Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 38: Ảo Cảnh




Chương 38: Ảo Cảnh

Chương 38: Ảo Cảnh

Khải Lâm rơi vào mê mang suốt hơn ba ngày, cuối cùng như nghĩ ra thứ gì đó khiến hắn có chút suy tư.

Thời gian trước đây Khải Lâm có chút không kịp phản ứng do mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhưng khi hắn bắt đầu suy nghĩ về những việc này thì dần dần nhận ra rất nhiều sơ hở.

Mà thứ thay đổi rõ ràng nhất chính là Phi Cô, nữ tử này khá cao ngạo nhưng trong thời gian này tính cách lại dường như có chút biến hóa, cùng với ảo cảnh với Vương Thi Thi kia tất cả đều có chút không chân thực.

Hiện tại Khải Lâm đang ngồi đả tọa ở một góc của hồ lô đang phi hành trên không, lúc này hắn bỗng nhiên hắn đứng dậy sau đó từ từ tiến gần về phía Phi Cô.

"Đại nhân, vãn bối có vài điều thắc mắc mong ngài có thể giải đáp giúp ta"

Phi Cô nghe vậy thì ánh mắt đảo qua hắn, trên môi nở một nụ cười.

"Hỏi đi"

Nghe vậy Khải Lâm không một chút chần chừ mà hỏi những điều hắn đang suy nghĩ trong lòng.

"Không biết đại nhân với Nguyên điện chủ có quan hệ như thế nào?"

Khuôn mặt Phi Cô khi nghe câu này thì biểu hiện ung dung như không có chuyện gì to tát.

"Hẳn ngươi vẫn chưa thể hoàn toàn thoát ra những thứ trong ảo cảnh kia"

Nữ tử này hiển nhiên không trả lời thẳng vào vấn đề của Khải Lâm, tuy nhiên hắn cũng không bắt buộc phải nhận được câu trả lời.



"Nguyên điện và Tế Hồn giáo ruốt cuộc có âm mưu gì?"

Khuôn mặt ung dung của Phi Cô ngay khi nghe câu hỏi này lập tức biến đổi nhưng sự thay đổi này biến mất rất nhanh. Khải Lâm khi thấy tình cảnh này thì hắn lập tức lui lại vài bước cố gắng giữ khoảng cách với nữ tử này.

Câu hỏi này cũng chỉ là suy đoán trong lòng Khải Lâm, không biết tại sao lại hỏi ra, nhưng thật sự không ngờ được lại khiến người này có sự biến hóa như vậy.

Ngay lúc này một tia linh hồn lực tản ra hướng về phía hạt châu, thủ pháp này được hắn luyên tập rất nhiều lần để tạo ra liên kết với hạt châu vì vậy những người khác căn bản không thể phát hiện ra.

Đúng lúc này Tô lão và Vương Thi Thi bên cạnh thấy không ổn liền tiến tới gần, nhưng lập tức thân hình Khải Lâm vội né ra tránh hai người này một khoảng cách.

Trên tay hắn lập tức xuất hiện cây Trường Thương ánh mắt nhìn về phía Phi Cô hiện ra một chút khác lạ.

Khải Lâm dường như phát hiện ra gì đó nhưng lại rất mơ hồ, nhưng hành động tiếp theo mới khiến người khác chấn kinh.

Chỉ thấy cây Trường Thương trên tay Khải Lâm lập tức bị hắn vung ra kết hợp với lực lượng ma pháp trong cơ thể tạo ra một đạo thương ảnh chém về phía Phi Cô.

Phi Cô thấy vậy lập tức nhíu mày, ngay cả mấy người xung quanh cũng có chút sửng sốt vì không ngờ Khải Lâm lại có hành động như vậy.

"Khải huynh đệ..."

"Khải Lâm đại ca, huynh mau tỉnh lại đi tất cả trước đây chỉ là ảo cảnh mà thôi, huynh không thể trầm luân trong đó được"

Lời nói của Tô lão và Vương Thi Thi cùng lúc vang lên, điều này khiến Khải Lâm nhíu mày, nhưng hành động của hắn thì lại không có chút do dự nào mà tiếp tục lao tới.

Sở dĩ Khải Lâm có hành động như vậy là bởi vì hắn phát hiện những cảnh tượng hắn trải qua trong thứ được mấy người này gọi là ảo cảnh kia đều có sự chính xác nhất định, tuy nhiên khi hắn nói về vấn đề của Nguyên điện những người này đều trả lời rất chung chung căn bản không thể nói rõ tới mục đích mà hắn muốn hỏi.

Điều này chỉ có hai nguyên nhân đó là những người này cố ý không muốn nói, thứ hai chính là không hiểu rõ về chính bản thân cùng thế lực của mình. Còn một suy đoán khác khiến Khải Lâm lạnh cả người đó là dựa vào chính kí ức bản thân mà tạo ra ảo cảnh.



Điều đặc biệt hơn nữa là sự thay đổi của Vương Thi Thi trước đây khi hắn ở trong động phủ kia, nhưng hắn nhớ rằng bản thân đã vào trong một kim tự tháp, cùng với sự thay đổi của Phi Cô ở đây, nữ tử này là một người khá cao ngạo căn bản nàng không thể chút chuyện này mà quan tâm tới hắn như vậy.

Dường như nữ tử này cùng với Vương Thi Thi trong động phủ có điểm tương đồng vì vậy bản thân hắn mới có quyết định táo bạo này để kiểm chứng suy đoán của hắn.

Nếu như hắn đoán không sai thì đây chính là ảo cảnh trong ảo cảnh, đây là một trong những chú thuật được Nguyên điện tìm hiểu rất rõ, có thể thấy được chú thuật này đáng sợ tới mức nào.

Một thứ còn đáng sợ hơn chính là trong ảo cảnh này người bị thi triển sẽ không ngừng bị mất đi sinh cơ cuối cùng dẫn đến t·ử v·ong, từ đó thân xác sẽ trở thành quỷ khôi, còn linh hồn sẽ lập tức bị tha hóa trở thành quỷ hồn.

Những thứ này nói thì dài nhưng thực chất chỉ là một tia ý nghĩ lóe lên trong đầu Khải Lâm.

Ánh mắt hắn lúc này nhìn về phía mọi người, trên môi nở một nụ cười có chút quỷ dị.

"Có trầm luân hay không thì phải thứ mới biết được"

Nếu đây là ảo ảnh thì thứ mà Khải Lâm chiến đấu lúc này chính là chống lại lực lượng quỷ dị trong tâm thần hắn, vì vậy tu vi của những người này căn bản không thể giống ngoài đời thực.

Ánh mắt Khải Lâm sắc lạnh, dựa theo một tia linh hồn dung nhập và xoay chuyển thì ngay lập tức cây Trường Thương lóe lên sau đó xuất hiện trên tay hắn.

Không một chút do dự hắn vội lao tiếp về phía Phi Cô.

Phi Cô thấy vậy hai mắt dần lạnh đi, sau đó trên tay nữ tử này xuất hiện ba cái phi tiêu, dưới sự thúc dục và không ngừng dùng ma pháp chuyển hóa thì ba phi tiêu này lập tức xuất hiện hào quang màu tím trực tiếp lao tới phía Khải Lâm đang phi tới.

Khải Lâm thấy vậy thì khuôn mặt không một chút thay đổi dường như mọi chuyện đều đã được hắn dự đoán trước, tốc độ của hắn không dừng lại mà lại càng tăng lên trực tiếp đón đỡ ba phi tiêu này.



Một lực xung kích mạnh khiến Khải Lâm lập tức lui về phía sau vài bước, một ngụm máu tươi đang đi lên tới cổ thì bị hắn cố gắng nuốt xuống.

Hắn có thể cảm nhận rõ được đạo công kích này không phải là công kích của một Ma Pháp sư, tuy nhiên thì hắn cũng không dám chắc mọi chuyện vì dù sao tu vi của hắn trong mắt của đối phương căn bản không đáng nhắc tới.

Đám người khác thấy vậy lập tức nhíu mày sau đó tiến tới đứng trước Phi Cô ánh mắt hiện ra vẻ quỷ dị nhìn về phía Khải Lâm.

Phi Cô thấy vậy cũng không có một chút gì căn cản đám người, khuôn mặt lạnh tanh nhìn về phía Khải Lâm, nhưng rất nhanh nữ tử này biến sắc.

Chỉ thấy Khải Lâm vốn đang dùng ánh mắt nhìn đám người thì hắn lộ một nụ cười quỷ dị. Cây Trường Thương trong tay lập tức vung ra, một đạo khí lực cực mạnh vung tới đám người phía trước.

Ầm...ầm

Tiếng ầm ầm vang lên, trong số đám người có hơn một nửa dưới trường kích này lập tức thân thể tan vỡ mà không có một chút chống trả nào.

Thấy hết được mọi tình cảnh Khải Lâm lộ ra vẻ kinh hãi, c·ái c·hết của đám người này căn bản quá đơn giản, dường như không có một chút phong phạm của một người tu luyện Ma pháp cả.

Cùng lúc này, cây trường thương lao về phía đám người Tô lão và Vương Thi Thi thì ánh mắt mấy người còn sống sót lập tức rơi vào mê mang.

Trên tay Vương Thi Thi bỗng xuất hiện một đóa hoa màu trắng không ngừng xoay tròn, hào quang từ đó không ngừng tỏa ra sau đó lao về phía Khải Lâm, lời nói dịu dàng pha chút lạnh lùng nghe có chút cổ quái vang lên.

"Tỏa Tâm Liên"

Khải Lâm thấy vậy thì không chút do dự lao tới, Trường Thương trên tay hướng lên một đạo thương ảnh lập tức xuất hiện sau đó được hắn vung ra, tuy nhiên ngay khi Thương ảnh sắp được thi triển thì cả thân hình hắn lập tức biến mất một cách quỷ dị, đến khi xuất hiện đã đứng sau đám người thương ảnh lập tức vung ra đâm vào người Phi Cô.

Hắn đúng là sử dụng Thuấn Di phù, do đó tốc độ chỉ lóe lên trong nháy mắt, nhất thời khiến Phi Cô không kịp né tránh lập tức trên ngực nữ tử này xuất hiện một vế thương sâu.

Nhưng tất cả mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy ngay khi thân ảnh Khải Lâm vung Trường Thương ra thì lại một lần nữa biến mất, nơi hắn xuất hiện lần này chính là đằng sau Phi Cô, hai cái Thuấn Di phù liên tiếp được Khải Lâm sử dụng.

Ngay khi xuất hiện đằng sau thì Khải Lâm có chút không thích ứng kịp do sự biến đổi cực lớn này nhưng bàn tay vẫn nắm chặt sau đó vung ra một quyền. Một quyền này là một quyền toàn lực của hắn, ẩn chứa vào đó chính là hai loại lực lương Ma pháp trong người hắn.

Phi Cô cho tới lúc này mới kịp phản ứng, lập tức trên mi tâm nữ tử này hiện ra ấn kí Ma Pháp sư, cả người ngay lúc này cũng vội quay lại nhìn chằm chằm vào Khải Lâm.

Thấy ấn kí Ma Pháp sư xuất hiện, khuôn mặt Khải Lâm lập tức nheo lại, dường như có gì đó không ổn.