Kí ức quá khứ tạo ra cái tôi - Bản Ngã. Cái Ngã phải chăng chỉ là một ảo ảnh....ta không biết . Không biết vì sao sinh ra, vì sao sống, vì sao chiến đấu...ta chỉ biết tiến về phía trước. Sống là thương tổn mà thoái lui là chết....
Nhưng ta có lựa chọn sao? Hạnh phúc chỉ thoáng qua như ánh ban mai, giống như hoa trước gió...sớm nở chóng tàn. Chỉ có nỗi đau là thật, cái lạnh thấu xương nhắc nhở ta tồn tại, khổ hạnh làm tâm tính ta trưởng thành....Ta không biết...ta là..ta là...