Mau Xuyên: Nam Thần Cuồng Yêu Thành Nghiện

Chương 191: Thế giới 8 - Công lược quân nhân khó chiều ( 49 )




Vân Di ung dung đảo mắt xung quanh, thi thoảng sẽ che miệng ngáp dài lấy mấy cái.

" Kí chủ! Cô có chắc là người này sẽ về không? Với lại việc gì cô cần phải quan tâm đến như thế ?" tiểu shota ngồi cạnh cô, đôi chân nhỏ không ngừng đung đưa qua lại nghịch ngợi. Tiểu Hắc ngước con ngươi to tròn nhìn Vân Di.

Ực!

Mẹ nó!

Nếu đây không phải đang ở ngoài nơi công cộng thì lão nương nhất định sẽ bổ nhào đến " thị tẩm " chết bé cưng.

Tiểu Hắc "...(ಠ▃ಠ)..." cô nghiêm túc một chút không được à! Kí chủ?

Vân Di bắt chéo chân, đưa tay chống cằm quay sang hướng Tiểu Hắc, yêu chiều mà xoa mái tóc đen mượt của cục cưng.

" Thật ra tôi cũng chỉ là báo đáp chút quà nhỏ mà người ta từng tặng thôi. Còn vốn dĩ lần này muốn đi vì Tài Thuận có liên quan đến nữ chính Tịnh Kỳ ".

Tiểu Hắc nhíu mày " Sao trong thông tin của tôi lại không rõ nhỉ ?".

" Cậu không biết cũng phải, bởi hệ thống máy tính đưa ra cốt truyện chính. Có những tình tiết sẽ rất khó phát hiện nếu không để ý kĩ " Vân Di phá lên cười nho nhỏ khi ngó được cái mặt đang nhăn lại siêu cấp đáng yêu của Tiểu Hắc.

Bé cưng này, thật muốn chiếm hữu thành của riêng mình. Dễ thương chết lão nương rồi. Yêu thích mãi không thôi mất.

" Kí chủ " Tiểu Hắc lấy tay bỏ bàn tay Vân Di đang làm rối tung tóc mình ra, chau môi không vui nhìn cô.

" Được rồi! Được rồi, không trêu cưng nữa " Vân Di gỡ tay ra khỏi mái tóc bồng bềnh của Tiểu Hắc, gương mặt cô đầy tiếc nuối không thôi.

Xì! Không cho thì thôi. Bé cưng không ngoan.

" Kí chủ, cô vẫn chưa nói cho tôi. Tại sao người có tên Tài Thuận lại có quan hệ với nữ chính ".

Tiểu Hắc thấy trong lòng không vui.

Tại sao một sơ suất nhỏ trong cốt truyện như vậy mà nó lại không phát hiện ra. Lẽ nào khi đưa nội dung cốt truyện chính cho kí chủ. Máy tính tổng lại đánh lừa nó, gửi cho kí chủ một cốt truyện khác với cái nó nhận được.

Hay đấy cũng chính là lý do, dạo mấy thế giới gần đây hay bug nhiều vậy. Mặc dù bản thân nó đã sửa lỗ hỏng nhiều trong thế giới ấy để tránh nguy hại đến kí chủ rồi.

Cớ gì mà cứ hết bug chỗ này xong, lại xuất hiện chỗ mới càng khó phát hiện hơn.

Máy tính chủ, rốt cuộc các người đang tính âm mưu gì?

Tiểu Hắc cắn răng, vụ việc này đúng là rất lạ, nhất định lát nữa về không gian nó phải điều tra mọi việc rõ ràng một lần nữa.

Nó không phải là hệ thống quá ngu ngốc để máy tính chủ có thể lợi dụng thế nào cũng được. Nó cũng có trí tuệ riêng, không phải cứ thích kiểm soát là được...

" Cục cưng cũng tò mò à ?" Vân Di tròn mắt liếc Tiểu Hắc.

" Đúng thế, thân là hệ thống hỗ trợ kí chủ. Đến cái cốt truyện mà nắm không rõ thì làm được việc gì nữa ".

Tiểu Hắc vỗ ngực, khuôn mặt non nớt hất mặt lên đầy ngạo kiều, nói với Vân Di " Hứ! Tôi nói cho kí chủ nghe. Trong các cấp bậc của hệ thống, tôi luôn được dành thứ hạng cao nhất đấy. Một cánh tay đắc lực cho máy tính chủ ".

Vân Di gật gù, tiện thể vỗ tay vài cái, hết mực tuyên dương " Bé cưng của tôi giỏi quá ".

Tiểu Hắc "..." sao nó cứ thấy kí chủ đang nhìn nó với ánh mắt như dành cho đứa trẻ con ấy vậy.

" Được rồi! Kí chủ đừng trêu tôi nữa. Cô mau nói đi " Tiểu Hắc hậm hực, bĩu môi, gườm gườm cô.

" Ha ha! Cũng không có gì nghiêm trọng lắm. Trong nguyên tác, có một chi tiết mà máy tính gửi, nhưng lại là ẩn dụ nên thực sự mất rất lâu tôi mới hiểu ra được " Vân Di nghịch nghịch lọn tóc nhỏ của mình, ngừng một chút, rồi giải thích cho Tiểu Hắc.

" Vốn dĩ Tài Thuận và Tịnh Kỳ có quan hệ với nhau. Đơn giản hai người họ là anh em ruột ".

" Anh em ruột ?".

Vân Di vừa dứt lời, Tiểu Hắc há miệng, không tin được những gì cô nói.

" Đúng thế! Việc hai người là anh em ruột mãi sau khi Tịnh Kỳ trọng sinh thì nữ chính mới biết được ".

Vân Di ngả người, dựa vào thành ghế, thoải mái kể cho Tiểu Hắc.

Thời điểm mà Tịnh Kỳ trọng sinh quay về, trong khoảng thời gian nữ chính đang lên kế hoạch để lật đổ âm mưu của Châu Đình và mẹ kế. Tịnh Kỳ vô tình phát hiện là một đoạn di chúc trước khi mất của mẹ cô.

Trong đó nói rằng, nữ chính có một người anh trai thất lạc. Vì một số lý do nào đó mà mẹ nữ chính buộc phải gửi Tài Thuận sang một quốc gia khác, nhờ họ hàng chăm sóc hộ.

Vậy nên nữ chính lập tức tìm cách liên hệ với Tài Thuận, nhờ sự trợ giúp từ anh ta. Do đó, việc thành công lật tẩy được âm mưu của Châu Đình, phần nào cũng nhờ công lớn của Tịnh Kỳ.

Thế mới nói, ngày mà Vân Di rời khỏi quốc gia mà cô đi thực chiến. Tài Thuận sẽ nói họ còn gặp lại là không sai. Bởi lúc là Tài Thuận bay về nước để giải quyết chút tài sản thừa kế của Châu Đình và mẹ cô ta, thay cho Tịnh Kỳ. Thời điểm hoàn toàn khớp với cốt truyện chính.

Vân Di lúc nghiên cứu kĩ cốt truyện, nghĩ mình sẽ không có cơ hội gặp anh ta.

Bản thân cô cũng không ngờ có ngày mình sẽ gặp Tài Thuận thật, anh em thất lạc của nữ chính. Cũng may là khuôn mặt của Tài Thuận và Tịnh Kỳ giống nhau đến bảy tám phần nên Vân Di ngay lần đầu tiên gặp đã nhận ra được.

Tuy nhiên, cô lại không thích quá dây dưa gì với gia đình hay chuyện riêng của nữ chính. Ấy vậy mà, anh bạn này lại không buông tha cho cô. Vẫn giữ liên lạc suốt từ thời gian đấy đến giờ.

Vân Di chép miệng, thế mới nói " Thế gian này thật nhỏ bé. Kiểu gì trong một khoảng khắc nào đó, chúng ta cũng sẽ vô tình gặp nhau. Dù có muốn hay không "...

" Vân Di... ".

Vân Di đang mải giải thích cặn kẽ cho Tiểu Hắc nghe, thì bất chợt có người gọi tên cô.

Theo phản xạ, Vân Di liền ngoảnh đầu quay lại thấy Tài Thuận. Hắn ta đang vui vẻ, cười vẫy tay với cô...

" Vân... Di? Sao em lại xuất hiện ở đây? Hai người... quen biết nhau ?" Tịnh Kỳ đặt chiếc túi xách sang bên cạnh, ngồi xuống.

Tròn mắt nhìn Vân Di đang ngồi thong dong uống nước, đối diện là anh trai mình.

Vân Di cười trừ, mặt vô cùng miễn cưỡng. Gật đầu chào với Tịnh Kỳ.

Lão nương bị bắt đi cùng có được không? Anh ta và cô cũng không thân lắm đâu.

" Em có quen biết với Tài Thuận nên vừa rồi anh xuống sân bay, Tài Thuận liền nhờ em đến đón anh ấy. Cũng không nghĩ đây là người quen của chị ".

" Nếu mà chị đến rồi. Vậy thì hai người cứ ở đây trò chuyện nhé! Em ở đây không được tiện lắm, em xin phép đi trước " Vân Di cười cười, đang định đứng dậy đánh bài chuồn. Dại gì mà ở lại, chuyện riêng của nhà người ta, lão nương không có hứng thú quan tâm.

" Vân Di! Chẳng phải cô đã hứa với tôi, khi nào tôi qua đây, cô Vân sẽ là người dẫn tôi đi thăm quan sao " ngay mà lúc Vân Di định đứng dậy rời đi, Tài Thuận liền đánh gãy chiêu chuồn đi của Vân Di, khăng khăng giữ cô lại.

Thậm chí còn sợ Vân Di hiểu lầm mối quan hệ của anh ta với Tịnh Kỳ, còn dốc lòng giải thích.

Vân Di chán nản, âm thầm lắc đầu.

Tha cho lão nương đi, tôi cũng không quan tâm lắm đâu. Lão nương đây muốn về đi ngủ...

Thế rồi, dưới con mắt đầy mong chờ của Tịnh Kỳ và ánh mắt thành khẩn của Tài Thuận, Vân Di miễn cưỡng ở lại.

Kết quả sau cuộc trò chuyện gặp mặt của Tịnh Kỳ và Tài Thuận. Tài Thuận đã mời Vân Di đi chơi nhưng bị cô từ chối. Lấy lý do mình còn một số tài liệu ở công ty cần phải giải quyết.

Tài Thuận cuối cùng không sao được nữa, đành hẹn Vân Di ở buổi khác.

Xin lỗi! Nhưng ngoài nam chính ra, lão nương đây không có hứng thú với ai cả...

Vừa về đến nhà cũng là chập tối. Cô liền lao vào phòng, hướng đến giường mà bay đến, hai tay hai chân dang thành hình chữ đại. Định bụng ngủ một giấc rồi lát dậy làm việc.

" Kí chủ! Không hay rồi ".

Nhưng chưa nằm yên ổn lấy một giây, cô liền bị giọng hốt hoảng Tiểu Hắc vang lên, dọa cho giật mình.

Vân Di đỡ trán, liếc con mèo nhỏ phía trước, mệt mỏi nói " Chuyện gì thế cục cưng ?".

" Kí chủ, tôi chỉ mới lơ là cô có mấy tiếng. Rốt cuộc kí chủ làm gì mà độ hắc hóa của nam chính tăng đột biến như vậy ?".

Nghe Tiểu Hắc nói xong, Vân Di liền tỉnh ngủ, ngạc nhiên không kém " Tôi đâu có làm gì đâu. Thậm chí tôi lâu lắm chưa gặp mặt nam chính, vậy làm sao mà để anh ta hắc hóa được ".

Tiểu Hắc búng tay một cái, ngay lập trong không gian liền xuất hiện một bảng thông tin dữ liệu mờ ảo, trong suốt. Tiểu Hắc nhanh chóng lướt trên những kí tự khó hiểu ấy. Chẳng mấy chốc đã cong, nó liền tắt màn hình ấy đi. Tìm từ hợp lý để tóm gọn sự việc cho Vân Di một cách dễ hiểu nhất.

" Kí chủ, tôi hiểu nguyên nhân do đâu rồi " sau khi điều tra rõ ràng, Tiểu Hắc mới quay sang giải thích cho Vân Di.

" Tính từ từ thời gian mà cô rời khỏi khu quân sự một tháng. Khương Mục đã luôn âm thầm quan sát cô ".

" Quan sát tôi ?" mày Vân Di khẽ nhăn lại.

Nam chính theo dõi cô, tại sao cô lại không có chút cảm nhận nào về sự hiện diện của Khương Mục.

" Đúng thế! Nếu vừa rồi tôi không kiểm tra nguyên nhân có lẽ tôi cũng không biết " Tiểu Hắc gật đầu.

Nó suy tư, vị nam chính này đúng là càng lúc càng khó đối phó, rất có nguy cơ làm hại đến kí chủ của nó. Phải tìm cách đưa kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, quay về không gian càng sớm càng tốt. Nếu ở lâu chắc chắn Vân Di sẽ gặp nguy hiểm.

Vân Di nheo mắt lại, xoa cằm tính toán. Có thể Khương Mục vốn dĩ là đặc nhiệm, việc thạo các kĩ năng như ẩn nấp hay xóa dấu vết của bản thân. Nên đó là chính là lý do cô không cảm nhận được sự hiện diện của Khương Mục.

Mẹ kiếp! Bực thật! Do lão nương quá sơ suất. Chắc chắn lý do Khương Mục tăng giá trị hắc hóa là do anh ta bắt gặp cô và Tài Thuận đang ở với nhau.

Khỉ thật! Tính cách Khương Mục vốn đa nghi, phải mãi lão nương mới có khiến anh ta tin Vân Quân là anh trai mình thì cũng đủ hiểu rằng Khương Mục là tên khó xử rồi. Vốn dĩ Khương Mục là con người khá bảo thủ. Lần này vướng vào chuyện này, thật làm lão nương đau đầu không thôi.

Chưa kể! Khương Mục à! Sao tâm trạng anh thay đổi còn nhanh hơn cả một nốt nhạc nữa. Thế này thì lão nương biết ứng xử với anh sao cho vừa đây.

Mà... mãi không sao, lại đúng ngày hôm nay là thế nào? Chưa kể, có một chút như thế mà đã tăng giá trị hắc hóa cao vậy. Nam chính này thật...

Con mẹ nó! Đây đúng là muốn hất cho lão nương xô cẩu huyết vào mặt đây mà.

Fuck Your Mother! Khương Mục, sao anh không ghen luôn với đầu gối của anh luôn đi?

Nam chính mà hắc hóa thì... Mụ nội nó! Đáng sợ không thể lời nào nói hết. Lão nương thật không dám hình dung anh ta sẽ ra sao.

" Kí chủ! Nói chung là, hiện giờ cô nên cẩn thận một chút. Chúng ta sẽ không biết Khương Mục sẽ dở trò gì tiếp theo " Tiểu Hắc bay thấp xuống, ngồi cạnh Vân Di, cào nhẹ vào lòng bàn tay cô, vỗ vỗ an ủi " Kí chủ yên tâm, nếu nam chính có hành động nào nguy hại đến kí chủ. Tôi lập tức đưa kí chủ rời khỏi đây ".

Vân Di rất dễ dàng, thuận tiện ôm con mèo nhỏ vào lòng, vuốt ve, cười tà mị " Đúng thế! Đúng thế! Cục cưng nói rất đúng. Đều nghe cưng hết ".

Tiểu Hắc "...(ಠ⌣ಠ)..." kí chủ, cô nguy hiểm đang cận kề không? Suy cho cùng kí chủ có để tâm lời tôi nói không đấy?

Vân Di ngả cả người, dựa vào thành giường, mặc kệ con mèo nhỏ trong lòng đang làm loạn, cô vẫn nghịch ngợm trêu đùa trên mèo nhỏ Tiểu Hắc. Vân Di nghĩ.

May mắn là giá trị hắc hóa của Khương Mục vẫn chưa đạt đến đỉnh điểm.

Nhưng không đồng nghĩa với việc cô không thể không bận tâm. Đúng là nên nghe lời Tiểu Hắc một chút, vẫn nên cẩn thận vẫn thì hơn...

Cùng với thời điểm ấy, Tài Thuận sau khi tạm biệt Tịnh Kỳ khi bàn chuyện về phần thừa kê tài sản. Hắn định đến khách sạn gần đấy nghỉ ngơi một chút. Lần này quay về, Tài Thuận một phần cũng vì giúp cho em gái của mình, còn lại cũng là nữ nhân có tên Vân Di kia.

Hắn ta cảm thấy rất có hứng thú với nữ nhân này. Cũng giữ liên lạc với Vân Di từ lúc mà hai người quen nhau. Tài Thuận chắc hẳn thời gian đấy đủ lâu để hai người bắt đầu chuyển từ mối quan hệ mập mờ thành mối quan hệ rõ ràng hơn.

Điều hắn ái ngại nhất là Khương Mục, nhưng may mắn thay là mối nguy hại ấy sẽ chẳng còn cản trở hắn nữa.

Khi Tài Thuận thử nhắc Khương Mục trước mặt Vân Di, hắn để ý thấy cô tránh đề tài đi. Đoán chắc rằng, hai người ấy chẳng có chút liên quan nào với nhau nữa. Tài Thuận còn nghe được từ miệng em gái mình rằng, Vân Di đã rời khỏi quân đội. Hơn nữa...

Tài Thuận cũng cảm nhận rằng đối phương cũng thích mình. Vân Di là nữ nhân khiến hắn mất nhiều thời gian để chinh phục nhất trong tất cả các nữ nhân trước đây. Nhưng không sao, càng có thử thách lại càng làm hắn hứng thú hơn.

Mọi nữ nhân đều giống nhau!

Chỉ cần vài lời quan tâm, cử chỉ dịu dàng, lịch thiệp một chút thì đều điêu đứng vì hắn như nhau. Đúng là vô vi.

Càng nghĩ đến chuyện hắn và Vân Di tiến xa hơn, nụ cười trên môi của Tài Thuận càng đậm hơn, phần nào mang chút bỉ ổi. Tài Thuận nới lỏng cà vạt, bước đi càng tiêu sái.

Giăng lưới lâu vậy, đến lúc thu cá về.

Ha ha!

" Vân Di, đã đến lúc thân thể cô thuộc về tôi rồi "...

...[ Ting : Cảnh báo- Nam chính hắc hóa ].