Mẹ Ơi! Ba Đâu?

Chương 3: Bất ngờ




Lúc này Kim Ngọc đã uống đến ly thứ 6. Cô cảm thấy đầu óc đau nhức, cả người như muốn lắc lư theo nhạc: " Tiễu Mẫn ơi, tao cảm thấy hình như tao say rồi"
Tiểu Mẫn ngồi bên cạnh không biết tại sao nhưng từ nãy đến giờ dường như cô uống rất ít và trầm tư suy nghĩ điều gì đó:" Không sao đâu, tại lần đầu mày uống đó. Cứ uống hết mình đi mày say còn có tao đây mà lo gì không biết"
Kim Ngọc rất tin tưởng bạn mình, cô cảm thấy bây giờ mình cần ra ngoài nhảy để xả bớt năng lượng trong người:" Tao muốn ra nhảy một chút, mày đi với tao không?"
" Mày ra trước đi, tao đi vệ sinh một lát sẽ quay lại với mày"
Dường như khi có nồng độ cồn trong máu cao sẽ làm người ta không còn sợ bất kì điều gì. Kim Ngọc cũng vậy bây giờ cô không còn cảm thấy ngại ngùng như lúc bước vào quán nữa, cô mạnh dạn đi ra sàn nhảy lắc lư theo nhạc. Tuy là lần đầu nhảy nhưng động tác của cô uyển chuyển vì những lúc rảnh rỗi cô thường vận động bằng cách học nhảy trên tivi. Cộng thêm ánh đèn nhấp nháy chiếu vào da thịt. Nhìn Kim Ngọc lúc này quyến rũ hơn bao giờ hết.

Từ đằng xa Tiễu Mẫn đang ngồi cùng bàn với người đàn ông kì lạ nhìn Kim Ngọc suốt từ nãy đến giờ.
"Như đã nói, tôi tặng cô gái đằng kia đêm nay cho anh. Anh muốn làm gì cũng được. Anh thích chứ"
Vẻ mặt của Cao Lãng vẫn không thể hiện nội tâm của anh, trên tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại, nhàn nhạt hỏi:" Hình như cô ta là bạn của cô, sao lại làm vậy?"

"Anh không cần biết, tôi đã chuốc say cô ta rồi. Việc còn lại là ở anh đó. Tôi đi đây." Tiễu Mẫn gấp gáp cầm túi xách đứng dậy bước nhanh ra ngoài bỏ mặc Kim Ngọc đang nữa tĩnh nữa mê đấm chìm trong tiếng nhạc.

Cao Lãng âm thầm quan sát Kim Ngọc. Vốn dĩ anh không hề muốn đụng chạm vào cô, anh không có sở thích cưỡng chế người khác. Anh đang định quay lưng bỏ đi nhưng chợt dừng lại, nếu bây giờ bỏ cô gái kia ở lại chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra. Nên anh quay lại kéo tay Kim Ngọc rời đi.

Vì bị một người đàn ông xa lại dẫn đi cô có phần chống cự. Nhưng sức lực của một người say thì làm sao thắng nổi sức của đàn ông.
"Nè, anh là ai vậy. Tôi còn phải đợi bạn của tôi đó, anh buông tôi ra. Tiễu Mẫn ơi, mày đâu rồi" Kim Ngọc hoảng hốt đưa mắt tìm kím Tiểu Mẫn. Rồi từ từ giọng cô thều thào như người không còn hơi. Men rượu cộng với việc nhảy từ nãy giờ làm cô không còn chút sức lực nào để chống cự hay thậm chí là la to cũng không thể. Kim Ngọc chỉ còn cách lê từng bước chân nặng như đeo đá của cô theo người đàn ông bí ẩn kia.

Chẳng mấy chốc thân thể say mèm của Kim Ngọc đã bị Cao Lãng tùy tiện ném lên xe. Lúc này đầu óc của Kim Ngọc truyền đến cơn đau đầu dữ dội. Cô mê mang nằm trên băng ghế sau của Cao Lãng. Mơ hồ gọi tên Tiểu Mẫn.

Cao Lãng và ba của Tiểu Mẫn là đối tác làm ăn trên thương trường. Từ lúc anh là một cậu thiếu niên 16 tuổi thì Tiễu Mẫn chỉ mới 6 tuổi. Cô nhóc đáng yêu lúc nào cũng quấn lấy anh mỗi khi anh đến nhà cô chơi. Từ lúc nào đó mà anh đã dần có tình cảm với cô, anh có thể vì cô mà làm nhiều việc, hôm nay cũng như vậy. Nhưng Tiểu Mẫn không nhận ra tình cảm của anh, hay có thể cô không muốn chấp nhận. Càng lớn tính tình Tiểu Mẫn càng khó đoán. Nhưng tình cảm của anh trước giờ không thay đổi. Anh vẫn yêu cô nhóc đáng yêu trong sáng ngày nào. Trong lòng Cao Lãng lúc này như có một cây dao đâm xuyên qua tim anh. Tại sao người mình yêu lại đẩy một cô gái khác lên giường của mình chứ.

Nghĩ đến đó anh bực tức đạp ga thật nhanh đến trước khách sạn, rồi dìu Kim Ngọc say khướt lên phòng. Sau khi tùy tiện đặt cô lên giường, Cao Lãng đang định quay lưng đi thì lúc này thuốc bắt đầu phát huy tác dụng cực mạnh. Làm cả người anh trở nên nóng như thiêu đốt, có hàng ngàn mũi kim đâm qua da khó chịu vô cùng. Miệng lưỡi khô khốc. Mắt đỏ ngầu nhìn Kim Ngọc đang nằm rũ rượi trên giường, chiếc đầm mà cô mặc lúc này đã vén lên, làm lộ đôi chân thon thả đang khép chặt, khẽ động đậy.

Lúc rót rượu cho anh, Tiễu Mẫn đã âm thầm bôi thuốc quanh miệng ly. Đây là loại thuốc không màu không mùi không vị, sẽ phát huy tác dụng sau 30', là tác dụng cực mạnh khiến người khác khó lòng kiềm nén được.