Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mai Táng Chín Vạn Kiếp

Chương 3: Mai Tuyệt Cơ.




Chương 3: Mai Tuyệt Cơ.

Theo lời tự thuật của Túng Thiên Tỉnh, một thế giới thượng cổ muôn hình vạn trạng dường như được tái hiện lại.

Hơn 29 vạn năm trước, thời đỉnh cao của Tu Chân giới, thiên kiêu xuất hiện như tre già măng mọc, tông môn san sát tựa như môn hộ lương dân, chưa kể đến gia tộc hay tán tu. Thủa ấy đại năng có thể dời sông lấp biển, yêu quái cũng có muôn hình vạn trạng, thần thông khắp nơi.

Thượng cổ tuy rằng linh khí sung túc, nhưng nguy hiểm đều là tầng tầng lớp lớp. Hòn đá ngư tinh, răng đá lởm chởm cắt ngang đại hà, phía dưới đá ngầm có hang của nó. Ngư dân đi ngang qua, liền bị nó làm hại. Vốn dĩ dân chúng cũng muốn tìm đường đi vòng qua, nhưng cuối cùng vẫn không thể được vì đá khó đục đẽo thành đường.

Túng Thiên Tỉnh nhắm hờ hai mắt, lẳng lặng ngửa đầu cảm nhận thanh phong quét qua toàn thân, mà không hề để ý sau lưng đã có người xuất hiện. Đó không phải ai khác chính là Mai Tuyệt Cơ, đứa con trai của Mai đại thúc.

Hắn tuy rằng chỉ đi ngang qua, nhưng không hiểu sao câu chuyện của Túng Thiên Tỉnh lại khiến hắn chấn động vô cùng. Thế giới Tu Chân nguy hiểm trùng trùng nhưng cũng đầy ắp cơ duyên.

Thời thượng cổ kia, luôn khiến người ta tò mò và hướng tới. Bất tri bất giác, chính hắn cũng bắt đầu chìm đắm trong câu chuyện mà Túng Thiên Tỉnh kể lại.

Trong đầu của hắn hiện lên một bức tranh về thượng cổ bí ẩn, nơi có ngư tinh tác quai tác quái, khiến cho dân chúng lầm than.

Sức mạnh của nó vô biên, hàm răng đá lởm chởm như pháp khí có thể xuyên thủng mọi tầng phòng hộ. Chỉ cần cái quẫy đuôi của nó cũng sẽ khiến đại hà nổi sóng, bão trùm khắp nơi, thiên hạ ắt sẽ lâm vào đại loạn.

Như vậy chẳng lẽ tu sĩ thời thượng cổ không hàng phục nó ư? Bất tri bất giác, Mai Tuyệt Cơ đã buột miệng hỏi ra. Sau đó hắn giật mình, liền vội vàng nhìn về phía bóng lưng của Túng Thiên Tỉnh.

Hắn vung ngón tay lên, một sợi dây truyền thừa theo ký ức của hắn dung nhập vào trong thân cây. Làm xong những thứ này, hắn mới xoay người lại nhìn Mai Tuyệt Cơ. Trong ánh mắt bao hàm sự xem xét, tò mò. Đây là sau chín vạn kiếp, hắn mới gặp lại một người tu sĩ thật sự.



"Ta vốn chỉ là buột miệng bừa vài câu, ngươi đã tin rồi?"

"Ngươi không phải là buột miệng!"

Mai Tuyệt Cơ cau mày phản bác, chính hắn cũng không biết vì sao. Nhưng dựa trên những gì mà Túng Thiên Tỉnh nói, không có khả năng những gì tái hiện lại trong lời nói của hắn chỉ mà một chút giả tưởng.

Đối phương cau mày, có vẻ không biết nói gì cả. Túng Thiên Tỉnh bừng tỉnh, bừng tỉnh cười nói.

"Tuyệt Tình Đại Ngàn hiện tại những thế lực nào đứng đầu?"

Tuy rằng tò mò, không biết tại sao Túng Thiên Tỉnh không biết những thế lực liên quan đến Tuyệt Tình Đại Ngàn, nhưng Mai Tuyệt Cơ vẫn là thành thật báo cho.

Hai người một trước một sau, đi trên con đường thôn quê khiến những người chứng kiến thổn thức không thôi. Thầm than tiên nhân cũng hoà ái như vậy hay sao?

Tuyệt Tình Đại Ngàn xuất hiện 10 vạn năm trước, cũng chính là lúc Tu Chân giới nổ mạnh, nó là một mảnh bình nguyên, nói là bình nguyên nhưng thực ra nó ở trong một bí cảnh. Bí cảnh này ngàn năm mới mở ra với tán tu một lần, mà tán tu đi vào Tuyệt Tình Đại Ngàn để tìm kiếm cơ duyên, mười thành thì chỉ có bốn thành ra khỏi được.

Tuyệt Tình Đại Ngàn tên cũng như thực, chính là tuyệt tình, cho dù nó được trăm vạn đại gia tộc Trung Vực chiếm cứ nhưng cũng chỉ chiếm cứ bề ngoài của Tuyệt Tình Đại Ngàn mà không dám đi sâu vào bên trong. Vì ai ai cũng biết sâu tận bên trong đại ngàn, mặc dù sẽ có những cơ duyên khiến cho họ một bước nghịch thiên, thì tất nhiên sẽ có những mối nguy hiểm khiến họ m·ất m·ạng như chơi!

Đứng đầu là Tần Tang nhất tộc với danh xưng Đại Thừa gia tộc, tức là gia tộc này có Đại Thừa kỳ toạ lạc, tất nhiên những đại gia tộc thế này sẽ có trăm ngàn gia tộc phụ thuộc. Tất nhiên sau thời đại hắc ám đi qua, không ai chắc chắn Đại Thừa hay Độ Kiếp đại năng còn tồn tại hay không, dù sao thì Tần Tang nhất tộc chắc chắn cũng không phải hư danh.

Tiếp đó ngồi ngang hàng với Tần Tang chính Cổ Ly gia tộc, và Lệnh Vu Phủ. Toàn bộ Tuyệt Tình Đại Ngàn đều bị ba đại gia tộc này ảnh hưởng, phần lớn những gia tộc khác nếu không phải có đại năng từ Luyện Hư kỳ trở lên, đều chọn lựa nương nhờ ba thế lực này.



Cuối cùng hai người cũng đi đến nhà của Mai đại thúc, Mai đại thúc và Mai đại tẩu thấy Mai Tuyệt Cơ và Túng Thiên Tỉnh đi đến thì vội vàng ra đón. Túng Thiên Tỉnh cười một tiếng, còn Mai Tuyệt Cơ thì lại có vẻ khá lạnh nhạt.

Hai vợ chồng cũng nhận thấy đứa con “tiên nhân” của mình lạnh nhạt, chỉ có thể gượng cười mà tiếp đón Túng Thiên Tỉnh. Tất nhiên hắn cũng nhìn thấy tất cả những thứ này, trong lòng không khỏi lắc đầu.

"Mai đại tẩu, ta thấy Mai huynh có vẻ không được khoẻ, tẩu đang thiếu củi nhóm lửa đúng không?"

"A… đúng, đúng vậy."

"Vậy để ta bổ củi cho, để cảm ơn bộ y phục này của tẩu!"

"Chuyện này…"

Chưa kịp để Mai đại tẩu nói gì, Túng Thiên Tỉnh đã đi đến cầm lên chiếc rìu sau đó khởi động một chút, dường như có chút lạ tay.

Trong mắt của Mai Tuyệt Cơ, Túng Thiên Tỉnh vốn là tu sĩ, thậm chí có thể là tu sĩ tu vi rất cao. Hắn thường được sư môn dạy rằng hạn chế nhân quả, cũng như phải tuyệt tình, nếu có song thân cũng đừng nên lui tới để lục căn thanh tịnh.

Cho nên lần này khi hắn về, nhìn thấy phụ mẫu cũng không có bao nhiêu dao động. Ngược lại là Túng Thiên Tỉnh, vốn không thân không quen nhưng lại vô cùng giản dị dễ gần.



Tay áo được cuốn lên buộc sau lưng, tuy rằng thân thể mảnh khảnh nhưng khi hắn cầm lấy cây rìu, trong mắt cũng chỉ còn lại cây rìu và đối tượng là đống củi mà thôi. Hắn chăm chỉ bổ củi, giống như công việc này là công việc thành kính nhất trên thế gian, chỉ một động tác đơn giản như nhấc rìu lên và bổ củi mà thôi nhưng hắn làm vô cùng nghiêm túc.

Ngay từ đầu thành quả chỉ là những khúc củi ngoằn nghèo, xiêu xiêu vẹo vẹo không ra chút hình dáng nào cả. Nhưng càng lúc hắn lại càng nắm giữ nhiều kỹ năng của bổ củi. Mỗi lần nhấc rìu lên hay hạ rìu xuống phảng phất điều có quỹ đạo và nguyên lý của nó.

Củi được bổ ra ngày càng tăm tắp hơn, thẳng hơn. Đường bổ lại càng hoàn mỹ hơn, Túng Thiên Tỉnh làm những việc này không hề dùng đến chút linh lực nào cả, hoàn toàn là nhục thân mang đến. Nên cho đến khi hắn bổ xong đống củi thì mặt trời cũng đã xuống núi, mà thân thể cũng phảng phất như vớt trong vại nước ra vậy, mồ hôi ướt nhẹp hết.

Hai vợ chồng đều há hốc mồm trước hành động của Túng Thiên Tỉnh, bữa tối cứ như vậy chắp vá ngượng ngùng đi qua. Đêm nay trăng thanh gió mát, nhưng mà hắn không thể tài nào ngủ nổi, nên chỉ có thể đi dạo quanh quanh mà thôi.

Vừa vặn, khi hắn đi đến gốc cây sáng nay, liền thấy bản thân Mai Tuyệt Cơ đứng trầm ngâm ở đó. Hắn ta ngẩng đầu xem tán cây, cứ như vậy mà trầm tư.

"Cái cây này dường như có chút không bình thường."

"Đời người vô thường, bất bình thường mới là vô thường."

"Bất bình thường mới là bình thường…"

Mai Tuyệt Cơ lại lần nữa im lặng, dường như đang nghiền ngẫm câu nói của Túng Thiên Tỉnh. Bỗng nhiên trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm, sau đó xoay người chỉ thẳng vào Túng Thiên Tỉnh mà nói.

"Đắc tội rồi!" Nói xong hắn ta lấy tốc độ nhanh nhất mà vung kiếm về phía Túng Thiên Tỉnh, kiếm khí như hồng hoá thành trăm đạo chém về phía hắn. Túng Thiên Tỉnh không khỏi mắng trong lòng, hậu bối dạo này đều manh động vậy sao? Trực tiếp ra tay với người phàm như hắn ư?

Kiếm khí đi qua đâu đó, gợi lên toàn bộ mảnh lá cây quét về phía hắn, tuy rằng bị hệ thống nhốt trong không gian chín vạn kiếp, nhưng dù sao trước đó hắn cũng là Đại Thừa tu sĩ đấy nhé!

Khí thế quanh thân hắn tăng vọt, Túng Thiên Tỉnh một tay vuốt phẳng vạt áo đang tung bay, trăm vạn kiếm khí Trúc Cơ Kỳ nhìn như chậm nhưng nhanh vô cùng, nhấc lên một đoạn kinh đào hải lãng. Tất nhiên mạnh, nhưng nếu như người đó không phải là hắn.

Chỉ thấy Túng Thiên Tỉnh khi đang muốn chỉ ra một ngón tay, bỗng nhiên trong thức hải ầm ầm kêu vang. Ngón tay của hắn không theo thuật pháp trước kia mà lại chuyển động theo một hướng khác, một quỹ đạo hoàn toàn quỷ dị!

[Nhân Hoá Đại Pháp!]