Chương 104: Theo Dõi
Khải Lâm đứng trên mỏm đá linh thức tản ra quan sát xung quanh, phía xa cách Khải Lâm hơn hai ngàn trượng thì hắn phát hiện ra một nhóm bốn người, cả bốn đều là nam cũng vừa mới xuất hiện, tiếp đó hắn lại nhìn thấy một số người khác nhưng mỗi nơi mà những người khác được truyền tống vào đều cách rất xa đối thủ, qua đây Khải Lâm cũng phần nào hiểu được không gian phía trong đại điển này lớn như nào.
Rời khỏi dòng sông Khải Lâm dựa theo quen sát của bản thân mà tiến vào trong khu rừng, đây là một vùng rừng núi ẩm ướt vì vậy nguy hiểm là chuyện không cần phải nói.
Bước đi trong khu rừng Khải Lâm không ngừng suy nghĩ về cách tăng điểm cho tấm lệnh bài.
Không khó để nghĩ ra cửa thứ nhất của lần đại điển này chính là kiểm tra về ngộ tính, điều này cũng cho thấy được rằng truyền thừa của thánh địa yêu cầu tư chất cao như thế nào.
Liên tục di chuyển trong khu rừng với tốc độ khá chậm chạp, dựa vào linh thức cường đại vì vậy Khải Lâm tránh khỏi được một số phiền phức không cần thiết đến từ những ma thú cấp thấp trong khu rừng.
Lúc này phương hường của Khải Lâm chính là một ngọn núi phía trước, tại đó hắn phát hiện ra một vài người đang có mặt, hơn nữa những người này dường như dùng một phương thức gì đó ấn dấu đi tầm nhìn linh thức khiến cho Khải Lâm chỉ có thể cảm nhận được rất mờ hồ.
Chính điều này khiến hắn quan tâm, hơn nữa những người này đã dừng lại nơi đây hơn nửa ngày mà không di chuyển, việc này có chút bất thường.
Đứng từ ngọn núi bên này nhìn sang ngọn núi bên kia, khoảng cách giữa hai bên là khoảng ba ngàn trượng vì vậy khi có quyết định Khải Lâm lập tức lao lên trên sau đó phóng thẳng về ngọn núi đối diện.
Không mất bao lâu thời gian, Khải Lâm đã có mặt tại ngọn núi bên này, lúc này thân ảnh hắn đang đạp lên một cành cây nhỏ linh thức nhanh chóng lướt qua một lượt, sau khi xác định được vị trí thì thân hình lại biến mất.
Đến khi xuất hiện lại thì hắn đã đứng bên trên ngọn của một gốc cổ thụ to lớn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bên dưới.
Phía dưới có bảy người, ba nữ bốn nam, nữ thì yểu điệu thướt tha còn bốn nam tử thì có chút chật vật và sợ hãi.
Ánh mắt đảo qua người ba nữ tử, dưới phụ trợ thì hắn không bị phát hiện của ba nữ tử kia, ba người này đề có tu vi là Ma Pháp Sư trung cấp, một người đã đạt đến cao cấp cũng chính là người dẫn đầu, nữ tử này nếu dùng mắt thường nhìn qua thì chỉ là một cô gái yếu ớt đáng thương, nhưng trong mắt Khải Lâm thì người này rất nguy hiểm, tất cả là đến từ ánh mắt sắc lạnh của nữ tử này khi nhìn về phía bốn nam tử kia.
"Bốn tiểu tình lang, các ngươi cứ làm việc cho thật tốt tỷ tỷ nhất định sẽ cho các ngươi phần thưởng thật hậu hĩnh thậm chí là vui vẻ một đêm cũng không phải là không thể"
Giọng nói của nữ tử này rất yếu ớt nhưng lại ẩn chứa một ma lực rất đáng sợ khiến cho bốn người đi phía trước không khỏi giật mình.
Hai nữ tử bên cạnh nghe vậy thì hai tay che miệng cười khúc khích, từng tiếng nói chêu đùa vang lên nhưng hiển nhiên bốn nam tử đi phía trước lại không dám quay đầu lại nhìn.
Bốn người này đều có tu vi là Ma Pháp Sư sơ cấp, trong đó có một người dường như mới bước vào Ma Pháp Sư, sức mạnh còn chưa hoàn toàn thích ứng với cơ thể, bộ dáng của bốn người dường như là đang mở đường cho ba nữ tử phía sau, nhưng cũng như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
Khải Lâm ở phía trên vẫn cẩn thận quan sát, hắn có chút không chắc với ba nữ tử này dù sao ban đầu hắn cũng chỉ phát hiện ra bốn người nhưng khi có mặt lại có thêm ba nữ tử nữa nhưng ngay cả bây giờ nếu không có Quyền Trượng trong tay thì hắn cũng rất khó mà cảm nhận được khí tức của ba người này.
Bí mật quan sát hơn nửa ngày cho tới lúc Khải Lâm cảm giác có chút chán nản định rời đi vì không có thu hoạch thì đúng lúc này một tiếng động lớn vang lên.
"rít... rít"
Từng tiếng rít vang lên khiến cho bước chân của bảy người phía dưới dừng lại, nữ tử tu vi cao nhất liền mỉm cười sau đó ra lệnh.
"Bốn người các người lên kiểm tra, nếu thấy hắc trùng thì lập tức câu dẫn chúng lại đây"
Theo chân hơn nửa ngày Khải Lâm cũng biết được nữ tử này tên là Minh Tâm, nhưng tiếng nói lúc này của cô gái này bây giờ lại có vẻ rất lạnh lùng, trong đó còn ẩn chứa sát khí rất nặng.
Bốn người nghe vậy thì khuôn mặt bất đắc dĩ, nhưng trong đó lại có một nam tử khoảng hai mươi tuổi đang ánh mắt hiện ra sự quyết đoán, bỗng nhiên quay người, ánh mắt hiện ra vẻ không cam lòng.
"Người Thanh Hạ chúng ta mặc dù không có danh tiếng gì nhưng há lại để đám quỷ sống các ngươi sai khiến"
Vừa nói thân thể người này vừa lao lên, nhưng thứ hắn nhận lại chính là nụ cười lạnh của ba nữ tử, một nữ tử phía ngoài bỗng nhiên dơ một ngón tay ra, lập tức một cùng hắc khí ẩn chứa trong đó là một số tiếng kêu rất quỷ dị giống như tiếng trẻ con khóc vang lên.
Ngay lập tức đám hắc khí lao tới bao phủ lấy nam tử kia, mặc dù người này đã định tránh đi nhưng tốc độ t·ấn c·ông của nữ tử là quá nhanh.
Chỉ ngay khi bị đám hắc khí quấn quanh thì nam tử trong đó kêu lên thảm thiết, cho tới khi tiếng kêu kết thúc thì đám khí đen cũng tiêu tán đi, rơi vào ánh mắt ba người còn lại và Khải Lâm chính là một đám xương trắng toàn bộ thân thể da thịt đã hoàn toàn biến mất.
Tình cảnh này khiến cho ba người ngơ ngác sợ hãi, sau đó vội vàng tiến thẳng tới phía trước.
Nhưng không để ba người đi quá xa thì lúc này từ trong khu rừng tiếng vù vù bỗng nhiên vang lên.
Khắp cả một vùng nơi đây lập tức bị âm thanh này lấn áp hết thảy, từ trong từng gốc cây ngọn cỏ, hay từ mặt đất bị lá cây bao phủ từng con bọ cánh cứng dài khoảng nửa thước không ngừng bay ra, hướng về phía mấy người kia mà t·ấn c·ông.
Ba nam tử thấy vậy liền biến sắc, ma pháp, pháp bảo lập tức được lấy ra, từng ánh hào quang pháp bảo tỏa ra những ánh sáng khác nhau không ngừng chống chọi với đám bọ cánh cứng này.
Mặc dù chỉ là một đám ma thú cấp một và cấp hai quả thật không đáng là gì trong mắt một ma pháp sư nhưng số lượng của chúng thì quả thật là quá đông đúc chính vì vậy tiêu hao ma pháp trong cơ thể của ba nam tử là không ít.
Sau hơn một lúc chiến đấu, bỗng nhiên nam tử yếu nhất chính là người mới bước vào ma pháp sư đột nhiên lộ ra sơ hở, chỉ chờ có vậy những con bọ này lập tức lao thẳng tới sơ hở đó, một tiếng thét vang lên, máu tươi vang tung tóe một cánh tay của người này lập tức biến mất.
Thấy thất thủ cả ba vội vàng lui lại, dần dần tiếp cận về phía ba nữ tử.
Nữ tử dẫn đầu tên Minh Tâm kia thấy vậy thì trực tiếp lấy ra một loại trái cây nhỏ, nhìn hình thù bên ngoài thì nó khá giống với quả nhãn ở nhân gian nhưng bên ngoài nó lại có linh khí bao phủ rất nồng đậm, sau đó nữ tử này ném ra.
Trái cây hướng về phía nam tử bị mất một cánh tay kia, thấy vậy người kia vui mừng chụp lấy, nhưng khuôn mặt người này lập tức biến sắc.
"ầm"
Thân thể tên kia lập tức tan vỡ, sau đó một làn khí tím bao quan khu vực đó, sau đó ngưng tụ lại, rất nhanh trái cây vừa rồi lại xuất hiện, nhưng lúc này nó đang được bao phủ bởi máu huyết của người mới c·hết kia.
Chỉ trong vài cái nháy mắt trái cây kia lại có biến đổi, nó giống như đang sinh trưởng mà không ngừng hấp thụ toàn bộ huyết vụ bao quanh nó, một tiếng hét sợ hãi lại vang lên, từ trong huyết vụ linh hồn của nam tử kia cũng bị cây non kia hấp thụ, cuối cùng chỉ mất chưa tới mười hơi thở một gốc thảo dược đã được hình thành.
Gốc thảo dược này có ba cành nhỏ, mỗi canh có ba lá, toàn bộ đề có màu đỏ như máu, từ trên nó không ngừng tỏa ra mùi huyết tinh nồng đậm lan tỏa ra bốn phía.
"rít...rít"
Lúc này hai nam tử còn lại không khỏi biến sắc, tuy nhiên đối với ba nữ tử thì lại hiện ra vẻ hưng phấn.
"rít...rít"
Tiếng rít ngày một vang to lên, lúc này đám bọ cánh cứng kia đã bỏ qua mọi sự t·ấn c·ông mà vây quanh gốc thảo dược kia, nhưng ngay khi nghe thấy tiếng rít to lơn kia thì những con bọ cánh cứng này lập tức tản ra, đồng thời chúng cũng không ngừng rít lên như trả lời lại tiếng rít đó.
Từ phía xa một con bọ cánh cứng khổng lồ đang từ từ chui ra từ mặt đất, lập tức khiến cả khu rừng này rung chuyển dữ dội, sau một lúc thì nó đã hoàn toàn lộ ra bộ dáng của nó.
Con bọ chúa này vừa xuất hiện đã lập tức tập chung vào phía cây thảo dược màu máu kia, sau đó nhanh chóng chạy nhanh tới giống như sợ c·ướp đoạt.
Ánh mắt Khải Lâm trên cây nhíu lại, hắn có thể nhận ra được con bọ cánh cứng này đang thuộc dạng ma thú cấp năm, linh trí chưa phát triển hiển nhiên những người phía dưới chính là muốn dụ con ma thú này xuất hiện.
Ba nữ tử thấy vậy thì lập tức hành động.
Minh Tâm nữ tử kia lấy ra hai sợi len mỏng sau đó vung ra cuối cùng trói chặt hai tên nam tử kia ở lại sau đó một vòng ma trận được triển khai nhốt hai tên kia.
Hai nữ tử còn lại thì tứ lúc bắt đầu đã hướng về hai phía mà lao ra cuối cùng bao quanh lấy con bọ chúa kia.
Ba người kết quyết, ngay lập tức một từng đạo kim quang hiện ra bao quanh cơ thể sau đó nhanh chóng lan rộng ra kết nỗi với nhau.
Lập tức rất nhiều trận kì được tung ra, cuối cùng hình thành một ma trận cấp bốn nhưng được trùng điệp ba lần sức mạnh của nó lúc này cũng có thể so sánh với một ma trận cấp năm bình thường.
Ma trận nhanh chóng hình thành, con quái thú kia lập tức bị bao vây.
Cho tới lúc này nó mới phát hiện ra ba có người đang uy h·iếp nó, vì vậy nổi giận.
Tiếng rít chói tay vang lên, lập tức khiến ba nữ tử nhíu mày nhăn mặt, ma pháp phải ngay lập tức thì triển bao phủ lỗ tai, ngay cả Khải Lâm phía bên trên cũng tương tự, tuy nhiên hai nam tử bị trói lại không được như vậy, vốn tiêu hao rất nhiều ma pháp vì vậy lúc này liền phun ra một ngụm máu do tổn thương ma pháp để lại.
Dưới sự bao vây của ba nữ tử, từng tiếng rít chói tai, tiếp đó là những sóng âm điên cuồng phát tán, nhưng cho dù vậy thì con ma thú này vẫn quá yếu trong mắt ba ma pháp sư vì vậy chỉ hơn một nén hương thời gian thì nó đã bị thu phục.
Khải Lâm nhìn toàn bộ quá trình thì không khỏi nhíu mày khó hiểu.
Thu phục được con bọ chúa Minh Tâm nữ tử kia lập tức lấy ra một con dao nhọn sau đó cắm thẳng vào đầu của con bọ, ma pháp trực tiếp phá nát đầu của nó.
Lúc này một ánh sáng tinh khiết lập tức hiện từ thân thể của con bọ chúa, tiếp sau đó là một viên minh châu màu đỏ bay ra nhưng bị Minh Tâm nữ tử chụp lấy sau đó thu lại, cả gốc thảo dược cũng được thu lại theo.
Cho tới hiện tại ba nữ tử mới chú ý tới hai tên nam nhân đang bị trói kia, cả hai người này đều đã trở nên rất chật vật, máu tươi khắp người.
Khuôn mặt cả hai đều hiện ra vẻ sợ hãi, nhưng lập tức bị nữ tử Minh Tâm kia chụp lại trước mặt, sau đó một tay vung ra thân thể hai người lập tức nổ tung toàn bộ máu huyết được ngưng tụ lại, đồng thời linh hồn hai người cũng bay ra tràn đầy sự phẫn nộ.
"Ba con quỷ dạ xoa, một lũ nữ nhân tàn độc các ngươi nhất định cũng sẽ có ngày bị diệt toàn tộc"
Nói xong linh hồn kia nhanh chóng tự bạo ngay khi cả ba không kịp phản ứng, linh hồn thứ hai cũng ngay sau đó cười to sau đó chửi rủa vài câu linh hồn cũng trực tiếp tự bạo.
Hai linh hồn Ma Pháp Sư liên tiếp tự bạo khiến cho ba nữ tử lui ra sau trọng thương hộc máu, khuôn mặt cả ba đều hiện ra vẻ âm lãnh.
Từ đầu tới cuối cả ba nữ tử này căn bản không sử dụng tới lệnh bài, cùng với sự tàn nhẫn khi ra tay khiến Khải Lâm vừa nghi hoặc nhưng cũng rùng mình, sau đó hắn định trực tiếp rời đi nhanh chóng tìm được phương pháp tăng điểm trên lệnh bài thì bỗng nhiên bước chân dừng lại, ánh mắt nổi lên sát khí.
"Một lũ c·hết không hết tội"
Minh Tâm chửi rủa, sau đó nữ tử này vội vàng ngồi xuống đả tọa trị thương. hai vũng máu lơ lửng phía trước lập tức chia làm ba chia đều cho ba người.
Nhưng thứ khiến Khải Lâm dừng lại đó chính là thứ mà ba người lấy ra tiếp theo.
Từ trong nhẫn trữ vật, ba nữ tử lấy ra ba đứa bé sơ sinh, trong đó có một đứa bé còn sống, tiếng khóc yếu ớt vang lên, nhìn vào dây dốn trên bụng Khải Lâm có thể nhận ra những đứa bé này hẳn là mới sinh, trong đó còn có một nữ tử cầm lấy một đứa bé còn đang bị bao bọc trong bào thai, dường như chính là mổ bụng mà moi ra từ thân thể người mẹ.