Chương 22: Chu Vương Meria
Ờm…
Quái gì thế này…
Tôi đang ở tầng thứ 51 nhưng quanh đây toàn là Slime.
Nếu là Slime Nguyên Tố thì còn dễ hiểu nhưng đây chỉ là những chú Slime bình thường - sinh vật được cho là thấp kém nhất thế giới với độ nguy hại gần như bằng 0.
“Lại một nơi kỳ lạ nữa nhỉ, Ssu-chan?”
“Phải, đáng lý ra chúng phải ở những tầng đầu tiên.”
“Có khi nào người tạo ra Mê Cung này cho chúng ta một nơi để nghỉ chân lại đây không?”
Ellumi vừa nêu ra một ý kiến khá thú vị.
“Một nơi để nghỉ chân à… Nghe có vẻ không được thực tế cho lắm nhưng cũng không hẳn là không có khả năng đó.”
Tôi thấy hơi đáng ngờ nên có đề cao cảnh giác một chút, nhưng có vẻ như tôi đang làm việc thừa thãi rồi, nơi này thực sự không có bất kỳ mối nguy tiềm tàng nào.
Thỉnh thoảng có một vài con Slime nhảy đến t·ấn c·ông tôi, vì không vác Luri trên vai nên tôi chuyển bộ đồ của mình sang dạng Ma Thực để khỏi phải động tay. Bọn chúng cứ thế bu vào và tự lăn ra c·hết khi đụng phải chân của tôi, tôi sửa bật cười khi nhìn thấy cảnh tượng này nhưng có vẻ như cơ hàm của tôi không chịu hợp tác, ngẫm cũng đáng thương cho những sinh vật nhỏ bé.
Bỏ lại những chú Slime nhộn nhịp, chúng tôi nhanh chóng tiến về phía cuối của tầng này.
Kẻ gác cổng ở đây cũng là Slime nhưng to hơn bọn kia khá nhiều, khoảng gấp 4 lần bình thường.
“Con này để em.”
“Được.”
Ellumi xung phong tiêu diệt con Slime và tôi gật đầu đồng ý.
“[Hoả Diệm] - [Thủy Trảm].”
Cô ấy dùng Hoả Ma Pháp để khoét một lỗ giữa bụng con Slime và dùng Thủy Ma Pháp để chém vỡ phần lõi, một chiến khá dễ dàng.
“Tiếp tục thôi.”
“Vâng.”
Chúng tôi tiếp tục tiến sâu hơn xuống dưới và vượt qua tầng tiếp theo, chúng cũng là một mớ hỗn độn các Quái Vật khác nhau nhưng sức mạnh đã vượt trội hơn những tầng trước khá nhiều.
Tầng 53 và 54 xuất hiện một lượng lớn Thượng Chu ở khắp nơi, tôi lại đội Luri lên đầu để đảm bảo an toàn và chậm rãi tiêu diệt bọn chúng, Ellumi thì có thể tự bảo vệ bản thân nên tôi cũng không cần phải quá lo lắng.
Thượng Chu là bậc tiến hoá thứ 3 của loài Nhện, chúng cũng được chia ra làm 2 loại chính là Hắc Chu và Bạch Chu. Ở dạng tiến hoá này, cơ thể của chúng trở nên rất cứng cáp và các khớp rất nhanh nhạy. Đối với loài Hắc Chu thì cơ thể của chúng to hơn và móng vuốt cũng sắc bén hơn, chúng sử dụng 2 chiếc chân trước to lớn của mình như một lưỡi hái và t·ấn c·ông con mồi, tốc độ của chúng cũng rất nhanh. Còn Bạch Chu thì ngược lại, cơ thể của chúng có phần nhỏ nhẹ hơn và chủ yếu sử dụng Ma Pháp, chúng sử dụng các Ma Pháp Nguyên Tố kết hợp với Tơ Nhện tạo ra một phong cách chiến đấu khá thú vị.
Mà, tầm này thì tôi vẫn xử lý được. Chúng tôi tiếp tục càn quét tầng 55 và tiến đến nơi trị vì của kẻ gác cổng, dựa vào số lượng đông đảo Thượng Chu xung quanh những tầng gần đây thì không quá khó đoán trùm của nơi này là ai.
Sau một hồi đánh quái thì chúng tôi đã đến nơi, một cô gái đang đứng trước cổng với vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía chúng tôi.
Tôi đặt Luri xuống đất và tiến lại gần cô ta.
“Ta là Chu Vương Meria - Thủ Hộ Giả của nơi này.”
Spider King, một nhân vật có vị trí đứng khá cao trong Chu Tộc.
Nói sao nhỉ, có vẻ như cô ta khá coi trọng đối thủ của mình. Mặc dù nếu c·hết ở nơi đây thì sẽ được hồi sinh vào ngày hôm sau nhưng cô ta không hề vì thế mà tỏ ra tự mãn, khác hẳn so với tên Quỷ Vương trước đó. Tôi cũng khá tôn trọng những người như thế này.
“Ma Kiếm Sư Ssukasa Sziast.”
Tôi xướng tên của mình để đáp lại cô ta, sinh vật đầu tiên khiến tôi phải cảnh giác kể từ khi bước chân vào nơi này.
Thủ Hộ Giả à… Cơ thể của cô ta có nửa thân dưới là Nhện và nửa thân trên là người. Phần Nhện thì cũng giống như những Thượng Chu khác, với 2 chiếc chân trước to lớn và sắc bén cùng 6 chiếc chân sau có phần nhỏ hơn. Phần bụng của cô ta được nối trực tiếp trên cỗ của thân Nhện, vì lẽ đó nên cô ta sở hữu tới 4 cái đầu. Ờm, ý tôi là 2. Với cơ thể có màu trắng tuốt nổi bật đó thì có vẻ như cô ta thuộc loài Bạch Chu, tức hình thức chiến đấu thiên về Ma Pháp.
Tôi rút ra thanh kiếm bên trong lĩnh vực để nghênh đón cái nhìn sắc bén ấy và hạ mình để vào thế chuẩn bị.
Im lặng một vài giây để lựa chọn thời điểm thích hợp, tôi tức tốc lao đến và chém một đường chéo từ phải sang trái, cô ta ngay lập tức hạ mình xuống để tránh đòn, đường kiếm của tôi chỉ lấy được vài lọn tóc của cô ta.
Với 10 chi và 10 con mắt của mình, khả năng phản xạ của cô ta phải nói là cực kỳ nhạy bén.
Trong khi đang né đường kiếm hướng về phía mình, cô ta vẫn có thể cùng lúc sử dụng 2 Ma Pháp hướng về phía tôi.
“[Miên Viễn Tri Thù] - [Hỏa Thành Nham].”
Tôi chém phăng một loạt tơ Nhện đang hướng về phía mình nhưng vẫn không thể ngăn lại vì chúng quá dày đặc.
“[Xích Băng Miên Viễn].”
Ngay sau khi tôi bị khống chế, cô ta liền bồi thêm một lớp băng để chặn hoàn toàn đường lui của tôi và viên Nham Thạch được tạo ra trước đó đâm sầm xuống đầu tôi một cách đau đớn. Sự giãn nở nhiệt đột ngột tạo ra một v·ụ n·ổ lớn gây cho tôi khá nhiều thương tổn, tuy nhiên cũng vì thế mà tôi đã được giải thoát.
Ngay lập tức tôi lại phóng đến để tiếp cận cô ta với thanh kiếm của mình.
“[Vũ Tức - Nhất Hình: Thiên Không Thanh Vũ].”
Khi thấy tôi tiến lại gần, cô ta liền sử dụng Ma Pháp Bổ Trợ lên các chi của mình để gia tăng khả năng phòng thủ.
Tôi liên tục tung ra hàng loạt nhát chém xé gió về phía cô ta và ép cổ vào chân tường.
Mặc dù khả năng tận dụng cả 10 chi để đỡ đòn rất hiệu quả nhưng tốc độ của tôi vẫn nhỉnh hơn khá nhiều.
“[Vũ Tức - Tứ Hình: Kim Thạch Hư Vũ].”
Khi đã ép được cô ấy vào ngõ cụt, tôi cắm thanh kiếm của mình xuống đất để làm chất xúc tác và dụng phép, khiến mặt đất trồi lên hàng trăm mũi đá như một ngọn núi gai gốc cao dần về phía cô ta. Vì được bổ trợ bởi cả Ma Pháp lẫn Kiếm Kỹ nên phạm vi ảnh hưởng của nó khá lớn và độ cứng của những mũi đá cũng rất cao.
“[Chu Ảnh Ma Kết • Tứ Bậc].”
Khi bị hàng loạt các mũi đá nhắm về phía mình, cô ta liền nhảy lên trần và tạo ra 4 lớp kết giới hình lục giác cùng một lúc để che chắn cho bản thân.
Mặc dù sức phòng thủ không hề yếu nhưng nó vẫn không đủ để đỡ trọn đòn t·ấn c·ông của tôi, một vài mũi đá đã xuyên qua được lớp kết giới thứ 4 và đâm gãy 3 chân sau của cô ta, đồng thời khiến một số bộ phận bị trầy xước. Thế nhưng nhiêu đó sát thương vẫn chưa nhằm nhò gì và cô ta vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu.
“[Hoàn Phục] - [Viêm Linh Tri Thù].”
Cô ta lại đồng thời sử dụng cả 2 loại Ma Pháp cùng một lúc nhưng lần này thì không quá chú trọng vào việc t·ấn c·ông. Với tay trái dùng để trị thương và tay phải vận Hoả Ma Pháp, cô ta đã giành lại thế trận và buộc tôi vào thể phòng thủ.
“[Vũ Tức - Nhị Hình: Thủy Âm Ngạn Vũ • Lặng].”
Vì phạm vi ảnh hưởng của Ma Pháp khá lớn nên tôi đã biến tấu thức thứ hai thành một kỹ thuật thuần phòng thủ chứ không thuộc dạng phản đòn như trước, cái chính là để tránh trường hợp Luri bị liên lụy bởi đòn Ma Pháp diện rộng lần này. Triệt tiêu ngọn lửa bằng cách tung ra vô số nhát chém vào những điểm trọng yếu, tôi đã chặn đứng hoàn toàn Hoả Ma Pháp của cô ta.
Sau vài giây trôi qua thì ngọn lửa khổng lồ của cô ta đang dần lụi tàn và việc hồi phục cũng đã bước đến giai đoạn cuối cùng.
Giờ thì… đến lượt của tôi nào.
Tôi cầm thanh kiếm bằng cả hai tay và đưa nó lên vai để chuẩn bị cho một cú chém xoáy.
“[Vũ Tức - Tam Hình: Hỏa Ngục Luân Vũ].”
Ngọn lửa cuồn cuộn như một cơn lốc nằm ngang hướng thẳng về phía cô ta và liên tục lớn dần theo thời gian với lực xoáy mãnh liệt của một cơn bão lửa. Được tạo ra từ một thanh Thần Kiếm, nó không chỉ đơn thuần là một ngọn lửa, không những có một sức nóng khủng kh·iếp mà nó còn mang theo một lượng sát thương khổng lồ trên đường đi của mình.
“[Chu Ảnh Ma Kết • Tam Bậc].”
Cô ta lại tạo ra những lớp kết giới chồng chất lên nhau nhưng lần này sức phòng thủ đã yếu đi rất nhiều khi thiếu mất lớp thứ tư, có lẽ là vì lượng Ma Lực của cô ta rót ra nãy giờ không còn đủ để sử dụng một Ma Pháp cao cấp nữa.
Với chỉ 3 lớp kết giới mỏng manh thì sức phòng thủ dường như là không đủ để đỡ trọn một đường kiếm của tôi, cô ta nhanh chóng nhận phải một lượng sát thương khổng lồ đến từ nhát chém nóng bỏng bởi thức thứ ba.
Ăn trọn một đường kiếm tàn bạo, cơ thể của cô ta đã bị thiêu đốt đến lụi tàn. Cả chiếc áo bó ngực bằng tơ lẫn những phần lông trên cơ thể đều bị t·hiêu r·ụi, cô ta để lộ phần ngực nở nang của mình ra bên ngoài khi không còn gì để che chắn. Thật là… 2 thớ thịt nẩy nẩy ấy thật khiến người ta phân tâm.
Một trận chiến khá thú vị đấy, mặc dù tôi vẫn khá trên cơ.
Cả 8 chân của cô ta đều đã b·ị t·hương rất nặng, vì không thể đứng vững nên cô ta đã ngã quỵ xuống đất, tôi chậm rãi tiếp cận với ý định đoạt lấy Lõi Ma Tố.
“Meria nhỉ, ấn tượng đấy, hẹn gặp lại.”
“Ư- ừ…”
Tôi tặng cô ấy một lỗ giữa ngực cho lời chia tay và tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Trong khi tôi đang mở cổng thì Ellumi cùng với Luri cũng đang đi đến đây. Một lần nữa, chúng tôi lại đặt chân lên Ma Pháp Trận Dịch Chuyển để đi xuống tầng tiếp theo.
Tầng 56 cũng lại tiếp tục là một bầy Slime, có lẽ bắt đầu từ tầng 51 thì ở tầng đầu của mỗi bậc thực sự là một tầng nghỉ chân.
“Có vẻ như Ellumi-chan đoán đúng rồi nhỉ, nơi đây lại tiếp tục là một tầng chỉ toàn những chú Slime nhầy nhụa.”
“Vâng, hình như đúng như vậy thật ạ.”
Người tạo ra Mê Cung này cũng tốt bụng phết đấy nhỉ, không những chỉ toàn Slime mà địa hình nơi đây cũng khác hoàn toàn so với những tầng trước đó. Mặc dù là Mê Cung nhưng xung quanh nơi đây lại được bao phủ hoàn toàn bởi một thảm cỏ trải dài khắp hang động, kèm theo đó là một nguồn gió mát mẻ xuất phát từ đâu đó bên phía cánh cổng.
Trong khi tôi đang suy nghĩ vẩn vơ thì Ellumi tiếp chuyện.
“Ssukasa-san, anh thật sự mạnh đến mức nào vậy? Chiến đấu với một đối thủ như thế mà không hề mất lấy một giọt mồ hôi.”
“Không đâu, khá khó khăn đấy.”
“Em có thấy vậy đâu ạ, chỉ cần vài đòn mà anh đã hạ được cô ấy một cách chóng vánh, sức phòng thủ của anh cũng thật đáng kinh ngạc, làm sao anh có thể trở nên mạnh mẽ như thế trong khi chỉ mới ở tuổi 12 vậy ạ?”
Luri nói cho cô ấy à… Hừm, mà, kệ đi. Tôi tiếp tục vừa đi vừa đáp lại cô ấy.
“Ờm… Tập luyện đến c·hết, theo đúng nghĩa đen.”
“Thế… ạ…”
Mặt của cô ấy hơi tối lại trước câu trả lời của tôi, nghĩ lại quãng thời gian bị Miko-sensei chém bay từng thớ thịt từ ngày này sang ngày khác lại khiến tôi thấy hơi nhói người, những ngày tháng đó thật sự không khác gì địa ngục.
“Dù sao thì nơi đ-”
Cái quái?
“Ssukasa-san, anh sao vậy?”
“Ssu-chan?…”
C·hết dở, vì quá chủ quan nên tôi không hề phòng bị. Tôi không thể… cử động được…
Cái áp lực này giống hệt khi lần đầu tiên tôi gặp Miko-sensei, một nguồn Ma Lực khủng kh·iếp đang đe dọa tôi đến mức cơ thể bị tê cứng hoàn toàn.
Những tiếng bước chân đều đặn đang vang lên, một bóng đen chậm rãi bước ra từ trong góc khuất của Mê Cung và tiến lại chỗ tôi.
Tôi thậm chí còn không thể cử động ngón tay của mình trước sự hiện diện này…
—----.—----.—----