Chương 45: Xác Ướp Bạo Động
Tiếng gầm rống ngày càng dữ dội ngay lúc này mặt đất bắt đầu rung chuyển, ban đầu tiếng răng rắc chỉ xuất hiện trên tường thành đã bị người đàn ông đánh một quyền nhưng sau đó bắt đầu lan rộng ra cả hai tường thành còn lại.
Tiếng gầm rống ngày càng vang lên dữ dội, tiếng đùng đoàng bắt đầu xuất hiện.
Ngay lúc này giữa đám bụi mù mịt từng con xác ướp bắt đầu bước ra. Khải Lâm ngay khi nhìn thấy những con xác ướp này thì không nhịn được mà hít vào một ngụm khí lạnh.
Thân hình của những xác ướp mới xuất hiện này cao lớn hơn hai con trước đây rất nhiều, trước đây hai xác ướp bị Khải Lâm thu phục cũng chỉ có hình dáng giống một con người bình thường những những xác ướp phía sau này đều có kích thước gấp ba gấp bốn lần so với hai con kia, đồng thời trên tay mỗi xác ướp đều có một cái liềm giống như tử thần.
Bước ra khỏi đám bụi mù mịt thì dường như chúng phát hiện ra nhóm người đang ở phía dưới vì vậy lập tức tiến tới gần. ban đầu chỉ là hai con nhưng rồi số lượng càng xuất hiện càng nhiều cuối cùng là đạt đến tám cái xác ướp.
Cả người Khải Lâm như tê dại tuy nhiên khuôn mặt vẫn cố giữ ra vẻ bình tĩnh, đúng lúc này Lạc Hải bỗng nhiên quay nhìn về phía hắn.
"Tiểu hữu chuyện này chúng ta sẽ tự giải quyết, cậu ở phía sau mong rằng sẽ giúp ta chiếu cố một chút Nguyên nhi"
Khải Lâm nghe vậy thì trong lòng thở phào nhưng bên ngoài vẫn lập tức gật đầu, khuôn mặt vẫn lộ ra vẻ khá bình tĩnh.
Hiển nhiên nhóm người này khi thấy Khải Lâm có thể một lúc thu phục hai con xác ướp kia thì đã có sự tôn trọng nhất định với thực lực của hắn vì vậy người đàn ông này mới mở miệng như vậy.
Thấy Khải Lâm tức là người rất tức thời trong mắt người đàn ông này lộ ra vẻ kì dị nhưng biến mất rất nhanh, cả người lập tức xoay lại nhìn về phía tám xác ướp đang bước đến.
Ấn kí Ma Pháp Sư lập tức được hiện ra trên mi tâm của đám người này.
Người đàn ông tên Lạc Hải kia cũng là một Ma Pháp Sư hỏa thuộc tính ma pháp, sau khi nhìn về phía đám xác ướp lập tức bàn tay kết quyết, một đồ hình hỏa diễm liền lập tức xuất hiện sau đó người này nhanh chóng ấn mạnh xuống đất.
Trên mặt đât lúc này hiện ra tám đạo hỏa diễm bay về tám phía khác nhau bao quanh tám xác ướp. Ngay khi tốc độ của tám xác ướp bị đình trệ rất nhanh ba người đàn ông trung niên bên cạnh không một chút do dự lao lên t·ấn c·ông về đúng một phía của xác ướp.
Ba người này không ngừng t·ấn c·ông vào duy nhất một xác ướp tuy nhiên thân thể của đám xác ướp này thật không thể coi thường. Khải Lâm nhìn thấy tất cả nhưng lại không hiểu đám người này muốn làm gì, cho đến mười mấy hơi thở sau, ngay khi đạo hỏa diễm giữ chân chúng dần mất tác dụng thì xác ướp bị ba người t·ấn c·ông kia cũng ầm ầm và nổ tung.
Cho đến lúc này Khải Lâm mới biết được mục đích của đám người này, bọn họ chính là tìm điểm yếu của đối phương sau khi nắm điểm yếu của chúng thì cuộc chiến sau này sẽ không mất quá nhiều công sức.
Đây dường như là một tín ngưỡng của toàn bộ người Lạc Việt tồn tại từ xa xưa, tổ tiên của người Lạc Việt từ xa xưa đã luôn lấy ít mà địch nhiều và đây chính là một trong những bước cần phải làm để có thể thực hiện được việc này, đồng thời qua đây Khải Lâm cũng thấy được lực lượng của tập thể giúp cho việc này trửo nên dễ dàng hơn.
Ngay khi nắm được điểm yếu của đối phương, ngay lập tức những người này không trần chừ mà triển khai t·ấn c·ông về bảy xác ướp còn lại. Tuy nhiên dù nắm được điểm yếu của những xác ướp này nhưng trong trường hợp chúng không bị trói buộc thì giải quyết cũng không hề dễ mà việc bị trói chân một lần khiến cho chúng đề phòng, thật sự là rất khó để làm điều tương tự lần thứ hai.
Có người lâm trận thì Khải Lâm cũng không cần bước ra để làm gì việc của hắn là đứng xem tất cả, còn việc chiếu cố cho Lạc Nguyên hắn cho rằng không cần thiết mục đích của đám người này hẳn là để Lạc Nguyên ở lại cùng hắn đồng thời quan sát hắn mà thôi.
Dưới sự hợp sức của một Ma Pháp Sư đại thành cùng với ba Ma Pháp Sư cao cấp đồng thời còn nắm giữ điểm yếu chí mạng của chúng thì rất nhanh bốn người kia cũng đã p·hát n·ổ được thêm ba xác ướp.
Nhìn những xác ướp kia không ngừng nổ tung Khải Lâm bỗng nhiên cảm giác được một sự tiếc nuối trong lòng, nhưng suy nghĩ này lập tức bị hắn đá ra khỏi đầu. Trước đây hắn vẫn nghĩ rằng nếu thu phục được đám xác ướp này sau đó tìm cách luyện chế trúng thì bản thân sẽ có một lá bùa hộ mệnh cường đại.
Không có đủ thực lực mà lại tham lam quá nhiều hẳn là sẽ không có gì tốt đẹp, trong lòng hắn nghĩ như vây.
Nhưng đúng lúc này mọi chuyện lại không được như ý muốn của Khải Lâm. Đang suy tư thì hai mắt hắn nhíu lại, ngay cả Lạc Nguyên cũng hiện ra vẻ ngưng trọng hai người lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lập tức rời đi ngay khỏi chỗ họ mới đứng.
Tại nơi hai người vừa biến mất, một cái liềm khổng lồ bỗng nhiên lướt qua mang theo một đạo kình lực như muốn xé nát bất kì thứ gì mà nó lướt qua.
Thì ra xác ướp xuất hiện không phải tám mà là chín cái, tuy nhiên không biết lí do gì mà lúc đầu chỉ có tám cái xuất hiện.
Xác ướp kia ngay khi không thể đánh chúng mục tiêu thì tiếng gầm rống lập tức vang lên, giống như bày tỏ sự tức giận của nó. Tiếng gầm này lập tức gây ra sự chú ý cho tất cả mọi người ở đây.
đùng đùng
Tiếng đùng đùng lại lập tức vang lên, từ trong một góc nhỏ cua tường thành một xác ướp với thân hình cao khoảng hai trượng bước ra trên tay các ướp này cũng cầm một cái liềm chỉ là cái liềm này có màu vàng khác với vẻ đen đúa của những xác ướp khác.
Không chỉ Khải Lâm mà bất kì ai nhìn thấy cảnh tượng này đều nhíu mày, phán đoán lập tức được đưa ra nhưng nó chỉ lóe lên trong đầu.
Nhóm bốn người Ma Pháp sư đang chiến đấu với bốn xác ướp kia định lui lại để bảo hộ hai người, mà nói đúng ra thì chỉ là bảo hộ đối với Lạc Nguyên. Nhưng hành động của bốn người lập tức bị bốn xác ướp kia ngăn lại, từ khi cái xác ướp với cầm theo cái liềm vàng xuất hiện thì sức mạnh của chúng giống như tăng lên một mảng lớn, vì vậy rất khó để công kích tới điểm yếu của chúng.
Những người kia không thể tiến đến hỗ trợ dẫn đến nguy hiểm bên này đều phải do hai người Lạc Nguyên và Khải Lâm tự giải quyết.
Khải Lâm và Lạc Nguyên nhìn nhau một cái sau đó gật nhẹ đầu giống như biểu thị thái độ, sau đó hai người không chút chần chừ mà lao tới t·ấn c·ông về phía xác ướp kia.
Xác ướp kia cũng không vừa dường như nó có cảm ứng rất nhạy bén, ngay khi hai người chuẩn bị lao lên thì cái liềm trên tay nó lại được vung lên sau đó quét ngang qua, do có kinh nghiệm từ lần trước vì vậy hai người lập tức nhảy lên một quyền toàn lực ẩn chứa lực lượng thân thể được vận dụng đến cực hạn được vung ra.
Hai quyền của hai người dính ngay vào bộ phận hai bên lồng ngực nó, một lực phản chấn lập tức khiến cho xác ướp lui lại một bước bàn chân nó dẫm mạnh lên mặt đất, đất cát nơi đó liền bay lên che hết tầm nhìn nơi đó, còn về phía Khải Lâm và Lạc Nguyên bị chấn bay hơn chục trượng thân hình lập tức đập mạnh vào một vùng đầy những rễ cây, tiếng ầm từ đó liền phát ra.
Khải Lâm rất nhanh thì cố ổn định lại thân hình, trên miệng không nhịn được mà tuôn ra máu tươi khuôn mặt lúc này lập tức có chút trắng bệch, còn Lạc Nguyên bên cạnh có vẻ chật vật hơn hắn khá nhiều, dù sao thì thân thể đối phương cũng yếu hơn hắn khá nhiều.
"Ngươi vẫn ổn chứ?"
Tiếng nói của Khải Lâm vang lên.
Lạc Nguyên bên cạnh vốn đang khá chật vật nhưng sau khi nghe được câu hỏi của Khải Lâm thì đôi môi cắn chặt sau đó cố dùng giọng bình tĩnh mở miệng;
"Ta không sao"
Dù sao thì hắn cũng được coi là thiên tài trong một thế hệ của An Nam thành vì vậy bản thân hiển nhiên cũng không muốn trở nên quá yếu kém so với Khải Lâm. Đột nhiên người này lại nói:
"Ta có cách để giữ chân thứ này trong một thời gian ngắn..."
"Được, làm đi"
Nhưng không để hắn nói xong thì Khải Lâm đã hiểu ý vì vậy lập tức cắt lời. Nghe thấy vậy Lạc Nguyên cũng không chút do dự từ nạp giới của hắn lấy ra một tia ánh sáng hư ảo, sau đó lập tức kết quyết.
Đồng thời hắn cũng lấy ra một tấm hộ thân phù rồi lập tức dán lên người, Khải Lâm bên cạnh thấy vậy khuôn mặt cũng có chút biến đổi sau đó hắn cắn răng mở miệng khiến cho Lạc Nguyên bị ngây người ra trong chốc lát.
"Còn không? Cho ta một cái!"