Vân Di ngáp dài, vươn vai thoải mái đứng dậy, lạ lẫm nhìn xung quanh. Ở đây là đâu. Sao toàn màu trắng xóa thế này, tính chọc mù mắt bản cô nương hả? Cô nhớ rõ là cô đang ngủ gật ở phòng làm việc mà. Thế quái nào mà đã lạc trôi đến đây vậy.
"Kí chủ, chào cô". Giọng non nớt, dễ thương vang lên kiến cho Vân Di có chút giật mình ngơ ngác nhìn xung quanh. Giọng nói ở đâu thế? "Kí chủ, bên trên". Cô nhanh chóng ngước mắt nhìn lên . Nhìn mèo con đang bay kìa, đáng yêu quá, rất muốn cưng nựng nó. "Kí chủ, thỉnh cô lau nước miếng của mình đi, nhìn cô đáng sợ quá" Vân Di cười "hì hì" hai tiếng, ngượng ngùng lau đi. "Tiểu khả ái, mau mau đến đây cho ta ôm người nha ~"
Hệ thống đang cảm thấy giống thôn nữ ngây thơ đang bị tên dâm tặc trêu đùa vậy. Lẽ nào kí chủ là kẻ biến thái, bỗng chốc hệ thống nhỏ cảm thấy lành lạnh hệ thống máy móc của mình, tự động bay lùi ba bước. "Khụ... khụ... Xin chào kí chủ, chào mừng cô đến với không gian hệ thống. Tôi tên là Tiểu Hắc được thiết kế dưới dạng một chú mèo đen giảm bớt gánh nặng máy móc.... " Tiểu Hắc đen mặt "... Kí chủ, cô làm ơn đừng đưa cái dây nhỏ trước mặt tôi được không? Tôi mặc dù trông giống hình dáng mèo nhưng không đồng nghĩa tôi là mèo con đâu".