Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mai Táng Chín Vạn Kiếp

Chương 14: Song Tình Đại Hà.




Chương 14: Song Tình Đại Hà.

Song Tình Thập Tam lấy ra một mai ngọc giản liên lạc với gia tộc. Sau đó cùng với toàn bộ đệ tử, tiến vào gần đối diện với hai cột đá lớn của Song Tình Sơn.

Hắn cũng nhìn thấy chiếc thuyền bằng lá liễu kia, tràn đầy đạo vận và huyền bí.

Mà muốn bước vào Song Tình Sơn, nhất định phải đi qua Song Tình Đại Hà.

Cái gọi là Song Tình Đại Hà, là một biển lớn, biển này đặc biệt không có nước, mà là do từng sợi nhân duyên trong thiên hạ dệt thành.

Năm xưa tổ phụ của hắn Song Tình Diệp có thể chém ra một mảnh bí cảnh, sau đó dùng nhân duyên trong thiên hạ làm thành chất dẫn. Mà nhân duyên trong thiên hạ làm sao đo lường hết được, chỉ có người tinh thông Nhân Duyên Đại Đạo, mới có thể cưỡng ép, rồi dồn tất cả những mối nhân duyên trong thiên hạ, liên kết lại sau đó ném vào Song Tình Đại Hà.

Khi mà tổ phụ của hắn chém ra một mảnh Song Tình Đại Hà, có lẽ tu vi của hắn cũng đã lên tới Hợp Thể kỳ. Ở tu vi này, hắn có thể cảm ngộ được tất cả tình duyên trong Đại Nho giới, nhưng cuối cùng, hắn vẫn biến mất một cách kỳ lạ không có lời giải thích nào.

Sau đó để lại cho hậu nhân của Song Tình Sơn Cốc quản lý bí cảnh Song Tình Sơn.

Cứ cách 1314 năm, lại mở ra một lần.

Song Tình Sơn không chiếm làm của riêng, mà mở ra đối với tu sĩ trong thiên hạ.

Nhưng rốt cuộc Song Tình Sơn Cốc liệu có đại khí đến nỗi, rộng rãi mở ra Song Tình Sơn để mà tu sĩ khắp Đại Nho đi vào, khám phá nhân duyên hay không? Hay chỉ là một mảnh âm mưu?



Tất nhiên những chuyện này đều nói phía sau, mà bây giờ Song Tình Thập Tam đang một mình phải đối mặt với toàn bộ Trung vực tu sĩ. Chưa kể đến thiên kiêu, thiên tài và những lão quái vật đang quan sát thế cục.

"Ngươi bước lên thuyền đi, nhớ cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng chìm đắm trong đó! Không được quay đầu lại, cũng đừng có tẩu hỏa nhập ma dẫn đến hỏng chuyện. Ta sẽ nhanh chóng vào trong, nếu có duyên ắt sẽ gặp lại." Túng Thiên Tỉnh túm lấy cổ áo của Mai Tuyệt Cơ, sau đó ném hắn lên chiếc thuyền liễu.

Chiếc thuyền lá liễu bộc phát quang mang màu xanh lam, sau đó bao phủ toàn bộ thân hình của Mai Tuyệt Cơ. Trong nháy mắt thân hình của Mai Tuyệt Cơ hóa thành trong suốt, rồi biến mất không còn gì nữa. Mà chiếc thuyền cũng tựa như là đom đóm vỗ cánh, nháy mắt hóa thành một vệt sáng đâm vào trong Song Tình Đại Hà, giống như một về sao băng băng qua đại ngàn vậy.

Túng Thiên Tỉnh làm tất cả những việc này, cũng không hỏi qua ý kiến của Mai Tuyệt Cơ. Chắc hẳn nội tâm của hắn cũng thô bạo vạn phần!

Lúc này Túng Thiên Tỉnh mới xoay người về phía tràng diện, chỉ thấy bầu không khí đang căng thẳng vô cùng. Mà Song Tình Thập Tam cũng đúng lúc nhìn về phía hắn.

Hắn ta nhìn Túng Thiên Tỉnh hồi lâu, sau đó mới nói, giọng nói của hắn khàn khàn, giống như đang cân nhắc mọi chuyện: "Ta không biết ngươi là ai, nhưng nếu ngươi đã biết được ấn ký của Song Tình Sơn Cốc ắt hẳn cũng là người quen. Mong ngươi không làm ra chuyện gì tổn hại đến Song Tình Sơn Cốc. Nếu không, cho dù ta liều cả cái mạng này cũng phải khiến người xuống địa ngục cùng với ta!"

Song Tình Thập Tam quát lớn một tiếng, sau đó hắn rút kiếm ra cắm mạnh xuống nền đại địa. Đại địa rung chuyển một chút, sau đó quy về bình tĩnh.

"Tiểu hài tử, ta chỉ là muốn một mảnh lá liễu mà thôi! Nhưng nháo lớn thế này cũng một phần là do Song Tình Sơn Cốc mà ra!" Hắn cười nói sau đó chậm rãi bước ra khỏi vị trí của cổng vào Song Tình Sơn. Một bộ áo xanh bay phấp phới, tuy rằng dung mạo của hắn bình thường, nhưng khí chất vạn phần dẫn người chú mục.

Không ai có thể bắt chước được, khí chất nho nhã lại không vướng bụi trần này của hắn.



Hơn ngàn năm tu luyện, sau đó bị hệ thống b·ắt c·óc hơn 9 vạn kiếp làm cu li trong hệ thống. Tâm cảnh của hắn, đã quy về bình tĩnh, không có gì có thể nhấc nổi hứng thú.

"Phí lời như vậy nhiều làm gì? Nếu Song Tình Sơn Cốc không giao ra cây liễu...Vậy thì hãy cùng bắt lại tên phàm nhân này, để tra hỏi tại sao lại có ấn ký của Song Tình Sơn Cốc! Chắc hẳn hắn là một tên gián điệp, không thể nào mà một tên phàm nhân vô danh tiểu tốt, lại có thể có được ấn ký quy cách cao nhất của Song Tình Sơn Cốc được!"

Mai Phong Đô tự cho là thông minh lớn tiếng nói. Những lời này của hắn trăm ngàn lỗ hổng, nhưng những tu sĩ này bị cái lợi trước mắt là mờ mắt. Cho nên cho dù lời nói có bao nhiêu lỗ hổng, thì cũng là cưỡng ép đúng đắn mà thôi.

Nam Đàm tiên tử cũng khẽ gật đầu, nàng ta tuy rằng là bề nữ nhi, nhưng dã tâm rất lớn. Nam Đàm Thủy Vực cũng không chỉ có một nàng ta là thánh nữ. Nếu lần này lấy được bí mật của Song Tình Sơn cốc trở về, vậy nàng ta sẽ trở thành duy nhất thành nữ của Nam Đàm Thủy Vực rồi!

Nghĩ đến vậy, ánh mắt nhìn Túng Thiên Tỉnh của nàng ta trở nên nóng bỏng vô cùng, trong đó chứa đầy sát cơ.

Thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên không nói không rằng, nhưng hắn đã cầm trên tay chiếc bút lông được coi là v·ũ k·hí truyền kỳ của thánh tử Đại Nho Bình Nguyên.

Tuy rằng hắn không cần tranh công để mà củng cố vị trí thiếu chủ, nhưng mà ai sẽ ngại thiên tài địa bảo và bí mật để khống chế một thế lực lớn cơ chứ.

"Ba thế lực lớn như Đại Nho Bình Nguyên, Nam Đàm Thủy Vực và Song Tình Sơn Cốc mỗi nơi đều có một bí cảnh riêng không ai x·âm p·hạm đến ai. Nhưng hôm nay Đại Nho Bình Nguyên và Nam Đàm Thủy Vực lại liên kết với nhau ngay trên địa bàn của Song Tình Sơn Cốc. Chuyện này nếu truyền đi ra ngoài, Song Tình Sơn Cốc của bọn ta còn mặt mũi nào nữa!"

"Nếu chuyện đã đến nước này, ta cũng đã bẩm báo lên cốc chủ. Chẳng mấy chốc cốc chủ sẽ đến nơi này, nếu Đại Nho Bình Nguyên và Nam Đàm Thủy Vực cao thủ có thể đến đây trong vòng một nốt nhạc, thì hãng có quyền lên tiếng chỉ trích Song Tình Sơn Cốc!"

Song Tình Thập Tam Tuy rằng tu kiếm, nhưng đầu óc hắn không có ngốc. Hắn có thể dễ dàng phân tích ra thế của hiện tại, cho nên cho dù, hai cỗ thế lực như Nam Đàm Thủy Vực và Đại Nho Bình Nguyên có khích tướng mọi tu sĩ có mặt ở trong Song Tình Sơn hôm nay, thì hắn cũng có nắm chắc rằng hắn có thể đánh trở lại.

Quả nhiên nghe Song Tình Thập Tam nói vậy, trong mắt của Nam Đàm tiên tử và thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên có một chút e ngại. Nhưng nhìn trăm vạn tu sĩ đang đứng về phía bên mình, nháy mắt khí thế lại tự tin lên vô cùng.



"Vậy chắc chắn là Song Tình Sơn Cốc sẽ đối địch với tu sĩ của Trung vực - Đại nho giới đúng không?" thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên cười khẩy nói. Nếu hôm nay phải chiến đến cùng Vậy thì hắn cũng không ngần ngại, rửa mối nhục bị Song Tình Thập Tam đánh bại lần trước hắn còn chưa đòi lại đâu!

"Người không đánh nổi hắn đâu. Cho dù có tu thêm 100 năm hoặc 1000 năm nữa thì cũng không đánh nổi đâu!" Một giọng nói điềm đạm vang, lên tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.

Người đó không ai khác chính là Túng Thiên Tỉnh. Hắn đứng ở bên cạnh Song Tình Thập Tam, tay vẫn cầm hồ lô rượu.

Có vẻ như bất cần và tùy hứng vô cùng, nhưng không ai có thể coi khinh hắn.

Người này chính là kẻ nắm giữ ấn ký của Song Tình Sơn Cốc và mở ra bí cảnh Song Tình Sơn sớm trước một bước, sau đó ném một người đi vào trước mặt tất cả những tu sĩ của Trung vực.

"Ngươi muốn c·hết!"

Thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên quát lớn. Sau đó khí thế hắn tăng vọt, chỉ thấy hắn đấm ra một đấm, linh khí xung quanh xao động. Sau đó linh khí đầy trời, hóa thành một con rồng hư ảo lớn, gào thét thấu trời xanh.

Tất cả mọi người lấy đó làm kinh ngạc, không phải Đại Nho Bình Nguyên ra tay đều nho nhã và có khí chất của nho sĩ hay sao? Nhưng ngược lại thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên, hết lần này đến lần khác lại dùng đến nhục thân để mà đánh nhau.

Mấy con rồng giao nhau sau đó ngửa mặt lên trời gào thét lao mạnh về phía của Túng Thiên Tỉnh. Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, đều cảm nhận thấy sức mạnh trong quyền này khó có thể địch nổi.

Nhưng bỗng nhiên, một kiếm khí cắt ngang thiên địa, cắt ngang cả hai con rồng ra làm đôi.

Chẳng mấy chốc con rồng không cam lòng gào thét, sau đó tan biến ngay trước mặt mọi người mà kiếm khí thì không gì có thể ngăn cản được lao mạnh về phía thiếu chủ của Đại Nho Bình Nguyên, khiến cho tất cả mọi người sắc mặt đại biến!