Chương 2: Quỷ ngọc
Núi Fukuoka, trong một hang động nào đó.
Lạc đang nằm mơ, một giấc mơ bao quát cuộc đời hắn.
Lạc vốn không phải là người của thời đại này, cũng không phải người của thế giới này.
Hắn sinh năm 2020 ở tại Trái Đất, một Trái Đất bình thường đi theo con đường khoa học kỹ thuật, ít ra mặt ngoài là vậy.
Tuổi thơ hắn như bao đứa trẻ khác, chỉ ăn chơi học tập cho đến cái năm lớp 12, lúc ấy Lạc vừa tròn 18 tuổi thì cả nhà gặp t·ai n·ạn giao thông khi đang đi du lịch.
Cha mẹ và em gái c·hết đi, chỉ còn mình Lạc sống sót trên cõi đời nhưng cũng bị liệt hai chân.
Nhờ số tài sản cùng tiền bảo hiểm ba mẹ để lại, Lạc an nhàn mà sống ở nhà không cần học đại học, cũng không cần đi làm.
Hắn chui rúc làm bạn với máy tính, với game, với anime, sau đó cũng tập tành đầu tư chứng khoán.
Không biết trời thương ông bà độ thế nào, Lạc đầu tư đâu thì trúng ở đó, trong ba năm từ số vốn 50 triệu tăng lên thành 20tỷ, bất giác trở thành tỷ phú lúc nào không hay.
Việc đó rất nhanh khiến những kẻ có tâm chủ ý, rồi việc gì đến cũng phải đến, Lạc bị một đám xã hội đen b·ắt c·óc, chẳng những lấy hết tiền mà còn biến thành cỗ máy đầu tư cho chúng.
À mà gọi b·ắt c·óc thì cũng không đúng, bởi vì chúng dọn hẳn vào sống trong nhà của hắn, chiếm hết mọi thứ.
Lạc dĩ nhiên đâu ngoan ngoãn để yên, vừa lừa vừa dụ cuối cùng khiến bọn này đem cả cái quần lót bán đi lấy tiền đầu tư.
Bùm một cái, sập sàn, thua sạch, cả lũ phá sản!!
Trước khi bị con dao thọc vào cổ họng, Lạc khoái trí cười lên điên cuồng nhạo báng một lũ ngu tham lam, cho dù có c·hết hắn cũng không để bọn chúng được sung sướng.
Rồi sau đó, Lạc nhận ra mình xuyên việt rồi, nhập vào một đứa nhóc 10 tuổi tên là Raku ( viết tắt của lạc quan ) sống trong thời kỳ Taishō năm 1918.
Lạc dùng 2 năm để thích nghi cuộc sống mới, đồng thời lập ra một kế hoạch tương lai, quyết tâm gầy dựng sự nghiệp lớn, muốn trở thành cự đầu kinh tế toàn nước Nhật.
Ai ngờ, vào một đêm đẹp trời, hắn lại nghe bố kể về ông nội, một vị kiếm sĩ diệt quỷ, rồi về các truyền thuyết loài quỷ.
Đến đây, Lạc ngỡ ngàng, bàng hoàng, kinh hãi.
Bởi vì hắn biết mình trọng sinh ở cái thế giới không bình thường rồi
----- Kimetsu no Yaiba!!
Cũng trong đêm đó, năm con quỷ xông vào thôn của Lạc, đem toàn thôn huyết tẩy....
.....thế giới trong mắt Lạc chuyển thành một màu đỏ tươi của máu!!
Cốp!!!
- Ai ui, đứa nào mất dạy.
Lạc ôm đầu bật dậy, thấy giữa trán sưng đỏ lên một cục đau đến chảy cả nước mắt, chút mịt mờ sau khi vừa thức cũng không cánh mà bay.
Ngó ra xung quanh thì Lạc thấy Shizuno đang đứng trước cửa hang nhìn mình, trên tay còn tung hứng lấy một hòn đá nhỏ, chắc hẳn là thủ phạm.
Hắn lòm còm chạy ra.
- Sư phụ, người không dùng cách nào nhẹ nhàng hơn được sao??
Shizuno khuôn mặt không cảm xúc ném đi hòn đá, sau đó không nói gì xoay người đạp tuyết bước đi, Lạc lon ton chạy theo sau.
Cơn bão tuyết hôm qua thật là lớn, cả ngọn núi đều bị phủ trong tuyết trắng dày cộm, Lạc khó khăn lắm mới bước đi được nhưng nhìn Shizuno thì thấy cô ấy đang nhẹ nhàng bước trên mặt tuyết mà đi, dấu chân in xuống rất mờ nhạt chứ đâu giống Lạc sâu cả gang tay.
- Sư phụ, người không sợ mặt trời sao??
Lạc tò mò lên tiếng, bây giờ đã là buổi sáng, tuy mây mù che kín trời âm u nhưng biết đâu đột nhiên có nắng chiếu xuống thì sao??
Không phải con quỷ nào cũng sợ ánh sáng à?? Sao sư phụ có vẻ thản nhiên vậy??
- Ta có cách chịu được ánh mặt trời.
Shizuno mở lời khiến Lạc trợn mắt ngạc nhiên.
Bởi ai xem qua Kimetsu no Yaiba rồi cũng biết một việc, đó là trừ nữ chính Nezuko ra thì con quỷ nào cũng sợ Mặt Trời, kể cả chúa quỷ Kibutsuji Muzan cũng vậy.
Shizuno là làm sao làm được?? Cái này mà để Mu an biết đối phương còn không điên cuồng sao??
Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu khiến Lạc có chút rối, nhưng vẫn không cản trở hắn đi theo Shizuno leo l·ên đ·ỉnh núi.
Đến đây, hắn nằm bẹp ra đất thở hồng hộc, còn Shizuno thì vẫn thong dong như chẳng có gì.
Cô lựa một tảng đá ngồi xuống, đợi Lạc hồi sức lại.
- Tên?
Lạc nghe vậy sực nhớ mình vẫn chưa báo tên ra, thật là thiếu lễ phép.
- Raku, Raku Kanzaki!!
Shizuno gật nhẹ đầu, sau đó bắt đầu kể cho Lạc nghe về quá khứ của mình, kể cả chuyện lí trí cô sắp bị quỷ tính thôn phệ thì cũng không giấu diếm.
- Kiếm thuật trước đây của ta tên là Thiên Không thức, kết hợp với nó chính là " Hơi thở của bầu trời ".
- Sau khi thành quỷ, ta đã cải thiện nó lên một tầm cao mới, ta gọi nó là Huyết Thiên.
- Để học thứ này, ngươi phải trở thành quỷ.
Lạc sửng sốt, nhưng cũng không phản ứng mạnh vẫn cố gắng lắng nghe, hắn cũng không tin sư phụ lại muốn làm thật với mình.
Shizuno thấy biểu hiện đó thì hài lòng, cô nhẹ đưa tay về trước, từ trong làn da có tơ máu chui ra kết lại thành vòng xoáy nhỏ.
- Quỷ thuật : Huyết không gian.
Từ vòng xoáy, một thanh kiếm bay ra cắm trước mặt Lạc, là kiếm thật, dài tầm 1m3, lưỡi trắng bóng nhìn là biết sắc bén.
Chưa dừng lại, tiếp đó một cái hộp gỗ bay ra rơi trước mặt hắn.
Lạc đánh mắt hỏi, thấy Shizuno nhẹ gật đầu thì mới mở ra, bên trong có một viên ngọc bất quy tắc nhìn như thủy tinh màu đỏ máu.
- Nó gọi là Quỷ ngọc, là thành quả nghiên cứu 50 năm của ta.
Shizu giảng giải công dụng của nó, càng nghe càng khiến Lạc rung động thật sâu.
Hóa ra viên ngọc này là do Shizuno dùng quỷ thuật của mình tinh luyện máu của vô số con quỷ tạo ra, Lạc chỉ cần cấy nó lên người thì sẽ trở thành bán quỷ, sức hồi phục, cùng tố chất cơ thể tăng cao, ngoài ra nó còn có thể liên tục hút máu các loại quỷ khác để tiến hóa, ngẫu nhiên còn tước đoạt luôn quỷ thuật của chúng.
Vô cùng trâu bò!!
Nhưng đó cũng không phải ghê gớm nhất, hơn hết chính là người bị cấy có thể tùy ý thu toàn bộ máu quỷ của mình vào bên trong viên ngọc, trở về làm một con người bình thường nên không sợ Mặt Trời.
Đến đây thì Lạc cũng đã hiểu vì sao Shizuno có thể thong dong đi lại giữa ban ngày như vậy.
- Nhưng sư phụ, con nghe nói Muzan có sức khống chế rất cao đối với quỷ tộc phải không?
Ý Lạc rất rõ ràng, cấy thứ này vào người thì chẳng khác nào đem mạng giao nộp cho Muzan, đối phương thích lấy lúc nào thì lấy.
Shizuno gật đầu, xong lại lắc đầu.
- Không phải rất cao, mà là tuyệt đối.
- Nhưng ngươi yên tâm, vỏ của viên ngọc này được làm từ đá Thái Dương ngoài vũ trụ rơi xuống, một khi máu thu vào trong thì sẽ bị tinh luyện loại trừ ảnh hưởng của Muzan.
- Vậy sư phụ...
Lạc ngập ngừng, nhưng Shizuno vẫn hiểu hắn muốn hỏi gì, cô chỉ nhẹ lắc đầu.
- Sư phụ không giống, cơ thể này từ trước đã bị biến đổi, ấn ký của quỷ tộc đã in đậm trong từng tế bào nên không thể thanh trừ.
- Chỉ có con người thuần túy, sau đó sử dụng máu quỷ thuần túy thì mới không bị ảnh hưởng.
Lạc gật đầu, trong lòng có thất vọng, nếu có thể thì hắn thật sự mong Shizuno có thể sống tốt hơn.
- Ngươi hãy rạch một v·ết t·hương rồi nhét Quỷ ngọc vào.
Lạc cầm lên thanh kiếm, do dự trong chốc lát rồi cắn răng cắt một đường sâu hoắm trên bắp tay.
Cơn đau ập tới nhưng Lạc mím môi chịu đựng, tay kia nhanh chóng cầm Quỷ ngọc nhét vào.
Quỷ ngọc như có linh, gặp máu lập tức phát sáng, từ trên thân mọc ra vô số sợ tơ nhỏ theo mạch máu chạy khắp người Lạc.
Cơn đau lần này còn khủng kh·iếp hơn, cứ như có hàng tỷ con kiến đang cắn xé từng tế bào, v·ết t·hương trên tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy rõ lành lại, kết vẩy rồi bong ra.
Nếu không phải trên đó có một cái bớt hình Quỷ ngọc màu đỏ đang nhàn nhạt phát sáng thì nhìn vào còn không có gì khác thường.
Nhưng, đó chỉ là khởi đầu, bởi cơn đau càng lúc càng lớn, trái tim của Lạc đập mãnh liệt như muốn thoát ra khỏi lồng ngực còn đầu óc thì cứ quay cuồng.
Cánh tay bắt đầu đỏ lên, sau đó làn da trở nên sần sùi, mạch máu phồng to như đám rắn nhỏ uốn lượn, móng tay dài ra đỏ như máu.
Shizuno ngồi xếp bằng trên tảng đá lạnh nhạt nhìn cảnh này, đôi đồng tử xanh lam lấp lóe từng tia đỏ sậm yêu dị.
Một lúc sau, cô thở dài ném ra một hòn đá đánh ngất Lạc, âm thanh có chút thống khổ có chút tự trách vang lên.
- Quỷ tính ngày càng khó áp chế rồi. Ngươi phải mau trưởng thành đi thôi!!