Mãi Không Buông Tay

Chương 15: Điều tra




Thời gian cứ như vậy thấm thoát trôi nhanh, chỉ còn 2 tuần nữa An Tuệ Mẫn phải đến kì thi quan trọng nhất cuộc đời của một người.

Dạo này cô hay giải bài tập đến khuya mới ngủ, cơm thì chỉ ăn một ít. Người cô cũng ốm hơn trước rất nhiều, anh nhìn thấy rất đau lòng. Chỉ có thể ở bên cạnh cỗ vũ tinh thần cho cô thôi.

Còn hai ngày nữa là tới ngày thi, Cung Thần Vũ không cho cô học nữa. Anh dành hai ngày ngày này để đi chơi với cô cho khoay khỏa.

Anh đưa cô đi rất nhiêu nơi, họ đến công viên giải trí, vường bách thú, đi mua sắm,... những nơi nổi tiếng trong thành phố anh đều dẫn cô đến.

“Tiểu Mẫn, em chuẩn bị xong chưa?”

“Dạ em xong rồi. Chúng ta đi thôi.”

“Ừ.”

Chiếc Bugatti Divo dừng trước cổng trường thu hút không ít sự chú ý. Cung Thần Vũ yêu chiều hôn nhẹ lên trán cô động viên

“Em thi tốt nhé. Một lát anh tới đón em”

“Dạ, em đi đây.”

Cung Thần Vũ nhìn khuất bóng cô mới rời đi

“Đi thôi.”

Buổi thi hôm nay, An Tuệ Mẫn làm bài rất suôn sẻ. Những bài toán này lúc trước anh đã chỉ qua cho cô, không quá khó.

Cung Thàn Vũ rất đúng giờ, đúng 10 giờ 30 đã có mặt trước cổng trường đón cô. Anh đảo mắt nhìn một vòng đã nhìn thấy một cô gái gương mặt xinh đẹp cười rất rạng rỡ, vui vẻ chạy đến hướng này.



“Cạch”

“Em có mệt không?!”

An Tuệ Mẫn vừa mới lên xe đã nhanh chóng bị anh kéo lên đùi ngồi, còn hôn lên má cô.

“Người khác sẽ hỏi là em thi có được không. Còn chồng em lại hỏi em có mệt không? Đúng là chỉ có anh mới như vậy”

An Tuệ Mẫn nhìn anh vừa nói vừa bĩu môi.

“Không phải lúc nãy đã thấy em cười rất tươi chạy ra sao? Vậy là em làm bài rất tốt. Đúng không?”

Nghe thấy anh nói vậy nụ cười trên môi cô càng đậm hơn.

“Đúng vậy”

“Đi ăn cơm thôi.”

“Dạ”

Sau khi cùng nhau ăn trưa xong, Cung Thần Vũ đưa cô đến công ty nghỉ trưa. Vì khoảng cách từ trường đến công ty sẽ gần hơn so với về nhà. Anh cũng muốn cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn để chiều tiếp tục thi những môn còn lại.

Lần đầu đến nơi anh làm việc, An Tuệ Mẫn trầm trồ liên tục. Cái gì cô cũng thấy mới lạ, vả lại đây là một trong các công ty lớn nhất cả nước nên quy mô đúng là không thể đùa được.

“Chồng à, chỗ này thật là lớn. Anh thật sự là chủ ở đây sao?! Chồng em giàu có vậy sao?”

“Ừ”

Anh không cản cô, cho cô tự do đi khắp nơi. Anh cảm thấy cô rất đáng yêu, nhìn cô ngó đông ngó tây khiến anh không tự chủ được cười mấy lần

“Lần khác sẽ cho em đến đây chơi. Em về phòng ngủ một chút đi.”

“Thật sao?! Vậy đi thôi anh.”

Cung Thần Vũ đưa cô đến phòng nghỉ trong phòng làm việc của anh. Vừa mới bước vào phòng nhìn thấy mép môi nhỏ giật giật mấy lần, anh liền lên tiếng nói trước

“Anh biết em định nói gì nhưng nói sau cũng không muộn. Mau đi ngủ nào.”

Vừa nói anh liền kéo tay cô vào phòng trong phòng.



Thư ký Lâm đi theo họ nãy giờ không dám lên tiếng. Sao lại giống cha chăm con thế này. Nghĩ đến cậu ta không khỏi thở dài.

Chuyện cô đến công ty làm sao qua khỏi ánh mắt soi mói của những nhân viên nữ ở đây. Vừa thấy bóng dáng của thư ký Lâm bọn họ liền chạy tới hỏi dồn dập anh ta

“Này tôi hỏi anh, cô gái đi cùng Chủ tịch và anh khi nãy là ai vậy?”

“Có phải vợ của chủ tịch không?”

“Mau nói, cô ta là ai?”

Ôi trời ơi, bọn họ lấy thông tin ở đâu vậy chứ

“Là con gái của thím con của bà cô con ông ngoại nhà chủ tịch.”

“Ôi xa vậy à?”

“Anh có đang lừa chúng tôi không?”

“Các cô không tin thì trực tiếp đi hỏi đi.”

“Anh điên à, có mười cái mạng cũng không dám hỏi”

“Nhưng mà nhìn kỹ cũng có nét hao hao đấy, chắc là đúng đấy.”

“Nhưng mà xa thế làm sao hao hao được?”

“Chắc gen nhà chủ tịch mạnh đấy”

“Ờ cô nói cũng hợp lý”

Bọn họ vừa bàn tán vừa rời đi. Thư ký Lâm hoảng hốt không thôi.

“Ôi khi nãy mình vừa nói gì vậy chứ? Thôi không sao, không bị lộ là được.”

Đầu giờ chiều Cung Thần Vũ đưa cô đến trường thi sau đó về lại công ty

“Cốc cốc”

“Vào đi”

“Chuyện Chủ tịch nhờ tôi điều tra đã có chút manh mối rồi ạ.”

Cung Thần Vũ đang ngồi xem tài liệu, vừa nghe Thư ký Lâm nói liền ngẩn mặt nhìn anh ta

“Thế nào?”

“Bệnh viện nơi thiếu phu nhân được sinh ra có lưu giữ thông tin tên người mẹ là Hạ Ái Nhã. Nhưng tôi đã đi điều tra theo tên, năm sinh, quê quán được ghi trên đó thì không tìm thấy người đó.”

“Có lẽ là thay tên đổi họ?!”

“Vâng cũng có thể. Tôi đã về quê của bà ấy điều tra. Những người sống gần đó đều nói sau khi bà ấy kết hôn với An Tuệ Minh sau đó không thấy quay trở về.”

“Vậy còn người nhà bà ta?”

“Bà ấy là con nuôi đã gia đình đó. Sau khi ba mẹ nuôi mất, bà ta quen biết An Tuệ Minh sau đó cùng ông ấy kết hôn. Tình cảm với dòng họ cũng không nhiều nên không quay lại.”

“Tôi biết rồi, cậu có hình của bà ta không?!”

“Dạ tôi có đây, vì đã được chụp từ nhiều năm trước nên chất lượng không tốt. Vả lại cũng có chút mờ.”

“Được rồi, không còn gì cậu ra ngoài đi.”

“Dạ”

Cung Thần Vũ nhìn tấm hình trong tay, mặc dù chất lượng hình không tốt nhưng người phụ nữ trong hình vừa nhìn đã biết rất xinh đẹp. Bảo bối nhà anh cũng có nhiều nét giống với bà ấy.