Chương 30: Quỷ Khôi
Lời nói này phát ra từ một bạch y nữ tử, người này ngũ quan sắc xảo dù không phải đẹp nhất thì cũng là một mĩ nhân. Người này là Phi Cô một trong những Ma Pháp Sư trẻ tuổi nhất Thiên Nguyên đại lục, nghe nói nàng chỉ mất chưa tới bảy mươi năm là đã bước vào Ma Pháp Sư. Sau hơn trăm tuổi thực lực đã đạt đến Ma Pháp Sư cao cấp như hiện giờ.
Ngay khi lời nói phát ra, một xúc tu cực dài từ phía sau đám người lao tới t·ấn c·ông đám người.
Phi Cô dưới sự quan sát tỉ mỉ ngay khi xúc tu lao tới, nàng ngay lập tức vận dụng ma pháp khiến cho ba pháp sư dưới sức t·ấn c·ông của xúc tu lập tức lui ra đằng sau, tránh khỏi một đòn chí mạng.
Dưới sự t·ấn c·ông bất ngờ một số người do chưa từng trải qua những việc này lập tức khuôn mặt có chút kinh hãi. Bên cạnh Vương Thi Thi có một nữ tử của Phong thành tên Tử Đàm lúc này khuôn mặt tái nhợt khi nhìn thấy hình dạng của quái thú dẫn phản xạ không kịp, nàng cũng trong phạm vi t·ấn c·ông của xúc tu, rất may Vương Thi Thi vội kéo nàng lại, tránh khỏi một kiếp.
Mọi việc rơi vào ánh mắt của Khải Lâm, việc này lập tức khiến hắn cảm thấy kinh hãi. Dưới linh thức của hắn cùng với việc cách không xa đám người tất cả tình cảnh hắn đều có thể quan sát rất rõ ràng. Thứ khiến hắn kinh hãi không phải là cái xúc tu, mà là những đạo khí tím vây quanh xúc tu của đám Nguyệt thú này.
Chính bản thân hắn đã trực tiếp chứng khiến sự bá đạo của luồng khí quỷ dị này, thậm chí nó còn suýt nữa lấy mạng hắn, nếu lúc đó không nhờ hạt châu thần bí này trợ giúp thì hắn có lẽ đã không còn mạng đứng ở nơi đây.
Đúng lúc này, một tiếng rống của Nguyệt thú vang lên như thể hiện sự tức giận của nó.
Dưới tiếng rống, đám cát vàng đột nhiên có sự biến đổi, từng tiếng động lạ rất nhanh vang lên, lúc này trong linh thức của từng người lập tức hiện ra một tình cảnh vô cùng quỷ dị.
Chỉ thấy từ phía xa một đàn Nguyệt thú cấp ba với khoảng hơn một trăm con lập tức lao tới, không chỉ vậy phía dưới cát dưới linh thức cường đại của các ma pháp sư lập tức phát hiện ra khoảng hơn ba mươi con Nguyệt thú đang không ngừng phóng thẳng lên.
Đúng lúc mà Nguyệt thú xuất hiện, dường như trong tai Khải Lâm lại vang lên một âm thanh kì lạ, sau nhiều lần nghe thấy hắn dường như có thể xác định được đây là tiếng trống, dưới tiếng trống này lập tức khiến hắn hốt hoảng, thân thể và tâm thần hắn mỗi lần nghe thấy nó lập tức đều có sự biến hóa kịch liệt.
Hắn cũng không hiểu tại sao tâm tình của hắn lúc này lại thay đổi liên tục như vậy, dường như trong này có một thứ lực lượng kì dị nào đó đang không ngừng thao túng âm thanh này.
Ánh mắt Khải Lâm bỗng co lại, dưới tiếng trống này hắn lại cảm nhận được sự biến hóa, dường như nơi đây có một lực lượng đang kích phát hết thảy chiến ý trong hắn, khiến cho hắn bây giờ chỉ muốn kích phát hết toàn bộ rồi lao lên chém g·iết hết tất cả.
"Các ngươi cùng lên giải quyết đám Nguyệt thú này"
Lời nói âm trầm của Phi Cô vang lên, ngay lập tức những người có tu vi dưới Ma Pháp Sư lập tức xông lên t·ấn c·ông đám quái thú, Pháp thuật và pháp bảo không ngừng được thi triển ra, từng đạo ánh sáng không ngừng lóe lên trong đêm tối, từng con Nguyệt thú không ngừng gào thét lao vào mà t·ấn c·ông đám người nơi đây lập tức trở nên hỗn loạn.
Khải Lâm cách đám người không xa, ý thức của hắn bây giờ lại càng trở nên mơ hồ, dù cho hắn đã cố gắng áp chế cảm xúc trong lòng, nhưng trong tâm thần hắn dường như có một đạo khí tức không thuộc về hắn đang dần lớn mạnh lên, ngay cả hai mắt của hăn lúc này cũng bắt đầu xuất hiện ánh tím mập mờ.
Đúng lúc này phía sau Khải Lâm một con quái thú cấp ba đang từ xa lao về phía hắn dưới xúc tu nó một cái miệng rộng há ra như muốn nuốt trọn Khải Lâm.
Dưới sự khó chịu cùng cảm giác điên cuồng trong người Khải Lâm lập tức xoay người hai mắt với ánh tím lập lòe, lập tức một quyền tung ra, hắn không có cảm giác về lực lượng chỉ là tung ra theo bản năng, nhưng một quyền này tung ra con quái thú lập tức tan thành mây khói.
Sự việc chỗ Khải Lâm lập tức bị phát hiện, một đám Ma Pháp Sư vẫn đứng đó, những chuyện này hẳn là họ muốn dùng tôi luyện đám pháp sư ít kinh nghiệm chiến đấu này.
Ánh mắt Phi Cô nhíu lại, một số người cũng chú ý tới, Tô lão lập tức nhận ra khí tức quen thuộc của Khải Lâm. Lão không chần chừ mà tiến tới, thấy vậy Phi Cô cũng đi theo.
Dưới ánh mắt của hai người hiện tại Khải Lâm giống như mất hết đi nhân tính, dưới ánh tím lập lòe chính là những mạch máu nổi lên trong mắt khiến hắn bây giờ nhìn có chút quỷ dị, gân xanh trên cổ nổi hết lên. Ngay khi hai người kia tiến đến gần hắn không ngần ngại mà trực tiếp vung quyền về phía hai người, một cỗ lực lượng cực mạnh lập tức hình thành dưới một quyền ầm ầm lao đi.
Thấy vậy hai người lập tức nhíu mày.
Tô lão định ngăn cản lại thì Phi Cô chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, một sọt sương mai lập tức từ tay bay sau đó tiến thẳng đến mi tâm của Khải Lâm.
Khải Lâm trong cơn điên cuồng bỗng nhiên xuất hiện một sự mát lạnh một khí tức nhu hòa dần dần xâm nhập cơ thể khiến cho cơn điên cuồng của hắn giảm bớt không ít, ý thức của hắn cũng từ đó mà dần hồi phục . Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra, khiến cả người hắn ướt sũng, khuôn mặt lập tức tái nhợt, một ngụm máu tươi từ miệng hắn phun ra.
Tô lão thấy vậy, lập tức lên tiếng:
"Cũng may có Phi Cô, nếu không tiểu tử này hẳn là lành ít dữ nhiều"
Phi cô nghe vậy chỉ gật đầu, ánh mắt liếc nhìn về phía Khải Lâm, ánh mắt như đang đánh giá gì đó.
Khải Lâm lập tức hiểu ý của Tô lão vì vậy vội tiến tới làm lễ.
"Vãn bối Khải Lâm, đa tạ Phi Cô đã ra tay cứu giúp"
"Ta cảm giác được khí tức Tế Hồn giáo trên cơ thể ngươi, ngươi giải thích thế nào?"
Phi Cô chầm chậm mở miệng, nhưng ánh mắt lại dần trở nên sắc lạnh, lập tức khiến Khải Lâm có cảm giác không ổn vội lui lại.
Tế Hồn Giáo không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy, nhưng hắn có thể có quan hệ gì được với chúng, không lẽ...
Đang suy tư thì Khải Lâm chợt nghĩ đến nghĩ tới điều gì đó khiến hắn nhíu mày.
Phi Cô thấy được sự nghi hoặc trên người của Khải Lâm thì trở nên nghi hoặc, nhưng không để nàng kịp nói thêm bất kì lời nào thì ngay lúc này một tiếng thét vang lên.
Một nam tử của Phong thành là một Ma Pháp Sư lập tức bị một lực lượng cực mạnh khiến thân thể lập tức tan vỡ, linh hồn ngay khi ra ngoài lập tức bị một đạo khí tím quấn quang rất nhanh tan biến, thứ để lại chỉ là một tiếng thét đầy đau đớn.
Tiếng thét này rơi vào tai rất nhiều người khiến khuôn mặt mọi người lập tức biến đổi rất khó coi.
"Tế Hồn giáo"
Ánh mắt Phi Cô lập tức trở nên lạnh lẽo nhìn về phía Khải Lâm, bàn tay nàng lập tức vung lên t·ấn c·ông về phía Khải Lâm, một lực lượng khổng lồ trực tiếp từ bàn tay nàng lao ra.
Khải Lâm rất nhanh phản ứng, trực tiếp vận chuyển ma pháp đón đỡ. Tô lão thấy vậy đinh lên tiếng, nhưng không để lão kịp nói gì Phi Cô đã trực tiếp tiến tới vung ra thêm một quyền khiến cho Khải Lâm lập tức bay ra xa.
"Tất cả lui lại"
Giọng nói của Phi Cô vận dụng cùng linh thức mạnh mẽ truyền vào tai tất cả mọi người.
Khải Lâm dưới một quyền của Phi Cô bị bay ra xa hơn chục trượng, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi. Ánh mắt hắn sắc lạnh nhưng cũng ẩn chứa sự ngưng trọng, hắn bây giờ mới hiểu được sự chênh lệnh của pháp sư và ma pháp sư lớn như thế nào.
"Người này nghi ngờ ta là người của Tế Hồn giáo?"
Trong đầu Khải Lâm chỉ kịp lóe ra câu nói này, ánh mắt hắn lập tức đảo qua, bóng ảnh Phi Cô lập tức rơi vào ánh mắt hắn, trên tay người này dần dần hiện một quả cầu năng lượng lao thẳng đến đầu hắn, đây dường như la một kích tất sát.
Khải Lâm đang định dùng một quyền để né tránh thì lập tức run lên, một cảm giác lạnh lẽo đến cực điểm hiện ra sau lưng khiến hắn vội vàng né tránh ra sang lên cạnh.
Một thân ảnh với tốc độ cực nhanh từ phía sau lao ra, ngay khí Khải Lâm né tránh được thì lập tức v·a c·hạm với một chiêu của Phi Cô, ngay lập tức một lực xung kích tỏa ra khiến cho tốc độ mọi người bị chậm lại.
"Đường đường là một Ma Pháp Sư cao cấp sao lại ra tay bắt nạt một tiểu bối chỉ mới Pháp Sư sơ cấp như vậy, đây không giống phong phạm của Phi Cô chút nào".
Một tiếng nói vang vọng không ngừng xuất hiện rơi vào tai mọi người tuy nhiên tiếng nói này xuất hiện rất quỷ dị khiến cho người khác không thể đoán được phương vị của người phát ra âm thanh này.
Mọi chuyện diễn ra nhanh chóng, chỉ trong vài cái chớp mắt, lúc này đám người Ma Pháp Sư còn lại mới vội ra lệnh rút lui đám người đang chiến đấu rồi tập hợp lại.
Khải Lâm sau khi tránh được một quyền kia, thì vội tản linh thức ra, hắn nhìn thấy đám người đã tập chung lại ánh mắt mọi người lập tức nhìn chằm chằm vào bóng ảnh phía trước rồi lại nhìn về phía hắn.
Trong mắt Khải Lâm thì đây giống như là một người tuy nhiên khi những người khác thấy nó thì lập tức khuôn mặt biến đổi trông rất khó coi.
"Quỷ Khôi củ Tế Hồn giáo"