Chương 3: Khảo thí
Chương 3:
Vừa nói nữ tử kia vừa vung tay ra ngay lúc đó trên không xuất hiện một quả châu trong suốt rất nhanh quả châu đó bay tới trước mặt nữ tử.
"Kiểm tra tư cách bắt đầu"
Nam tử bên cạnh nữ tử từ lúc xuất hiện chưa nói câu nào bỗng nhiên lên tiếng.
"Ngươi"
Chỉ thấy nam tử kia chỉ tới một thiếu niên, người này có làn da ngăm đen tuổi chừng mười lăm mười sáu tuổi, nhìn bộ dáng hẳn là một người đến từ vùng thôn quê.
Là người đầu tiên bước lên kiểm tra tư cách, dù ở khá xa người này nhưng Khải Lâm vẫn thấy trên mặt người này lộ ra vẻ lo lắng nhưng bước chân lại không ngừng tiến lên bước lên phía trước.
Chỉ thấy người kia đặt một bàn tay lên linh châu nhưng mãi một lúc không thấy linh châu có phản ứng gì, tình cảnh này khiến hai người bên trên thở dài, ngay cả thiếu niên kia cũng tỏ ra vẻ thất vọng.
"Người tiếp theo"
Nam tử kia như không quan tâm lạnh lùng mở miệng, mọi chuyện sau đó không có gì thay đổi, người thứ hai, thứ ba, thứ tư,.... Cho đến người thứ mười một, tất cả đều không thể khiến linh châu phản ứng, những người đó đều mang vẻ mặt thất vọng mà rời đi.
Thấy tình cảnh trước mắt trong lòng Khải Lâm không ngừng trùng xuống, xác suất người có thể gia nhập học viện thật sự quá ít. Một người luôn tự tin ở bản thân như hắn bây giờ cũng có chút dao động liệu hắn có thể đạt được tư cách để gia nhập học viện hay không?
Yên nhi ngay bên cạnh hắn phát giác ra hắn đang trầm tư thì quay ra an ủi, thấy vậy hắn mỉm cười chêu chọc Yên Nhi một chút, tâm trạng lúc này lại trở nên thoải mái hơn. Vừa định thần lại hắn phát hiện ra người tiếp theo lên kiểm tra là Hạ Chí, người này cũng bước lên kiểm tả với vẻ mặt lo lắng.
Chỉ là điều tiếp theo xảy ra khiến tất cả mọi người kinh ngạc, chỉ thấy tên kia mới đặt tay lên linh châu thì linh châu lập tức phát sáng trắng lóe lên từ trong ánh sáng trắng xuất hiện một đạo ánh sáng vàng, rất nhanh đạo ánh sáng vàng này dần ngưng tụ thành một tinh điểm vàng nhỏ lơ lửng trong linh châu, cảnh tượng này khiến một nam một nữ vốn không mấy để ý xung quanh hai mắt phút chốc sáng lên.
"Ngươi tên là gì"
Nam tử đột ngột hỏi khiến cho Hạ Chí có chút phản ứng không kịp.
"Bẩm đại nhân, vãn bối là Hạ Chí"
Thấy hắn có chút sợ sệt, nam tử kia mỉm cười, mở miệng tiếp tục nói.
"Ngươi đủ tư cách trở thành học viên một sao của học viện, đi sang đứng bên trái ta"
Lời này vừa nói ra khắp quảng trường đều trở nên xôn xao, những ánh mắt ngưỡng mộ đều hướng về phía Hạ Chí, hắn cảm giác được sự chú ý của mọi người tâm tình bỗng trở nên tốt lên, khuôn mặt cũng tỏ ra chút đắc ý bước đi đứng ở phía bên trái nam tử.
Ở bên dưới, Khải Lâm cũng không khỏi cảm thán tên này đúng là có chút vận khí.
Ở bên ngoài học viện mọi người đang tập chung nhìn về phía một nguồn sáng trên một bức tượng, sau đó một tiếng cười to vang lên
"Haha, không hổ là con trai ta"
Tiếng cười gây sự chú ý xung quanh từ mọi phía, người này đúng là chủ nhân của Hạ gia, Hạ Doãn. Rất nhanh sau đó có một số người tiến đến chúc mừng. Có thể dễ nhận ra những người đó đều là những người tới từ những thế lực lớn, kiến thức rộng, nên họ hiểu học viên một sao biểu hiện cho gì, dường như Hạ gia này tương lai sẽ có một ma pháp sư, kéo gần quan hệ là một chuyện rất đáng giá.
Không xa bên đó có mấy người dường như không quan tâm đến bên này, đó đúng là cha mẹ Khải Lâm, nhìn khí thế của Hạ gia khiến trong lòng họ dâng lên một chút mong chờ.
Quay lại với quảng trường kiểm tra, từ sau khi học viên một sao xuất hiện dường như vận khí của mấy người phía sau cũng tốt dần, sau hơn hai chục lượt kiểm tra cuối cùng cũng chọn được thêm năm người đứng ở phía bên phải.
Khải Lâm nhìn qua thì phát hiện trong đó là bốn nam một nữ. Đột nhiên một tiếng nói khiến hắn giật mình.
"Ngươi"
Ánh mắt người nam tử kia đúng là chỉ về phía Khải Lâm nhưng rất nhanh hắn phát hiện nam tử kia đang chỉ lại không phải là hắn, bên cạnh Yên Nhi cũng chú ý khi người nam tử kia đúng là chỉ về nàng, điều này khiến nàng có chút lúng túng, sau khi được Khải Lâm an ủi nàng cũng từ từ bước lên.
Là một thiếu nữ đang độ xuân sắc, cùng nhan sắc mĩ miều khiến cho không ít ánh mắt chú ý đến nàng.
Đừng ở trung tâm của mọi sự chú ý khiến nàng không được thoải mái, bỗng chốc nàng quay lại nhìn về phía thiếu gia của nàng, chỉ thấy hắn mỉm cười gật đầu như một sự an ủi động viên khiến nàng cảm thấy bình tĩnh hơn một chút.
Nam tử kia thấy nàng do dự mất thời gian, bỗng hừ lên một tiếng khiến nàng giật mình. Hít thở thật sâu nàng từ từ đưa bàn tay chạm vào Linh châu.
Ngay khi bàn tay vừa chạm vào linh châu, lập tức linh châu phát sáng dữ dội điều này khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên, nhưng những điều sau đó khiến tất cả mọi người phải há hốc mồm.
Chỉ thấy trong luồng sáng kia một đạo ánh sáng vàng dần lộ diện, ngay khi ánh sáng vàng lộ diện dưới quảng trường tiếng xôn xao lại vang lên.
"Trời ạ, lại là học viên một sao, đây đây sao có thể"
Đi cùng với đó là ánh mắt đầy ngưỡng mộ từ những người đứng xung quanh, bỗng nhiên có tiếng nói kinh hô vang lên:
"Nhìn kìa, đạo ánh sáng vẫn chưa hết"
Tiếng nói này vang lên khiến mọi người không khỏi nghi hoặc cùng nhìn lại đạo ánh sáng vàng chưa ngưng tụ được bao lâu thì từ trong đó bắt đầu xuất hiện tiếp đạo ánh sáng thứ hai, ngay khi đạo ánh sáng thứ hai vừa xuất hiện không khí xung quanh dần ngưng tụ, tỏa ra một áp lực dần dần bao phủ xung khắp quảng trường, chưa để mọi người kịp nói gì thì ngay sau đó một luồng ánh sáng thứ ba dần dần hình thành sau đó hai luồng sáng kia cũng dần ngưng tụ.
Trong quá trình hai luồng ánh sáng ngưng tụ, hào quang màu vàng bắt đầu lan rộng ra khắp cơ thể Yên Nhi. Chỉ thấy đạo ánh sáng đó dung nhập vào cơ thể nàng, một đạo nhu lực từ từ nâng cơ thể nàng lên. Từ thân thể nàng phát ra một khí tức nóng sau đó tản ra khắp quảng trường khiến tất cả mọi người ngay trong tức khắc cảm giác không ổn, khuôn mặt từng người đều hiện ra vẻ kh·iếp sợ.
Khải Lâm là người luôn quan sát tới Yên Nhi vì vậy tất cả những gì xảy ra đều rơi vào mắt hắn, chỉ thấy hắn đứng ngây ngốc ở đó. Hắn thật không ngờ tới cô bé ngốc nghếch ở bên cạnh hắn mỗi ngày lại có tư cách gia nhập học viện cao như vậy.
Bạo động ở quảng trường này chỉ diễn ra trong một thời gian rất nhanh khiến cho đến tận bây giờ cao tầng của học viện mới phát hiện ra. Từ trong một ngọn tháp ba luồn ánh sáng xuyên qua không trung lao tới dừng ở trên không quảng trường, khi hiện rõ ra thì đó là ba lão già mái tóc bạc trắng, ngay khi phát hiện ra cảnh tượng trước mắt cả ba đều lộ ra vẻ rung động.
"Học viên tư cách cấp bậc ba sao, trực tiếp thức tỉnh thuộc tính ma pháp"
Lão già đứng đầu trong ba người trực tiếp mở miệng. Sự xuất hiện của ba người thì chỉ có một nam một nữ đến kiểm tra tư cách phát hiện, còn những người khác thì căn bản không biết đến tồn tại của ba người.
Cả ba quay mặt nhìn nhau chỉ thấy được sự rung động trong ánh mắt của mỗi người, cố gắng kiềm chế sự rung động trong mắt, ba người vung tay ra định xua tan không khí áp bức trong quảng trường thì một khí tức nhu hòa bỗng nhiên xuất hiện sau đó rất nhanh bao phủ khắp quảng trường điều này khiến ba lão già giật mình, một người trong số đó lên tiếng.
"Không ngờ được người này lại đích thân xuất hiện"