Mau Xuyên Ký Chủ Hôm Nay Lại Hắc Hóa

Chương 5: Kiều Muội Muội Và Trung Khuyển Ca Ca Nhà Bên ( 5 )




【……】

Trái tim thật mệt mỏi, ngoại trừ kí chủ, sợ là chắc không ai dám nghĩ đến Bạch Dục !

Còn có, nó là hệ thống nữ phụ, không phải hệ thống theo đuổi , không nghĩ tới, ký chủ lại là loại người này!

Mấu chốt là, cô theo đuổi ai cũng được?

Như thế nào cứ khăng khăng coi trọng nhân vật tên BOSS trùm phản diện.

Phải có bao nhiêu luẩn quẩn trong lòng, suy nghĩ nhiều ít muốn lãnh cơm hợp, mới có thể làm ra lực chọn như vậy? !

[Muội Tưởng ... Nhắc nhở ngươi nên thay đổi người để chọn ... Dính với nhân vật trùm phản diện, ngươi sẽ chỉ đi càng ngày càng xa hơn trên con đường tìm chết thay đổi vi diện...]

438 còn muốn thuyết phục.

"Câm miệng, đâm chết nam nữ chính hiểu không?"

Lạc Li lười biếng nói, nhưng trong giọng điệu của cô, 438 nghe thấy một ít dấu vết của sự khát máu bệnh hoạn.

[Khụ, ngươi tiếp tục, ta cái gì cũng không có nói nữa! 】

Thay đổi trong một giây, 438 thật sâu rùng mình một cái, chung quy cảm thấy, chính mình đã suy đoán đúng tính cách sụp đổ của kí chủ-------- đồ động vật ma quỷ!

"A Li, lại đây."

Giang Hoài, người một mực bị phớt lờ, khẽ cau đôi lông mày, trong giọng nói chứa đầy mất kiên nhẫn.

Tô Lạc Li chưa bao giờ chủ động thân cận với bất kì ai khác ngoài hắn kể từ sau khi cô lên 12.

Hành vi đột ngột của cô ngày hôm nay, khiến anh sinh ra một tia khó chịu trong lòng, như thể vật bị dán lên nhãn hiệu sở hữu của chính mình bị người khác thèm muốn vậy.

"Không muốn! Hoài ca ca trong lòng chỉ có chị Thiên tỷ tỷ, một chút cũng không quan tâm đến A Li, A Li mới không cần anh!"

Sau một tiếng ợ rượu, Lạc Li bĩu môi, lại dựa gần vào Bạch Dục thêm vài phần.

Thân thể nhỏ nhắn mềm mại gần như dính chặt vào sau lưng của Bạch Dục, khiến thân thể anh càng ngày càng thêm cứng ngắc.

"A li, những lời giống như vậy, đừng để cho anh nghe lại lần thứ hai!"

Đôi mắt anh ta nheo lại một cách nguy hiểm, lần này Giang Hoài thật sự rất tức giận!

Bầu không khí trong nháy mắt thay đổi đột ngột trở nên giương cung bạt kiếm.

Ngay khi chiếc mặt nạ dịu dàng của Giang Hoài sắp rạn nứt, điện thoại của Bạch Dục vang lên, phá vỡ sự cứng nhắc.

Ánh mắt áy náy liếc nhìn Lạc Li một cái, anh đưa tay lên xoa xoa cái đầu đầy tóc mềm mại của cô, đứng dậy đi ra cửa.

Mà Giang Hoài còn lại sắc mặt âm trầm, ánh mắt như thiêu đốt nhìn cô.

Lạc Li ủy khuất mím chặt đôi môi hồng của mình, một bộ muốn khóc nhưng không thể khóc đáng thương kiểu dáng, mông nhỏ lặng lẽ xê dịch sang một bên.

"Loli, em đừng có nói lung tung, chị và Giang Hoài chẳng qua chỉ là bạn."

Tống Thiên, người vẫn luôn trầm mặc thong thả ung dung lên tiếng, lại chọc đến Giang Hoài khiến vẻ mặt anh trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, như là băng giống nhau bắn lên người Tô Lạc Li không thương tiếc.

Thân thể nhỏ nhắn run lên, cô nhanh chóng đứng dậy, rót ba ly rượu, run rẩy bưng đến trước mặt Tống Thiên và Giang Hoài.

"Xin, xin lỗi, Hoài ca ca, Thiên tỷ tỷ, A Li đã uống quá nhiều rồi, nói chuyện mê sảng, các ngươi đừng nên giận A Li có được không..."

Sự thỏa hiệp của cô khiến sắc mặt Giang Hoài trông khá hơn một chút, nhưng trong mắt hắn vẫn tràn đầy bất mãn cảnh cáo, ý tứ rất rõ ràng, còn dám nói những thứ làm cho người hiểu lầm, hắn sẽ không tha cho cô.

"Được rồi, đừng tức giận với Loli, em ấy cũng không phải cố ý!"

Lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, Tống Thiên đẩy đẩy bờ vai của hắn, vì Tô Lạc Li nói tốt.

"Xem ở mặt mũi của Thiên Thiên, tha cho em một lần."

Đến lúc này Giang Hoài mới chịu bỏ qua.

Lạc Li cười lạnh trong lòng.

A……

Mặt mũi thật là lớn đi!

Không biết, còn cho rằng hai người mới là một đôi.

"Cảm ơn Hoài ca ca, Hoài ca ca quả nhiên hiểu A Li nhất !"

Lộ ra một nụ cười cảm kích, Lạc Li ngọt ngấy nói.

"Tiểu ngốc tử, không được uống rượu nữa, uống nước trái cây, đỡ phải em lại say khướt mà nhận sai người lần nữa."

Vẻ mặt của Giang Hoài triệt để hòa hoãn, dùng giọng điệu cưng chiều ra lệnh.

Theo yêu cầu của anh, Lạc Li ngoan ngoãn rót cho mình một ly nước trái cây, ly của cả ba chạm vào nhau trong không khí, phát ra âm thanh ‘Đing--’ giòn tan.

Không ai nhìn thấy trong mắt cô chợt lóe lên tia âm hàn.