Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 32: Bị Bắt




Chương 32: Bị Bắt

Khải Lâm vẻ mặt ngưng trọng hô lên, khuôn mặt hắn hiện lên sự quyết đoán. Không một chút chần chừ từ trong nạp giới hắn lấy ra một tấm bùa, xung quanh tấm bùa tản mát ra một đạo lục quang, đây chính là một số bảo vật hắn lấy được trong thư viện Vân thành.

Ngay khi lấy ra tấm bùa miệng Khải Lâm không ngừng lẩm bẩm thứ gì đó, trong tức khắc đạo lục quang càng trở nên mạnh mẽ sau đó bao phủ quanh người Khải Lâm, thân hình hắn ngay lập tức biến mất.

Đến khi suất hiện hắn đã ở cạnh Vương Thi Thi, tay trái hắn vội vòng qua nàng rồi kéo lại phía bản thân, còn tay phải thì nắm chặt sau đó vung ra một cú đấm cực mạnh trực tiếp đón đỡ đạo đao mang lao tới kia.

"Ầm"

Sự v·a c·hạm này dẫn đến một tiếng động khá lớn, gây chú ý tới một số người, lúc này Trần Thiên Thu đang phi hành phía bên trên lập tức nhíu mày, lộ một chút vẻ ngạc nhiên.

"Thuấn Di Phù bảo, không ngờ một Pháp Sư sơ cấp lại có loại bảo vật này, người này ruốt cuộc có lai lịch như thế nào với người kia"

Trần Thiên Thu ngạc nhiên cũng không có gì lạ, phải biết hai chữ "Thuấn Di" này là mục tiêu hướng tới của tất cả các Ma Pháp Sư, đây là một loại khả năng mà chỉ khi đạt đến Chiến Sĩ mới có thể thi triển loại khả năng này có thể giúp người thi chuyển ngay lập tức di chuyển trong một phạm vi nhất định mà thực lực người thi triển muốn tới, đây không chỉ biểu đạt sức mạnh mà còn nói lên thân phận của người thi triển chính là tượng trưng cho cường giả. Mà người có thể luyện chế phù có khả năng thuấn di thì tu vi cũng ít nhất phải là Chiến Sĩ.

Dưới v·a c·hạm này Khải Lâm bị lui lại hơn ba bước mới có thể ổn định thân hình. Ánh mắt hắn vội lướt qua khuôn mặt còn đang ẩn chứa vẻ kinh hãi trong ngực.

"Muội, không sao chứ?"



Nghe vậy Vương Thi Thi mới vội định thần lại, ánh mắt nàng vội ngước lên nhìn, rơi vào mắt nàng chính là khuôn mặt không có gì xa lạ, trong lòng nàng lúc này bỗng nổi lên tâm tư phức tạp, tuy nhiên được nàng dấu đi, khóe miệng máy động chỉ phát ra hai tiếng khe khẽ rơi vào tai Khải Lâm.

"Cảm ơn"

Những chuyện này kể ra thì dài nhưng thực chất chỉ diễn ra trong chốc lát, nhanh đến mức những người chú ý tới tình cảnh của Vương Thi Thi lúc này mới kịp phản ứng lại.



Ngay lúc này Phi Cô sau khi thấy được trạng thái của Trần Thiên Thu hai mắt lóe sáng, trên mi tâm nữ tử này lập tức hiện lên một đạo ấn kí phù văn, ấn kí này lóe lên lập tức khí tức trong người nàng tăng lên một cách chóng mặt, uy áp cũng từ đó mà sinh ra.

Ngay khi sức mạnh đạt tới đỉnh trên tay nữ tử này lập tức xuất hiện ba cây phi châm, dưới sự điều khiển của nàng, ba cây phi châm này lập tức bay ra, xuyên qua Ma trận trực tiếp t·ấn c·ông Trần Thiên Thu.

Tuy nhiên ngay khi phi châm tới gần Trần Thiên Thu lập tức bị chặn lại, Quỷ Khôi từ đầu không nhúc nhích thì ngay khi phi châm lao tới thì lập tức nhảy ra chặn lại. Khuôn mặt của Trần Thiên Thu nhìn về Phi Cô có chút trào phúng.

Khải Lâm ngay khì nhìn cách t·ấn c·ông chớp nhoáng của Phi Cô ánh mắt dần lộ vẻ hiểu ra.

"Phi Cô đánh lén thật không giống phong cách thường ngày của Nguyên điện thường làm"

Nói xong ánh mắt của Trần Thiên Thu ngày càng trở nên lạnh lẽo, mặc cho nụ cười trên môi hắn vẫn còn ở đó. Trên mi tâm người này cũng lập tức hiện ra một ấn kí, đây chính là ấn kí Ma Pháp Sư.



Cùng lúc này Ma trận đang vận hành ở dưới bỗng nhiên có sự biến hóa kịch liêt, trận kỳ bốn phía nhanh chóng biến mất, nhưng bù vào đó lực công kích của Ma trận này tăng lên một cách đột ngột. Cùng lúc này Quỷ Khôi đang chặn đứng ba cây phi châm cũng lập tức bùng phát sau đó lao vào Ma trận công kích mọi người.

Khải Lâm đang ôm Vương Thi Thi trong lòng nhưng linh thức vẫn liên tục tản ra, ngay khi nhìn thấy sự biến hóa cua Ma trận thì trong lòng nổi lên sự ngưng trọng.

Ban đầu hắn có chút nghi ngờ về Ma trận này có phải là Ma trận cấp năm hay không, tuy nhiên bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ, ánh mắt hắn lướt nhìn qua Trần Thiên Thu phía bên trên, tâm tư xoay chuyển.

"Người này rõ ràng là giảm uy lực của Ma trận đi rất nhiều, hiển nhiên hắn muốn từ từ tiêu hao lực lượng của cả đoàn người, nhưng mục đích chính của hắn ruốt cuộc là gì"

Khải Lâm vừa suy tư vừa liên tục né tránh những công kích của Ma trận, tuy nhiên những suy tư trong đầu lập tức tan biến khi hắn cảm nhận được lực công kích của Ma trận, dường như mỗi đợt công kích hắn đón đỡ đều phải sử dụng đến toàn lực.

Tiếng hét thảm của rất nhiều pháp sư lập tức vang lên, dưới lực công kích khủng bố này thân thể những người đó lập tức tan vỡ, có người vì thế mà m·ất m·ạng.

Đám Ma Pháp Sư lúc này khuôn mặt đều âm trầm, ánh mắt cùng nhìn lên Trần Thiên Thu phía trên, do phải liên tục né tránh công kích cùng sự t·ấn c·ông điên cuồng của Quỷ Khôi mà không thể nào phân ra để bảo vệ người khác.

Trần Thiên Thu khi nhìn thấy cảnh này khuôn mặt lại càng quỷ dị, thân hình hắn bỗng nhiên động sau đó tiến vào ma trận, cùng Quỷ Khôi áp sát đám người, do bị tiêu hao lực lượng trong một thời gian dẫn đến chiến lực những Ma Pháp Sư này không còn ở trạng thái đỉnh phong, rất nhanh dưới sự công kích của một Ma Pháp Sư đại thành những người này lập tức trọng thương, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.



Thân ảnh Trần Thiên Thu không ngừng biến ảo khắp xung quanh, dưới phụ trợ của Ma trận người này xuất quỷ nhập thần, đúng lúc này đại hán của địa thành và một nam tử của Phong thành hợp kích, Đại hán địa thành cầm một lôi trượng, còn nam tử Phong thành lấy ra một mảnh gương từ đó huyễn hóa ra thêm hai thân ảnh cùng trực tiếp t·ấn c·ông về một góc Ma trận nhưng dưới sự công kích của đao khí, lực công kích của hai người rất nhanh tan biến, dưới một chỉ của Trấn Thiên Thu hai người này lập tức trọng thương, thân thể có vài phần tan vỡ.

Khải Lâm nhìn thấy tất cả việc này, trong lòng hắn không khỏi nổi lên sự rung động về thực lực của một Ma Pháp Sư đại thành, cùng với Ma trận cấp năm.

"A"

Tiếng kêu khiến Khải Lâm chú ý tới đó là hướng Phi Cô, chỉ thấy nũ tử này bị một đao chém qua ngực lập tức trên ngực hiện lên một v·ết t·hương dài máu tươi không ngừng chảy ra, Trần Thiên Thu ngay lúc này đột nhiên xuất hiện bên cạnh, khác với suy đoán của Khải Lâm, chỉ thấy người này dơ tay lên, trong đó ngón trỏ hiện lên đạo khí tím lập tức tiếp xúc với ấn kí trên mi tâm của nữ tử này.

Sự đau đớn hiện lên trên khuôn mặt Phi Cô, rất nhanh người này lập tức rơi vào hôn mê. Sau đó bị Trần Thiên Thu xách lên rồi ném về phía đạo hào quang phía trên.

Những người xung quanh lập tức nhìn thấy được tình cảnh này, đại hán của địa thành lập tức hai mắt đỏ hoe, dùng toàn bộ sức lực lao tới, nhưng chỉ với một chỉ đại hán kia lập tức bay ra rất xa sau đó trực tiếp mất đi ý thức.

Khải Lâm bên này từ lúc Phi Cô b·ị b·ắt đi bỗng nhiên cảm thấy không ổn, đột nhiến hắn cảm giác được thân thể bị áp bức, lập tức cả sống lưng hắn như có một luồng khí lạnh chạy qua.

Hăn có thể cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, cảm thấy được không ổn, Khải Lâm lập tức định lấy một số đồ vật ra ngoài thì đúng lúc này, một luồng áp bức xuất hiện đè lên người hắn, khiến cho chân tay hắn gần như không thể cửa động, ngay cả linh hồn và linh thức cũng dần mất đi sự khống chế.

Hai mắt của Trần Thiên Thu lộ ra nụ cười quỷ dị, tiếng nói của hắn lúc này lại vang lên:

"Người trẻ tuổi này rất lạ không tệ, lão phu rất thưởng thức"

Nói xong bàn tay người này chụp lại, một lực hút cực mạnh kéo Khải Lâm về phía hắn, rất nhanh Khải Lâm bị người này dùng một số thủ pháp khóa thân thể lại sau đó ném lên trên đạo hào quang. Trực tiếp cả thân thể hắn đè lên người Phi Cô đang b·ất t·ỉnh nhân sự.

Vương Thi Thi thấy Khải Lâm như vậy thì định lao lên, tuy nhiên thân thể nàng lập tức bị chặn lại, lời nói của Tô lão vang lên có chút yếu ớt:

"Không được manh động".