Chương 21: Quỷ Vương
Thức dậy với hơi ấm từ người mẹ của mình như bao ngày khác, Luri vẫn còn nằm trong vòng tay của tôi và dường như Ellumi cũng đang say giấc.
Trước đây thì tôi vẫn ngủ đều đặn 8 tiếng mỗi ngày, nhưng sau khi giảm chế độ tập luyện xuống một chút thì giấc ngủ của tôi có phần ngắn hơn.
Cũng đã một thời gian kể từ lần cuối tôi mơ về thế giới cũ của mình, có vẻ như nó đã không còn đeo bám tôi như trước nữa.
Tôi nên vui vì điều đó không còn ảnh hưởng đến tâm lý của mình.
Có lẽ sẽ phải mất thêm vài ngày nữa để vượt qua Mê Cung này, mà tôi cũng không nghĩ rằng mình có thể vượt qua được đâu…
Tôi nên xem chuyến đi này như một trải nghiệm thực tế thì hơn, cũng phải đảm bảo an toàn cho Thánh Mẫu của tôi nữa.
Cũng không việc gì phải vội nên tôi ôm chặt lấy Luri một chút và tận hưởng hơi ấm này thêm ít lâu.
Dạo gần đây thì tôi thường hay suy nghĩ về vấn đề tuổi thọ của Luri…
Cũng giống như thế giới trước kia, tuổi thọ là rào cản ràng buộc lớn nhất của nhân loại.
Tôi không hề muốn thấy Luri trở nên già yếu chút nào, thực sự…
Tất nhiên là cô ấy vẫn còn đó sự trẻ trung ở cả thể xác lẫn tâm hồn, nhưng liệu nó sẽ kéo dài được bao lâu?…
Hiện tại thì Luri đã đến tuổi 32, cô ấy sắp sửa bước qua một nửa chặng đường của đời người.
Khác với tôi, tuổi thọ trung bình của Nhân Tộc chỉ trên dưới con số 80.
Tôi thực sự không dám nghĩ đến cảnh Luri t·ừ t·rần, tôi muốn giữ mãi nụ cười ấy cho riêng mình.
Thật sự-
“Ssu… -chan?…”
Tôi nhỡ tay siết chặt Luri trong vô thức và điều đó có vẻ như đã làm cô ấy thức giấc, tôi liền nới lỏng cánh tay của mình ngay khi nhận ra điều đó.
“Xin lỗi, Luri-mama… Con chỉ đang suy nghĩ vẩn vơ một chút…”
“Mhm… Mẹ không sao. Con có phiền muộn gì trong lòng à?”
“Cũng… không hẳn.”
Luri lại xoa đầu và vỗ về tấm lưng của tôi, mỗi khi ở bên Luri thì tôi cứ như một đứa trẻ vậy. Mà, theo lẽ thường thì đúng là như vậy mà…
Chắc là chúng tôi sẽ ngủ thêm một chút.
…
Sau khi sinh hoạt và ăn sáng xong thì chúng tôi lại tiếp tục lên đường.
Tôi thì không cần phải ăn nhiều, một ít bánh mì thôi là đủ năng lượng cho tôi dùng tận 5 - 7 ngày rồi, vấn đề ăn uống thì chỉ cần lo cho Luri thôi.
Về phần Ellumi thì cô ấy… hút một ít máu từ Luri sau mỗi bữa ăn. Nói thật thì tôi cảm thấy có hơi xót xa vì điều đó, cơ mà lượng máu bị lấy đi cũng không nhiều nên chắc sẽ không vấn đề gì đâu.
Hy vọng vậy…
“Chúng ta đi thôi nhỉ, Ellumi-chan!”
“Vâng!”
Họ thân nhau nhanh thật đấy, tôi vẫn còn cảm thấy hơi mới mẻ một tí với bầu không khí này.
Chúng tôi tiến tới Ma Pháp Trận Dịch Chuyển, cánh cổng không bị khoá nên chỉ cần bước vào bên trong.
Bên dưới tầng 46 lại là một loạt các Ma Thú và Ma Vật khác, nhưng có vẻ chúng đã mạnh hơn rất nhiều. Có một số loài mới như Thiên Sư và Rết Khổng Lồ, bọn Sư Tử Có Cánh này cũng không phải dạng vừa.
Thỉnh thoảng Ellumi cũng có hỗ trợ tôi tiêu diệt bọn Quái Vật này, sức mạnh Phép Thuật của cô ấy không hề yếu tí nào.
“Cô khá mạnh đấy chứ, Ellumi. Trông không giống lắm một người cần được bảo vệ.”
“Em vẫn còn kém lắm ạ.”
“Đừng khiêm tốn thế, ta nghĩ cô đủ sức để sánh ngang với loài Xích Long luôn ấy chứ.”
“Không đâu ạ, anh đánh giá em cao quá rồi.”
“Thế à.”
Sức mạnh của cô ấy hiện đã suy giảm đáng kể nhưng vẫn có thể đánh bại được những Ma Thú Bậc Cao, điều đó rất đáng để khen ngợi. Nếu như khôi phục được hoàn toàn sức mạnh thì việc sánh ngang với loài Rồng Bậc Thấp cũng không phải là chuyện gì đó viển vông.
Nhờ có cô ấy hỗ trợ khá nhiều nên chúng tôi đã tới được tầng 49 với tốc độ khá nhanh, nơi đây tập trung khá nhiều Thượng Quỷ - những Ma Vật Bậc Cao.
Quái Vật ở đây đã mạnh hơn đáng kể nên việc sử dụng tay không sẽ có hơi chút khó khăn, vì thế nên tầng xuất sử dụng Ma Pháp của tôi cũng tăng lên theo đó để dọn dẹp bọn chúng nhanh hơn.
Những con Thượng Quỷ với cơ thể hầm hố liên tục xông đến mỗi khi chúng nhận thấy sự hiện diện của tôi.
“[Thiết Kim Đa Ảnh Kích].”
Tôi tạo ra một loạt các thanh sắt nhọn phóng lên từ lòng đất và xuyên thủng phần lõi của lũ Thượng Quỷ chỉ trong chốc lát. Bọn chúng không biết phối hợp với nhau mà cứ thế xông lên nên việc tiêu diệt hàng loạt khá dễ dàng.
Chúng tôi tiến tới vị trí của kẻ gác cổng tầng thứ 49, trông nó có chút dị hợm. Cơ thể của nó khá đồ sộ và có đủ thứ bộ phận khác nhau, nhìn như một mớ tạp nham hỗn độn vậy. Đúng chất của một con ‘Quái Vật’.
“Thật xấu xí.”
Tôi không muốn nán lại đây thêm chút nào nữa nên sẽ nhanh chóng kết thúc tầng này ngay bây giờ.
Tôi hướng bàn tay của mình về phía kẻ gác cổng và tung ra một Ma Pháp Hỏa Hệ.
“[Thánh Kích • Viên Vũ Huỳnh Hỏa].”
Một ngọn lửa hừng hực bắt đầu sôi sục, thiêu đốt từng bộ phận bên trong cơ thể khiến con quái nổ tung ngay sau đó. Lõi Ma Tố cũng không chịu được nhiệt lượng từ đòn Ma Pháp vừa rồi nên cũng theo đó vỡ vụn. Các chiêu thức t·ấn c·ông từ bên trong cơ thể như thế này khá nguy hiểm, nếu như dính trực diện thì khả năng một bước lên tiên là rất cao.
Chúng tôi tiếp tục đi xuống tầng thứ 50, dự là sẽ có thứ gì đó thú vị hơn nơi đây.
Chỗ này cũng là một ổ Thượng Quỷ, tôi tiếp tục càn quét với tốc độ không đổi và tiến tới nơi trị vì của kẻ gác cổng tầng thứ 50 - một Quỷ Vương.
Hắn có một mái tóc trắng cùng cơ thể to lớn và cơ bắp cuồn cuộn, bên trên là 2 chiếc sừng bị uốn cong với đỉnh sừng chĩa lên trên. Hắn có một nước da màu tím đậm đen và đang ngồi trên một chiếc ngai vàng với tư thế ngạo nghễ.
“Ohh, lâu rồi mới có kẻ đến được đây đấy. Chuẩn bị đi, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng nhà ngươi được nhìn thấy ánh sáng. Ahahahaha.”
Hắn nhìn thẳng vào tôi và cười lớn mà chả thèm để ý đến 2 người phía sau.
“Với một sinh vật hạng ba thì ngươi khá to mồm đấy, tạp chủng.”
“Hảhh? Tên nhóc nhà ngươi nghĩ mình có thể đánh bại được ta à?”
“Rất tiếc là ta không thể nào tưởng tượng được, cảnh mình bại trận trước một tên tạp chủng như ngươi.”
Dường như đã sôi máu trước những lời nói của tôi, hắn đạp chân vào ngai vàng và phóng thẳng về phía tôi.
“Ellumi, nhờ cô bảo vệ Luri.”
“Vâng.”
Thấy thái độ khinh thường của tôi, hắn hét lên và dùng nắm đấm bên tay phải của mình nhắm vào tôi làm mục tiêu.
“Tên nhóc ngạo mạn!”
Tôi sử dụng bàn tay trái của mình để đỡ đòn và cố tỏ ra hời hợt để khiêu khích hắn ta, sức mạnh thể chất không nằm ở ngoại hình mà là Đấu Khí.
Thấy nắm đấm toàn lực của mình bị chặn dễ như bỡn, tên Quỷ Vương lại càng sôi máu và dùng cả hai tay để đấm liên tục về phía tôi. Nói về tốc độ thì tôi khá tự tin đấy, không có bất cứ đòn nào chạm được đến tôi ngay cả khi hắn đã bung toàn bộ khả năng của mình.
Tôi muốn chơi đùa với hắn thêm một tí nên không g·iết vội. Trong lúc đỡ đòn, tôi dùng bàn của mình để tặng hắn 2 lỗ ở hai bên hông và 1 lỗ ở giữa ngực. Sau khi gây ra một vài thương tổn, tôi xoay người và đá hắn bay về phía cánh cổng, lực va đập tạo ra một tiếng động lớn vang vọng khắp hang động.
“Chó c·hết!
[Thiết Sắc Kim Thể].”
Hắn lại hét lên và bắt đầu cường hoá cơ thể, bao quanh hắn là một lớp phủ màu xám sần sùi trông có vẻ cứng cáp và uy lực hơn trước rất nhiều.
Không chút do dự, hắn phóng thẳng đến chỗ tôi một lần nữa với tốc độ nhanh hơn cả lúc trước và tung nắm đấm trực diện.
“CHẾT ĐI, RANH CON!”
“Ồn ào quá đấy, la hét như thế chỉ khiến ngươi trông thảm hại hơn thôi, tạp chủng.”
Tôi sẽ bẻ nát ý chí chiến đấu của hắn bằng cách đỡ đòn trực diện.
“[Vũ Tức].”
Có thể nói Vũ Tức là một lớp Đấu Khí thứ 2 được tạo ra bằng Ma Lực, khi vận cả Đấu Khí lẫn Vũ Tức thì sức mạnh thể chất của tôi sẽ tăng lên đáng kể. Tuy nhiên, hắn cũng đã mạnh hơn rất nhiều khi cường hoá cơ thể của mình đến mức tối đa. Mặc dù tôi đã chặn được nắm đấm của hắn nhưng áp lực nhận phải cũng không hề nhỏ, có vẻ tôi sẽ gặp chụt khó khăn đây…
Hắn tiếp tục t·ấn c·ông tôi một cách điên cuồng từ mọi phía bằng nắm đấm của mình, nếu cứ tiếp tục như thế này thì e là thể lực của tôi sẽ bị hắn bào mòn mất.
“Thật nhạt nhẽo, ta cứ tưởng ngươi có gì đó thú vị, nhưng đến cuối thì cũng chỉ là một tên não cơ bắp.”
Tôi đặt tay trái của mình lên ngực hắn và dụng Phép để giải thoát cho bản thân khỏi tình huống này.
“[Kính Phong Sa Trần Lam].”
Áp lực gió từ lòng bàn tay của tôi khiến cơ thể hắn rạn nứt và văng lên không trung. Ngay lập tức, tôi nhảy theo và tiếp cận hắn với một tốc độ áp đảo.
“[Long Trảo Thủ].”
Tôi nắm lấy phần đầu - nơi chứa đựng Lõi Ma Tố của hắn ta và nghiền nát nó ngay trên không.
Cứng hơn tôi nghĩ…
“Woah, Ssukasa-san tuyệt thật đấy!”
“Phải không? Ngay từ nhỏ thì Ssu-chan đã mạnh mẽ lắm đấy!”
“Thế ạ? Mà, phải vậy rồi nhỉ?!”
Từ lúc khởi hành đến giờ thì họ cười nói với nhau khá nhiều về đủ thứ trên đời, tôi cũng có chút hạnh phúc khi thấy Luri cười đùa vui vẻ như vậy.
“Đừng lơ là cảnh giác, bọn này chưa là gì đâu.”
“Vâng~ vâng~!”
“Vâng ạ.”
Chúng tôi chỉ mới đi qua 2 phần 3 Mê Cung nên không thể đoán trước được những nguy hiểm đang cận kề, một thoáng chủ quan cũng có khả năng sẽ xảy ra những điều không mong muốn.
—----.—----.—----