Chương 93: Chạm Mặt Cướp Biển
Tiếng hừ lạnh của Khải Lâm vang lên rơi vào tai người đàn ông khiến cho người này biến sắc, khuôn mặt hiện ra vẻ không thể tin được đồng thời cả người run lên.
Lúc này từ trên thân thể của Khải Lâm bỗng nhiên bùng phát lên khí tức của Ma Pháp Sư sau đó toàn bộ uy áp này đè hết lên trên người đàn ông này.
"pục"
Hai chân tên Pháp Sư này lập tức quỳ phục xuống dưới, lúc này hắn đã sợ hãi đến cùng cực, hắn không thể ngờ được chỉ là vô tình muốn giáo huấn một tên tiểu tử nhưng kết cục lại đắc tội với một vị tồn tại mà hắn không thể chêu chọc được.
Tình cảnh này cũng rơi vào ánh mắt của tất cả mọi người phía bên dưới, mọi người thấy vậy cũng hiện ra vẻ kh·iếp sợ một số người thông minh như đã hiểu ra vấn đề gì đó thì vội vàng hướng sang phía bên này khom người hành lễ.
Khải Lâm lúc này cũng quay mặt lại, khuôn mặt hắn vẫn rất thản nhiên nhưng sự thản nhiên này rơi vào ánh mắt của người đàn ông lại khiến hắn run rẩy toàn thân, mồ hôi không chừng chảy ra ướt hết cả y phục.
"Hạ Siêu bái kiến đại nhân, là vãn bối ngu xuẩn lỗ mãng nên đã đắc tội với ngài, ngài đại nhân đại lượng xin đừng chấp nhặt với vãn bối, vãn bối nguyện làm trâu làm ngựa cho đại nhân để bù đắp lỗi lầm ngày hôm nay"
Khải Lâm vốn cũng không muốn gây sự ở nơi đây tuy nhiên người này đã trực tiếp ra tay thì cũng không thể bỏ qua như vậy.
Cư Tô phía sau thấy vậy lập tức hiểu ý vì vậy lập tức bước tới, cúi người với Khải Lâm một cái sau đó ánh mắt hướng về phía Hạ Siêu kia nói.
"Ngươi khiến thiếu gia ta mất hứng vì vậy giao nộp năm phần linh thạch, à không sáu phần, không là bảy phần ma thạch ra thì chuyện hôm nay ngươi sẽ còn cơ hội để sửa chữa"
Giọng nói của lão già này không lưu loát vì vừa nói lại vừa quan sát sắc mặt Khải Lâm, nhưng những điều này lại khiến cho người đàn ông đổ mồ hôi hột ánh mắt nhìn về phía Khải Lâm với vẻ cầu xin.
Khải Lâm thấy vậy thì không có phản ứng gì, uy áp trên người cũng tản đi, chỉ là ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn về phía Hạ Siêu.
Cảm nhận được ánh mắt của Khải Lâm, người đàn ông liền run lên sau đó lấy ra một cái túi vải sau đó cung kính đưa cho Khải Lâm, hắn biết nếu bây giờ mà còn không hợp tác thì bản thân nhất định sẽ m·ất m·ạng, với thân phận là một Ma Pháp Sư thì Khải Lâm cho dù g·iết hắn thì những người nơi đây căn bản cũng vờ đi như không thấy.
Nhận lấy túi vải Khải Lâm liếc qua trong đó có hơn sáu trăm viên ma thạch sơ cấp thì tiện tay cất vào trong nhẫn trữ vật sau đó bước đi.
Ngay khi Khải Lâm bước đi thì người đàn ông tên Hạ Siêu này cũng thả lỏng đi rất nhiều, đồng thời khuôn mặt hắn cũng hiện ra một chút đắc ý nhưng rất nhanh một ý niệm bỗng nhiên vang lên bên tai khiến khuôn mặt người đàn ông trắng bệch không còn một giọt máu.
"Ngươi chỉ mới đưa cho ta năm phần, tốt nhất không có lần hai"
Đạo linh niệm này bất ngờ khiến cho tên kia cảm giác được trời đất như tối sầm lại, sinh ra ở thế giới này bất kì ai cũng biết được những đặc chưng trong từng cấp bậc tu luyện của ma pháp mà Hạ Siêu này cũng không ngoại lệ.
"Linh niệm, chỉ có Chiến Sĩ mới có thể phát ra linh niệm"
Nghĩ đến đây trong lòng người đàn ông do quá hoảng hốt mà lập tức phun ra một ngụm máu tươi, sau đó vội vàng hướng về về phía Khải Lâm không ngừng dập đầu.
Không chỉ người đàn ông mà những người phía dưới cũng nhìn về phía Khải Lâm với vẻ tôn kính sau đó tất cả đều khom người hành lễ, trong mắt những người tu vi thấp như họ thì Ma Pháp Sư chính là một tồn tại cao quý đến cực hạn và cũng là mục tiêu mà bọn họ ước ao hướng tới.
Trong đó có một đại hán, chính là thuyền trưởng đã nói chuyện với Khải Lâm thì lúc này khuôn mặt không ngừng thay đổi. Hắn không thể ngờ được bản thân lại có thể nói chuyện với một vị Ma Pháp Sư hơn nữa còn xưng hô người đó là "tiểu huynh đệ" chuyện này dù nghĩ lại vẫn khiến hắn lạnh cả người, nếu không may mắn gặp những người tính cách cổ quái chỉ sợ bản thân hắn hiện tại đã không biết ra làm sao.
Bước vào trong phòng Khải Lâm lập tức lấy ra hơn năm trăm viên ma thạch sơ cấp sau đó ném cho Cư Tô, thấy cậy lão già này vội vàng cầm lấy không để lão kịp hỏi thì Khải Lâm đã phân phó.
"Bằng này đủ để ngươi tu luyện đến Pháp Sư hay không?"
Câu hỏi khiến lão già hoảng hốt, nhưng lập tức khuôn mặt hiện ra vẻ kích động vội vàng đáp lời.
"Có ..."
Nhưng vừa trả lời thì lão già như nghĩ ra gì đó rồi lại trầm mặc, Khải Lâm thấy vậy thì một ngón tay lập tức đặt lên mi tâm của lão già những kinh nghiệm khi đột phá lên Pháp Sư lập tức truyền vào trong đầu của lão.
Nhận được những chỗ tốt này lão già hớn hở vội vàng bước vào tu luyện, đồng thời trước khi đi ánh mắt lão già này hiện ra vẻ cảm kích.
Đây chính là mục đích mà Khải Lâm muốn, muốn có một người trung thành bên cạnh thì hắn cũng phải có những người đó những đãi ngộ và lợi ích thiết thực nhất mà với tu vi của hắn lúc này thì làm việc này không khó.
Giải quyết xong việc này Khải Lâm ngay lập tức cũng đã tọa kiểm tra lại tu vi của bản thân, trong suốt thời gian này tu vi của hắn đã củng cố ở Ma Pháp Sư sơ cấp, tuy nhiên hiện tại tại hắn lại chưa muốn tiếp tục tu luyện mà lại lấy ra phân thân ẩn chứa Nghiệp Hỏa của bản thân ra quan sát.
Dưới linh hồn liên kết Khải Lâm dễ dàng nhìn thấy được sự thay đổi của Nghiệp Hỏa trong cơ thể phân thân. Lúc này khi có thể quan sát một cách toàn diện thì Khải Lâm mới có thể nhìn rõ được Nghiệp Hỏa trong cơ thể có một phần không tinh thuần, dường như nó vẫn đang thiếu một thứ gì đó, tuy nhiên thiếu thứ gì thì hắn lại không biết.
Quá trình này tiêu tốn không ít thời gian của Khải Lâm, hơn ba ngày đã trôi qua, con thuyền này cũng đã lênh đênh trên biển được hơn nửa tháng, khoảng cách so với Lạc Việt Đại lục cũng không còn quá xa, đồng thời trong thời gian ba ngày này Khải Lâm cũng không ngừng nghiên cứu kĩ lưỡng Khai Sơn quyết của vị Sơn Thánh thần bí kia, cuối cùng với tu vi hiện tại hắn cũng đã có thể lĩnh hội được phần nào sức mạnh của ấn quyết này.
Lúc này Khải Lâm mới mở mắt sau hơn ba ngày tu luyện, sở dĩ hắn cắt đứt tu luyện vì phát hiện ra rằng đằng trước cách con thuyền này hơn hai ngàn trượng có hai con thuyền đang hướng tới phía này, những người trên đó đều có sắc mặt dữ tớn, hơn nữa mỗi con thuyền đều có một Ma Pháp Sư, một người trong đó đã đạt đến trung cấp.
Mặc dù phát hiện tuy nhiên Khải Lâm vẫn không gây ra động tĩnh gì mà vẫn quan sát tất cả bằng linh thức.
Sau hơn một nén hương thời gian thì những con thuyền đó đã gần như áp sát với con thuyền mà Khải Lâm đang ở, ở khoảng cách gần như vậy thì những người khác cũng đàn phát hiện ra, rất nhiều người lúc này vội lao ra ngoài.
Một tiếng cười to ẩn chứa ma pháp bỗng nhiên vang vọng khắp nơi đây.
"haha, chỉ là tiện đường quay lại vậy mà lại gặp được một đám thổ dân, các huynh đệ nam thì g·iết nữ thì bắt lại"
Giọng nói này vang vọng như muốn thể hiện uy thế, đây là lời nói của một vị Ma Pháp Sư sơ cấp, tuy nhiên cả hai Ma pháp sư đối diện cũng đều không phát hiện ra sự tồn tại của Khải Lâm.
Những người khác khi nghe vậy thì khuôn mặt điều hiện ra vẻ hung ác, rất nhanh từng móc câu to tới vung ra sau đó cắm thẳng vào mạn thuyền, lập tức một lực kéo lập tức kéo con thuyền về phía nhóm người kìa.
Lúc này có ba vị pháp sư chính là ba người đầu tiên trên thuyền bỗng nhiên lao ra, ánh mắt của cả ba đều hiện ra vẻ ngưng trọng hướng về phía hai con thuyền kia hành lễ.
"Các vị chúng ta chỉ là một đội thuyền nhỏ, chúng ta nguyện trả phí cho chuyến thuyền này chỉ mong các vị có thể cho chúng ta qua"
Lời nói của một người đàn ông trong ba người lao ra vang lên, nhưng khi lời nói vừa dứt thì một trưởng ấn từ con thuyền phía bên phải bỗng nhiên phát ra sau đó đánh mạnh về phía người đàn ông.
Chưởng ấn này cực nhanh khiến người này không kịp đỡ lập tức bị một chưởng chấn bay sau đó thân thể đập mạnh vào một góc lầu tầng thứ hai, kiến trúc nơi đó lập tức tan nát.
"Nhiều lời, g·iết sạch cho ta"
Lời nói hùng hồn lại vang lên, lúc này Khải Lâm đang ngồi ở phía trong phòng chỉ có thể thở dài, hắn vốn cho rằng những người này sẽ có thể giải quyết chuyện này vì vậy vẫn chưa ra tay, nhưng với tình hình này hắn còn không ra tay thì việc đi tới Lạc Việt đại lục e là sẽ có chắc trở không nhỏ.
Đồng thời lúc này ánh mắt của rất nhiều người cũng hướng về phía căn phòng của Khải Lâm, sở dĩ bọn họ chưa hoảng loạn vì biết được nơi đây vẫn còn một tia hi vọng đó chính là Khải Lâm.
Đúng lúc này thì từ những sợi dây gắn móc câu đã có rất nhiều thân ảnh lao ra, những người này toàn bộ là pháp sư, điều này cũng có thể biết được những người hành nghề nơi đây cũng đã rất lâu rồi.
Nhưng khi những người này sắp nhảy vào trong thuyền thì một trận cuồng phong mạnh mẽ lập tức cuốn bay tất cả những người này bay về hướng phía thuyền của họ, đồng thời những sợi dây móc nối cũng trực tiếp bị cắt đứt.
Giọng nói Khải Lâm lúc này cũng vang lên:
"Cút hoặc c·hết"
Giọng nói của hắn rất lạnh lùng tuy nhiên ngay khi vang lên thì đã bị một giọng nói giễu cợt vang lên.
"Không ngờ lại gặp được đồng đạo, cũng đã rất lâu rồi ta chưa được nếm thư mùi vị của đồng đạo rồi"
Đây là giọng nói của một nữ tử ở thuyền phía bên cạnh, người này mặc một bộ y phục màu đỏ, tuy nhiên Khải Lâm khi nhìn thấy người này dường như lại có chút ác cảm, vì phong cách ăn mặc của người này rất giống với Dạ Xoa vương mà nữ tử đó hắn thì lại rất không thích, kết hợp với lời nói này càng khiến sát tâm của Khải Lâm bùng phát dữ dội, nếu đã muốn đối đầu hắn đương nhiên sẽ không cho đối thủ cơ hội hơn nữa đây cũng là lúc thích hợp để kiểm chứng sức mạnh thật sự của Khai Sơn ấn.
Ngay khi nữ tử kia vừa dứt câu thì toàn bộ mặt biển nơi đây trong vòng năm trăm trượng lập tức bị đóng băng một cách quỷ dị, đồng thời từ trong phòng Khải Lâm hai bán nguyệt dao lao ra với tốc độ cực nhanh lao thẳng về nơi mà hai ma pháp sư đối diện đang ở, lập tức hai t·iếng n·ổ cùng lúc vang lên, hai thân ảnh từ hai nơi đổ nát phía dưới lao lên, khuôn mặt âm trầm.
Cùng lúc này một uy áp khiến cho linh hồn toàn bộ những người nơi đây run rẩy, những người chưa đạt tới pháp sư thì lập tức hai mắt tối sầm ngất hết đi, hai ma pháp sư của nhóm c·ướp biển kia lập tức biến sắc mặt vội vàng vận chuyển ma pháp chống cự, nhưng chỉ trong khoảng khắc này là đủ.
Từ mặt băng phía dưới một tiếng phá vỡ vang lên, thân ảnh Khải Lâm nhanh như chớp đã xuất hiện đằng sau nữ tử áo đỏ kia, bàn tay ẩn chứa kình lực cực mạnh đánh thẳng vào eo nữ tử này, chỉ một chiêu khiến cho lục phủ ngũ tạng bên trong cơ thể nữ tử như tan vỡ hoàn toàn, máu tươi lập tức phun ra, sau đó Khải Lâm không chút do dự mà vung Khai Sơn quyết đã chuẩn bị từ trước đánh thằng vào nữ tử này.
"Ầm"
Chỉ dưới một quyền, một chưởng một Ma Pháp Sư trung cấp lập tức thân thể nổ tung từ đó mà m·ất m·ạng, ngay khi thân thể nữ tử này tan vỡ Phệ Linh và Phệ Hồn quyết lập tức được triển Khai, đây là lần đầu tiên Khải Lâm triển khai Phệ Linh quyết, lập tức linh hồn của của nữ tử cùng với sức mạnh ma pháp trong co thể chưa tan biến bị Khải Lâm hấp thụ hết sạch, không còn một dấu tích nào.
Toàn bộ những chuyện này đều được Khải Lâm hoàn thành chỉ trong một thời gian rất ngắn những sự rung động đem lại cho mọi người thì không nhỏ một chút nào.
Ngay khi giải quyết xong nữ tử kia thì Khải Lâm không chút dừng lại mà thân ảnh từ không trung lập tức lóe lên, lúc này nam tử đang hoảng hốt cũng đã ổn định lại tuy nhiên chưa để người này kịp phản ứng thì băng lực thuật đã được Khải Lâm thi triển.
Từ phía mặt biển bị đóng băng, lập tức năm cột băng nhọn như năm ngón tay với tốc độ cực nhanh hình thành sau đó lao thẳng về phía nam tử kia.
Người kia thấy vậy vội vàng né đi, nhưng chỉ một lần sơ xuất như này thì khí tức từ Quyền Trượng lại lập tức có tác dụng, cả khuôn mặt người này lập tức biến đổi do linh hồn trong cơ thể có dấu hiệu sụp đổ, người này trong lúc vội vàng định mở miệng nhưng lúc này Khải Lâm đã tiến tới gần, Khai Sơn quyết một lần nữa được tung ra, cả người nam tử kia lập tức tan vỡ ầm ầm.
Cả linh hồn và sức mạnh ma pháp cùng với nhẫn trữ vật cũng bị Khải Lâm nhanh chóng bị Khải Lâm thu lại.
Tình cảnh này khiến tất cả những người phía dưới rung động, một quyền, hai quyết lập tức giải quyết hai Ma Pháp Sư điều này khiến cho nhận thức về sự cường đại của Ma Pháp Sư trong lòng những người ở đây có sự thay đổi, đồng thời họ cũng biết được Khải Lâm nhìn như rất trẻ tuổi nhưng khi ra tay lại tàn nhẫn như vậy.
Giải quyết xong hai Ma Pháp Sư ánh mắt Khải Lâm lạnh lẽo nhìn về phía những người thuộc nhóm đám c·ướp biển này, nếu đã đối đầu thì Khải Lâm biết phải giệt tận mầm họa này, tránh đêm dài lắm mộng.