Mau Xuyên Ký Chủ Hôm Nay Lại Hắc Hóa

Chương 4: Kiều Muội Muội Và Trung Khuyển Ca Ca Nhà Bên ( 4 )




Hai chữ rõ ràng, khiến thần sắc Bạch Dục khẽ run, trong giây tiếp theo, anh kéo cô ra một khoảng cách an toàn, trong giọng nói âm ách xen lẫn một chút cưng chiều, “Ngoan, đừng làm rộn! "

[A a a a ,muội tưởng, ngươi bổ nhào vào hắn làm gì? ! Bạch Dục thế nhưng là nhân vật phản diện lớn của vị diện này, nam nữ chính cũng suýt chút nữa bị hắn giết chết, ngươi muốn chết cũng đừng dùng thủ đoạn này a! 】

Giọng 438 lại lần nữa vang lên, bởi vì vô cùng kích động, thậm chí có chút đứt quãng.

"Hắn, ta muốn trêu ghẹo."

Lạc Li miễng cưỡng trả lời, người đàn ông này toát ra hơi thở hormone mê người, câu dẫn trái tim của cô làm nó ngứa không chịu nổi, không làm chút gì, thật sự có lỗi với chính mình.

Ta? !

Rõ ràng vẻ mặt Bạch Dục một bộ mặt lạnh lùng cấm dục, kí chủ đến tột cùng là từ đâu có thể nhìn ra hắn ta? !

438 gần như phải quỳ lạy cô.

[Ký chủ, tôi khuyên cô nên suy nghĩ kỹ lại ... Bạc Dục, nhân vật phản diện lớn nhất của vị diện này, không có lựa chọn ở lại kế thừa tập đoàn Bạch thị, mà là ra nước ngoài lập nghiệp sau đêm nay. Trong hai năm, hắn đã tạo ra đế quốc thương nghiệp của riêng mình.

Sau khi trở về, không hiểu sao cùng nam nữ chính đối nghịch, là trở ngại lớn nhất của nam nữ chính đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.

Nếu không phải hắn chẳng biết tại sao bỏ mình trong một vụ tai nạn xe hơi vì cơn say, e rằng cả nam và nữ chính của vị diện này đều phải hoảng 】

Bạch gia và Giang gia sống bên cạnh nhau, nghiêm chỉnh mà nói, Bạch Dục xem như đã nhìn Tô Lạc Li lớn lên.

Giang Hoài và Bạch Dục có tính cách hoàn toàn khác nhau.

Giang Hoài bề ngoài có vẻ hiền lành, xinh đẹp nhưng thực lực bên trong lại là một kẻ vô cùng mạnh mẽ, ham muốn khống chế rất mạnh.

Mà vẻ ngoài của Bạch Dục càng thêm phát triển, đôi mắt phượng dài và hẹp, đuôi mắt hơi nhếch lên, dưới mũi là một đôi môi mỏng mím chặt, môi hơi cong lên, sắc môi hơi ửng hồng sang đỏ, rất thích hợp để hôn.

Điều không phù hợp với tướng mạo và phong cách của anh chính là khí chất lạnh lùng và xa lánh toát ra từ toàn thân anh, khí tràng đó dường như là bẩm sinh, khiến người nhìn phải sinh ra khiếp sợ.

Trong ký ức của Tô Lạc Li, Bạch Dục là người cô rất thích dính khi còn nhỏ, nhưng khi lớn lên, cô nhìn thấy anh giống như chuột nhìn thấy mèo, tránh được thì nên tránh, hai người dần ần trở nên xa cách.

Theo cách nhìn của Lạc Li, đôi mắt của nguyên chủ thật sự là mù, trước mắt Bạch Dục viên ngọc này sáng lóa mắt hơn trân châu thì không muốm, lại đi xem trọng viên mắt cá kia của Giang Hoài!

"Chậc chậc chậc chậc, Lolita bé bỏng, biết anh trai Bạch Dục của cậu sắp ra nước ngoài ,luyến tếc sao?" Lục Tinh Thần trêu chọc nói.

"Phốc, tôi là lần đầu tiên thấy tiểu Loli né người ngoài Giang Hoài ra một bên đấy, Giang Hoài, cần cảnh giác, nếu không con dâu nhỏ anh nuông chiều sẽ bỏ chạy theo người khác."

"Thôi đi, nào có ai không biết, ngực của tiểu Loli chỉ có thể chứa chấp Giang Hoà.

" "Loli Loli, cũng ôm anh trai một cái a ..."

Mọi người không nhịn được chế giễu.

Tô Lạc Li, mười tám tuổi, nhỏ nhắn, vóc dáng yêu kiều mềm mại, tướng mạo ngọt ngào, giống như một con búp bê sứ tinh xảo.

Đôi mắt hạnh mơ màng đen trắng, trong veo mà tinh khiết, bao hàm hơi nước, khiến cô trông mềm mại ngây thơ, dễ thương, có thể dễ dàng khơi dậy ham muốn che chở của nam giới, đồng thời cũng khiến người ta không nhịn được muốn bắt nạt,

Bị đẩy ra, Lạc Li cũng không giận, ôm chặt cánh tay trái của anh lắc nhẹ, đôi mắt hạnh ướt nhẹp nhìn Bạch Dục, "Rõ ràng, không thể không đi sao? A Li luyến tiếc anh!"

Lời nói của cô khiến thân thể Bạch Dục đột nhiên cứng đờ, ánh mắt thay đổi trở nên mờ mịt và sâu thẳm, giống như mây đen cuồn cuộn, ẩn chứa quá nhiều ý nghĩa sâu sa không nói rõ.

Nhất thời cũng không đem cô đẩy ra

[Muội Tưởng, ngươi không định theo đuổi trùm phản diện đúng không? ! 】

438 trách trách vù vù nói.

"Ngày ở vị diện này còn dài, vì vậy luôn phải tìm một chút vui vẻ cho riêng mình? Hắn như thế tao, nên bị ta cưa ngã”

Lạc Li miễn cưỡng trả lời.