Chương 16: Trở về - Tâm sự của Mitsuri
- Hai người làm tốt lắm, g·iết được Hạ Huyền quỷ là một đại công, lần này trở về ta sẽ xin nâng cấp bậc cả hai lên mức Kinoe (Giáp đẳng).
Iguro Obanai từ trên một thân cây gần đó nhảy xuống, phá đi màn ôm nhau ăn mừng của hai người, một đôi mắt như rắn lãnh lẽo nhìn họ.
Lạc có chút lưu luyến buông Mitsuri ra, cái cơ thể bốc lửa của cô khiến hắn thật có chút nghiện.
Đừng nhìn Mitsuri da dẻ mềm mại, eo con rắn thế kia chứ thực ra bởi vì mật độ cơ bắp cao nên sờ vào có cảm giác rất săn chắc, khiến cho chỗ lồi càng lồi, chỗ thon càng thêm thon.
Cộng thêm làn da mịn màng như tơ lụa, gương mặt xinh đẹp đáng yêu, Mitsuri thỏa thỏa chính là một vưu vật mà không người đàn ông con trai nào cưỡng lại được.
Kiếp trước, Lạc chỉ xem Kimetsu no Yaiba thông qua bản anime hết phần 1 cùng bản movie, cho nên đến cuối kết thúc của Mitsuri thế nào hắn cũng không rõ lắm, cũng chẳng biết cô có thành một đôi với ai không.
Tuy vậy, Lạc hiện giờ cảm thấy mình đã lỡ thích Mitsuri rồi thì nên tranh một lần, tìm cách đập chậu c·ướp hoa.
Như vậy tuy có ích kỷ nhưng một kiếp này sống lại hắn muốn được sống thực với bản chất của mình, đã thích là phải cố giành cho bằng được!
- Obanai-san, tôi vừa lên cấp gần đây, nếu lên tiếp thì có vấn đề gì không?
Trở lại chuyện chính, lúc Iguro đến có mang theo một lá thư bổ nhiệm của Oyakata-sama, thông báo rằng đã nâng bậc của hắn lên Hinoto (Đinh đẳng) giờ lại lên nữa sợ là sẽ khiến những người khác dị nghị.
Iguro liếc hắn một cái, đôi đồng tử hai màu tỏa ra áp lực không phải bình thường, cũng chẳng biết có phải ảo giác hay không nhưng Lạc thấy Iguro dường như có chút ghét bỏ hắn thì phải.
- Ở Sát quỷ đoàn, cấp bậc chỉ xét trên công tích cùng thực lực. Chỉ bằng việc đánh bại Hạ Ngũ thì chờ tới khi kiếm thuật hoặc hơi thở của hai người đột phá tầng ba thì còn có thể xin trở thành Hashira.
Iguro vừa nói vừa quay đầu bước đi, Lạc cùng Mitsuri vội vàng chạy theo phía sau.
Đối với cơ cấu lên chức của Sát quỷ đoàn thì Lạc cũng có biết, thập đẳng đầu chỉ dựa theo số quỷ g·iết được mà tăng lên, trên cơ bản chỉ cần g·iết c·hết 50 con quỷ cấp thấp, 20 cấp trung cùng 5 con cấp cao là đã có thể trở thành bậc cao nhất Kinoe ( Giáp đẳng ).
Sau đó, muốn từ Kinoe tăng lên đến Hashira mới khó, có hai điều kiện.
Thứ nhất, phải có một trong hai hạng kiếm thuật hoặc hơi thở đạt tầng ba, cũng tức là cấp Áo nghĩa.
Thứ hai, phải g·iết 50 con quỷ cấp cao hoặc một trong Thập Nhị Huyền Quỷ dưới trướng Muzan, cái này chẳng những cần thực lực mà cũng cần vận may nữa, bởi vì các Huyền quỷ thường rất ít xuất hiện, phải tốn thời gian dài để tìm kiếm.
Dĩ nhiên, Thượng Huyền là đừng mơ đến, phải có hai ba Hashira vây công thì mới may ra g·iết được, có gặp phải cũng chỉ là đưa đồ ăn cho chúng.
Ba người lên đường trở về nhà của Lạc, đêm nay đi săn có thể xem như thuận lợi, ngoại trừ hắn b·ị t·hương do bất cẩn ra thì còn lại đều ổn, Mitsuri ăn một cú đá trực diện nhưng tố chất cơ thể quá tốt nên cũng chỉ hơi ê ẩm cơ thể một chút do bị c·hấn t·hương xương cốt mà thôi, đã sớm dùng khí dẫn thuật kích thích tế bào lành lại.
Vừa vào nhà, bé Aiko cùng hai người hầu đã ngủ, ba người cũng chia tay đi về phòng của mình, cũng may căn nhà này Lạc mua đủ rộng, vẫn có rất nhiều phòng trống cho khách ngủ lại.
Cởi áo đồng phục của Sát quỷ đoàn ném qua một bên, Lạc nhìn hai v·ết t·hương đã hơi khô máu mà cười khổ.
Đóng giả làm con người bình thường đúng là không dễ chịu, ngày trước tự do cho dù b·ị t·hương thì cũng có thể dùng quỷ lực trị liệu ngay, đảm bảo chỉ vài hơi thở là đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Còn bây giờ, hắn cũng chỉ dám ổn định một chút v·ết t·hương bên trong, còn ngoài ra phải dùng hơi thở khống chế cơ bắp xung quanh co thắt lại ngăn máu chảy, tuy nhiên không ít thì nhiều vẫn có rỉ ra.
Quan trọng hơn là nó đau dã man.
Phần thịt chỗ vai phải cùng eo trái của hắn đã sớm bị hai tia hồng quang của Hạ Ngũ bắn thủng, lớp thịt mất đi đại khái cũng tầm 2cm, miệng v·ết t·hương quá lớn nên dù có điều khiển cơ bắp cỡ nào cũng không ngăn được máu chảy ra.
Lạc từ góc tủ lấy ra một lọ thuốc mỡ trị thương bôi lên, đau đến khiến hắn nhe răng trợn mắt.
Cốc cốc!!
- Raku-san, ta vào được không??
Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên, là Mitsuri tới, mà cũng chỉ có cô nàng này mới không để ý nhiều dám đi vào phòng nam nhân lúc đêm hôm.
- Là Mitsuri-chan à, vào đi.
- Xin mạn phép.
Cánh cửa được kéo ra, Mitsuri trong bộ quần áo ngủ bước vào, chất vải mong manh càng tôn lên vóc người ma quỷ của cô khiến Lạc không thể nào dời mắt.
Còn Mitsuri thì gương mặt lúc này cũng đỏ bừng, có chút lúng túng, đây cũng là lần đầu cô vào phòng nam nhân buổi tối, nói không ngượng thì chính là lời nói dối lòng.
Huống hồ, Lạc lúc này đang cởi trần ngồi dưới sàn, nửa thân trên với cơ bắp chắc khỏe hiển lộ rõ ra mồn một.
Cái này thì đừng nói, mỗi lần hấp thu máu quỷ vào người để cường hóa cơ thể thì Lạc đều có chủ đích mà tiến hành vi chỉnh lại tổ chức của các cơ bắp, xương gân, sao cho chẳng những đạt sức mạnh tối đa mà còn mang tính thẩm mỹ cao nhất.
Để làm được điều đó, hắn lúc đầu còn nhờ Shizuno vạch ra hẳn một phương án cho mình, bởi vì cô có kinh nghiệm đi trị bệnh khắp nơi cả trăm năm nên đối với các loại nhân thể cấu tạo rất hiểu rõ.
Đến nay đã hơn một năm, Lạc dám vỗ ngực khẳng định rằng body của bản thân tuyệt đối là nằm ở top đỉnh chóp của cái đẹp, đủ sức hớp hồn bất cứ chị em cô dì nào nhìn thấy.
Mitsuri, cũng không là ngoại lệ, chỉ nhìn khuôn mặt đỏ hây hây cùng đôi mắt không thể dời đi của cô là đã đủ biết rồi.
- Raku-san, v·ết t·hương của cậu sao rồi?
- À, cũng không có gì lớn lắm, bôi thuốc nghỉ ngơi ít ngày sẽ lành hẳn thôi
Nghe Mitsuri quan tâm, Lạc cố làm ra vẻ trai cứng không sợ đau đáp, nào có chút nào nhe răng trợn mắt lúc bôi thuốc khi nãy.
Mitsuri ngồi xuống cạnh hắn, rụt rè đưa tay sờ vào phần thịt bị mất một mảng bên eo, trong lòng không hiểu thấu có cảm giác hơi nhói đau, trong mắt hơi ướt át như bị hơi nước che phủ.
Giật lấy lọ thuốc mỡ trong tay Lạc, Mitsuri bắt đầu tỉ mỉ vì hắn bôi thuốc, mỗi giọt máu rỉ ra là lòng cô lại thấy đau.
Xong xuôi, cô còn lấy băng gạc quấn lại, đem cơ thể Lạc từ vai tới bụng quấn thành cái bánh tét, khiến hắn vừa ấm áp nhưng cũng có chút dở khóc dở cười.
Hai người kế đó ngồi cạnh nhau, im lặng không biết nói gì, bầu không khí bắt đầu trở nên lúng túng.
- Nè, tại sao Raku-san lại gia nhập Sát quỷ đoàn vậy??
Cuối cùng vẫn là Mitsuri lên tiếng trước, cô ngồi ôm lấy hai gối, cằm tựa lên còn đôi mắt thì nhìn về vầng trăng sáng ngoài cửa sổ.
- Tôi muốn g·iết Muzan, đó là di nguyện cuối cùng mà sư phụ để lại, còn Mitsuri-chan.
- Tôi cũng không biết nữa, chỉ là muốn đem sức mạnh của mình giúp đỡ mọi người.
Mitsuri bắt đầu nói ra nhưng tâm tư giấu kín trong lòng, về sức mạnh bẩm sinh của cô, về sự thất bại trong hôn nhân, về rất nhiều rất nhiều thứ.
Lạc im lặng ngồi bên cạnh lắng nghe, tuy kiếp trước đến giờ hắn vẫn độc thân nhưng từ trên mạng cũng học được chút chút.
Những lúc thế này, cái phụ nữ cần là một người nghe, im lặng và nghe họ thổ lộ hết những tâm tư trong lòng, chứ không phải ba hoa chích chòe lấy nhân nghĩa đạo lý ra khuyên giải, chỉ họ phải làm thế này làm thế kia.
Lạc cũng phần nào hiểu được tâm trạng của Mitsuri lúc này, cô cũng không có quá khứ bi đát bị quỷ g·iết người thân hay gì đó, mà chỉ đơn thuần là thiên phú dị bẩm nên được Oyakata-sama chiêu mộ vào Sát quỷ đoàn.
Cho nên, đối với quỷ, cô không có thù hận, việc thường xuyên g·iết chúng cũng khiến Mitsuri cảm giác không khác gì mình đang g·iết người.
Điều đó làm cô đau khổ, nhưng Mitsuri hiểu rằng quỷ và người là hai giống loài thiên địch của nhau, nên cô vẫn kiên định cầm kiếm đứng lên chiến đấu.
Nhưng đâu đó trong lòng cô vẫn luôn tồn tại khúc mắc rằng....
Liệu có thể nào quỷ và người cùng nhau chung sống một cách hòa bình được hay không??