Chương; 32 Linh Tuỷ Trì
Ngay lúc này tại toà thác nước đột nhiên rung chuyển dữ dội, nước văng tung toé từ trong thác nước hé ra một khe nứt có một luồng sáng le lói dần dần khuyết đại ra xung quanh, một tiếng phượng hót vang vọng thiên địa.
Sáu luồng sáng hội tụ lại, điểm hội tụ lại là nứt nẻ, rồi từ từ tạo thành một khe nứt không gian khổng lồ.Khe không gian tỏa ra ánh sáng xanh lục chói mắt cực kỳ hấp dẫn, khí tức viễn cổ từ trong đó toát ra khiến thiên địa trở nên mênh mang mơ hồ.
Hào quang trong khe nứt dần ổn định lại, dáng vẻ như một cánh cổng đang chầm chậm mở ra. Đây chân chính là lối tiến vào một di tích truyền thừa viễn cổ thực!
“Ực”
Những tiếng nuốt nước bọt thèm thuồng vang lên, ánh mắt mọi người đều rạo rực tham lam.
Di tích Phượng Hoàng xào đã mở!
Chẳng biết kẻ nào gào lên, không khí yên tĩnh hoàn toàn bị phá vỡ, vô số những tiếng rống hô vang lên ầm ầm, mọi người trở nên b·ạo đ·ộng, linh lực hào quang bắn lên mang theo vô số những kẻ tham lam nhanh như ánh chớp lao thẳng vào khe không gian kia.
Đi!
Lâm Ỷ Vân là người đầu tiên dẫn đội tiến vào.
Thiếu nữ váy xanh nhanh chóng có phản ứng, khi nhận thấy khe nứt không gian đã ổn định nhanh chóng biến thành vệt sáng phi hành về một hướng tiến vào Phượng Hoàng Sào. Mọi người cũng nối gót bay theo, tốc độ cũng nhanh như hồng thủy.
Khe nứt như một cái mồm quái thú thật to nuốt lấy đàn người như châu chấu bay vào.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ những cường giả tụ tập đông nghìn nghịt ở vùng đất quanh núi đã biến mất, chỉ còn lại vẻ xơ xác của cây cối bị giẫm đạp mới có thể biết được đã từng có rất nhiều người huyên náo nơi đây.
Khi chui vào khe không gian kia, ánh sáng trở nên lóa mắt, rồi ngọn núi khổng lồ che cả thiên địa hiện ra trước mặt. Ngước lên hay nhìn xuống, bên trái hay bên phải đều thấy mênh mông vô tận, chẳng thấy được điểm cuối.
Khung cảnh nơi đây chỉ toàn một màu xanh biếc, sinh cơ bừng bừng, thiên địa sinh động cực kỳ. Thế nhưng cảnh trí thanh bình đó lại không khiến mọi người thoải mái, vì bọn họ phát hiện linh khí thiên địa nơi đây cực kỳ khó điều động, áp lực hơn bên ngoài gấp nhiều lần.
...
Sau khi cảnh báo đám người Tiêu Phàm, Thiên Vân nhanh chóng rời đi, bí cảnh “Quần Hùng Trục Lộc” này đúng là cơ hội ngàn năm có một, hắn phải tranh thủ dịp này tìm kiếm linh dược, bên trong này toàn những linh dược quý hiếm, sẽ là trợ giúp hắn lâu dài trên con đường tu luyện.
Sau 5 ngày Thiên Vân mới quay trở lại Long Ma cốc, hiện tại trong cốc chỉ còn là vùng đất hoang tàn, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy vài thứ v·ũ k·hí nằm rải rác đã hư hỏng, đứt đoạn, phải nói là gần như bị hủy diệt, chút linh lực cũng không còn tồn tại trong nó, một mùi máu tanh hôi, xộc thẳng lên mũi.
Khà Khà !.
Thiếu chủ ở đây c·hết không ít người, mùi vị máu tươi này thật tốt.
Thanh âm “Mặt Nạ” vang lên, lão rất hưng phấn.
Thiên Vân thân thể hơi có chút run lên nhè nhẹ, mặt hiện lên vẻ khó coi, nhưng rất nhanh trở lại như bình thường.
Chợt vài tiếng gió xa xa truyền lại, một số người từ trên không hạ xuống cách Thiên Vân một đoạn không xa. Những đội kia có lẽ cũng đã phát hiện cái gì đó muốn xuống tìm xem còn có bảo bối nào sót lại hay không.
Thiên Vân chẳng có ý tưởng giống họ, có lẽ vẫn còn bảo bối nào đó trong những đống đất đá kia, nhưng mục tiêu của hắn không phải thứ này.
Dựa theo phương hướng Mặt Nạ chỉ điểm, Thiên Vân nhanh chóng phi về một hướng.
Thiếu chủ, lão nô cảm giác có một luồng linh lực tinh khiết khổng lồ.
Thiên Vân có chút bồn chồn, không nói gì thêm, tăng tốc gấp đôi.
Đống hoang tàn nhanh chóng biến mất dưới chân, hắn lại vượt qua những tòa núi cao ngất xanh rờn. Thình lình Thiên Vân cấp tốc dừng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn ra phía trước.
Một đỉnh núi không lấy gì làm hùng vĩ cho lắm, nhưng ánh sáng linh lực bao trùm, lóe ra như bảo thạch, cực kỳ chói mắt.
Những cơn gió linh khí chuyển động như n·ước l·ũ dày đặc, những tiếng ầm ầm khe khẽ vang lên.
Ánh mắt hắn cũng hơi bị chóa trước sự rực rỡ của nó, nheo mắt cẩn thận quan sát.Càng gần ngọn núi, có một cái Linh Tủy Trì không ngừng cuồn cuộn chảy về một phía.
Chính giữa Linh Tủy Trì đó là một cái đài ngọc thạch hình hoa sen, bên trong đang có một thân ảnh nào đó mờ ảo xoay tròn. Có một mùi máu tươi toả ra trong trời đất, khiến lòng người cảm giác lo lắng,sợ sệt.
Thiếu chủ trong Linh Tủy Trì ẩn chứa một nguồn linh lực khổng lồ.
Khà Khà !.
Nếu có thể hấp thu một phần, thiếu chủ có thể nhanh chóng đạt tới Địa Vũ cảnh thậm chí đến Thiên Nguyên cảnh cũng không có vấn đề gì.
“Mặt Nạ” trên miệng nhếch lên một điệu cười nham hiểm.
Lão có chút vui mừng, nhưng vẫn từ tốn lên tiếng giải thích.
Đây cũng là cơ duyên của lão, nếu bỏ qua thì thật là đáng tiếc.
Thiên Vân thừa hiểu suy nghĩ của lão, nhưng quả thật hắn có chút động tâm, quan sát xung quanh một lượt, lướt xa xa thấy thân ảnh mờ ảo đang xoay tròn trên đài sen tạo cho hắn một áp lực thật lớn, rất có thể tác giả của vùng tinh huyết bên ngoài là do hắn tạo thành.
Thiếu chủ không cần sợ, vị nhân vật trong đài sen có vẻ như đang trong thời khắc quan trọng sẽ không để ý đến chúng ta.
Thiếu chủ chỉ cần hấp thu một phần nhỏ linh khí ở đây là được sẽ ảnh hưởng không đáng kể đến vị kia, dù sao tu vi của thiếu chủ cũng không cao.
Thiên Vân nhanh chóng tìm một nơi hẻo lánh, nơi đây có một nhánh nhỏ rỉ ra.
Ý nghĩ của Thiên Vân rất đơn giản, chính là muốn đưa Linh Tuỷ này vào “Ngũ Hành Châu” của hắn, sau đó tìm một chỗ an toàn từ từ tu luyện.
Thiên Vân cẩn thận bắt đầu đem Linh Tuỷ hút vào. Tốc độ của hắn rất chậm, bởi vì hắn không dám hút quá nhanh, một khi làm quá nhanh bị phát hiện chính là một t·ai n·ạn.
Bên cạnh hắn, “Mặt Nạ” có chút rầu rĩ, lão bây giờ rất bạc nhược, tốc độ hấp thu rất chậm, lão có cảm giác bất lực.
Sau hai canh giờ, khi Thiên Vân phát hiện Linh Tuỷ trong Ngũ Hành Châu của hắn đã tạo thành một cái ao nhỏ, trong lòng càng vui mừng, chuyện này nhanh hơn nhiều so với lúc hấp thụ khí tu luyện.
Bên ngoài đã không ngừng có tu sĩ tiếp đến, khi nhìn thấy một cái ao Linh Tuỷ Trì vô cùng lớn, nhất thời trong lòng kích động, đồng thời cũng nhanh chân ngồi xuống tu luyện.
Mới qua nửa ngày, đã có nhiều người như vậy tìm đến, thỉnh thoảng còn có một vài người đột phá nguyên nhân đầu tiên dĩ nhiên là liên quan tới những tu sĩ có tư chất tốt, nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì hiệu quả của Linh Tủy đối với người tu luyện mà nói thật sự quá tốt.
Tùng tùng…
Bỗng nhiên tiếng động từ phía ao Linh Tuỷ Trì phát ra, kèm theo mặt đất xung quanh đang không ngừng rung lắc khá là mãnh liệt, mỗi lần chấn động đều kéo theo cột sóng va đập trong ao.
Pà pà pà…
Bọt khí lớn xung quanh đó liên tiếp vỡ ra, những dòng năng lượng phát ra từ trong đó vừa nguy hiểm vừa âm u.
Một lúc sau, bên trong ao Linh Tuỷ Trì đột nhiên lại truyền đến một hồi vang trầm đục gấp rút như tiếng trống trận.
Sau tiếng vang đó thì tất cả tiếng động đều biến mất.
Mọi người đều kinh hãi trong lòng, ngơ ngác nhìn nhau, vẻ mặt đầy ngỡ ngàng.
Mọi người chưa kịp hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì thì một dòng năng lượng vô cùng ầm hàn nồng đậm đột nhiên từ bên đó truyền đến, sự âm hàn này vừa giống như cơn gió lạnh thổi từ trên núi tuyết ngàn năm không tan, lại giống như cơn gió quỷ dị từ cõi âm luyện ngục thổi đến, khiến tất cả mọi người đều không khỏi phải rùng mình.
Sắc mặt Thiên Vân cũng dần dần trở nên nghiêm trọng, nhớ lại khung cảnh bên ngoài, cùng mùi máu tanh nồng nặc, cảm giác bất an dâng lên .
Xong đột nhiên chỗ chính giữa ao lấy đài sen làm trung tâm xuất hiện một lốc xoáy cực lớn, đang nhanh chóng lan ra xung quanh, nuốt chửng mọi thứ.
Hàng loạt tiếng gào thét chói tai truyền đến, đó là tiếng phần đông của tu sĩ có khoảng cách gần đang giãy dụa.
Phát giác được sự khủng bố cơn lốc, Thiên Vân nhanh chóng rút lui, dùng hết sức phi hành với tốc độ nhanh nhất.
Chỉ trong chốc lát, rất nhiều tu sỹ đã bị cơn lốc hút vào, tiếng hét thảm vang vọng thiên địa.