Mẫu Nghi Thiên Hạ: Tứ Quốc Tranh Thê

Chương 14: Tiếng Khóc Vang Trời, Chuẩn Bị Cung Yến




Thấm thoắt hôm nay đã là đêm ba mươi hay với cách gọi của người Tây quốc là đêm trừ tịch.
Nghĩ lại chuyện bảy ngày trước, cả Tướng phủ được một phen gà bay chó sủa, tiếng khóc, tiếng người hầu bị la mắng truyền khắp các ngõ ngách. Vì sao ư, thế thì phải hỏi vị đại tiểu thư nhà chúng ta.
Thanh Ngọc Nghi bị nhị muội chơi xấu đến hai lần, nàng làm sao có thể bỏ mặc bọn trà xanh nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Nhân lúc phủi đất cát trên váy của Thanh Ngọc Linh, nàng lén rắc lên người nàng ta một loại phấn ngứa. Đặc tính của loại phấn này không phải độc dược, nhưng nó còn khó chịu hơn uống độc dược. Thời gian phát tác liên tục bảy ngày, khắp người ngứa ngáy, đến cả chân tơ kẽ tóc cũng ngứa không chịu được, mặt mũi sẽ bị sưng vù lên. Nếu thỉnh đại phu, dựa vào triệu chứng sẽ chỉ có thể kết luận nàng ta bị dị ứng ngoại vật, đây cũng là chỗ cao minh của Thanh Ngọc Nghi: ném đá giấu tay, một kích trí mạng.
Bảy ngày, nhị tiểu thư như biến thành con người khác. Trước kia nàng hiền dịu, đối xử rất tốt với hạ nhân, còn nay hễ gặp người là đánh, là mắng. Mười mấy nha hoàn bị nàng ta tát cho sưng húp cả hai má, ôm mặt khóc rưng rức. Đặc biệt kì quái phải kể đến gương mặt vị nhị tiểu thư này. Sau khi trở về từ đêm hội hoa đăng với xiêm áo rực rỡ, ngay sáng hôm sau nha hoàn của nàng ta kinh hoàng không nói lên lời khi nhìn thấy dung mạo mĩ miều sưng thành một cái đầu heo: môi to như hai quả ớt cực đại gắn lên trên miệng, mắt sưng lên đến nỗi không nhìn thấy nàng ta còn mở mắt hay không, hai má như bị ai đánh cho mấy trăm cái bạt tai vậy.
Nhìn mình trong gương, Thanh Ngọc Linh hét một tiếng vang trời, làm lũ chim còn chưa tỉnh ngủ cũng bay tán loạn. Chỉ khổ bọn hạ nhân, bị nàng ta đánh đập, đe dọa nếu dám truyền tin này ra. Sau đó, ba ngày nàng ta chạy đến chỗ mẫu thân là Minh Nguyệt phu nhân: một khóc, hai nháo, ba thắt cổ đòi tìm danh y chữa trị cho bằng được, làm mẫu thân nàng chạy ngược chạy xuôi.
Hôm qua, sau buổi lên triều cuối cùng của năm, phụ thân nàng còn mang theo một tin lẽ ra là cực tốt nhưng giờ thành cực xấu với Thanh Ngọc Linh: cung yến đầu năm tổ chức sớm hơn, sẽ diễn ra vào tết Nguyên Tiêu ( rằm tháng Giêng). Mọi năm lộng lẫy, vênh váo là thế nhưng năm nay khi nghe tin được tham gia cung yến, nàng ta bèn ngất xỉu. Với gương mặt thế kia, gặp người còn chẳng dám nói chi đến đi dự tiệc.
“Thấy cũng tội nhưng thôi cũng kệ, đáng đời nàng ta lắm!“ Đó là suy nghĩ của Thanh Nghi lúc này.
Đón Tết lần đầu tiên xa quê nhà, không có người bà hiền từ bên cạnh, Thanh Ngọc Nghi thấy lòng buồn khôn tả. Lặng ngắm pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, tâm trạng của nàng như chìm sâu vào một miền kí ức: nàng cùng bà nội lăn lộn mua bán đến suýt soát giao thừa vô cùng mệt mỏi nhưng hai bà cháu vẫn cực kì vui sướng, hân hoan trước thời khắc chuyển giao của trời đất. Bà sẽ tặng quà cho nàng là một bộ quần áo mới, tặng nàng phong bao lì xì; còn nàng tặng bà những lời chúc cát tường, an khang. Nhưng năm nay, tất cả đều không có, nàng phải đối mặt với hiện thực. Bên nàng giờ không biết còn ai có thể tin tưởng được đây?
Vì lí do nhị tiểu thư phát bệnh nên bữa cơm tất niên Tướng phủ diễn ra với không khí im lặng hơn mọi năm. Trong Tướng phủ có ba vị phu nhân, hai vị công tử cùng ba vị tiểu thư. Minh Nguyệt phu nhân và tướng quân Thanh Viễn Phương ngồi ở vị trí chủ vị, sau đó là hai vị di nương. Bên cạnh chủ mẫu là ba vị tiểu thư, trong đó Thanh Ngọc Linh che kín mặt, bên cạnh phụ thân nàng là hai vị công tử một người tám, một người năm tuổi, đều là con của di nương.
Thanh tướng quân năm nay tuổi ngoài tứ tuần (40 tuổi), khí thế mạnh mẽ, rắn rỏi. Sau khi tiếng khai tiệc vang lên, ông hỏi thăm tình hình nhị tiểu thư, dặn dò và có đề cập đến cung yến làm không khí sôi nổi hẳn lên, trừ Thanh Ngọc Linh một mảnh u ám.
Thanh Ngọc Liên là vị tiểu thư nhỏ tuổi nhất trong phủ, là con của nhị di nương, háo hức không thôi. Nàng hăng hái hỏi Thanh Ngọc Linh cái này cái kia, nên mặc gì, quần quần áo áo làm nét mặt nhị tiểu thư càng thêm khó coi. Tam tiểu thư năm nay mười ba tuổi, tính tình hoạt bát, chưa sắc bén trong việc nhìn nét mặt người khác nên bị Thanh Ngọc Linh giáng cho một bạt tai, nhưng nàng chỉ biết khóc lóc rồi chịu đựng. Ai bảo địa vị của nàng trong Tướng phủ không bằng nhị tỷ chứ?
Còn Thanh Ngọc Nghi chỉ bảo trì sự trầm mặc, ăn uống nhanh chóng rồi về phòng, đi ngủ. Hôm nay có lẽ sẽ có khối kẻ mất ngủ đây, còn nàng phải ăn no ngủ kĩ để chọc tức họ chứ!