Chương 13: Chiến đấu
Ngay khi ngọn lửa tiếp xúc với ngọn lửa, lập tức thân thể chúng bị ngọn lửa bao phủ, sau đó dưới sự thiêu đốt không ngừng đám quái thú này lập tức bị thiêu rui đến c·hết, thân thể đen thui ngã lăn xuống đất.
Sự sự thiêu đốt không ngừng của ngọn lửa đám quái thú lập tức rút lui, sau đó không ngừng bao quanh vòng bảo hộ đó tuy nhiên khoảng cách lúc này lại rất xa đủ để sức nóng của ngọn lửa không thể lan tới.
Sau một lúc không thể làm gì chúng mới dần dần tản đi.
Cứ thế dưới sự hoang mang của mọi người nguy hiểm trong chốc lát được giải quyết.
Tuy nhiên tình cảnh lúc này lại khiến mọi người rơi vào suy yếu đặc biệt là hai Pháp sư kia, tất cả mọi người đều xuất hiện thương tích trên người dẫn đến thời gian để di chuyển bị chậm lại.
Lúc này ánh mắt của đám người khi nhìn về phía Khải Lâm đều hiện ra một chút đề phòng. Thấy vậy hắn cũng không biết nói gì.
Nhưng với việc biết được điểm yếu của đám quái thú rất nhanh đối sách đã được mọi người đề ra, cứ thế trong ba ngày tiếp theo dựa theo chỉ dẫn của la bàn mọi người lại tiếp tục di chuyển được hơn ba trăm dặm về hướng phía tây. Trong suốt ba đêm họ đều phải chịu sự t·ấn c·ông của đám quái thú tuy nhiên mọi chuyện lại được giải quyết dễ dàng.
Ban đầu đám người cho rằng việc rời khỏi sa mạc này là chuyện sớm muộn nhưng trong suốt ba đêm nay trong lòng Khải Lâm luôn có cảm giác không ổn.
Bản năng trong người hắn nhắc nhở hắn rằng hành đông của đám quái thú này rất đáng nghi ngờ.
"Sao ta lại cảm giác được đám quái thú này mỗi lần xuất hiện đều rất kì quái, giống như đang thăm dò chúng ta"
Trong đầu hắn không ngừng suy tính những việc này, nhưng vẫn không thể có được một lời giải đáp rõ ràng, tuy nhiên câu trả lời không cần chờ đợi quá lâu thì đã xuất hiện.
Bây giờ đám người Khải Lâm đang chờ đợi sự t·ấn c·ông của đám quái thú, những người khác vì tìm được cách giải quyết nên đa số đều tỏ vẻ không quá lo lắng như những đêm trước đó.
Tối nay khác với những tối khác ánh trăng lên cao, dưới ánh trăng mờ ảo khắp xa mạc này bỗng trở nên kì dị.
Cùng với khung cảnh này là tâm trạng của Khải Lâm và hai vị Pháp sư đều trở nên nặng nề giống như chuẩn bị nghênh đón gì đó. Ba vị thiên kiêu bên cạnh cũng không phải kẻ ngốc nhìn thấy bộ dáng của hắn và hai người kia cũng bắt đầu trở nên trầm mặc, sự cảnh giác được đẩy lên cực độ.
Bỗng nhiên lại một âm thanh mà đám người này đã nghe suốt mấy đâm nay vang lên, hình ảnh quỷ dị mấy ngày trước lại tái hiện.
Điều kì dị khác hẳn dự đoán của mấy người là dường như đám quái thú này không còn e ngại với nhiệt độ như trước.
Trong chốc lát đám quái thú liền lao vào t·ấn c·ông đám người, lúc này chúng như điên cuồng không quan tâm hết thảy mà lao vào cắn xé không ngừng lao vào cắn xé vòng bảo hộ của đám người.
Thấy tình cảnh này xuất hiện Khải Lâm nhíu mày, nhưng rất nhanh trong linh thức hắn xuất hiện một hình ảnh khiến hắn lạnh cả người.
Dưới mặt đất xâu hơn mười trượng, hai xúc tu cực lớn di chuyển với tốc độ rất nhanh lao tới, vội quay mặt nhìn sang hắn biết mục tiêu của hai xúc tu này.
Bên cạnh Khải Lâm, Vương Thi Thi đang điều khiển một tấm phù chú, từ đó không ngừng phát ra hỏa diễm đám hỏa diễm này không ngừng được cung cấp vào vòng bảo hộ. Bên cạnh nàng chính là vị ca ca của nàng Vương Bác.
Không chần chừ hắn lập tức dơ tay ra kéo lấy hai người kéo đến cạnh hắn.
Hai người ngẩn ra nhưng rất nhanh họ đều hít thở sâu một hơi, tại ngay chỗ hai người mới đứng hai xúc tu hiện ra, sau khi không thể t·ấn c·ông trúng con mồi thì lập tức biến mất.
Hai người lúc này mới nhìn về phía hắn ánh mắt cảm kích định mở miệng thì đã bị lời nói của Khải Lâm cắt ngang.
"Vòng bảo hộ đã không còn tác dụng nữa, mọi người nên chuẩn bị tinh thần chiến đấu đi"
Nghe vậy nhũng người khác cũng không có quá nhiều ngạc nhiên, hiển nhiên mọi người đều đã đoán được sự việc.
Vòng bảo hộ dưới sự công kích không ngừng cũng rất nhanh bị sụp đổ lúc này ánh mắt Khải Lâm có chút lạnh lẽo lóe lên.
"Giết"
Tình cảnh này không phải lần đầu hắn gặp phải vì vậy phản ứng là trong chốc lát. Nghe thấy lời nói của hắn mọi người cũng lập tức thi triển sức mạnh của mình.
Vừa nói xong Khải Lâm lập tứ xông ra lao tới đám quái thú, lập tức rất nhiều con quái thú lao tới phía hắn. Rất nhanh là một cú đấm được vung ra, chỉ thấy dưới một đấm, con quái thú kia lập tức thân thể tan vỡ máu thịt nhầy nhụa. Tiếp đó mọi chuyện diễn ra không khác gì lúc này, chỉ thấy dưới một quyền của hắn đám bất kì con quái thú nào khi tiếp xúc đều trực tiếp tan vỡ máu thịt lẫn lộn.
Đám người xung quanh thấy vậy đều giật mình nhưng đây không phải là lúc để nghĩ tới việc khác chỉ thấy đám người này lấy trong túi ra mấy tấm bùa chú sau đó như đọc gì đó tấm phù chú lập tức bị thiêu đốt, một lực lượng từ trong đó tỏa ra dung nhập vào cơ thể.
Sau khi dung nhập hoàn tất chỉ thấy cánh tay đám người vung lên từ đó dưới sự điều khiển tinh diệu hình thành những quả cầu năng lượng bay ra t·ấn c·ông đám quái thú. Cơ thể của họ cũng không ngừng di chuyển theo những quý tích khá ảo diệu.
Đây là lần đầu tiên Khải Lâm nhìn thấy sức mạnh ma pháp được người khác thi triển điều này quả thật giúp ích không ít cho hắn.
Trong lúc mọi người đang chiến đấu trên bầu trời dường như có một ánh mắt đang nhìn xuống quan sát hết thảy, tuy nhiên việc này lại không có ai phát hiện.
Trong một bồn địa rộng lớn, ở ngay trung tâm có một tòa tháp rất lớn, tòa tháp này có kiến trúc mười tầng, nằm nguy nga sừng sững ở đây.
Trong tầng thứ sáu của tháp.
Ở đây kiến trúc rất quỷ dị, giống như một cái mê cung, ở phía chính điện có một người đang ngồi đó, cả khuôn mặt được bao phủ một tầng sương đen, trước mắt người này có một cái gương khá lớn, cái gương này không ngừng phản chiếu ra hắc khí rất nhanh trong đó hiện ra cảnh chiến đấu chém g·iết, nhìn kĩ qua có thể dễ dàng nhận thấy đó là đám người Khải Lâm.
Bỗng nhiên ánh mắt hắn chú ý vào một thân ảnh áo da, đây đúng là Khải Lâm, trong gương không ngừng hiện ra tình cảnh chiến đấu của hắn.
Chỉ thấy từ đầu phương thức chiến đấu của Khải Lâm là dựa vào lực lượng thân thể, mỗi quyền của hắn tung ra đều mang một cỗ lực lượng rất lớn, đủ để chấn sát hết thảy đám quái thú có ý định t·ấn c·ông hắn.
"Người này có chút thú vị"
Giọng nói quỷ dị bỗng vang lên nam không ra nam, nữ không ra nữ, ngay lập tức khuếch tán khắp tầng tháp.
Ngay sau đó người kia dơ tay ra một luồng khí màu tím dung nhập vào mặt gương, mặt gương lúc này như hòa làm một với làn khí đó, cùng lúc này tại ngay nơi đó bóng dáng người kia lập tức biến mất.
Hai bóng ảnh bỗng nhiên xuất hiện rồi làm lễ về hướng người kia vừa biến mất, một đạo mệnh lệnh được truyền ra, hai người phía dưới ban đầu có chút do dự nhưng rất nhanh liền phục tùng rồi biến mất, nơi đây lại trở lại dáng vẻ u tĩnh quỷ dị.
Tại trong sa mạc, quá trình chiến đấu đã diễn ra hơn hai canh giờ, đối với Khải Lâm thì hắn vẫn chưa có biểu hiện suy yếu nào, nhưng đám người Vương gia lại trở nên suy yếu trong đó một người yếu nhất đạt đến bát chuyển thuật sĩ đã m·ất m·ạng, những người chưa đạt đến Pháp sư cũng rơi vào tình trạng năng lượng ma pháp cạn kiệt.
Nhưng đột biến tiếp theo lại kiến cho mọi người ngay khi nhìn thấy đều kinh hãi.