Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 53: Tầng Thứ Nhất Bí Cảnh- Tịnh Hóa Linh Hồn Thể




Chương 53: Tầng Thứ Nhất Bí Cảnh- Tịnh Hóa Linh Hồn Thể

Nhóm người di chuyển không ngừng, vì vậy họ chỉ mất chưa tới một ngày đi đường đã vượt được cánh rừng kia, trước mắt họ lập tức hiện ra một vùng đồng bằng rộng lớn.

Nhìn từ phía xa vùng địa phận mà mọi người cần đi tới chính là một kiến trúc tháp cao ba tầng đây không phải là Kim tự tháp mà nó có kiến trúc giống với những ngọn tháp ở Đông phương cổ xưa. Mặc dù chỉ có ba tầng nhưng theo lời của Lạc Hải nói thì hình ảnh trước mắt của ngọn tháp không phải là thật, nó chỉ là một hình chiếu của ngọn tháp này, mỗi tầng của ngọn tháp chính là một không gian khác nhau, nó vô cùng rộng lớn. Đồng thời nơi đây mới chính là mục tiêu mà đám người muốn tới.

Sau một lúc quan sát xung quanh thì nhóm người cũng tiến gần lại ngọn tháp sau đó đi vào.

"Ngọn tháp này có ba tầng, tầng một có thể coi là nơi để tu luyện và rèn luyện chiến đấu vì nơi đây có rất nhiều linh hồn thể, những linh hồn này đều là của những xác ướp mang theo oán khí vì bị luyện hóa sau đó bị trấn áp ở đây, tầng hai chính là nơi xuất hiện những bảo vật mà ở bên ngoài không thể có đươc, còn về tầng ba chính là một nơi truyền thừa bảo vật, cũng chính là nơi ta cần sự giúp đỡ của cậu"

Vừa đặt chân lên cánh của bước vào tháp, tiếng nói của Lạc Hải đã vang lên bên tai Khải Lâm, điều này khiến hắn giật mình, sau đó chỉ gật đầu một cái, bước chân cũng không dừng lại.

Vừa đặt một chân vào trong cánh cửa lập tức hai mắt của Khải Lâm hoa lên, sau đó cảnh tượng trước mắt hắn lập tức thay đổi, hình ảnh ngọn tháp kia lúc này đã biến mất trước mắt hắn lúc này lại chính là đồng bằng trước đây mà hắn đã nhìn thấy khi mới rời khỏi khu rừng.

Qua một chút sửng sốt thì Khải Lâm đã lập tức tỉnh táo lại nhìn về bốn hướng xung quanh linh thức tản ra, khi đột phá lên Pháp Sư trung cấp thì đây mới là lần đầu hắn hoàn toàn thả ra linh thức, ngay lập tức trong vòng bán kính hơn bốn trăm trượng từng hình ảnh dần xuất hiện bên trong đầu Khải Lâm, ở đây hắn lập tức phát hiện ra có những khí tức mờ ảo đang di chuyển ngay khi cảm nhận được linh thức của hắn thì lập tức từng khí tức mờ ảo đó dần dần hóa thành linh hồn thể sau đó gào thét rồi lao tới.

Khải Lâm lúc này vội vàng thu lại thần thức cả người bỗng chốc không thấy thoải mái, đúng lúc này Lạc Hải lên tiếng:

"Những linh hồn thể này đều ẩn chứa một số lượng lớn ma pháp, nếu như các ngươi có thể hấp thụ chúng thì tu vi cũng sẽ có chút tiến bộ"

Nghe vậy Khải Lâm lập tức hai mắt sáng lên, nhưng sau đó hắn nghĩ tới việc bản thân chỉ mưới vừa đột phá lên Pháp Sư trung cấp được hơn một ngày, lượng ma pháp tăng lên đột ngột này khiến hắn không thể tiếp tục đột phá ngay được điều này khiến hắn khá là thất vọng, bàn tay lúc này bất giác đưa lên ngực cảm nhận được một vật quen thuộc trong tay, tâm trạng vốn đang thất vọng lại lập tức biến đổi, tia sáng trí tuệ lập tức hiện ra trong mắt.

"Ta không thể hấp thụ thì để ta giúp ngươi hấp thụ"

Đang suy nghĩ bỗng nhiên hắn giật mình, bên tai có tiếng nói một nữ tử vang lên.

"Khải Lâm, hiện tại trong người ta có chút thương thế nếu có thể hấp thụ được một số lượng linh hồn nhất định thì thương thế, huynh giúp ta nhé"



Đây đúng là Vương Thi Thi, nghe vậy Khải Lâm nhìn nàng với khuôn mặt cổ quái, hắn cũng biết được trong suốt thời gian này nàng bị Lạc Nguyên làm phiền không ít nhưng cũng không đến mức lấy hắn ra làm bình phong chứ.

Khải Lâm cũng nhìn qua Lạc Nguyên, thấy rằng người này cũng đang rất mong chờ câu trả lời của hắn vì vậy hắn định qua loa cho qua chuyện, còn lại thì để hai người tự giải quyết nhưng không để hắn mở miệng thì Vương Thi Thi dường như biết ý của hắn.

"Huynh không muốn giúp ta sao?"

Vừa nói nàng vừa lộ ra vẻ thất vọng và thêm chút hờn dỗi nhìn về phía hắn, cùng với nhan sắc của nàng cùng thêm bộ dáng hờn dỗi như vậy thì bất kì nam nhân nào nhìn thấy cũng phải thấy mềm lòng. Nhưng Khải Lâm thì khác.

Đôi môi hắn giật giật, bộ dạng này của Vương Thi Thi khiến hắn to đầu, đây đúng là Vương Thi Thi luôn giỏi tỏ ra lạnh lùng mà hắn biết hay sao.

"Được, được rồi ta giúp muôi"

Trong bất giác hắn trả lời sau đó quay lại nhìn về phía đám người Lạc Hải ôm quyền, Lạc Hải cũng hiểu ý khuôn mặt hiện ra vẻ bất đắc dĩ sau đó vung tay ra, bốn cái ngọc bội lập tức vung ra đến chỗ bốn người Khải Lâm.



"Đây là ngọc giản để truyền âm nếu có chuyện gì chỉ cần truyền âm cho ta, ta sẽ đến ứng phó"



Khải Lâm nghe vậy thì ôm quyền sau đó nhìn về phía Vương Thi Thi.

"Đi tìm một nơi an tĩnh chỉ có hai chúng ta ta sẽ từ từ chữa thương cho nàng".

Nói xong không để Vương Thi Thi kịp phản ứng thì hắn đã dơ tay ra vòng qua eo nàng sau đó kéo đến gần, hắn vẫn không dừng lại mà vòng tay hạ xuống thấp sau đó cả thân thể kéo xuống cuối cùng vác nàng lên vai, bàn tay lại đặt lên cặp mông căng tròn của nàng cảnh tượng này rất giống với hai người khi ở trong Mãng Hoang địa vực ngày đó.

Không kioj để Vương Thi Thi kịp phản ứng thì hắn đã chạy đi, bỏ lại Lạc Nguyên đang nhìn hai người họ rời đi mà khuôn mặt ngơ ngác.



Thấy vậy Lý Giai Kỳ cũng ôm quyền sau đó đi theo thấy vậy Lạc Nguyên cũng chỉ nói vài câu với nhóm người rồi cũng chạy theo. Lạc Hải nhìn mấy người rời đi mà trên mặt hiện ra vẻ bất đắc dĩ sau đó lắc lắc đầu.

Chạy đi được một đoạn thì Vương Thi Thi mới phản ứng kịp, sau khi cảm nhận được bàn tay Khải Lâm đang bóp chặt mông nàng lập tức khiến khuôn mặt nàng nóng ran rồi lộ sắc hồng, nhưng cũng vì hành động này mà nàng cảm nhận được một cảm giác lạ từ hạ thể bùng lên.

"Huynh thả ta ra"



Câu nói có chút yếu ớt vang lên rơi vào tai khiến Khải Lâm giật mình, không lẽ nàng b·ị t·hương quá nặng không chịu được như này thấy vậy hắn vội dừng lại, sau đó thả nàng xuống rồi vội hỏi:

"Tư thế này muội không thích sao"

Sau khi được thả xuống khuôn mặt Vương Thi Thi vốn đang đỏ ửng vì cảm giác lạ đó thì lại bị câu hỏi này của Khải Lâm khiến cho sắc mặt nàng càng đỏ hơn, giọng nói có chút tức giận vang lên lần này không còn là không còn giả vờ nữa.

"Tư thế gì mà tư thế...?"

Ánh mắt nàng lần này nhìn về hắn cũng ẩn chứa sự oán tránh.

"Khụ khụ"

Khải Lâm ho nhẹ, chính hắn cũng cảm giác được câu hỏi của bản thân có chút không đúng vì vậy trong đầu chỉ phải lập tức suy nghĩ nên nói gì tiếp theo.

"Được rồi, ta mới giúp muội một chuyện đó muội hiện tại cũng không thể dùng thái độ đó nhìn ta được"



Ánh mắt nàng nhìn về phía Khải Lâm bất giác chỉ có thể thở dài, hắn đúng là giúp nàng nhưng lại chiếm tiện nghi từ nàng, đồng thời còn khiến nàng sinh ra cảm giác lạ đó điều này thật sự khiến nàng không biết nói gì.

Sau một lúc lời qua tiếng lại thì hai người kia cũng đi tới, thấy vậy nhóm người lại bắt đầu mục đích của bản thân.

Lúc này sau một lúc vất vả Khải Lâm cũng đã nắm trên tay một linh hồn thể, sau một lúc kiểm nghiệm hắn bắt đầu luyện hóa, sau đó hắn phát hiện Nghiệp Hỏa trong người hắn có tác dụng luyện hóa trực tiếp linh hồn thể điều này khiến hắn vui mừng.

Đồng thời những linh hồn này không có ý thức chúng chỉ n·hạy c·ảm với linh thức của Ma pháp sư vì vật một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Khải Lâm.

Ngay lập tức hắn không một chút do dự mà truyền âm gọi Vương Thi Thi lại sau đó kéo nàng lại một bàn tay lại bế nàng lên sau đó ngồi xuống bộ dáng của hai người lúc này thật sự trông rất là người lớn. Một ma trận ngay lúc này với mười hai trận kỳ được tung ra lập tức hình thành.

Lập tức Khải Lâm tạo ra một ma trận khuếch tán linh thức sau đó linh thức ầm ầm được tản ra lập tức trong vòng hơn bảy trăm trượng những linh hồn này lập tức cảm nhận được sau đó ầm ầm lao tới những nơi chúng đi qua lập tức tạo thành những khói đen bao phủ mặt đất, số lượng này hiển nhiên là không ít nếu như không có Nghiệp Hỏa thì Khải Lâm cũng không giám mạnh bạo như vậy.

Sau khi chúng đến gần thì lập tức xông tới phía hai người, Vương Thi Thì vì không hiểu chuyện gì nên lập tức hoảng hốt.

"Không cần sợ, ta giúp muội trị thương"

Nghe vậy Vương Thi Thi mới bình tĩnh được đôi chút, nhưng lại phát hiện ra hiện tại tư thế của hai người đang rất không đúng.

Lúc này khi đám linh hồn kia đã tiến đến cách hắn hơn một trượng lập tức Khải Lâm vung tay ra kết quyết lập tức một ngọn lửa màu đỏ đậm, trong đó còn vài đạo khí đen lượn lờ bùng lên lập tức che đi hai hình ảnh hai người Khải Lâm và Vương Thi Thi ở phía trong.

Dưới Nghiệp Hỏa không ngừng thiêu đốt ngay lập tức những linh hồn thể kia trực tiếp bị tịnh hóa, từng luồng linh khí nồng đậm không ngừng chảy vào trong Khải Lâm lúc này vội khuếch tán sức mạnh rồi điều hòa chúng trong phạm vi nhất định, bàn tay của hắn lập tức ngưng tụ sau đó đặt lên ngực của Vương Thi Thi.

"Mau hấp thụ lại rồi chuyển hóa"

Vương Thi Thi mặc dù không được thoải mái cho lắm nhưng lúc này nàng cũng không chút do dự gì mà bỏ qua sự không thoải mái này.

Khải Lâm sau khi hoàn tất mọi việc mới chú ý tới lúc này hai người đúng là có chút không đúng, sau dó hắn bất giác mà nhìn chằm chằm vào Vương Thi Thi, ở khoảng cách gần như thế này hắn có thể cảm nhận rất rõ mùi hương trên cơ thể nàng, lúc này mặc dù đang hấp thụ linh khí nhưng khuôn mặt nàng vẫn hiện ra sắc hồng.

Ánh mắt lướt qua từng chỗ trên cơ thể nàng sau đó bất giác dừng lại taj vị trí hắn để tay trước đó, làn da như bạch ngọc hiện ra, cảm giác mềm mại đó khiến hắn khó quên, bàn tay hắn bất giác không thể khống chế mà đặt lại lên chỗ đó, sau đó lại không ngừng tiếng sâu vào trong lớp áo của nàng, lúc này Khải Lâm cũng cảm nhận được một cảm giác lạ dưới hạ thể.

"Ưm"

Âm thanh phát ra từ Vương Thi Thi khiến hắn giật mình vội rút tay ra, lúc này do nàng đang tập chung chữa thương nên cũng không có phản ứng gì!