Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 997: Nguồn gốc (02)




Những tưởng chủng tộc khổng lồ kia sẽ coi như tuyệt diệt và họ chỉ còn là những tồn tại trong thần thoại của nhân loại với các tên như ; Tital – các vị thần trên đỉnh Olympia, hay Odin của Bắc Âu, Đông Hoàng – Thái Nhất Yêu Tộc của Đông Á, những cư dân Atlantis v..v.... Vì thật tế họ đã tiêu vong ở hành tinh xanh trong hệ mặt trời và Nó gần như mạt sát mọi bằng chứng tồn tại về chủng loài đã thách thức .

Nhưng vận may của chủng tộc kia vẫn còn. Bọn chũng vẫn còn một vài cá thể tồn tại và đang lẩn trốn ở đâu đó trong các nhánh thời gian , các góc vũ trụ mà không, hay chưa với tới.

Sự việc đó chính là khi các lỗi càng được hoàn thiện, các nút thắt hỏng càng được sửa chữa, các dòng thời gian nhánh càng được với dòng thời gian chính thì càng khôi phục.

Quy tắc khôi phục chính là điềm báo của việc ý thức sẽ bị mạt sát.

Đây là một mâu thẫn không thể điều hòa.

đã có ý thức và ý thức này không muốn bị tiêu vong vởi chính quy tắc của . Cho nên tự mình phá hủy quy tắc bằng cách tự bản thân thay đổi những nút thắt, khiến cho một số dòng thời gian không thể nào được sửa chữa và không thể gặp nhau , hoặc giả sẽ gặp nhau vào một thời điểm khủng hoảng để rồi gây ra xáo trộn mạnh hơn.

Đến lúc này sự việc trở nên rắc rối vô cùng.

Chính đám chủng tộc “khổng lồ” kia mới là những kẻ tích cực đi sửa chữa các dòng thời gian để các quy tắc được khôi phục như trước kia . Nếu quy tắc khôi phục thì ý thức của sẽ tiêu vong. Và nếu quy tắc quay lại nhưa xư ở - Địa Cầu thì hắn một lần nữa muốn có được quá khứ vinh quang.

Còn lúc này < Khối ý thức> của đĩ nhiên không muốn tiêu vong, con đường duy nhất đó là khiến các liên tục bị xáo trộn một cách lộn xộn.

Dựa vào một số năng lực vốn có, < Khối ý thức> của đã khống chế được một nhóm nhất định và chính < Khối ý thức> chủ động tạo ra những vụ hỗn loạn thời không khó có thể chấp nhận được.

Trần Lâm chính là một sản phẩm có tính toán của một vụ hỗn loạn thời không và là một chìa khóa rất quan trọng đối với < Khối ý thức>— QUẢNG CÁO —

Còn về Trần Lâm cũng không hiểu bản chất của về < Khối ý thức>, về < quy tắc> . Hắn nghĩ rằng bản thân làm việc cho chính là đại diện cho chính nghĩa, cho trật tự của vũ trụ, và đám người Zolzic luôn bị Trần Lâm làm phiền là vì vậy.



Thật ra Trần Lâm đang tiếp tay cho khối ý thức nguy hiểm khia khiên hằng hà xa số các vũ trụ rơi vào náo loạn, khiến cho các quy tắc nhiều vũ trụ bị cải biến đến không thể nhận dạng.

Nhưng Lâm lại có lý do < chính đáng> để đứng cùng phe với khối ý thức kia.

Trong đầu Lâm chỉ nghĩ đám chủng tộc khổng lồ là đáng ghét chuyên phá hoại và muốn quay lại Địa cầu để trở thành thượng đẳng và nô dịch. Điều này bản thân nguồn gốc là một nhân loại dĩ nhiên Trần Lâm sẽ không đồng ý rồi.

Thêm một điều nữa đó chính là nếu Lâm không phát hoại không theo kế hoạch của khối ý thức kia thì hắn tự phủ nhận bản thân khi không có Ngô Khảo Ký Lý Từ Huy và không có Liên Hợp Vương Quốc Đại Việt thì tức là không có Trần Lâm từ đó hắn bắt buộc phải tiếp tay cho < Khối ý thức> để thực hiện kế hoạch thay đổi dòng chảy thời gian chính.

Mọi việc rắc rối ban đầu có thể đổ tội lỗi là đám chủng tộc khổng lồ gây nên, nhưng để duy trì rắc rốt và tạo nên vô vàn lỗ thủng quy tắc thì lại là < Khối ý thức> của gây nên.

Như vậy nhân loại sẽ đứng ở phe nào?

Lâm sẽ đứng ở phe nào? Dọn dẹp những lỗ hổng quy tắc hay vẫn vì nhân loại mà chấp nhận đa vũ trụ hỗn loạn?

Thực tế không phải khoa học của nhân loại không giải thích được một số vấn đề , sau đó thân học la liếm nhảy vào. Mà quả thật có một số vấn đề khoa học của nhân loại không thể giải thích nổi. Vì quy tắc lúc này quá nhiều lỗ hổng, hễ chạm đến những lỗ hổng này thì sẽ phải dùng đến < thuyết tương đối> để hình dung và chấp nhận rồi vượt qua hay .

Lúc này < Khối ý thức> của đã ra tay với hệ vũ trụ cuối cùng trong đa vũ trụ mà cai trị . Vũ trụ nơi phát tích của đám khổng lồ Zolzic kia.

Sau khi cải biến một số quy tắc cơ sở nhằm suy yếu toàn bộ sức mạnh của chủng tộc đã dám thách thức quy tắc thì < Khối ý thức> bắt đầu sợ hãi một khi < quy tắc> hùng mạnh trở lại thì sẽ mạt sát chính < Khối ý thức> . — QUẢNG CÁO —

Cho nên ngay cả Vũ trụ nơi có Địa Cầu và Thái Dương hệ kia cũng bị can thiệp bằng một loạt hỗn loạn thời không, lỗ hổng thời không khiến dòng chảy thời gian lệch lẹo tạo nên vô vàn phân nhánh. Đồng thời lỗ hổng quy tắc cũng nhiều lên như vậy.

Ví như ở một dòng thời gian nhỏ nào đó < Khối ý thức> đã gây hỗn loạn để cho một đám hạt linh hồn sao chép của Lý Chấn quay về cải biến một quan trọng có thể ảnh hưởng tiến trình văn minh nhân loại .

Tất nhiên cũng gửi đến một Trần Quang San có khả năng xoá xổ thứ hỗn loạn kia mà không gây nên xáo trộn nhánh thời gian này , để nó quay về với dòn thời gian chính.



Đây là lý do một mật vụ nào đó bị ném thẳng vào quá khứ với một nhiệm vụ rõ ràng trong trí nhớ… tiêu diệt mục tiêu Lý Chấn trong hai mươi năm nếu không sẽ bị tiêu trừ.

Hay lại như tại một dòng chảy nhánh thời gian nào đó, một đám bạn khảo cổ đang tranh chấp một món đồ bỗng nhiên bị hút vào thời không hỗn loạn. Để rồi họ thay đổi cả một vận mệnh thời đại kiến cho Việt Tộc Tham Chiến trong thời Tam Quốc của Trung Hoa. Khẳng định nhánh thời gian này không bao giờ trở được về dòng chảy thời gian gốc, bởi lẽ đâm người này đã thay đổi một nút thắt rất quan trọng của tiến trình văn minh nhân loại ở dòng thời gian đó.

Lại có một đám quy tắc có thể gây hỗn loạn thời không vòng lặp đươc ném xuống một dòng thời gian nhánh nào đó. Nó như một viên ngọc thô lấp lánh mà nhân loại nghĩ rằng đó là một trang sức quý giá thôi. Không ai có thể tưởng tượng nổi sự khủng bố của hệ thống vòng lặp thời không hỗn loạn này có thể khến < nhánh thời gian> này mãi mãi cách xa dòng chính và tạo nên những biến cố khôn lường. Hình ảnh một thiếu tộc trưởng của bộ lạc Hồng Lĩnh đang liều mạng leo núi. Vị thiếu tộc trưởng này chính là Bạch Công Phủ, một kẻ sắp mất đi quốc gia cùng bộ lạc, nhưng hắn đã tìm đến với < vật báu> nguy hiểm kia để rồi hắn lắc mình trở thành một công cụ tới lui trong vòng lặp thời không, góm phần đẩy nhánh thời gian nhỏ này mãi mãi đi lệch hướng.

Hay như lần động thủ quy mô nhất, có tính toán nhất của < Khối ý thức> … tham vọng thay đổi ngay cả dòng thời gian chính, khiến cho vũ trụ này mãi mãi thiếu sót và quy tắc mãi mãi thiếu hụt…

Tống Kiệt gửi về chỉ là một cái bẫy…

Tống Kiệt không thể sinh ra bất kỳ ảnh hưởng hệ trọng nào cho tiến trình văn minh của nhân loại.

Nhưng khi chủng tộc khổng lồ càng cố sửa lại càng sai lầm , kẻ gây ra biến đổi lớn nhất cho tiến trình văn minh nhân loại, khiến dòng thời gian đi lệch hướng mãi mãi là Trần Lâm, mà muốn có được Trần Lâm thì phải có một Bình Nam Vương dấu tích nhưng không ai biết đó là ai. Một cặp lãnh tụ cách mạng vĩ đại Ngô Khảo Ký và Lý Từ Huy. Một Kẻ Độc Tài Điên cuồng Richard, và một tên ngớ ngẩn không rõ mình rốt cuộc là ai và bị phát điên ở những năm cuối cuộc đời, nhưng lại có một sự nghiệp vĩ đại khiến toàn bộ bán đảo Arab kính ngưỡng – Benjamin .

Cả Trần Lâm, các bản sao Ngô Huy Tuấn, Lý Từ Huy, Tống Kiệt đều không biết bọn họ dù làm gì hay chạy đi đâu đều chỉ là những con cờ để ý thức cung quy tắc vật lộn mà thôi, thậm chí cái nhóm nhỏ chủng tộc khổng lồ kia vẫn còn có thể sinh tồng, không phải họ trốn giỏi, mả bọn chúng vẫn có giá trị lợi dụng. — QUẢNG CÁO —

Nói tóm lại chỉ là vui đùa của khối ý thức khủng bố kia mà thôi.

Nói rất dài chỉ để diễn đạt Constantinople mới là nút thắt quan trọng nhất của thời đại này.

Không phải Đại Việt chiến tranh cùng Fascism trong tương lai, không phải Đông – Tây Marxism và Fascism tranh chấp, cũng không phải bán đảo Ấn Độ xảy ra một cuộc chến không khoan nhượng giữa ba phe. Cũng không phải Châu Mỹ thi nhau cắm cờ nhổ cò khẳng định lãnh thổ.

Tât cả đều nằm ở trận chiến Constantinople này, nó sẽ quyết định thế giới này đi theo hướng nào. Nó sẽ quyết định có tồn tại tron tương lai Liên Hiệp Quốc Gia Đại Việt – Đế quốc Frank Fascism – Đế Quốc Isreal Thần học hay không? Nếu không có ba yếu tố này sẽ không có Trần Lâm , nếu không có Trần Lâm thì bằng một cách nào đó thế giới này vẫn quay lại lộ trình vốn có của nó mà thôi.