Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mai Táng Chín Vạn Kiếp

Chương 26: Bên ngoài xôn xao.




Chương 26: Bên ngoài xôn xao.

[Bên ngoài Song Tình Sơn]

Bên ngoài Song Tình Sơn lúc này đất đá lởm chởm, đại địa cách xa vài ngọn núi bên cạnh cũng bị san thành bình địa.

Ở trung tâm bên ngoài của Song Tình Sơn lúc này, cây liễu già đã biến trở lại thành cây liễu bình thường trước kia. Giống như việc chính cây liễu này đã sát tứ phương chưa hề xảy ra vậy.

Nhưng mà chỉ những tu sĩ trải qua, mới biết hôm đó đáng sợ đến nhường nào.

Như thường lệ, sau khi các tu sĩ tiến vào Song Tình Sơn, thì hai cột đá của Song Tình Sơn sẽ chiếu lên vô vàn thành tích của thiên kiêu, ở trong Song Tình Sơn đã đạt được.

Tất nhiên, đây cũng sẽ là lúc tụ tập của những người nắm quyền lực của ba bí cảnh lớn ở Trung vực lúc bấy giờ, để tiện thổi phồng cũng như khoe ra những thiên kiêu của mình.

Lúc này ở bên ngoài Song Tình Sơn, tuy rằng đại chiến đã qua đi, cũng đã được dọn dẹp chiến trường.

Nhưng mà dấu vết của nó vẫn còn mới, cho nên rất nhiều thế lực, rất nhiều tu sĩ mới đến nơi này rất ngạc nhiên. Bởi vì ngay trước cổng Song Tình Sơn cũng có thể xuất hiện đại chiến.

Ngay giữa trung tâm, có một chiếc đài trụ lớn bằng đá. Ở trên có ba bảo toạ lớn, ở chính giữa các bảo toạ là một chiếc bàn dài.

Chiếc ghế ở chính giữa cùng chính là cho chủ nhà ở đây - Song Tình Sơn cốc cốc chủ. Hai bên còn lại lần lượt bên trái là Nam Đàm Thủy Vực vực chủ bên phải là đại Nho Bình Nguyên nguyên chủ.

Còn hơn trăm vạn tu sĩ, chính là tụ tập ở phía dưới, để quan sát diễn biến xảy ra trong Song Tình Sơn.



"Haha Bản tọa không đến muộn đấy chứ?!" Người chưa đến, âm thanh đã đến trước rồi. Tiếng cười hào sảng vang vọng khắp Song Tình Sơn.

"Nam Đàm vực chủ bây giờ mới đến, ngươi đã bỏ qua một màn trò hề tuyệt vời rồi đấy!" Lúc này phía bên ngược lại, cũng truyền đến một tiếng mỉa mai.

Sau đó một thân hình nam tử nho nhã xuất hiện, kẻ này tầm trung tuổi, mặt mày khí độ không khác gì thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên.

"Ồ! là như vậy ư? Bản tọa ngược lại muốn xem xem là trò hề gì mà đích thân Đại Nho Bình Nguyên nguyên chủ, đến đây để mà quan sát!"

Lúc này hai thân hình nhanh chóng xuất hiện trên thiên không, nam nhân nho nhã chính là nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên. Còn nữ nhân với tiếng cười hào sảng, chính là vực chủ của Nam Đàm Thủy Vực.

Hai người vừa mới đến, đã giống như thân thiết lắm, ngay trước mặt của Song Tình Sơn Cốc cốc chủ.

Mà lúc này người đang ngồi ở chủ vị của Song Tình sơn cốc đứng dậy, sắc mặt hắn nghiêm túc, nhưng trong mắt thì cất chứa vô vàn châm chọc.

"Quả thực là hai đạo hữu đến muộn rồi!"

"Haha tính tình của Song Tình cốc chủ vẫn thẳng thắn như vậy!"

Hai người đồng loạt hạ xuống trên đài, sau đó vị trí của ai nấy thì về ngồi. Nhưng trong lòng tất nhiên đã biết về những chuyện đã xảy ra ở đây.

Cả trăm vạn tu sĩ đang theo dõi diễn biến có chút khẩn trương. Nếu ba vị này đấu lên, chẳng phải là nhật nguyệt hoán đổi, nơi này sẽ trở thành t·hảm h·ọa hay sao?



May mà ba vị này vẫn bình tĩnh, kiềm chế được các nóng giận của mình, không ai động thủ trước.

Song Tình cốc chủ - Song Tình Cửu thấy hai người đã an toạ, bèn vung tay lên.

Linh lực theo cánh tay của ông ta hóa thành một vệt thẳng lớn, lao thẳng đến trung tâm của hai cột đá.

Cứ ngỡ có thể xuyên qua hai cột đá, sau đó rơi vào bên trong Song Tình Đại Hà. Nhưng mà lúc này giữa hai cột đá, bỗng xuất hiện một tấm màn xanh mỏng linh lực.

Mà linh lực của Song Tình cốc chủ, giống như là lưu tinh rơi vào trên bức màn màu xanh đấy. Rồi hóa thành quang điểm, sóng lớn lan tỏa ra bốn phía màn hình.

Vô vàn hình ảnh hiện lên trên bức màn màu xanh đấy mỗi góc đều có một hình ảnh, của những tu sĩ khác nhau đang ở trong Song Tình Sơn.

"Song Tình Sơn cứ cách 1314 năm thì mở ra một lần. Hai cột đá tượng trưng cho hai ngọn núi lớn Song và Tình. Tất nhiên vào Song Tình Sơn là để tìm kiếm cơ duyên đột phá chính bản thân, để đăng đỉnh hai đỉnh Song - Tình.

Để tiện cho đo lường cơ duyên trong Song Tình Sơn, thì mỗi lần Song Tình Sơn mở ra, đều trực tiếp công khai với toàn bộ tu sĩ trong Trung vực và Đại Nho giới. Hai cột này, chính là hai chiếc cột đơn lường cơ duyên. Bản tọa thuật lại một lần nữa, nếu những vị tu sĩ nào không biết thì có thể nghe lại."

Đoạn nói hắn thu linh lực về, sau đó hai tay kết một ấn ký nho nhỏ của Song Tình sơn cốc. Cứ như vậy một chiếc đồ án nhanh chóng hình thành, trước hai vị đương chủ của hai thế lực đang đối đầu.

Ấn ký màu xanh nằm trong lòng bàn tay sau đó Song Tình Sơn cốc chủ, cốc chủ đánh nhẹ ra, hai chiếc ấn ký cứ như vậy hòa vào bên trong hai cột đá lớn đi vào Song Tình Sơn.

Lúc này hai chiếc cột đá xảy ra biến hóa vô cùng lớn, vốn rêu phong đang phủ đầy. Tàn tích của thời gian cũng bao phủ, thậm chí trên thân hình của chúng đều mang vẻ thô ráp của phong sương.



Nhưng lúc này toàn bộ vẻ thô ráp ấy nứt thành từng kẽ ánh sáng màu vàng, từ trung tâm của những cột đá xuyên qua những kẽ hở ấy, chiếu sáng toàn bộ Song Tình Sơn.

Những kẽ hở ấy toàn bộ bóc ra, sau đó rơi xuống đất trở thành những tàn tích. Hai cột đá lớn lúc này, bộ dạng mới mẻ cũng hiện ra trước mắt của trăm vạn tu sĩ đang ở đây.

"Cứ cách 3,14 trượng là một cấp tổng cộng có 9 cấp bậc. Cộng lại với nhau số trưởng lên tới 28,26 trượng. Càng lên cấp bậc cao, càng chứng tỏ người đạt được cơ duyên vô cùng lớn…"

Làm xong những chuyện như thế này, Song Tình cốc chủ ngồi lại vị trí của mình. Sắc mặt vô hỉ vô bi, khiến người ta không thể đoán được suy nghĩ của hắn lúc này.

Đương lúc tất cả mọi người, chăm chú lên hai cột đá lớn của Song Tình Sơn. Bỗng nhiên một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

"Không biết Song Tình cốc chủ đã nghe qua chuyện cây liễu ở bên kia, chính là vị trí của Song Tình sơn cốc quản hạt, đã thành tinh hay chưa?" Bà ta chính là vực chủ của Nam Đàm Thủy Vực. Khi nghe Nam Đàm tiên tử báo tin trở về, bà ta liền tức tốc đích thân đến Song Tình sơn cốc để chứng kiến một phen.

"Nào có cây liễu là thành tinh cơ chứ? Các vị đã chứng kiến mỗi lần Song Tình Sơn mở ra, cây liễu đều im ắng làm ở góc bên kia. Tại sao năm nay lại đột nhiên thành tinh cho được!"

Song Tình cốc chủ trầm giọng noi giống như đối với chuyện này cũng không quan tâm cho lắm. Nhưng lúc này, nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên bỗng nhiên cười một tiếng.

"Nếu như đã không phải thành tinh, vậy tại sao 9 vạn năm nay Song Tình sơn cốc vẫn cử người đến bảo vệ cây liễu này? Hơn nữa người bảo vệ cũng tu vi cũng không hề thấp, mà đã là Kim Đan rồi!"

"Đây là chuyện của 9 vạn năm trước, tổ huấn truyền xuống phận làm con cháu như ta, làm sao lại không thể tuân cho được!" Song Tình cốc chủ nói chuyện không lời nào mà không đoan chính, đại khí, cũng không có lỗ hổng. Chuyện này khiến cho nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên và Nam Đàm vực chủ sắc mặt vô cùng xấu.

"Hơn nữa chuyện đâu chỉ đơn giản ở việc cây liễu giả thành tinh đâu? Nghe nói đồn rằng có một vị thanh niên, không liên quan đến Song Tình sơn cốc, nhưng lại biết ấn ký của Song Tình sơn cốc đây!" Nam Đàm vực chủ cười nói, giống như đang mỉa mai việc Song Tình sơn cốc, để lộ việc ấn ký của bản thân ra ngoài là một tội ác vậy.

Nói đến chuyện này hư thực thế nào, vẫn là một ẩn số. Chính bản thân Song Tình cốc chủ, cũng không tin việc này cho lắm. Mặc dù Song Tình Thập Tam đã bẩm báo.

Lúc này, bỗng nhiên trên cột đá quang hoang mang lấp lóe xảy ra. Một cột sáng phía dưới phóng thẳng lên trên trời. Trăm vạn tu sĩ và ba vị thế lực, cũng không kìm được mà bị thu hút nhìn về phía đó.