Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 998: Lại về Thiệu Hưng căn phòng.




Tạm thời rời qua Constantinople cuộc chiến sắp bùng nổ.

Ngô Khảo Ký ôm ấy con gái nhỏ đang kiệt quệ trong tay, hắn dõi mắt nhìn về Thiệu Hưng thành phố xa xa trong mắt hiện ra.

Ngô Na Ri vốn dĩ không phải là người, nàng xét cho cùng chính là một robot. Nhưng cô gái nhỏ này chính vì không phải là người cho nên không có khả năng ốm đau bệnh tật gì. Tại sao cô bé có thể rơi vào tình trạng kiệt quệ?

Hết năng lượng?

Không thể nào có chuyện đó xảy ra, vì trong cơ thể nhỏ bé của Ri chính là một lò năng lượng khổng lồ có thể khiến một người bình thường có thể hoạt động mấy trăm năm không cần nạp lại năng lượng. Mà kể cả nếu cần thêm năng lượng thì Ký cũng đâu thiếu. Máy khai thác Uranium vẫn đàn hoạt động và đàn lam giàu Uranium cung cấp cho nhà máy điện Thăng Long. Như vậy bất kể lúc này Ri cũng có thể bổ xung thêm năng lượng mới phải.

Còn về việc cơ thể của Ri hỏng là chuyện không thể nào. Các vật liệu của nền văn minh cổ đại theo như Na Ri trước đây đã khẳng định. Nếu không được bảo trì cũng có thể sử dụng cả ngàn năm. Ví như máy khai thác làm giàu Uranium, hệ thống nhà máy điện Thăng Long đều làm bằng vật liệu khó có thể hỏng hóc đó. Vạy có thể loại trừ luôn khả năng cơ thể của Ri có vấn đề.

Như vậy vấn đề tại điểm nào khiến Na Ri lâm vào tình cảnh này?

Trước lúc Na Ri lâm vào hôn mê, cô bé chỉ kịp nói với Ký hãy đưa nó về căn phòng dưới chân Bát Giác Tự ở Thiệu Hưng.

Ký cũng không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng hắn chỉ có thể đáp ứng con gái, bằng cách nhanh nhất đi tới nơi này.

Bến tàu Thiệu Hưng bị phong toả cực kỳ nghiêm ngặt.

Một đoàn chiến hạm hơi nước mạnh mẽ tiến vào.

“ Thưa bệ hạ , đã xắp xếp xong”

Ngô Thần Vinh lúc này vội vàn bước vào, hắn đã là một người đàn ông trưởng thành 26 tuổi, đã nhiều năm trôi qua kể từ ngày Thần Vinh chỉ là một cậu bé háu chiến dẫn theo kỵ binh đuổi giết bằng được Trương Thủ Tiết.

Khi này Thần Vinh đã là Đại Tá chỉ huy quân một Doanh của Cấm vệ quân.

“ Được rồi, đi thôi…” Ký đã ba mươi chín tuổi nhưng hắn nhìn vẫn rất trẻ, vả lại đây mới là tầm tuổi chín nhất của một người đàn ông.

— QUẢNG CÁO —

Có điều lúc này Ký sau một khoảng thời gian mấy tháng vắt kiệt sức đã trở nên gày gò rất nhiều, gò má hơi cao, hốc mắt hơi hõm vào nhưng hắn vẫn mạnh mẽ, vẫn vững trãi như trụ cột của tất cả Đại Việt vậy.

Cấm Vệ quân Thăng Long xuất hiện, cả Thiệu Hưng trước đó đã có lệnh giới nghiêm thiết lập quân sự hình thức. Tất cả người dân ở trong nhà, mọi hoạt động dân sự đều ngưng lại, chỉ có bệnh viện còn hoạt động bình thường.

Thống đốc Thiêu Hưng cùng , Bí Thư Đảng Bộ, Chủ Tịch Hội Đồng Nhân Dân thành phố đều trực tiếp có mặt tại bến tàu nghênh tiếp Thần Đế.



“ Mọi người vất vả rồi… “ Ký giơ tay quân lễ chào mọi người, đây là thói quen của hắn.

Đám quan chức nếu không là quân nhân sẽ đứng tạ chỗ nghiêm người cúi đầu chào Hoàng Đế.

“ Thống Đốc Khang, Bí Thư Tạ, Chủ Tịch Văn. Trẫm đến vội vàng cũng không kịp thông báo sớm cho các vị chuẩn bị. Chuyện này các vị không cần quan tâm nhiều sẽ không ảnh hưởng đến hoạt động của Thiệu Hưng. Kỳ Sơn sẽ thiết quân luật lập thành khu vực có tên 51. Khu Vực này thuộc quân đội kiểm soát hoàn toàn và sẽ xây hàng rào ngăn cản người không phận sự. Ngày mai các vị cho họp hội đồng thành phố và tiến hành thông báo toàn dân để không ai tiến vào.”

“ Giải thích với nhân dân rằng Khu 51 dùng để quân đội thử nghiệm vũ khí mới. Do đó không phận sự tiến vào sẽ nguy hiểm”

Ký vọi vã dặn dò những người đứng đầu thành phố. Sau đó theo chân quân độ tháp tùng đi đến Kỳ Sơn.

Hơn 3000 quân lập tức tiến hành triển khai lập rào chắn. Từ khu trung tâm Bát Giác tự đến chân núi Kỳ Sơn lập nên ba phòng tuyến nội bất xuất ngoại bất nhập.

Vì trước khi rời đi Ký đã cho lấp lối vào căn phòng Thiệu Hưng vì hắn nghĩ sẽ không còn bao giờ trở lại. Lúc này lại phải dùng hơn ngàn quân nhân cùng các loại máy móc thiết bị đào bới trở lại.

Cũng may Ký chỉ lấp tầm chục mét đường hầm và cho đổ xi măng bên ngoài để che lấp. Lớp xi măng không quá dày cho nên không khó để đả thông.

Ký ôm con gái đang mềm nhũn trong lòng mà lo lắng. Hắn chỉ biết lẩm nhẩm động viên thì thầm “ Ri cố lên nào.. đường hầm sắp thông” tất nhiên Ký còn không biết con gái hắn có thể nghe hay không nữa.

Sự thật thì bốn năm qua ở bên nhau, nhìn bé Ri ngày một “lớn khôn” tinh nghịch, bày trò, lại cực kỳ tình cảm. Cho nên Ký chưa từng coi Ri là robot , hân thực sự nghĩ đây là con gái của mình. Cho nên tình trạng của Ri lúc này khiến Ký đau đớn vạn phần.

Ngay lúc này Ký chỉ muốn Ri tỉnh lại, chạy nhảy , phá phách. Cắt ria mép của hắn… hay đốt pháo nghịch dại cũng được… miễn là tỉnh lại.

“Ri của ba … cố lên nào” — QUẢNG CÁO —

Ký ôm chặt con gái trong lòng thì thào thì thào…

“ Thưa Bệ Hạ xin hãy nghỉ ngơi… đường hầm cũng phải nhiều giờ nữa mới có thể đả thông”

Ngô Thần Vinh đang chỉ đạo đào thông đường hầm lúc này chạy lại bên Ký mà thưa lên, hắn cảm thấy tình trạng của Thần Đế bất ổn, cần nghỉ ngơi thì hơn.

“ Thần Vinh, cháu cứ chú ý công việc đào hầm, động viên các chiến sĩ cố gắng lên … Trẫm sẽ nghỉ lúc cần thiết”

Ký lắc đầu từ chối sau đó căn dặn Vinh chú ý hơn vào công việc.

Thần Vinh chỉ biết dạ vang mà quay đi, hắn không biết Hoàng Đế đang có vấn đề gì nhưng chắc chắn không phải việc mà bản thân hắn có thể can thiệp. Vậy muốn giúp được bệ hạ thì tốt nhất là nhanh thực hiện ý chí của người. Đào thông con đường kia.



Một đêm trôi qua, Ngô Khảo Ký vẫn đứng đó bàn tay xiết chặt con gái. Cặp mắt vẫn chưa rời khỏi đường hầm. Đám thị vệ phải tự động lập trại xung quan Ký để che sương muối ban đêm. Hình ảnh hoàng đế Đại Việt đứng nguyên trong đêm như vậy quả thật khiến tất cả người nơi đây đều bàng hoàng sửng sốt. Họ lúc này mới hiểu được công việc đả thông đường hầm có bao nhiêu quan trọng.

Mặc dù Ký không lên tiếng thúc dục , cũng không quát tháo gì hết, nhưng hắn đứng đó dõi theo tưng tấc đất đá được đào móc cũng khiến áp lực cho binh sĩ rất nặng, không ai dám lười biếng, tất cả các nhóm mệt lại thay phiên không một ai kêu ca. Ngay cả Thần Vinh cũng tự tay đào hầm không phân biệt quan cấp.

“ Thưa bệ hạ, đã thông quan ... “ Thần Vinh chạy lại, người đẫm mồ hôi mặt mũi lấm lem bùn đất.

Ký nhìn về phía đông , những tia nắng ban mai đã ló rạng.

Một ngày mới lại bắt đầu.

Hắn bế lấy Ri đi thẳng vào đường hầm.

“ Thần Vinh, có mệt cũng cố gắng, tìm những người thân tín nhất ngăn cản cửa hang”

Đi được một đoạn thì Ký lại cọi Vinh lại mà thì thầm to nhỏ vào tai, sau đó đưa cho hắn một bức thư.

— QUẢNG CÁO —

Chỉ thấy Vinh lúc này mặt tái nhợt sợ hãi muốn quỳ sụp xuống. Nhưng Ký đã nhanh tay túm được một bên vai của hắn mà giữ chặt.

“ Nhớ những lời chú dặn....” Ngô Khảo Ký trừng mắt nhìn Vinh cực kỳ nghiêm khắc dặn dò...

Ngô Thần Vinh cầm lấy bức thứ run rẩy đút vào ngực...

Trong lỗ tai của hắn vẫn lùng bùng hai mấy chữ... “ thời gian” “nếu không ra” “ cho nổ miệng hang bít kín” tăng cường quân đội phòng thủ” “ đưa thư về Thăng Long”.

Đứng đây toàn bộ là Ngô gia người, Ngô Khảo Ký liếc nhìn một lượt sau đó lớn giọng lên tiếng.

“ Sau khi Trẫm đi vào , Thần Vinh chính là đại diện cho Trẫm, mọi mệnh lệnh của Thần Vinh đưa ra là Trẫm chỉ đạo trước đó, các ngươi phải tuyệt đối chấp hành” .

Tất thẩy 200 binh sĩ nơi này đều dạ vang nghe rõ. Họ không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng chỉ biết quân nhân tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh thôi.

Không phải Ký cả nghĩ lo xa mà hắn đang thật sự lo lắng. Hơn ai hết Ký biết rõ xuất thân của Ri, một nền văn minh trước nhân loại. Và hiện tượng của Ri lúc này rất không bình thường, lại liên quan đến Thiệu Hưng.

Đây là cửa ngõ liên kết thế giới của chủng tộc văn minh trước nhân loại. Kiểu biến cố này không loại trừ khả năng có một cuộc tấn công. Do đó Ký cảm thấy mình đi vào là nguy hiểm , nhưng vì quá sức yêu thương Ri cho nên hắn không thể bỏ mặc cô bé.

Nhưng nếu có một cuộc tấn công từ nền văn minh trước đó thì chắc chắn Ký sống không nổi, và còn là hiểm hoạ cho toàn nhân loại. Cho nên hắn ra lệnh nếu 2 tiếng đồng hồ không thấy Ký đi ra thì cho nổ hang. Và bức thư gửi về cho Lý Từ Huy đó là vận dụng toàn bộ sức mạnh quân sự của Đại Việt tới nơi này chiến đấu , đồng thời tìm nơi để cho bọn Thần Tuấn di cư.