự của mình là một Onmyouji. Bề mặt của trường được bao bọc bởi một lá chắn linh lực khổng lồ, và có rất nhiều bẫy pháp thuật chờ đợi kẻ thù ờ đấy. Cũng có rất nhiều tinh linh và ác quỷ đi tuần, cả bên trong lẫn ngoài- chỉ những người có năng lực huyền bí mới có thể nhận diện được chúng. Hitaka và Rana như là cánh tay phải và trái của tôi trong khi tôi là người cai quản có quyền sai khiến mọi thứ ở đây, dù bên ngoài chỉ hiện hiện với tư cách là hội trưởng hội học sinh. Cho nên nơi này thường khá là an toàn, và tất nhiên một Onmyouji khác sẽ không thể nào đột nhập được vào đây theo cách thức thông thường. Tuy nhiên mọi chuyện sẽ đổi khác khi có một trận đấu giữa các pháp sư Âm Dương.
Tiếp tục liên tưởng đến cái sự tương đồng với một tòa lâu đài, thì nếu như tôi là người đang ở trong một pháo đài kiên cố, vậy thì những điều mà kẻ thù ở ngoài kia đang làm không gì khác ngoài chế tạo vũ khí công thành và sắp xếp đội quân của chúng. Khi chúng đã hoàn thành việc chuẩn bị, chúng sẽ đến thách đấu tôi, điều đó đồng nghĩa với việc bắt đầu cuộc tấn công của chúng lên lâu đài của tôi. Cậu chắc giờ đã hiểu rồi chứ, phải không, Haruta-kun?”
Seiji xoa cằm cùng với cái gật đầu.
Kẻ địch chỉ tấn công lâu đài tượng trưng của cô ấy chỉ khi đã hoàn thành công tác chuẩn bị. Nếu kẻ địch không cảm thấy khả quan về khả năng chiến thắng của mình, chúng sẽ chẳng đoái hoài gì đến việc thách đấu cô ấy.
Điều đó cũng có nghĩa là khi kẻ địch thật sự bắt đầu tấn công, sẽ có khả năng cao là lớp phòng thủ của tòa lâu đài sẽ không thể nào đứng vững được trước cuộc tấn công ấy!
Cho nên các lựa chọn ít ỏi của phe Natsuya có hiện giờ, hoặc là phá rối sự chuẩn bị của kẻ địch, từ đó làm gián đoạn khâu chuẩn bị cho việc hoàn thành kết giới cần cho cuộc tấn công của chúng lên lâu đài của Natsuya, hoặc là tìm ra danh tính và nơi lẩn trốn của kẻ địch trước khi chúng kết thúc việc chuẩn bị và mở một cuộc tấn công phủ đầu để đánh bại chúng!
“Tôi…hiểu. Việc quan trọng nhất bây giờ là ngăn chặn Shikigami của kẻ địch hiện đang chuẩn bị cho kết giới. Không quan trọng việc ta muốn làm gián đoạn các thỏa thuận của chúng hay là tìm ra kẻ địch này là ai, Shikigami là điểm then chốt cho vấn đề của chúng ta.
Seiji liếc nhìn Natsuya.
“Đúng vậy.” Natsuya thở dài một tiếng trước khi tiếp tục, “Nhưng bọn tôi hiện đang lâm vào ngõ cụt vì không có chút tiến triển gì trong vụ này.”
Sự im lặng lại một lần tràn ngập căn phòng.
“Theo giả thuyết mà nói thì- chỉ là giả thuyết thôi đấy…” Seiji cẩn thận cất lời một lần nữa, “Nếu tình trạng bây giờ vẫn cứ tiếp tục, và các cậu thì không thể ngăn chặn được việc kẻ địch hoàn thành khâu chuẩn bị, thì điều gì sẽ xảy ra cho các cậu khi kẻ địch bắt đầu cuộc tấn công sau khi đã chuẩn bị đầy đủ? Và điều gì sẽ xảy ra cho ngôi trường này?” . . . .
.
.
.
.
Trans: Nhokdauto1
Edit: ~~~~
P/S: Tầm 2-3 chương nữa sẽ hay hơn chăng ~ kết thúc chuỗi trò chuyện chán ngắt cho cả edit, trans và người đọc.