Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mộng Ngã

Chương 23: Dong Đoàn Vĩ Kỳ




Chương 23: Dong Đoàn Vĩ Kỳ

Dạ Vũ tiếp tục hướng Tây Bắc Sâm Lâm Cự Phong tiến vào tới một nơi gọi là Đoàn Phường, đây là nơi nghỉ ngơi của các Dong Binh Đoàn liệt hiệp yêu thú, họ trao đổi chiến lợi phẩm, tuyển mộ thành viên và các thứ liên quan trước khi về thành bán lại. Ở đây Lòng Xà hỗn tạp đủ các loại người ưa chém g·iết tới từ không biết bao nhiêu thành xung quanh Sâm Lâm, tất nhiên nổi tiếng nhất vẫn là Cự Phong thành hắn, chuyên gia liệt hiệp yêu thú, bởi thế sâm lâm cũng lấy tên thành này luôn.

Đoàn Phường là một trang gia được bao bọc bởi thành quách bằng đá, bên trong chủ yếu là quán ăn và nhà nghỉ cũng khá khang trang, ở giữa sân được lát bằng đá, đó là khu vực để xác yêu thú liệt hiệp được của các Binh Đoàn đem ra trao đổi ở đó, nơi này lộn xộn đôi chút nhưng tuyệt không có việc c·ướp b·óc.

Dạ Vũ một thân một mình tiến tới Đoàn Phường, hay vừa bước tới cửa thì đã có tiểu nhị của một quán ăn ra chào đón kéo khách

“Huynh đệ trông thật tuấn tú, là lần đầu tiên tới đây đúng không”

“Làm sao huynh biết” Dạ Vũ tỏ ra ngạc nhiên nhưng hắn cũng không khó đoán, những người tới đây đều mặt mũi lấm nem, v·ết t·hương chằng chít, thậm chí cơ thể còn phát ra chút mùi h·ôi t·hối bởi cả mấy tháng có khi năm trời trong sâm lâm liệt hiệp yêu thú trong khi đó mặt mũi non nớt, quần sao sạch sẽ như thế này kẻ ngu cũng nhận ra.

“Hahah, đấy là công việc của ta mà, tiểu đệ có phải tìm kiếm dong đoàn tham gia vào không, gặp Tư Vận ta là đúng người rồi”

“ồ”

Dạ Vũ được Tư Vận dẫn đi một vòng cũng thuê được nhà trọ, hắn dẫn Dạ Vũ tới quán ăn mà hắn ba hoa là ngon nhất nơi này. Dạ Vũ thừa biết đây là Tư Vận có ăn hoa hồng với những nơi hắn dẫn tới nhưng là cũng làm theo, tên này thông tư ở đây từ hắn cũng giúp đỡ được nhiều.

“Ta khuyên đệ không nên tham gia vào những dong đoàn tuyển mộ thành viên bằng thông cáo”

“Ồ, sư huynh chỉ giáo” Dạ Vũ tỏ ra lắng nghe

“Đệ biết đấy, liệt hiệp yêu thú chính là cùng nhau liều mạng không biết sống c·hết thế nào, trong đoàn tuyệt đối phải tin tưởng lẫn nhau, việc tuyển mộ thành viên bằng thông cáo đa phần là cấp bách, đánh thuê thời vụ thôi, sau đó sẽ tách ra, không lâu dài”

“Hơn nữa cũng không ít kẻ ác dẫn dụ những người mới như đệ bên ngoài tuyển mộ thành viên dong đoàn sau đó nửa đường g·iết c·ướp, đổ tại yêu thú cũng không ai kiểm chứng được, cho nên việc biết dong đoàn nào thực sự cần người, dong đoàn nào làm việc đường hoàng là rất quan trọng….mà ta ở đây đã lâu, thông tin sẽ là có cho đệ đi”

Nói đến đây hai tay hắn vê vê vào nhau ra dấu hiệu đòi phụ phí, Dạ Vũ cũng là biết nguyên tắc hoạt động ở đây đưa cho hắn một nguyên thạch, hai người nói chuyện đôi chút về một số bang được cho là uy tín rồi tách nhau ra. Theo lời của Tư Vận đang là có ba bang thực sự cần tuyển thành viên mới Dạ Vũ cân nhắc một chút cuối cùng chọn bang của Vĩ Kỳ, Vĩ Kỳ năm nay hơn ba mươi tuổi đã là huyền khí cửu giai cũng là có thực lực, hắn trước thuộc dong đoàn người ta nay là có ý tự lập đoàn của riêng mình, dong đoàn này mới thành lập được vài tháng nên cần thành viên. Vĩ Kỳ cũng không yêu cầu quá khắt khe về thực lực và kinh nghiệm, Dạ Vũ cũng là nhắm tới việc này, đoàn mới thành lập thì chỉ cần có cống hiến ắt được coi trọng, vào những đoàn cũ gần như là cố định địa vị rồi.

Vĩ Kỳ hai ngày nữa sẽ tới đây thực hiện chuyến liệt hiệp tiếp theo, Dạ Vũ tính toán đợi ở đây, trong lúc đó vẫn là tranh thủ tu luyện đi.

Lúc này đã là hai ngày sau đó, trong một phòng trọ khá rộng khoảng chín người đang nghỉ ngơi chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo.



“Đoàn trưởng, nghe bảo đoàn ta có thêm thành viên mới?” người thanh niên lên tiếng hõi tên Cao Lãnh, tầm tuổi hai năm cũng là huyền khí bát giai, khuôn mặt sắc lạnh cho người ta cảm giác khó gần, ở đoàn này, hắn là thành viên thứ sau Vĩ Kì, có thể nói lên tầm quan trọng của hắn, mọi người nghe vậy nhất thời tò mò, tập trung về phía Vĩ Kì

“Uhm, tí nữa tới bữa ăn là cùng hắn gặp qua đánh giá thực lực, nếu được thì đoàn ta có mười người, không thì chỉ chín là chốt số……ta nghe Tư Vận nói hắn mới mười bốn tuổi tu vi thất giai”

“Cái gì…thất giai mười bốn tuổi…là thiếu gia nhà nào đi chơi vậy” Thanh niên tên Bác Văn tay đã gặm bắp ngô thưởng thức lười quan tâm sự tình nghe vậy cũng bật phắt dậy kinh ngạc mồm mép vẫn còn nhòm nhoàm trong miệng hạt ngô

“Các đệ đã nghe vụ con trai thành chủ Tiêu Dao thành chiến đài chưa”

“Hình như có nghe nói chuyện ở đâu đó….nhưng mà tên chiến đấu với con trai Thế Dân hẳn phải c·hết đi”

Vĩ Kỳ nghe xong cũng tỏ ra trầm ngâm, hắn cũng nghe đồn tên kia dính độc Tử Xà hẳn phải c·hết không nghi ngờ, hơn nữa tu vi lúc đó với ngũ giai, mới qua một năm tự nhiên ở đâu sống lại tu vi còn lên tận hai tiểu cảnh giới.

“Có lẽ là ma muốn tham gia vào đoàn của chúng ta đi”

Chín người đoàn Vĩ Kỳ lúc sau này đang ở trong căn phòng trên gác của tửu điếm, đội này bọn họ có đặc điểm là không thích ồn ào náo nhiệt nên chọn nơi này dùng bữa xong là xuất hành, Dạ Vũ có hẹn trước bây giờ mới tới gõ cửa

“ Xin hỏi có phải là Vĩ Kỳ đoàn trưởng bên trong”

“Vào đi”

Dạ Vũ tiến vào, đối diện chín cặp mắt nhìn chằm chằm soi sét nhưng hắn là vẫn tự tin điềm tĩnh, tiến tới chắp tay hành lễ.

“Gặp mặt đoàn trưởng, sư đệ Dạ Vũ”

Dạ Vũ vừa cất lời xong thì Cao Lãnh một bên thương đã trong tay đâm tới, Dạ Vũ lách nhẹ tránh thoát, vung đao trở lại dùng toàn lực chém thẳng Cao Lãnh, Cao Lãnh thu thương sau đó nâng thương vận chuyển nguyên khí cũng hết sức chống đỡ, “Keng” nhưng hắn chính là đang ngồi, thế không có tốt bị phản lực ngã ngửa ra sau, mấy huynh đệ phía sau nhanh tay đỡ hắn khỏi ngã ngửa mất mặt.

“hahaha…..thật hiếm khi thấy bộ dạng của Cao sư đệ như thế này…..thống khoái,”



“Phải lắm….hhahaa….Vĩ đại ca, nhận luôn tiểu đệ này vào đoàn ta”

“Đúng đúng…nhận luôn”

Cả đám thấy một màn này không những không tức giận mà còn cười khoái chí, chính là Dạ Vũ vừa ý hành động, đây thực ra cũng là thử năng lực cũng như tác phong hành sự của người mới, Dạ Vũ tỉnh táo để tránh né đòn t·ấn c·ông bất ngờ cùng sau đó phản công dũng mạnh hợp ý mọi người.

“Sư huynh…thất lễ”

“Không chỉ gì, huynh đệ không đánh không quen”

“Đúng, không đánh không quen…nào Vũ Đệ…ta Vĩ Kỳ chính thức nhận đệ vào đội, mọi người nâng ly chúc mừng”

Dạ Vũ chính thức được nhận vào đội, dù sao đoàn mới thành lập, toàn thành viên mới nên cũng dễ làm quen, mọi người đánh chén một bữa rồi xuất hành. Hắn cũng biết được phương thức chia chiến lợi phẩm của đội, đầu tiên trưởng đoàn trước tiên đánh giá công sức của từng người trong chuyến đi, rồi phân chia tài nguyên. Sau đó các thành viên có nếu ý kiến thì góp ý lấy biết quyết số đông quyết định, như vậy Dạ Vũ thấy hết sức hợp lý, còn tốt hơn nhiều đoàn chia đều đầu người, tránh cho kẻ không làm vẫn có ăn.

Đội hình của đoàn nhìn chung thực lực cũng không thuộc loại mạnh, chưa có nổi một người Huyền Cơ, có Vĩ Kỳ là cao nhất huyền khí cửu giai đỉnh phong, cơ hồ một thời gian nữa sẽ tiến giai, Cao Lãnh và hai người nữa là huynh đệ sinh đôi Lôi Kiệt và Lôi Lưu tu vi bát giai. Còn lại sau người bao gồm cả Dạ Vũ đều là thất giai tu vi. Tuy rằng chiến lực tổng thể của đoàn còn chưa lớn nhưng tiềm năng cũng không tồi, đa phần thành viên đều còn trẻ, lớn nhất là Vĩ Kỳ ngoài ba mươi còn mọi người dưới ba mươi đổ lại.

Mọi người thẳng phía sâu sâm lâm tiến tới, sau một thời gian bàn bạn tuỳ vào năng lực từng người, đội ngũ di chuyển theo đội hình ba, bốn, ba. Ba người Cao lãnh, Lôi Kiệt, Lôi Lưu thực lực bát giai khá mạnh sẽ đi cuối đoàn. Bốn người thất giai yếu nhất sẽ đi giữa, còn Dạ Vũ và Bác Văn cùng Vĩ Kỳ đi đầu, Dạ Vũ không giấu diếm khả năng thần thức của mình nói ra, hết sức được đoàn trưởng coi trọng tác dụng thám thính dẫn đoàn, còn Bác Văn lại rất thông thạo Sâm Lâm, có thể nói cùng đoàn trưởng ngang tài khoản này, hắn từ nhỏ đã theo chân tiền bối liệt hiệp.

Dựa vào tấm bản đồ da, cả đoàn đã gần hai tháng tiến hành trình dễ dàng di chuyển mà không gặp bất cứ yêu thú tập kích nào. Cũng là có bản đồ, hơn nữa Vĩ Kỷ kinh nghiệm cũng đầy mình, nhiều lần giúp đoàn tránh khỏi yêu thú đi theo đàn trạm mặt, đây cũng là lần đầu tiên Dạ Vũ đi sâu như thế. Sâm Lâm Cự Phong quả thực quá hoang vu, nhân tộc cũng chỉ là bề ngoài lãnh thổ cát cứ, càng vào sâu, cấp bậc yêu thú càng cao, dựa theo vị trí lúc này thực lực yêu thú sẽ khoảng thất giai tới cửu giai tu vi, chưa tiến vào Linh Thú địa bàn đi, đây có thể coi là là vùng hoạt động lý tưởng của đội thực lực.

Lúc này Vĩ Kỷ tập trung mọi người lại đi sát gần nhau hơn

“Mọi người đã tới nơi chúng ta là săn bắt, phạm vi sẽ là từ đây tiến vào ba mươi dặm quay đầu, tuyệt đối không đi quá khỏi giới hạn, nếu gặp yêu thú phải kêu gọi đồng đội tới hỗ trợ, bây giờ sẽ phân chia theo nhóm tản ra tìm kiếm xung quanh, thời gian quy định dù phát hiện con mồi hay không cũng phải tập hợp lại đây”

Yêu thú thực ra sống cố định ở một lãnh thổ, gọi là cố định nhưng lãnh thổ của chúng quá rộng lớn, thành ra chẳng khác di chúng di chuyển với dong đoàn, cả đoàn đã nhận được thông tin những yêu thú có thể chạm mặt ở đây, có thể săn bắt và tránh ngay nếu gặp.

Đội lúc này chia làm ba nhóm, Dạ Vũ cùng Cao Lãnh và một người nữa lúc này một đội, đội thứ hai huynh đệ họ Lôi và ba người khác một nhóm, còn Vĩ Kỉ và Bác Văn chỉ hai người.

Dạ Vũ cùng hai người di chuyển hết sức cẩn thận, gần như là đi bộ, thần thức của hắn lúc này phạm vi bao phủ đã ngoài năm mươi trượng, Cao Lãnh và Giai Thuỵ tâm trạng không khỏi thoải mái, di chuyển cùng người như Dạ Vũ chính là mơ ước của họ. Yêu thú tới tu vi sơ thú thất giai đã là không tầm thường, nhục thân của chúng cường hãn, cơ hồ một đấu hai với nhân loại cùng tu vi là hết sức bình thường hoặc không chúng bỏ chạy thì công cốc.

Ánh sáng trong Sâm Lâm cả ngày cả đêm đều mờ ảo, nhá nhém không rõ ràng hoà với không khí tĩnh lặng nơi đây khiến tâm trạng Dạ Vũ không khỏi căng thẳng, hắn là lần đầu tiên đi liệt hiệp kiểu này.



Tình trạng như vậy kéo dài nửa ngày mà vẫn chưa thấy không thấy kết quả, thực ra cũng bắt gặp một số yêu thú nhưng chúng đa phần quá vô giá trị, cũng may cho hắn là chưa gặp phải yêu thú Linh Thú tu vi đỡ một hồi ác chiến. Ba người vẫn tiếp tục cuộc hành trình, hai đội bên kia cũng chưa phát ra cảnh báo bất thường nào.

“Vũ đệ, đằng trước có phát hiện giấu vết của yêu thú” Cao Lãnh chỉ tay vào vết hằn dưới đất đằng xa, vết tích này thực khó để ý tới bởi dưới đất là nền tán lá rụng rất nhiều, phải tinh ý lắm mới quan sát ra.

“Hình như là yêu thú thuộc họ xà, để đệ tìm phương hướng của nó”

Ba người tiếp tục di chuyển về phía trước theo vết lằn nó để lại dẫn tới một hang động, bên ngoài động vậy mà xuất hiện Tử Hoa.

“Là Tử Xà….mọi người rời đi mau” Cao Lãnh ngay lập tức yêu cầu hai người di chuyển Dạ Vũ thì lại có ý kiến khác

“Khoan đã, ít ra cũng phải xem tu vi của nó thế nào đã chứ, chúng ta vẫn là có thể đánh được thì sao”

“Vũ đệ có điều không biết……” Cao Lãnh còn chưa nói xong thì Dạ Vũ đã cắt lời

“Đệ biết, Tử Hoa là hoa mọc gần hang động của Tử Xà, cả Tử Xà và Tử Hoa chúng thực ra không có độc, mà chỉ khi Tử Xà ăn Tử Hoa, từ đó Tử Xà mới sinh ra độc, đệ cũng biết sự nguy hiểm có độc Tử Xà…chỉ có điều…”

Dạ Vũ không ngại nói ra bí mật hắn có thể kháng độc của yêu thú, hai người nghe đến đây tâm tình lại đổi khác không ít, nếu có thể có người ngạnh khác được độc của nó thì mọi việc lại khác đi nhiều, bọn họ cũng là quyết định dò la xem một chút.

Dạ Vũ tiến lại gần hang động cách năm mươi trượng, hắn là tập trung thần thức quét vào bên trong, một con Tử Xà cơ hồ dài tới gần trục trượng, vậy của nó mày tím đen, đôi mắt nhắm nghiền, bung to tướng, cơ hồ mới ăn xong con mồi đang thời gian tiêu hoá.

Nhưng yêu thú hết sức n·hạy c·ảm với nguy hiểm, chúng là sống trong nguy hiểm đã quen sinh ra linh cảm, ngay khi thần thức Dạ Vũ quét qua nó đã mở mắt dù chưa biết địch ở đâu. Dạ Vũ kéo hai người kia lùi lại ngay ra xa một đoạn.

“Thế nào, đã bị nó phát hiện” Giai Thuỵ khẩn trương hỏi

“Cũng chưa hẳn là phát hiện, nó chỉ hơi cảm thấy có ai quan sát nên sinh nghi thôi”

“Thế còn tu vi, nếu cao quá ta nghĩ chúng ta nên bỏ qua”

“Ta trên đầu nó chưa thấy mọc sừng, Tử Xà theo ta biết nếu tu vi đạt tới Linh Thú hẳn phải có cái sừng màu đỏ máu trên 2 mang tai nó, nhưng nhú ra một đoạn cũng khá dài hơn nữa màu sắc không được đậm, tuy thế xem ra nó cũng phải sơ thú cửu giai đỉnh phong rồi.”

Sau khi bàn bạc một hồi, mọi người vẫn là lựa chọn quay về điểm hẹn để cả đội cùng quyết định, thời gian đi đã lâu, thời gian quay về cũng vậy, bọn họ vẫn là muốn cẩn thận dò xét lần nữa xem có bỏ sót yêu thú nào không, hơn nữa cẩn thận không bằng thừa gặp phải Linh Thú tu vi còn chủ động né tránh.