Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lữ Ký Nhị Thứ Nguyên

Chương 3: Đấu kiếm




Chương 3: Đấu kiếm

Ba tháng sau, núi Fukuoka, đỉnh núi.

Lạc cầm kiếm chỉ xéo xuống mặt đất, thở dài nhìn về phía Shizuno đã hóa quỷ ở trước mặt đang đứng cách mình không xa.

Khuôn mặt xinh đẹp trong trẻo ngày nào giờ đã biến dạng, trở nên ma mị tàn nhẫn, răng nanh mọc dài, mái tóc đen tuyền cũng đã cắt ngắn trở nên đỏ thẫm như máu.

- Sư phụ, tội gì chứ?

- Đồ đệ ngoan, chẳng lẽ ngươi định g·iết sư phụ mình sao? Ôi chao~ thật là tàn nhẫn mà~~

Shizuno liếm mép diêm dúa nói, ánh mắt câu dẫn như muốn phóng điện với Lạc, hai tay chụm vào nhau ép cho hai ngọn đồi no đủ phải biến hình tạo thành một khe sâu hút mắt.

Cơ mặt Lạc hơi co giật, hắn thậm chí có thể tinh ý thấy những tia thẹn thùng bối rối rất nhỏ sâu trong đôi mắt kia, thân thể cô cũng rất nhỏ rất nhỏ run rẩy.

- Sư phụ người đừng giả vờ nữa, con biết tỏng ý định của người rồi.

Shizuno nghe vậy thoáng cái trầm mặc lại, nhìn kỹ Lạc một lúc rồi cười rộ lên

- Thật là một đứa nhỏ thông minh. Đáng tiếc lần này ngươi đoán sai rồi.

- Cô ta đã tự nguyện dâng cơ thể này cho ta, tuy thực lực bị hạn chế ở mức ngang bằng ngươi nhưng cũng chẳng sao cả!

- Chỉ cần....g·iết c·hết ngươi là được!!

Nói rồi, trên tay Shizuno máu tươi quấn quanh cấp tốc tạo thành một thanh kiếm máu, lưỡi kiếm như kim cương đỏ rực rỡ mà yêu dị.

- Quỷ thuật : Huyết binh.

Shizuno lắc mình một cái hóa thành một cái bóng mờ lao đến, kiếm từ dưới hông chém xéo lên mang theo quán tính khiến lực lượng tăng cường.

Lạc không chút hoảng loạn bước lùi một bước nhỏ, cơ thể hơi nghiêng tránh lưỡi kiếm trong gang tấc, thậm chí hắn có thể cảm nhận mùi máu tươi cùng khí áp trên lưỡi kiếm ập vào mặt.

Một tay Shizuno ép lên tay kia, cổ tay hơi rung một chút khiến lưỡi kiếm giữa đường đổi chiều chém ngang.

Keng!

Không biết từ lúc nào, một cái vỏ kiếm trắng có hoa văn hình mây đã dựng lên cản lại, kiếm trên tay Lạc động một cái như chớp giật chém lên.

- Thiên không thức thứ nhất : Lôi Quang.



Cùng là một thức được hai người đánh ra, một người động một người tĩnh nhưng đều như sấm sét rạch phá bầu trời, giữa đường còn có thể biến ảo phân nhánh như lôi điện.

Shizuno cũng hệt như Lạc nghiêng người tránh né, sau đó bất giác bản năng cô rung lên hóa thành ảo ảnh lùi ra xa.

Nghiêm túc nhìn lại, kiếm của Lạc từ lúc nào đã hóa chém thành đâm thẳng, vị trí chính là trái tim của cô lúc trước.

Shizuno sờ lên ngực trái, bộ kimono hở hang đã b·ị đ·âm ra một lỗ nhỏ, để lộ ra áo ngực trong màu trắng hồng.

Mặt có chút đỏ lên, lập tức tạo ra huyết tuyến vá lại.

" Khốn kiếp, sao lúc trước không nhìn ra hắn là một tiểu sắc quỷ thế này?!"

Mắng thầm một câu trong lòng, nhưng Shizuno cũng không dừng lại, tay trái ngưng tụ thêm một huyết kiếm xông đến.

- Huyết thiên thức: Ánh Trăng Máu.

Keng!! Keng!! Keng!!...

Tiếng kiếm chạm kiếm vang lên không ngừng, trước thế công liên miên không dứt của Shizuno Lạc dường như có thể đoán trước được mà liên tục huy kiếm ngăn chặn, nhưng cũng đang dần bị áp chế.

Su phụ quá nhanh rồi!!

Trong lòng hắn kêu khổ không thôi, bản thân tuy luyện có chút thành tựu nhưng kinh nghiệm so ra kém xa, nãy giờ chỉ có thể tử thủ phản công.

Đừng thấy chiêu đầu Lạc chiếm thế trên mà lầm, đó chỉ là do Shizuno thử chiêu bị hắn biến hóa bất ngờ làm không kịp trở tay thôi, ấy vậy mà cũng chẳng thể làm cô ấy b·ị t·hương chút nào.

- Sao vậy, kiếm thuật ta dạy chỉ học được nhiêu đó thôi sao? Nếu vậy thì chịu c·hết đi!!

Shizuno hai mắt như bốc lửa gầm lên, song kiếm bỗng nhiên hợp lại thành một đại kiếm giơ qua đầu bổ mạnh xuống

- Huyết thiên thức : Lưu tinh.

Oành!!!!

Một v·ụ n·ổ vang lên thổi bay tuyết cả một vùng, sóng khí lan ra cả một vùng bán kính 50m

Đợi tuyết lắng xuống, thì bên trong Shizuno đang ép Lạc tơi bời, hắn cũng đã sử dụng thanh kiếm thứ hai điên cuồng chống đỡ.

- Thiên không thức thứ 2: Phong quyển.



Một chân bước lên làm trụ, hai tay hai kiếm Lạc bắt đầu phản công, dùng đặc tính tá lực hướng vòng cung như vòi rồng mà liên tục chém tới.

- Quá yếu. Phá!

Shizuno cười lạnh, một cái Lưu tinh nữa chém ra đánh văng Lạc đi đập mạnh vào thân cây gần đó, hộc ra một ngụm máu.

Kiếm thuật Thiên không thức có tổng cộng năm thức, mô phỏng theo các hiện tượng tự nhiên là : Sét - Gió - Mây - Mưa - Sấm.

Trong khi đó, Huyết Thiên chỉ có ba thức, lấy Mặt Trăng - Sao Băng - Nhật Thực làm căn, cần sử dụng thêm quỷ lực vào thì mới có thể thi triển, uy lực vô cùng mạnh.

Lạc theo Shizuno học ba tháng, đã có thể thuần thục sử dụng hết các thức, tuy nhiên uy lực đánh ra chỉ có 70% của Shizuno nếu hai người dùng cùng một mức sức mạnh.

30% còn lại được quyết định bởi kinh nghiệm, từ rung động cơ thể, môi trường, tụ lực, mượn lực, đều cần thời gian tự thân lĩnh ngộ ra.

Chính vì vậy, Lạc không thể cứng đối cứng với Shizuno được, tốc độ cũng thua xa nên chỉ có thể tử thủ chờ cơ hội.

Shizuno tán đi đại kiếm lại thành song kiếm, đi đến chỗ Lạc từ trên cao nhìn xuống.

- Ta thật thất vọng, ngươi quá yếu ớt, cho nên...c·hết đi!!

Nói rồi, không chút lưu tình đâm xuống đầu hắn.

Lạc ngước mặt lên, khóe môi nhếch nhẹ.

Shizuno cảm thấy không ổn, nhưng đã chậm, từ trong thân cây bất chợt hiện ra vô số vòng tròn máu, những sợi huyết xích từ đó điên cuồng bay ra nhanh như chớp quấn tới.

Shizuno né tránh nhảy ra ba mét, định lùi thêm thì thấy chân nhấc không lên, nhìn lại thì mới thấy dưới tuyết cũng có bẫy, hai chân bị lún vào một cái huyết đầm.

Những sợi xích kéo đến, mặc cho Shizuno liên tục chém đứt thì vẫn liên miên không ngừng, cuối cùng khiến cô bị trói tay chân lại treo lên không trung như hình chữ đại tiếng hán.

Lạc cười quỷ dị đứng lên, v·ết t·hương lúc nãy chỉ vài hơi thở đã lành lặn lại, đây là nhờ công của Quỷ ngọc trong người.

- Hừ, bỉ ổi. Không ngờ ta lại dạy ra một đứa đồ đệ như vầy!

Shizuno hừ lạnh nói, Lạc vẫn treo nụ cười bước tới, đứng nhìn Shizuno. Do chiều cao có hạn nên hắn điều khiển những sợi xích hạ cô xuống bớt.

- Sư phụ có dạy bất kể cách gì chỉ cần g·iết được kẻ thù cùng giữ được mạng sống thì đều là cách tốt.

- Hừ, đừng có nói điêu. Ta chưa bao giờ dạy như vậy!



- Nhưng con vẫn thắng, thắng làm vua!! He he.

- Muốn g·iết thì g·iết.

Shizuno quay mặt đi, nhắm mắt lại. Trong lòng có chút vui vẻ, có chút thất lạc, cũng có chút...giải thoát!!

Cô thấy mình đang càng ngày càng bị quỷ tính áp chế, cho nên nhân lúc còn giữ được lý trí đã bày ra trò này, muốn để cho Lạc kết thúc sinh mệnh bản thân.

Đồng thời cô cũng muốn khảo nghiệm Lạc một chút, tuy kết quả có ngoài dự đoán nhưng cô cũng thấy yên tâm phần nào.

Đứa đệ tử này rất thông minh, cho dù sau này không có cô thì hẳn vẫn có thể sống rất tốt.

- Hừm hừm, quả nhiên là màu trắng hồng. Sư phụ diễn cũng thật nát, đáng lẽ phải mặc màu đen hay đỏ mới đúng kịch bản chứ!!

Bất giác, Shizuno cảm thấy thân dưới có chút thoáng, có chút lạnh, bên tai còn truyền đến tiếng nói đê tiện của tên đệ tử.

Vội vàng mở mắt ra, đập vào mắt cô chính là cảnh Lạc đang dùng kiếm vén đồ cô lên, để lộ hoàn toàn khu vực kín.

Hắn săm soi từng li từng tí, ánh mắt như muốn lóe ra lục quang, nước bọt chảy ròng ròng.

Đầu óc Shizuno thoáng cái chập mạch, hơn trăm tuổi rồi đây là lần đầu tiên có người khác giới nhìn thấy nơi đó của cô, đã vậy còn bình phẩm này nọ nữa chứ.

Sắc mặt Shizuno cấp tốc đỏ lên, đỏ b·ốc k·hói, rồi chuyển xanh, cuối cùng trở lại bình thường, bình tĩnh như một lớp băng điêu.

- Nhìn đủ chưa??

Âm thanh lạnh còn hơn trời bão tuyết vang lên, Lạc vẫn còn đang mải ngắm nghe vậy thuận miệng đáp.

- Chưa, ngắm cả đời cũng không đủ!!

Oành!!

Như chốt mở nào đó bật lên, huyết khí trên thân Shizuno trùng thiên bạo phát, cái gì huyết xích, cái gì tuyết vụn, cái gì đất đá đều đồng loạt bị thổi bay đi.

Lạc cũng nằm trong số đó, ngã sóng soài trên đất, mặt úp xuống mông chổng lên trời.

Vừa ngước mặt lên thì đã có một bàn chân trần trắng bóc tinh xảo đạp má hắn ấn xuống, liếc mắt một cái Lạc lập tức thấy được cái xì líp trẻ con màu trắng hồng, xung quanh lưa thưa vài sợi cỏ thánh, lên cao hơn nữa là bộ ngực đồ sộ chưa kịp lột ra nhìn, và cuối cùng là khuôn mặt đáng sợ của Shizuno như đang nhìn một thứ gì kinh tởm.

- Ư...hụ...a....ạng. ( Sư phụ tha mạng )

- Đồ sâu bọ, c·hết đi!!

Oàng oành!! Đùng!!! Oành oành !!!