"Ồ, náo nhiệt quá nhỉ? Tới sớm chi bằng tới đúng lúc, phần chúng tôi thì sao?"
Giọng của mẹ Tống Tuyết ngoài cửa vang lên.
Đám đông hoang mang quay lại nhìn lần nữa.
Tống Tuyết cùng cái bụng hơi lớn của mình, chậm rãi bước vào sảnh tiệc với sự hỗ trợ của Hoàng Mỹ Nghiên.
“Hoàng Mỹ Nghiên, cô muốn gì đây!”
Bối Anh Nguyệt tức giận nhìn chằm chằm hai mẹ con, mặt tái đi vì tức giận, đến thở cũng thấy nặng nề.
"Ôi hạnh phúc nhân đôi. Tuyết Tuyết thật ra cũng đang mang thai. Chỉ tiếc là không rõ ai là bố đứa nhỏ. Tuyết Nhi của tôi chưa biết một nam nhân nào, à thật ra là có Giang Hoài."
Hoàng Mỹ Nghiên mỉm cười, mắt lướt qua quan khách dự tiệc, thong thả ung dung nói.
Ừm, nhiều người như vậy, e rằng Giang gia sẽ không thừa nhận.
“Dì Hoàng, ý của dì là...”
Giang Hoài sầm mặt,
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Hắn nhìn bụng Tống Tuyết, đã bốn tháng không gặp, bụng cô trông như sắp sinh, làm sao có thể là con của anh.
"Có lẽ mọi người không biết, vào cái đêm Lục Tinh Thần và Tống Tuyết lên giường với nhau, Giang Hoài cũng có quan hệ với Tuyết Nhi nhà chúng tôi đương lúc say rượu. Sao vậy, Giang Hoài, cháu ăn cơm trước kẻng rồi lại không chịu thừa nhận sao? Con gái tôi muốn cưu mang đứa con này, là thai đôi đấy, khó khăn biết là bao.”
Hoàng Mỹ Nghiên thay đổi giọng điệu, nuốt nước bọt, nhìn Giang Hoài với ánh mắt như thiêu như đốt.
Thai đôi?!
Đám đông bắt đầu xào xáo.
Chẳng trách cái bụng lại lớn như vậy, Giang Hoài ghê gớm thật, chưa gì đã được song thai, à không, nhiều khi là ba, trong bụng Tống Thiên còn có một đứa kia.
Chết tiệt, kiểu này mà không mua vé số thì quá uổng phí mà, bỏ công gây dựng bao lâu nay, biết đâu năm năm nữa có thể thành lập cả đoàn phim?
【 Muội Tạp… Ngươi lại làm gì nữa hả?! ]
438 ngạc nhiên, nó thật sự không biết từ khi nào mà tỷ lệ trúng đạn của con người lại cao như vậy!
Khóe miệng Lạc Li nhếch lên.
Tác dụng của thuốc A tử hoàn, không phải là không có lý!
Ngay từ lần đầu dùng thuốc, cô đã lặng lẽ thêm tử hoàn vào, đây được coi như là nhân đôi quà tặng cho một số người.
Đừng hỏi cô làm thế nào mà có những viên thuốc đó, hehe, cô sẽ không nói đâu!
Tống Thiên bị kích động, chùn một bước.
"Nè, ai nói là của Giang Hoài chứ hả? Đừng có đem con rể tôi ra để mấy người đổ vỏ."
Bối Anh Nguyệt không thể chịu đựng người phụ nữ này đè đầu cưỡi cổ, lập tức đứng lên mắng.
“Câm miệng, cô nghĩ ai cũng mặt dày như cô sao?”
Đây là lần đầu tiên Tống Luân chủ động bênh vực Hoàng Mỹ Nghiên và Tống Tuyết.
"Anh ..."
Hoàng Mỹ Nghiên hai mắt đỏ hoe, mấy mươi năm vất vả của bà cuối cùng cũng được đền đáp!
“Bố?!”
Tống Luân cũng không thể tin được, lúc này đáng ra ông phải bênh vực bản thân, gia đình mới phải, sao lại có thể đứng về phía người phụ nữ này. Ông ta vẫn là người sao!
Bối Anh Nguyệt tái mét, nhưng không dám phản bác.
Gì thế, Bối Anh Nguyện trước đây rất cứng rắn, Tống Luân có dỗi cũng không nói nên lời đây đó sao? Cái quái gì đang diễn ra vậy? Không phải là hoán đổi thân xác rồi chứ?