Minh Triều Ngụy Quân Tử

Chương 752: Một bình rượu đục mừng tương phùng (đại kết cục) (4)




Triều thần chưa kịp đình nghị thì lại bị Quận vương Liêu Dương Tần Kham cường thế phủ quyết, Chu Hậu Thông rưng rưng khuất tùng, thế là kế thừa đầy đủ đức hạnh của Chu Hậu Chiếu, từ đó về sau chỉ ở hậu cung chơi đùa, sủng hạnh tần phi mỹ tỳ, chọi gà dắt chó nuôi ưng không gì không làm được, cho dù mấy năm sau trưởng thành, triều thần tìm mọi cách thỉnh cầu Chu Hậu Thông tự mình chấp chính, Chu Hậu Thông vẫn sống chết không đáp ứng, phàm là việc lớn nhỏ trong ngoài đều nhờ hết cho Liêu Dương Quận vương Tần Kham, đăng cơ xưng đế hơn bốn mươi năm không hỏi chính sự, dùng ghi chép kinh thế hãi tục này đường đường chính chính đả bại Chu Hậu Chiếu, xếp hạng nhất trong lịch đại hôn quân Đại Minh.

Tần Kham sau khi phụng chỉ giám quốc phụ chính, tới năm thứ hai thì tìm cơ hội bãi miễn Đại học sĩ nội các Lương Trữ, Tưởng Miện, xoá ngự mã giám, Đằng tương tứ vệ và Đông Tây nhị Hán, mặt khác thiết lập vũ lâm lục vệ, do biên quân Liêu Đông chấp chưởng cung cấm, nguyên ti lễ giám chưởng ấn Trương Vĩnh, Hán đốc Đông Hán Đới Nghĩa cùng đám bát hổ Cốc Đại Dụng, Ngụy Bân, La Tường từng được sủng cực nhất thời sau khi ban thưởng vàng bạc thì cho phép cáo lão, bổ nhiệm Dương Nhất Thanh Nghiêm Tung làm nội các Đại học sĩ, từ đó về sau bốn người Tần Kham, Dương Đình Hòa, Dương Nhất Thanh, Nghiêm Tung hợp lực khởi động triều chính Đại Minh, quyền bính rất nặng, vị cực nhân thần, có thể nói là ngang ngửa với hoàng đế.

Có quyền lực, quét dọn được chướng ngại, Tần Kham cuối cùng cũng phóng tay chân, bắt đầu đại triển khát vọng.

Ti lễ giám Từng quyền thế ngập trời sau khi Trương Vĩnh cáo lão, Tần Kham lề mề không bổ nhiệm nhân tuyển chưởng ấn mới, ác thái giám nội cung nịnh bợ mãi không có kết quả, cuối cùng theo thiên ý, triệt để hết hy vọng, tháng chín năm Gia Tĩnh thứ năm, ti lễ giám cực thịnh tăm năm sau khi qua đình nghị của triều thần chính thức bị xóa bỏ, cùng năm, quan phủ các địa phương thiết lập nha môn ngự sử đài, độc lập ngoài tam ti quan phủ địa phương, chuyên giám sát chế ước chức trách của ba ti, ngự sử đài chỉ chịu trách nhiệm trước các, do nhân viên của Cẩm Y vệ và giám sát ngự sử Đô Sát viện làm, giám sát lẫn nhau.

Nguyên niên Gia Tĩnh, Liêu Dương Quận vương Tần Kham ra sức bài chúng nghị, tăng nhân số Đại học sĩ nội các lên thành năm người, năm thứ ba thì tăng thành tám người, chôn xuống phục bút cho quân chủ lập hiến.

Năm Gia Tĩnh thứ ba, chiếc đại bảo thuyền năm ngàn liêu đầu tiên của cảng đông Thiên Tân xuống biển, cự cổ Chiết Giang Trương Thịnh xuân dùng vạn kim mua chiếc thuyền này, Liêu Dương Quận vương Tần Kham thay hoàng đế hạ chỉ khen ngợi và khuyến khích, cũng ban thưởng năm trăm khẩu hỏa pháo Phật Lãng Cơ, bôn thiên lôi thiên lôi thủy long vương và súng điểu kiểu mới, Trương Vịnh Xuân cảm động đến rơi nước mắt, cùng năm tổ chức thương đội vạn người rời bến theo đường biển mới, tháng tám năm Gia Tĩnh thứ tư, thương đội của Trương Thịnh Xuân phát hiện Hảo Vọng giác Phi Châu. Thương đội vạn người đổ bộ. Phát sinh tranh chấp với người địa phương, Trương Thịnh Xuân nổ phát súng đầu tiên, chiến tranh thực dân của Đại Minh đã mở màn.

Mùa thu năm Gia Tĩnh thứ bảy, kinh sư lặng lẽ lưu truyền một lời đồn, nói là Liêu Dương Quận vương năm đó sau khi tru trừ quan Tổng binh Liêu Đông Lý Cảo, để phòng mộ tổ nhà mình cũng bị cừu địch đào lên, liền phái thân tín tâm phúc Đinh Thuận bí mật di chuyển mộ tổ của Tần thị, lúc ấy Đinh Thuận sau khi mời đại sư phong thuỷ tới bấm đốt ngón tay xem giờ lành ngày tốt, lại đánh bậy đánh bạ chôn liệt tổ tiên nhân Tần gia ở nơi tụ gió tàng khí, thế đằng thiên nhập địa, vị trí bính cấn, tốn tân, đoái đinh, tương tôn nhau đẩy nhau, chính là nơi bảo địa phong thủy chí tôn, nói đơn giản thì Đinh Thuận ma xui quỷ khiến đã chọn trúng long mạch cho tổ tiên Tần thị, Liêu Dương Quận vương trong mệnh đã có mệnh cách làm cửu ngũ.

Lời đồn truyền được mười ngày, triều thần kinh sư lòng người hoảng hốt, Liêu Dương Quận vương giận dữ, hạ lệnh tra bắt, trượng tễ những nhàn hán dám lan truyền lời đồn ở kinh sư tại chợ thành tây, lời đồn mới dừng.

Mùa đông năm Gia Tĩnh thứ bảy, phía bắc trời đổ tuyến lớn, Mông Cổ Thát Đát bộ chết vô số trâu bò, không thể không cử binh đánh cướp biên trấn Đại Minh, Liêu Dương Quận vương thay thiên tử tuần tra chín biên, điều động tướng sĩ biên trấn Tuyên phủ, Đại Đồng, Liêu Đông hợp binh tổng cộng mười hai vạn, đánh tan Thát Đát bộ dám phạm biên, đầu xuân sau khi băng tan, Liêu Dương Quận vương nhân cái uy đại thắng, tự mình dẫn đại quân bắc chinh thảo nguyên, thủ lĩnh gia tộc hoàng kim Bá Nhan Mãnh Khả khi đó đã già, không thể không tụ mười vạn đại quân Mông Cổ của hơn hai mươi bộ lạc quyết chiến với Minh quân tại Quy Hóa, Vân Xuyên, trận chiến này Minh quân vận dụng mười vạn dân phu để vận chuyển lương thảo quân giới cùng hơn năm trăm hỏa pháo Phật Lãng Cơ kiểu mới, cũng điều động một vạn người sử dụng súng điểu kiểu mới của Thần Cơ doanh, ngoài thành Quy Hóa, Thần Cơ doanh liệt trận, năm trăm khẩu hỏa pháo cùng bắn, mới bắt đầu quyết chiến đã khiến cho Thát Đát bộ tổn thất trầm trọng, thể hiện hết cái oai của hỏa khí Đại Minh.

Trận chiến này diệt địch gần bảy vạn, bị thương hai vạn, trai tráng của hơn hai mươi bộ lạc lớn nhỏ Thát Đát chết sạch, trong loạn quân Bá Nhan Mãnh Khả bị hỏa pháo bắn trúng bụng, chết ngay tại chỗ, gia tộc hoàng kim huy hoàng mấy trăm năm triệt để biến mất trong bụi bậm lịch sử, sau trận chiến này, Thát Đát bộ đi tây thiên, quân Minh thừa cơ thôn tính thảo nguyên mục trường vốn thuộc về Thát Đát bộ, quốc cảnh liên tục kéo dài, cho tới giáp giới với La Sát quốc, bắc nguyên Mông Cổ gây họa cho Đại Minh hơn một trăm năm cuối cùng cũng ầm ầm sụp đổ, từ đó về sau không gượng dậy được.

Mùa hè năm Gia Tĩnh thứ tám, Liêu Dương Quận vương thiết yến ở vương phủ, người dự tiệc đều là hảo hữu đồng liêu của Quận vương, trong tiệc thân tín tâm phúc Đinh Thuận say rượu, không biết từ đâu lấy ra một bộ Long bào khoác lên người Liêu Dương Quận vương, quỳ hô vạn tuế, khiến những người dự tiệc thất kinh, Liêu Dương Quận vương giậm dữ, phạt gậy Đinh Thuận hai mươi cái, cũng bãi chức lưu đày Nam Ninh phủ Quảng Tây, hai năm sau thì triệu hồi, không ngờ thăng nhiệm làm Cẩm Y vệ Chỉ huy sứ, năm Gia Tĩnh thứ mười hai, lại ban cho Đinh Thuận làm Phủ Viễn hầu, thế tập võng thế, Đinh thị nhất môn từ đó về sau phú quý trăm năm không suy, những thân tín còn lại như Lý Nhị, Thường Phượng, Mưu Bân mấy năm sau đều được ban tước.

Có ví dụ này, bất kể Đinh Thuận trước biếm sau thăng là có ý gì, người bên cạnh Tần Kham từ đó về sau không dám nhắc tới chuyện xưng đế nữa.

Mười lăm năm sau, thôn Hoa Hạnh núi Phàn danh thắng Sơn Tây.

Một tửu lâu gọi là "Phượng lâm các" Tọa lạc tại ở ven đường lớn trong thôn Hoa Hạnh, tửu lâu ba tầng ẩn hiện ở ven đường, khiến vô số thi nhân mặc khách đi du ngoạn kéo tới, sinh ý tửu lâu thịnh vượng vô cùng.

Thanh danh vang xa, chưởng quầy của tửu lâu cũng dần dần có chút danh tiếng ở địa phương, truyền thuyết chưởng quầy tửu lâu là một trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi, họ Chu tên Thọ, mười lăm năm trước thì chuyện tới ở thôn Hoa Hạnh, tính tình hòa ái, thích làm việc thiện, cả ngày nở nụ cười hòa khí phát tài, bất kể ai chỉ vào mũi mà chửi cũng không tức giận, có điều về sau có người chu đáo phát hiện, tự lúc tửu lâu khai trương tới nay, tửu khách chỉ vào mũi chưởng quầy mà chửi sau khi ra khỏi tửu lâu đều sẽ mất tích một cách mạc danh kỳ diệu, qua một hai ngày, đầu của người mất tích không ngờ được treo ở trên thành lâu của quan phủ địa phương, kèm theo dòng chữ "phỉ đạo bị Triều đình truy nã", có gia quyến của khổ chủ không phục nổi trống kêu oan, ai ngờ quan phủ cũng không biết bị ai khống chế, chẳng thèm hỏi han gì không chút lưu tình bác bỏ án kiện, gác đó không xử lý.

Dần dà, tửu khách lui tới cuối cùng cũng phát hiện chưởng quầy của tòa tửu lâu Phượng Lâm các này có thể nói là hạng người thủ đoạn thông thiên, thế là dần dần, tửu khách tới đây uống rượu cũng càng lúc càng quy củ, cũng tràn ngập kính sợ vị Chu chưởng quầy cả ngày cười ha ha. Bất kể ai ở trong tửu lâu uống say, cũng đều vẫn duy trì một tia lý trí cuối cùng, mượn rượu làm càn cũng được, mắng chửi đánh nhau cũng được. Chung quy cứ phải ra khỏi cửa lớn tửu lâu đã rồi tính. Quy củ bất thành văn mới giống như vò rượu hoa hạnh độc đáo say lòng người trong Phượng Lâm các, vừa truyền ra là kéo dài rất nhiều năm, không có một ai vi phạm, so với luật của Đại Minh còn mạnh hơn.

Nhưng mà, quy củ thế nhân định ra là để người ta phá bỏ.

Cứ tết thanh minh Hàng năm, luôn sẽ có một cái, hoặc là nói một gia đình không để ý tới quy củ này, vừa vào cửa đã hùng hùng hổ hổ, Chu chưởng quầy luôn hiền lành thấy người này cũng lập tức thay đổi sắc mặt, hai người đứng ở cửa chỉ vào mũi nhau mà chửi, chửi xong thì cười ha ha, vỗ vai nhau vào nhã gian của tửu lâu uống tới say mèm. Khóc lóc ỏm tỏi, sau khi say chừng ba ngày thì gia đình này sẽ khởi hành cáo từ, hàng năm cứ như vậy, Chưa bao giờ thất ước.