Chương 127: Tử vi hôm nay. (3)
Phía sau chân cột D5, Hải An đang cố gắng che giấu hơi thở của mình. Một nhóm áo đen đang tiến đến gần từ chân cột dãy F. Bọn họ di chuyển từ góc này sang góc nọ, luôn giữ cho v·ũ k·hí sẵn sàng bằng những ngón tay chắc chắn.
Kỹ thuật di chuyển điêu luyện không hề gây ra bất kỳ tiếng động nào, thế nhưng nó vẫn phản ánh sự căng thẳng và tập trung cao độ đối với mọi yếu tố nguy hiểm xung quanh.
Nhân lúc bọn họ còn chưa phát giác ra chỗ ẩn núp của mình, Hải An có Vảy Bạc hỗ trợ liền quyết định chủ động đánh úp t·ấn c·ông trước.
Cậu lao nhanh vào cơ thể của tên cầm súng, hai tay thoắt một cái liền đè thấp nòng súng lạnh như băng, bước đầu tiên thành công chế ngự loại v·ũ k·hí đáng quan ngại nhất.
Chẳng qua, thật không may…
Nhóm áo đen đầu tiên mà Hải An đụng độ lại chính là nhóm duy nhất có hai tay súng hợp thành. Khẩu súng thứ hai ở phía xa đã được nâng cao, đường nhìn của gã nhắm chính xác vào cơ thể mờ nhạt bị nhiễu màu của Hải An.
Trực giác đột ngột réo vang, Hải An còn chưa kịp chau mày thì thân thể đã theo bản năng mà nhào lộn đến một góc khuất sau chân cột.
Xuyên qua bóng đêm, tia lửa lóe sáng cùng t·iếng n·ổ lớn. Góc cột bị đạn oanh phá không ngừng lung lay. Âm thanh ồn ào xé toạc không gian im ắng sẽ nhanh chóng dẫn dắt đám áo đen còn lại đang rải rác xung quanh tới.
Khai thác vài hơi thở giữa những lần bóp cò, Hải An gia cố con dao bấm trong túi quần bằng một lượng lớn mana đỏ sẫm. Rồi cậu vận hết sức lực của cơ bắp và ném nó về phía vị trí mà tên cầm súng đang đứng.
Lưỡi dao sắc bén cắt qua không khí theo phương ngang, nó xuyên thủng không gian với một tốc độ đáng kinh ngạc. Ánh sáng yếu ớt của những vạch sơn dạ quang phản chiếu lên từng góc cạnh, nó khiến cho lưỡi dao loé lên chút màu sắc chập chờn đánh lừa thị giác.
Tên cầm súng thứ hai phải thu mình lại để né tránh lưỡi dao đang phóng tới, tầm nhìn của gã nhất thời không còn được ổn định. Tận dụng triệt để chút thời gian ít ỏi, Hải An nháy mắt rút ngắn khoảng cách. Khẩu súng trên tay gã ngay lập tức bị giảm đi mấy phần thuận tiện.
Tay trái thiếu niên mạnh mẽ áp chế nòng súng, tay phải được mana bao bọc tung hết sức lực vào hàm dưới của đối phương. Chưa dừng lại ở đó, thân thể thon dài xoay một vòng, tìm ra vị trí thích hợp nhất để giơ thẳng chân, đá trực tiếp vào bụng và nội tạng của gã.
Cơ thể tên cầm súng thứ hai văng đi như mũi tên, nó lăn lóc dụng bay toàn bộ cột phân làn trên mặt đất.
Song, xử lý được một tên thì một tên khác lại đến. Lợi dụng nhược điểm chập chờn của Vảy Bạc, tên cầm súng bị quật ngã đầu tiên đã âm thầm tiếp cận. Nòng súng lạnh lẽo còn lại đang giơ cao, nó vô cảm hướng thẳng vào giữa vùng thái dương của cậu. Đây là khoảng cách mà một cái chớp mắt còn phải chào thua.
Hải An bất động nhếch môi, đôi mắt như đáy vực thẳm khẽ liếc nhìn. Rồi bằng một tốc độ không thể thấy, ngay trước lúc kẻ thù bóp cò một sát na, thiếu niên chuẩn xác chộp vào cổ tay cầm súng. Nòng súng tức khắc bị đẩy lệch ra khỏi bộ vị chí mạng.
Kết hợp với một số các thao tác tinh vi, khớp khuỷu tay của tên cầm súng bị gập lại, cả cẳng tay cùng cánh tay đã hoàn toàn bị áp chế chỉ trong vài hơi thở.
Hải An thuận lợi đảo ngược tình thế, cậu dễ dàng c·ướp lấy khẩu súng trong tầm mắt.
Nhiệt độ truyền từ báng súng sang đến lòng bàn tay, nó khiến nội tâm cậu dâng lên chút hưng phấn khó nói. Nòng súng chưa kịp hạ nhiệt lại giơ cao, nhưng lần này đối tượng mà nó nhắm đến chính là vòm cổ của kẻ thù.
Trọng lượng nặng nề trên tay làm cho cơ bắp căng trướng và nhịp tim trở nên khẩn trương. Âm thanh khẽ khàng của cò súng kích thích thính giác, mỗi hơi thở đều bị nhấn chìm trong khoảnh khắc quyết định.
Tiếng nổ khi đạn rời nòng vang vọng đầy uy lực, đến mức làm rung chuyển cả không khí xung quanh.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng tiếng ồn như sấm rền đó vẫn khiến đại não của Hải An thoáng rơi vào choáng váng, cảm giác mạnh mẽ của cú giật kéo lê từ vai đến hết cánh tay. Còn ở đích đến của viên đạn, máu tóe ra như nụ hoa nở rộ. Thân thể của kẻ thù co giật rồi đổ rạp xuống đất như một khối gỗ mục ruỗng.
Hải An hít một hơi lớn, lần đầu sử dụng v·ũ k·hí nóng, mức độ kiểm soát thật sự không quá tốt… Nhưng với khoảng cách gần sát như thế này, thì dù có là kẻ mù cũng sẽ khai hỏa thành công.
Mùi máu tanh quen thuộc len lỏi vào khoang ngực, t·hi t·hể nóng hổi trên mặt đất đang dần bị nhiệt độ của bóng đêm bão hoà, nó phản chiếu sâu trong đôi đồng tử đen kịt cùng ánh mắt sắt lạnh như dao.
Giết c·hết toàn bộ kẻ thù, hoặc bản thân trở thành n·gười c·hết… Kết quả cuối cùng chỉ có thể là một trong hai.
Bọn robot sau khi ổn định lại cảm biến cũng bắt đầu theo đuôi để lao lên. Con ở gần nhất khởi động lưỡi dao rọc rồi máy móc đâm tới. Hải An dồn mana vào hai cánh tay rồi chặn đòn tại vị trí khớp nối. Hành động của nó tích tắc bị gián đoạn, cả cơ thể kim loại như sa vào vũng bùn mà trì trệ hẳn.
Tay phải giữ súng của thiếu niên luồn qua khoảng trống giữa nách và mạn sườn, đè lên phần thân của con robot, cậu phối hợp tay chân chèn ép khối kim loại cao hai mét đó đến cứng ngắt.
Đồng thời cũng sử dụng phần lưng của nó như một cái giá đỡ súng, Hải An nheo mắt nín thở, cậu cẩn thận khai hoả hơn năm phát liền vào khớp nối ở chân của một con khác đang xông qua. Người máy thế hệ cũ - khớp nối đơn giản và khả năng chịu lực không cao. Song, kể cả thế thì nó vẫn ngốn gần một nửa số đạn của băng súng.
Xử lý xong một con thì một con khác lại xuất hiện, Hải An nhanh chóng đẩy ngã “giá đỡ súng” tức thì giải phóng cho tứ chi. Liền mạch sau đó, cậu chộp vào khớp nối của tay cầm kiếm đang chém tới, vừa lôi kéo vừa hạ thấp cơ thể để luồn lách qua những khoảng trống vừa đủ.
So với dao, kiếm và máy móc, thì Hải An lại càng quan ngại tên cầm súng thứ hai vừa bật người dậy ở phía xa. Nòng súng vô cảm trên tay cậu chuẩn xác nhắm thẳng vào giữa trán.
Khai hoả!
Viên đạn thứ tám và thứ chín ngay lập tức tạo ra những cái lỗ máu sâu hoắm ở đầu và lồng ngực.
Con robot cầm kiếm chỉ bị chao đảo nhẹ, cho nên nó rất nhanh đã lấy lại được trọng tâm. Đáng tiếc, ngay lúc nó còn chưa kịp tính toán ra được hành động mới thì tiếng súng thứ mười đã vang lên như hồi chuông kết thúc.
Súng ngắn tự động theo lẽ thường thì khả năng xuyên thủng của nó là không lớn đối với các lớp vỏ thép hoặc vật liệu chống đạn. Thế nhưng đó là đối với các vị trí được cố ý bảo vệ. Còn các khu vực hở như hệ thống làm mát hoặc các lỗ thông khí thì một viên là đủ để kéo lên sự sụp đổ trong vài chục giây.
Mặt khác, hệ thống làm mát của robot lại thường được đặt ở những vị trí chiến lược để tối ưu hoá việc tản nhiệt. Chỉ cần bỏ vài hơi thở để canh góc độ thì tình huống xuyên qua lỗ thông khí để phá huỷ CPU hoặc nguồn năng lượng là vô cùng khả thi.
Bộ xử lý trung tâm bị thiệt hại, nhiệt độ tăng nhanh chóng, các bộ phận cơ khí và điện tử sẽ quá nhiệt,… Cuối cùng, robot sẽ tự động ngắt nguồn hoặc hư hỏng vĩnh viễn.
Nhóm hai người bốn robot giờ chỉ còn lại duy nhất một con. Không hề bị ảnh hưởng bởi kết quả trận chiến, nó vẫn máy móc vung dao tới. Song, chẳng thể khá khẩm hơn lần đầu tiên, nó vẫn bị Hải An mạnh mẽ áp chế. Chân trụ bị gạt khiến nó ngã ngửa ra sàn, cây giáo được tập hợp từ mana đỏ sẫm vung qua quá đầu.
“Ầm” - mũi giáo sau khi xuyên thủng vị trí của nguồn năng lượng thì mới dần tan biến vào không gian…
…
Hết chương 127.
——————————