Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lữ Ký Nhị Thứ Nguyên

Chương 4: Rời núi




Chương 4: Rời núi

Núi Fukuoka, trên đỉnh núi.

- Raku, ta sắp đi rồi!!

Nằm gối đầu trên phần đùi mềm mại của Shizuno, Lạc nghe cô nói vậy thì nắm chặt tay, hai mắt ảm đạm không còn tinh thần.

- Không còn cách nào khác sao sư phụ?

Shizuno dùng tay xoa đầu Lạc, những sợi tóc xen kẽ qua từng ngón tay khiến cô lưu luyến.

Chỉ sống cùng nhau được vài tháng nhưng cô với đệ tử mới này đã rất thân cận cùng nhau, ăn chung, ngủ chung, luyện tập chung, chiến đấu chung.

Cô có muốn sống không?? Muốn lắm chứ??

Nhưng cô không thể?? Một khi hoàn toàn trở thành quỷ Shizuno không biết bản thân sẽ làm ra những gì, cô không muốn làm hại đến người mà cô yêu quý.

Nhưng cô cũng không muốn c·hết dưới ánh mặt trời kia, cô muốn được đệ tử của mình tiễn mình lên đường. Đây có lẽ là kết cục viên mãn nhất!

- Raku, hãy giải thoát cho ta.

Shizuno đặt trán lên trán Lạc, hơi thở như hoa lan trong đêm nói, ánh mắt lam dịu dàng như chứa cả bầu trời.

Lạc trong lòng như c·hết lặng, hình ảnh cha mẹ và đứa em gái kiếp trước trong trận t·ai n·ạn ùa về.

Lòng hắn đau đớn, nó siết chặt, nghẹn đắng.

- Con....không thể!

Lạc bật khóc, lần thứ hai từ khi hiểu chuyện hắn bật khóc, trên thế giới này làm gì có chuyện đau đớn hơn nhìn người thân ra đi trước mắt mình.

- Ngoan. Ta tin Raku sẽ làm được, ta chỉ có thể trông cậy vào Raku thôi!!

Cảm nhận những giọt lệ rơi trên khuôn mặt, Lạc đau đớn, hắn cũng biết Shizuno đau đớn, hắn không muốn nhìn cô phải thế này.

Hắn ngồi dậy, đưa tay lau những giọt nước mắt kia đi.

Shizuno để mặc hắn, hai người nhìn nhau, bên trong ánh mắt chứa đựng vô vàn điều muốn nói.

- Ưm!

Bất ngờ nhưng cũng chẳng bất ngờ, Lạc đặt lên môi Shizuno một nụ hôn, trong ánh mắt mở lớn của cô hắn hôn cô thật lâu, sau đó ôm chặt lấy cô vào lòng, thủ thỉ.



- Con yêu người, sư phụ!

Shizuno mĩm cười choàng tay ôm lấy hắn, không nói gì.

Bên tay phải Lạc, vết bớt đỏ sáng lên nhàn nhạt, từng tia máu xâm nhập vào cơ thể Shizuno.

Hai mắt cô dần nhắm lại, trên môi nở nụ cười hạnh phúc, tường hòa rơi vào giấc ngủ say.

****

Một năm sau đó.

Lạc rời khỏi núi Fukuoka, đem theo vài bộ quần áo cùng thanh kiếm Shiku ( viết tắt của Shiroi kumo 白い雲 : bạch vân ).

Kiếm này là của Shizuno lúc còn là thành viên sát quỷ đoàn sử dụng, sau khi thành quỷ mặc dù cô thường dùng huyết kiếm để thi triển Huyết Thiên thức nhưng cũng không nỡ bỏ đi.

Sau này nhận Lạc làm đệ tử thì giao lại cho hắn.

Nghe Shizuno nói, mỗi kiếm sĩ diệt quỷ đều sẽ được đặc chế cho những thanh kiếm phù hợp nhất với bản thân, tuy nhiên Lạc từ những ngày đầu đã dùng Shiku luyện tập nên đã sớm hình thành thói quen, không cần đổi lại.

Những thanh kiếm này đều được thêm vào đá Mặt Trời lúc rèn, dùng nó chém đầu quỷ có thể ngăn chặn khả năng hồi phục của chúng, nhưng đá mặt trời rất hiếm cho nên Sát quỷ đoàn luôn tìm cách thu gom những thanh kiếm hư hỏng trong cuộc chiến về tái rèn đúc.

Trong Sát quỷ đoàn có phân chia thứ hạng thấp đến cao, những thứ hạng này cụ thể như sau: Mizunoto (Quý) → Mizunoe (Nhâm) → Kanoto (Tân) → Kanoe (Canh) → Tsuchinoto (Kỷ) → Tsuchinoe (Mậu) → Hinoto (Đinh) → Hinoe (Bính) → Kinoto (Ất) → Kinoe (Giáp) trên nữa chính các Hasira ( Trụ cột ).

Cấp bậc càng cao, kiếm được rèn cho càng tốt, đây cũng là một phương pháp tiết kiệm tài nguyên của đoàn.

Nhưng cũng chính vì vậy, tỉ lệ t·ử v·ong của kiếm sĩ cấp thấp rất cao, đặc biệt tân binh trong năm đầu xác suất c·hết cao đến 8 phần.

Lạc lần này xuống núi là muốn theo di nguyện của Shizuno gia nhập Sát quỷ đoàn, trợ giúp cho gia tộc Ubuyashiki tiêu diệt Muzan.

Shizuno từ bé được gia tộc này cưu mang, nên cô nợ họ rất nhiều, thỉnh cầu Lạc trả giúp, hắn thì dĩ nhiên là đồng ý.

Mục tiêu lần này là nơi diễn ra bài kiểm tra, núi Fujikasane ở vùng phía bắc Kyoto, từ núi Fukuoka đến đó nếu chỉ đi bộ thì mất tầm 1 tháng, nhưng nếu gặp chuyện thì có thể lâu hơn.

Khoảng cách ngày kiểm tra còn hơn 2 tháng nữa, tuy thời gian có dư dả nhưng Lạc cũng không định la cà dọc đường, hắn đã sớm vạch ra một con đường trên bản đồ, tuy phải băng rừng vượt suối nhưng là con đường ngắn nhất.

Ngày đầu tiên.

Lạc xuống núi, ở dưới núi có một cái thôn nhỏ, người dân ở đây làm nông cùng bán lấy than củi bán là chính.

Than củi ở đâu?? Tất nhiên là đốn cây rừng rồi đem về đốt rồi! Chính vì vậy mà cứ cách vài hộ thì ta lại thấy một căn nhà bốc lên khói đen nghi ngút.



À, không phải dạng b·ốc k·hói như ngôi nhà trước mặt này, đây là...h·ỏa h·oạn cmnr!

- Tránh ra, tránh ra, nước tới!!

- Mau lên, lấy nước thêm đi!

- Cậu kia đứng đó làm gì? Mau lấy nước?

-....

Nhiều người đang chạy đôn chạy đáo lộn xộn, ai nấy cầm theo thùng chạy ra ao múc nước, nhưng khoảng cách có chút xa nên rất khó dập được lửa.

- Con tôi, buông tôi ra. Con tôi còn trong đó....hức...Tenta....

Bên ngoài, một người phụ nữ ăn mặc áo vải cũ kỹ chấp vá khắp nơi gào khóc muốn xông vào, có điều bị những người phụ nữ xung quanh cản lại khuyên bảo.

Lạc lắc đầu, đặt hành lý xuống, trong ánh mắt ái ngại của người xung quanh lao vào trong ngôi nhà.

Bên trong đã bắt đầu sụp đổ, nhà làm bằng gỗ khiến cho phần mái đang từ từ rơi xuống.

Lạc hít sâu một hơi, tung đấm đập mạnh vào không khí trước mặt, khí áp tách ngọn lửa ra một con đường hình tròn.

Chớp mắt hắn xông về trước theo con đường đó, đi đến căn phòng ở cuối nhà.

Quả nhiên, dưới gầm giường Lạc nhìn thấy hai đứa trẻ đang ôm nhau co rút khóc.

Cũng may cho chúng nấp ở nơi thấp nên vô tình tránh được ngạt khói, nhưng cũng sẽ không được bao lâu.

C-rắc!!

Một đoạn gỗ to cháy rực từ trên nóc rơi xuống, cái giường xiêu vẹo kia chắc chắn không thể nào chịu nổi.

Bành!

Lạc nhào đến đá văng nó xuyên tường bay ra khỏi nhà, xông thừa thế xốc hai đứa nhóc ôm vào lòng rồi theo lỗ hỏng đó nhảy ra luôn.

- Tenta, con ơi..

Người mẹ lao đến ôm chầm lấy đứa bé trai, liên tục trên người nó sờ mó, thấy đứa trẻ b·ất t·ỉnh thì hoảng hốt ôm lấy chạy về một hướng, chắc là tìm y sư.

Lạc nhìn bé gái còn lại trong tay, lại nhìn người mẹ đang chạy đi thở dài.



Đây rõ ràng là trọng nam khinh nữ, coi một đứa là con một đứa là thừa đây mà, nhìn quần ao hai đứa mặt kém xa nhau thì Lạc cũng đã biết.

Bé gái đã lớn nên vẫn chưa ngất, nước mắt như mưa đưa tay với theo mẹ, nhưng sau đó dường như bỏ cuộc mà buông tay xuống, hai mắt vô hồn, rõ ràng là bị kích thích quá mức nên đang tự phong bế bản thân rồi.

- Em gái, em tên gì? Cảm thấy cơ thể sao rồi?

Lạc thả cô bé xuống đất, dùng tay lau chùi tro bụi trên mặt hỏi.

- Cảm ơn onii-chan đã cứu Aiko.

Cô bé nói như một con rối gỗ, không chút cảm xúc nào.

Lạc cảm thấy đau đầu a, chuyện này rõ không liên quan đến hắn, hắn cũng không xen vào được, nhưng bỏ mặc thì lại thấy không đành lòng.

Rắc rối a!!

- Onii-chan!!

Cô bé nắm lấy góc áo hắn kéo kéo.

- Hả?

- Anh đưa Aiko đi theo anh được không?

Nà ní? Một bé loli muốn đi theo mình thì phải làm gì bây giờ?

Nuôi vợ từ bé?? Bắt cóc thiếu nhi??

Lạc dáo dác ngó xung quanh, không thấy có đám FBI nào cầm súng xông tới thì mới yên lòng.

Ngồi xuống đối mặt cô bé, Lạc nhức hết cả trứng muốn từ chối thì kế bên, một cụ bà đi đến nói với hắn.

- Cậu trẻ, cậu đưa Aiko đi theo đi!! Ài, đứa nhỏ số khổ, để lại mẹ nó cũng bán nó gán nợ mà thôi!!

Bà cụ lưng còng chống gậy móm mém nói, người xung quanh ai cũng góp một lời đồng ý.

Đại thể thì cô bé là con riêng của người chồng, chồng c·hết ở với mẹ ghẻ bị mẹ ghe cùng em trai h·ành h·ạ, sắp tới sẽ bị bán để có tiền cho em trai đi học.

Chuyện này ở thời đại trọng nam khinh nữ này rất bình thường, nhưng không phải ai cũng thích, tiêu biểu là những người dân ở đây.

Lạc cúi đầu nhìn Aiko, trong lòng liên tục giao chiến giữa hai dòng suy nghĩ.

Nhận hay không nhận??

- Anh ơi, em không muốn bị bán!