Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 34: Sơ Hở, Cơ Hội




Chương 34: Sơ Hở, Cơ Hội

Chỉ thấy phía trước hơn vài chục dặm một bão cát khổng lồ với tốc độ không thể hình dung đang lao tới phía con thuyền.

Bão cát này không giống với bão cát mà đám Nguyệt thú đã tạo ra. Sự khổng lồ của bão cát này nếu không tự mình chứng kiến thì thật khó để diễn tả được.

Dưới sức gió điên cuồng là năm cái lốc xoáy cao đến tận trời đang không ngừng cắn nuốt hết thảy, dưới sự căn nuốt này dường như thiên địa không có bất kì thứ gì là có thể trốn thoát khi nằm trên con đường mà nó đi qua.

Khuôn mặt của Trấn Thiên Thu lập tức cực kì khó coi. Còn Khải Lâm thì lộ ra vẻ sợ hãi, quang cảnh hùng vĩ ẩn chứa sự c·hết chóc này dường như là lần đầu hắn nhìn thấy, hơi thở trong chốc lát của hắn cũng dần trở nên hổn hển. Cảm giác khó chịu trong lòng lập tức bị sự sợ hãi này làm cho tiêu tan ngay tức khăc.

Khuôn măt của Phi Cô khi thấy tỉnh cảnh này cũng trở nên trắng bệch.

Chỉ thấy Trấn Thiên Thu ngay lập tức đổi hướng của chiếc thuyền nhằm tránh xa cơn bão cát khổng lồ này, tuy nhiên như đã nói tốc đọ của cơn bão này là quá khủng kh·iếp. Phạm vi vài chục dặm mà nó cũng chỉ mất vài hơi thở là đã gần như đến ngay trước mắt ba người.

Vù...vù

Tiếng gió rít vang lên không ngừng, dưới năm lốc xoáy khổng lồ không ngừng tiến tới cuồng phong mạnh mẽ xung quanh cũng khiến cho con thuyền bị lắc lư dữ dội, đúng lúc này Trấn Thiên Thu từ trong nạp giới của hắn lấy ra một vòng quang tráo, từ trong quang tráo này không ngừng lóe lên màu hồng yêu dị.

Ngay khi lấy ra vật này, Trần Thiên Thu lập tức vung lên, ngay sau đó vòng quang tráo lập tức lớn lên sau đó trở thành một vòng tròn bao quanh con thuyền. Đồng thời cũng khiến tốc độ con thuyền tăng lên không ít.

Tuy nhiên ngay khi con thuyền mới chuyển hướng thì cơn bão cát đã trực tiếp áp sát tới. Mặc dù có vòng bảo hộ lực lượng của cơn bão không thể tiến tới gây ảnh hưởng tới ba người ở trong nhưng con thuyền vẫn bị c·ơn l·ốc x·oáy hút vào, từ bên ngoài nhìn vào thì con thuyền trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt.

Vù...vù

Phía trong bão cát, mặc dù phải đối mặt với lực xoáy cực lớn của cơn lốc tuy nhiên con thuyền dưới sự điều khiển của Trấn Thiên Thu vẫn chỉ đung đưa chứ chưa bị xoay vòng trong đó. Lúc này vòng quang tráo bên ngoài cũng dần xoay tròn giống như đang chống cự kịch liệt với sức mạnh của cơn bão.



Nhưng dưới lực xoáy cùng lực ma sát khổng mà cơn lốc tạo ra, chỉ không bao lâu sau màu sắc của vòng quang tráo dần yếu đi

Răng...rắc

Tiếng nứt vỡ bắt đầu vang lên chỉ trong vài hơi thở quang tráo dưới lực xoáy khổng lồ của cơn lốc chính thức tan vỡ.

Cùng với sự tan vỡ này là một phản lực trực tiếp sinh ra trong thuyền khiến cho Trấn Thiên Thu phun ra một ngụm máu, tuy nhiên người này rất nhanh đã dùng tu vi áp chế sau đó tiếp túc điều khiển con thuyền.

Khải Lâm ngay khi vòng quang tráo tan vỡ cũng nhận phải một lực xung kích mạnh mẽ, nếu không nhờ thân thể mạnh mẽ của hắn có lẽ bây giờ sương cốt hẳn đã gẫy vụn ra. Nhưng tại thời điểm này viên hạt châu trên ngực hắn lại không có phản ứng gì điều này khiến thân thể hắn không thể phục hồi trong thời gian ngắn khuôn mặt lập tức tái nhợt.

Phi Cô phía bên khuôn mặt vẫn âm trầm trên người nàng bỗng xuất hiện một đạo hào quang bao phủ, mặc dù tu vi bị Trấn Thiên Thu áp chế nhưng dưới sự bảo hộ của vòng kim quang này nàng lại không có chút tổn hao gì.

Dưới sự quan sát của Khải Lâm, tại lúc vòng quang tráo kia tan vỡ xung quanh con thuyền dần xuất hiện những đạo hào quang mờ ảo đang lưu chuyển, đây đúng là Ma trận do Trấn Thiên Thu bày bố.

Mọi chuyện xảy ra nói thì lâu nhưng thực chất chỉ diễn ra trong chốc lát.

"Trấn Thiên Thu, giải phong ấn áp chế tu vi cho ta, ta có thể giúp ngươi điều khiển con thuyền rời khỏi đây, nếu không tất cả chúng ta hẳn sẽ gặp nguy hiểm"

Lời nói của Phi Cô vang lên, nhưng không nhận được bất kì sự phản hồi nào từ người đàn ông đang điều khiển con thuyền điều này khiến cho nữ tử này nhíu mày định tiếp tục lên tiếng thì bị một câu quát ập tức chặn họng.

"Câm mồm"

Nghe vậy Phi Cô mặc dù rất không thoải mái nhưng cũng không nói gì.



Răng...rắc

Tiếng nứt vỡ tiếp tục vang lên, hiển nhiên Ma trận bố trí trên thuyền đã đến cực hạn của nó, rất nhanh sẽ tan vỡ rồi biến mất.

Trấn Thiên Thu đang điều khiển con thuyền khuôn mặt lúc này lại không có gì thay đổi hiển nhiên việc này cũng không nằm ngoài dự đoán của hắn.

Nhưng Khải Lâm lúc này thì khác.

Trong nạp giới của hắn có một dịch chuyển phù, một cái áo choàng và hai tấm thuấn di phù. Khi thấy thấy phản ứng của Trấn Thiên Thu long hắn bỗng trầm xuống. Hắn biết một Ma Pháp Sư đại thành thủ đoạn hẳn là không ít vì vậy việc ra khỏi đây hẳn là chuyện sớm muộn.

Một ý nghĩ điên cuồng lóe lên trong đầu, ánh mắt Khải Lâm không ngừng đảo qua cơn bão khủng kh·iếp bên ngoài, dưới sức mạnh khủng kh·iếp này nếu như là một người bình thường sợ rằng sẽ trực tiếp bị nghiền nát ngay lập tức, điều này khiến hắn có chút lạnh người tuy nhiên cảm giác này lập tức bị át đi.

"Ta không thích bị người khác áp chế, đây nhất định là một cơ hội tốt để thoát khỏi người này".

Nghĩ vậy ánh mắt của Khải Lâm lập tức ngưng trọng.

Răng...rắc

Tiếng nứt vỡ của Ma trận lại vang lên lần nữa, lần này không ngoài dự đoán Ma trận lập tức tan vỡ. Dưới dự ma sát khủng kh·iếp mà không có bất kì sự bảo hộ nào, cơn bão này dường như muốn cuốn bay rồi nghiền nát tất cả những thứ trong nó.

Khải Lâm mặc dù là người có thân thể mạnh mẽ nhưng tu vi hắn thật sự quá thấp pháp bảo phòng thân cũng không nhiều vì vậy ngay Ma trận tan vỡ thân thể hắn gần như không thể đứng vững được trong thuyền, cùng sự ma sát không ngừng của cát quần áo hắn rất nhanh bị rách toạc, thân thể có nhiều chỗ máu đã chảy ra.

Đúng lúc này Trấn Thiên Thu sau hơn mười nhịp thở đứng bất động bỗng nhiên mở mắt, trên mi tâm người này lập tức hiện lên ấn kí Ma Pháp Sư, trong tay hắn lập tức xuất hiện một tấm phù, hào quang từ đây không ngừng phát tán ra, hào quang này vô cùng mạnh mẽ dù trong bão cát cũng không thể khiến nó lu mờ.



Dần dần một thông đạo dịch chuyển bắt đầu hình thành một lực hút bắt đầu xuất hiện đồng thời thông đạo cũng không ngừng lớn lên.

Khải Lâm ngay khi nhìn thấy thông đạo này, hai mắt lập tức nhíu lại, một chút do dự trong mắt biến mất, đôi môi hắn cắn chặt, linh hồn và ma pháp được hắn kích phát đến giới hạn.

Chiếc áo choàng màu đen trong nạp giới hắn đã cố không sử dụng trước đó lập tức được lấy ra sau đó quấn quanh thân thể hắn.

Hành động của hắn lập tức bị Trấn Thiên Thu phát hiện, hai mắt người này lập tức hiện lên vẻ âm trầm.

"Ngông cuồng"

Một lời nói ra, người này lập tức quay người lại, một trưởng ấn huyễn hóa thành một bàn tay hư ảo trực tiếp t·ấn c·ông về phía Khải Lâm.

Khuôn mặt Khải Lâm dữ tợn, nhưng hành động của hắn lại rất nhanh, hiển nhiên mọi chuyện đã nằm trong tính toán của hắn.

Từ tay hắn lập tức xuất hiện một một tấm gỗ xưa trên đó xuất hiện phù văn kì dị không ngừng chớp giật, ngay khi xuất hiện lập tức bị hắn ném ra đón đỡ môt chưởng của Trấn Thiên Thu.

Mặc dù là một chưởng tùy ý nhưng tu vi của Trấn Thiên Thu cũng là một Ma Pháp Sư đại thành vì vậy lực xung kích cũng khiến Khải Lâm phun ra một ngụm máu tươi.

Hàm răng cắn chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Trấn Thiên Thu, ngay khi lực phản chấn khiến hắn lui ra sau, dựa theo quán tính Khải Lâm trực tiếp dựa vào tấm thuấn di phù mà nhảy lên có ý định thoát khỏi con thuyền.

Trấn Thiên Thu lúc ánh mắt lúc này thật sự hiện ra vẻ lạnh lẽo, để một tên nhóc Pháp Sư sơ cấp chạy trốn trước mặt nếu bị truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến thanh danh của một Tôn giả của Tế Hồn giáo như hắn mất hết mặt mũi.

"Lão Phu vốn rất thưởng thức ngươi còn muốn nhận ngươi làm đồ đệ nhưng ngươi lại thật sự không biết điều"

Giọng nói trầm ổn của Trấn Thiên Thu vang lên, sau đó bàn tay người này tiếp tục vung ra, trong lúc vung ra bàn tay người này không ngừng hiện lên rất nhiều đạo hào quang màu tím không ngừng đan xen ra sau đó hình thành đúng một tia khí tím trực tiếp bay tới t·ấn c·ông Khải Lâm.



Khải Lâm lập tức nhíu mày một cảm giác không ổn lập tức xuất hiện.