Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ma Pháp Chúa Tể

Chương 115: Linh Thể Dị Năng Cao Cấp




Chương 115: Linh Thể Dị Năng Cao Cấp

Dưới linh thức cường đại của mình Khải Lâm nhanh chóng phát hiện ra thêm một toáng người phía xa xa.

Trên khuôn mặt hắn lúc này lại nở ra một nụ cười quỷ dị sau đó hai người biến mất.

Rất nhanh âm thanh v·a c·hạm diễn ra liên tục trong một khoảng thời gian ngắn, trên lệnh bài thân phận số điểm của Khải Lâm lại tăng thêm hơn một trăm điểm thứ hạng leo lên hơn hai bậc lên thứ hai trăm linh sáu, nhưng rất nhanh ở phía thứ hạng trước hắn cái tên Diên Vân lại xuất hiện.

Chuyện này diễn ra thêm một lần nữa khi Khải Lâm bước vào thứ hai trăm với bốn bốn mươi ba điểm xếp hạng thì cái tên Diên Vân lại xuất hiện trước tên hắn vối bốn trăm năm mươi điểm.

Cho tới lúc này thì cho dù có ngu tới mức nào thì Khải Lâm cũng phần nào hiểu được dụng ý của đối phương.

"Đây là muốn so kèo với ta sao?"

"Haha, Diên Vân ngươi nếu đã muốn thì Khải Lâm ta phụng bồi"

Khải Lâm cười sảng khoái, tiếng cười của hắn lập tức vang vọng trong vùng rừng núi này khiến cho những người khác nơi đây đều cảm thấy kì lạ và một chút bất an.

"Haha, Ta thật sự vinh hạnh khi có thể làm đối thủ của Hồng Sâm huynh"

Tiếng cười của Khải Lâm bỗng chốc ngừng bặt khi từ phía sau hắn Diên Vân bước ra, đi cùng với hắn chính là Diệp.

Nữ tử này quả thật có một sức hút rất lớn đối với Khải Lâm ngay từ lần đầu gặp mặt, bờ mi cong, đôi mắt to hai má lúm đồng tiền cùng với thân hình thon thả ba vòng đầy đặn khiến hắn không ít lần phỉa lướt qua.

Nhưng sự chú ý của Khải Lâm vẫn hoàn toàn đặt trên người Diên Vân, sự xuất hiện của người này ngay phía sau hắn nhưng hắn lại không có một chút nào phát hiện, không nghi ngờ gì nếu như người này có ý xấu thì tình cảnh của bản thân lúc này sẽ cực kì nguy hại.

"Không dám, tu vi của Diên Vân huynh mới thật sự khiến ta ngưỡng mộ"

Khải Lâm mặc dù giật mình nhưng bộ dáng vẫn tỏ ra thong dong mà đáp lễ.

Nhưng trong lòng Khải Lâm thật sự rất nghi hoặc, thứ hắn nghi hoặc không phải là việc đối phương xuất hiện quỷ dị vì hắn có quyền trượng có thể che dấu khí tức thì đối phương có pháp bảo khác cũng không phải là thứ gì quá ngạc nhiên.

Thứ thật sự khiến Khải Lâm hắn nghi ngờ chính là cách nói chuyện của người này, tác phong này không giống với vẻ kiêu ngạo trong nội tâm của người này, mặc dù chỉ gặp lần đầu nhưng trong cách nói chuyện Khải Lâm hắn cũng cảm nhận được một phong thái mình ta vô địch trong ánh mắt của Diên Vân.

"Có lẽ do ta nghĩ nhiều rồi"

Khải Lâm tự nhủ trong lòng, sau đó khuôn mặt niềm nở mở lời trước.

"Mới từ biệt không bao lâu không ngờ lại có thể sớm gặp lại Diên Vân huynh như vậy"

"Haha, Hồng Sâm huynh nói đùa, là ta đã thất lễ, mong Hồng Sâm huynh không để bụng". Diên Vân nghe vậy thì mỉm cười đáp lễ lại.

Hai người lời qua tiếng lại có vẻ rất hào sảng nhưng trong lòng luôn có một sự để phòng với đối phương.

Đối với Khải Lâm thì hắn không cho rằng người theo dõi mình là có ý tốt, vì khi hắn theo dõi người khác thì chắc chắn là có ý đồ, hoặc có thể chính là ý thứ ba tự bản thân hắn mang tâm tư của mình suy diễn lên trên người khác.



"Hồng Sâm huynh, chúng ta gặp nhau coi như có duyên, lần này không biết có thể đồng hành cùng nhau một đoạn đường hay không, nếu gặp khó khăn thì cũng có thể dễ dàng giúp đỡ nhau"

Khải Lâm nghe vậy thì trầm ngâm trong giây lát sau đó gật đầu đồng ý.

"Diên Vân huynh nói có ý, được theo một cường giả như Diên Vân huynh là may mắn của kẻ mọn như ta"

Diên Vân nghe vậy thì trong ánh mắt hiện rõ vẻ đắc ý, sau đó cười to một tiếng hào sảng, tiếng cười của hắn cũng vang vọng khu rừng khiến cho một số người giật mình.

"Hôm nay thật lắm tên điên".

"hừm, chúng ta nên đi giải quyết luôn kẻ này hay không?"

Tiếng nói vang vọng trong từng nhóm người xung quanh hai bên, nhưng cuối cùng bản thân bọn họ lại không thể phát hiện chính xác phương vị của hai người này.

"Hồng Sâm huynh, xin mời"

Diên Vân ra thế mời, Khải Lâm thấy vậy cũng không khách khí mà bước đi, khuôn mặt hắn tràn đầy sự thoải mái giống như là tri kỉ lâu ngày không gặp nhìn về phía Diên Vân.

Diên Vân thấy vậy cũng mỉm cười, bộ dáng mười phần hảo ý, ngay cả nữ tử Diệp cũng mỉm cười chào hỏi với Khải Lâm.

Cùng nhau bước đi trong khu rừng, Khải Lâm và Diên Vân nói chuyện khá vui vẻ, nhưng đó chỉ là biểu hiện ban đầu, sau đó hắn đổ dồn mọi sự chú ý về phía Diệp.

"Diệp tiểu thư, thật sự là quốc sắc thiên hương, thiên tư bất phàm khiến kẻ phàm phu tục tử như tại hạ thấy xấu hổ khi cùng đồng hành"

Lời nói của Khải Lâm khiến cho Diên Vân bên cạnh có chút phản ứng.

Hồng Điệp nghe vậy thì ấp úng trả lời.

"Công tử nói đùa, là tiểu nữ vinh hạnh khi được đồng hành cùng công tử"

"Haha, thật thú vị". Khải Lâm ánh mắt thâm thúy liếc qua Hồng Điệp một cái sau đó cười sảng khoái.

Ba người lại tiếp tục đồng hành thêm một đoạn đường rất dài, chỉ là xuyên suốt đoạn đường này không có ai quấy rầy đồng thời cũng không phát hiện một chút linh thể nào, tuy nhiên khuôn mặt của cả ba vẫn rất bình thản như không có chuyện gì quá nghiêm trọng.

Cho tới hơn một ngày sau, trên đường bước đi ba người bỗng nhiên phát hiện ra động tĩnh phía trước.

Đó là một vùng rừng rậm ẩm ướt, từ phía trong khu rừng từng âm thanh kì quái phát ra.

"ư, ư..."

Cùng với đó là những tiếng thở hổn hển, Khải Lâm có chút không rõ tình hình vì vậy linh thức đảo qua.

Ngay lập tức một hình ảnh lõa lồ hiện ra trong tầm nhìn của hắn, nam nằm dưới, nữ ngồi trên, cả hai còn rất trẻ nhìn mới như mười tám đôi mươi, hai bên liên tục chuyển động, cảnh tượng có chút ướt át và dâm dục khiến hắn lập tức thu lại linh thức.



Sau đó hắn chú ý tới Diên Vân bên cạnh nhìn hắn với ánh mắt cổ quái thì hai bên má không khỏi đỏ lên.

Sau cùng ánh mắt Khải Lâm dừng lại trên thân hình rực cháy của Diệp, cả người hắn như có tà hỏa bốc lên, nhưng nhanh chóng vị hắn áp chế, sau lưng mồ hôi đã ướt hết áo nhưng khuôn mặt vẫn tỏ ra xấu hổ.

"ừm, ừm "

Tiếng ho nhẹ của Khải Lâm khiến không khí nơi đây xoa dịu lại một chút.

"Diên Vân huynh chúng ta nên đi thôi". Khải Lâm nói.

Diên Vân nghe vậy thì mỉm cười nhưng lại không bước đi.

"Khải huynh đây chính là một cơ hội tốt, không lẽ huynh không muốn kiếm thêm điểm hay sao?"

Lời nói của Diên Vân khiến Khải Lâm sửng sốt nhưng rất nhanh hắn chợt nghĩ tới lợi và hại nhưng lại không lên tiếng.

"Hồng Sâm huynh, nữ tử kia thật sự rất hấp dẫn, để nam nhân khác chiếm dụng ngươi không thấy có chút tiếc nuối hay sao?"

Khải Lâm nghe vậy thì hai mắt sáng lên.

"Diên Vân huynh đúng là suy nghĩ chu đáo, đi cùng huynh khiến Hồng Sâm ta hiểu được rất nhiều điều".

Diên Vân chỉ mỉm cười sau đó ra lệnh cho Diệp tiến về phía trước, nhận được lệnh thân hình Hồng Điệp lập tức lóe lên.

"a...a..."

"Phía trong khu rừng tiếng kêu hoảng hốt vang lên, lập tức sự b·ạo đ·ộng không gian xuất hiện.



Hai người Khải Lâm và Diên Vân nhìn nhau sau đó thân hình cũng lóe lên lao thẳng vào phía trong.

Cảnh tượng trước mắt khiến Khải Lâm có chút nóng mắt dù sao chiến đầu với Diệp là hai người không một mảnh vải che thân, nhưng sức chiến đấu của hai người quả thật là không tầm thường, đồng thời tu vi của Điệp cũng khá yếu vì vậy không bao lâu dưới sự liên thủ của một nam một nữ kia lập tức bị nhận một đòn thân thể lập tức bị trấn bay ra đằng sau.

Khải Lâm thấy vậy nhanh tay nhanh chân lao ra trước hướng về phía đón đớ lấy Diệp.

Diên Vân thấy vậy thì nhếch mép cười, sau đó ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía một nam một nữ kia, thân hình lóe lên rồi trực tiếp xuất thủ.

Một nam một nữ chỉ mới đẩy lùi được Diệp căn bản chưa kịp làm gì cả đã phải đón đỡ công kích của Diên Vân điều này khiến hai người trở tay không kịp.

Diên Vân với tu vi Ma pháp Sư trung cấp cùng với chiến lực vượt xa cảnh giới vì vậy hắn căn bản không cần ra tuyệt chiêu gì, trong lúc chiến đấu với hai người cơ bản hắn chỉ dựa vào sự dẻo dai của thân thể cùng với ma pháp trong cơ thể mà tung ra từng đòn t·ấn c·ông.

Nữ tử kia sau một lúc chiến đấu đã b·ị t·hương, cơ thể nàng bị Diên Vân một đập đánh bay đập vào một gốc cây to, lực đạo quá mạnh khiến cho nàng phun ra một ngụm máu tươi.



Khải Lâm thấy vậy thì nhíu mày, nhưng bên kia Diên Vân vẫn tiếp tục chiến đấu với nam tử kia, nhưng rất nhanh tên kia cũng b·ị đ·ánh bay.

Một nam một nữ cảm thấy bản thân không thoát được bị vậy trực tiếp lấy lệnh bài ra định bóp nát.

Nhưng Diên Vân căn bản không cho hai người họ một cơ hội.



"Diên Vân huynh, dừng tay!"

Khải Lâm lên tiếng nhưng Diên Vân căn bản không nghe thấy, điều này khiến Khải Lâm lộ ra một tia sát khí.

Bàn tay hắn vung ra, sau đó không chút do dự một chưởng đập bay Diệp ra bằng tay trái, sau đó tay phải triệu hồi bán Nguyệt Dao định phi ra nhưng bị Diệp ngăn chặn khiến cho hành động của bản thân bị lỡ nhịp.

Sát khí trong người Khải Lâm lập tức bùng phát ra cùng với đó chính là ma pháp trong cơ thể nhanh chóng lưu chuyển, dựa vào linh hồn lực mạnh mẽ cùng với quyền trượng linh hồn chỉ trong một chiêu Diệp trực tiếp bị tiêu diệt, một làn khí tím bay ra lập tức chứng minh suy đoán của Khải Lâm.

Ngay lúc này Bán Nguyệt Dao cũng được Khải Lâm tung ra lao thẳng về phía Diên Vân nhưng tốc độ cũng đã chậm so với hành động của hắn.

Cảm thấy mọi chuyện dường như không thể cứu vãn Khải Lâm trực tiếp kích phát Nghiệp Hỏa thiêu đốt Bán Nguyệt Dao sau đó tách ra, một cái lao tới t·ấn c·ông Diên Vân, một cái hướng tới ngăn chặn công kích của Diên Vân với một nam một nữ kia.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhanh tới mức hai người nam nữ kia chỉ mới lấy ra lệnh bài ngay cả thời gian bóp nát cũng không có, nhưng dù sao cũng là hai ma pháp sư khả năng nhận biết tình huống cũng không tệ bị vậy hai người rất nhanh phản ứng lại.

"A..."

Tiếng kêu của nam tử kia vang lên, một rễ cây khổng lồ lập tức phá nát rồi xuyên qua lồng ngực hắn, đồng thời rễ cây này cũng trực tiếp hút cạn ma pháp trong cơ thể người kia, khiến cho tên kia c·hết ngay tại chỗ.

Nữ tử thì may mắn hơn một chút dù sao khi tới lúc ra tay với nữ tử thì Diên Vân có chút khựng lại khi phát hiện Diệp bị g·iết vì vậy Bán Nguyệt Dao kịp thời đi tới chém đứt rễ cây t·ấn c·ông nữ tử này, nếu không rễ cây nhất định sẽ đâm từ hạ bộ sau đó xuyên thẳng lên họng nàng.

Thân ảnh Khải Lâm cũng vội lóe lên khi xuất hiện đã đứng trước nữ tử đang b·ị t·hương bàn tay hắn lập tức đỡ lấy nữ tử.

Còn lệnh bài của nàng đã bị tên Diên Vân kia lấy nắm vào trong tay.

"Ngươi không sao chứ?"

Giọng nói của Khải Lâm vang lên bên tai nữ tử này khiến cô ta có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vì vậy khuôn mặt âm trầm không trả lời đồng thời có chút sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt.

"Hồng Sâm huynh, nữ tử này ta vốn muốn giành cho ngươi, nhưng người tại sao lại g·iết thị nữ của ta?"

Giọng nói của Diên Vân vang lên, trong nó hiển nhiên ẩn chứa sát khí rất đậm.

Khải Lâm nghe vậy thì mỉm cười.

"Có nữ nhân rất tốt, nhưng được thử cảm giác của linh thể cấp cao nữa thì mọi chuyện mới càng hoàn hảo"

Tiếng nói Khải Lâm chầm chậm vang lên, nhưng nội dung trong đó khiến nữ tử lõa lồ trong vòng tay hắn cùng với Diên Vân phía đối diện biến sắc.

"Ngươi..."