Mẹ Ơi! Ba Đâu?

Chương 2: Lần đầu gặp nhau




8h tối trước quán bar nằm trên đường HM, một chiếc taxi đang chạy chầm chậm rồi dừng lại. Dưới ánh đèn đường, từ trong xe bước ra 2 cô gái trẻ. Một người mặc chiếc đầm xanh ôm, tôn lên 3 vòng và làn da trắng nõn nà, đó chính là Tiễu Mẫn. Còn Kim Ngọc, hôm nay cô mặc chiếc đầm đỏ xẻ sâu phần ngực và eo. Tóc búi gọn sau gáy, trang điểm nhẹ nhàng nhưng đặc biệt là đôi môi căng mọng có cùng tone màu với chiếc đầm. Nhìn cô quyến rũ như vậy không ai nghĩ đó chỉ là một học sinh cấp 3.

Cả 2 ngẩng cao đầu, khí thế hùng hồn như đi đánh giặc bước vào quán bar. Một ông chú bảo vệ cao to chặn lại: "Quý khách hãy cho tôi xem chứng minh nhân dân".
Tiểu Mẫn đưa ra hai tấm thẻ có hình cô và Kim Ngọc cho ông chú đó xem. Thật may mắn cô sinh tháng 1 còn Kim Ngọc sinh tháng 3, bây giờ là tháng 5. Vậy là họ đều đủ 18 tuổi và được phép vào trong.

Kim Ngọc hít một hơi thây sâu để bước vào. Trong lòng cô có chút lo sợ, nhưng cũng cảm thấy phấn khích vì sự trải nghiệm mới mẻ này.

Bên trong quán bar, tiếng nhạc xập xình. Không gian mờ ảo được chiếu sáng bằng những ánh đèn neon. Ngập trong căn phòng đều nghe phản phất của mùi rượu và khói thuốc. Đám trai gái đang nhúng nhảy theo nhạc ở giữa căn phòng. Kim Ngọc nhìn bọn họ, cô bĩu môi một cái cô nghĩ họ cứ như người điên đấm chìm trong men rượu như ba cô mà mặc kệ thế giới này. Nhưng như vậy cũng hay, cô cũng muốn một lần quên đi thực tại đấm chìm vào những thứ ảo vọng này mà quên đi tất cả.

Đang mãi mê suy nghĩ thì có bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai cô: "Ê mày định đến đây rồi đứng đực mặt ra đó hả. Lại đằng kia làm vài ly rượu đi chứ rồi mới có máu mà ra đó nhảy" Vì tiếng nhạc mà phải nói mấy lần Kim Ngọc mới nghe rõ.

"Anh cho tui em 2 ly Whiskey Sour." Tiểu Mẫn lôi Kim Ngọc lại quầy bán rượu. Anh phục vụ thấy Tiểu Mẫn liền vui vẻ nở một nụ cười đẹp mê người:" Bạn em đó hả?"
"Dạ, đây là Sa Kim Ngọc, bạn thân của em đó, lần đầu đi bar nên có chút bỡ ngỡ" Tiểu Mẫn đưa tay giới thiệu Kim Ngọc với anh chàng phục vụ kia.

Kim Ngọc liền cúi đầu chào một cái rồi đưa tay ra định bắt tay với anh ta, cô làm theo những gì đã thấy trong phim. Anh phục vụ đưa tay ra bắt:" Chào em, anh tên là Ngô Cường, hôm nay em xinh đẹp lắm" rồi đặt đôi môi nóng bỏng vào bàn tay lạnh ngắt của Kim Ngọc. Cô hơi giật mình một chút vì đây là lần đầu tiên cô có tiếp xúc với một chàng trai.

Tiểu Mẫn ở bên cạnh nhăn nhó, lấy cù chỏ hằn học thúc vào hông anh ta." Nè anh, là bạn em đó"
"Rồi rồi anh biết rồi. Để anh làm đồ uống phục vụ 2 cô nương" anh cười cười rồi dùng những ngón tay thon dài thực hiện thao tác điêu luyện cùng với vẻ mặt tập trung của anh, làm cả 2 không thể rời mắt. " Đây của 2 đứa. Từ từ thưởng thức nhé. Anh đi tiếp khách đây" Ngô Cường đặt 2 ly cocktail xuống rồi vẫy tay chào tạm biệt, đi qua quầy kế bên lúc này đang có 2 người khách vừa đến.

" Lỡ tao say thì sao mày". Kim Ngọc lo lắng nhìn ly rượu trước mặt mình

" Mày cứ thử đi rồi tao đưa mày về mà. Yên tâm" Tiểu Mẫn đưa ly rượu đến trước mặt Kim Ngọc.

Kim Ngọc nhắm mắt uống một ngụm. Cô nghĩ nó có vị đắng và nóng rát thôi, nhưng không ngờ nó lại ngon đến như vậy, hương vị mát lạnh của nước ép cam giúp cô có cảm giác thoải mái. Uống một ngụm rồi muốn uống một ngụm nữa chẳng mấy chốc Kim Ngọc uống hết liền một ly.

Tiễu Mẫn còn chưa uống được 1/4 ly thì thấy Kim Ngọc đã uống hết:" Ngon đúng không mày"
" Ừ Ngon thiệt, không như tao nghĩ. Cho tao thêm ly nữa" Kim Ngọc phấn khích đặt ly rượu xuống bàn.

Bàn bên cạnh có ánh mắt của người đàn ông đang mặc vest chăm chú nhìn Kim Ngọc.