Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lữ Ký Nhị Thứ Nguyên

Chương 13: Hạ Huyền Ngũ hiện thân




Chương 13: Hạ Huyền Ngũ hiện thân

- Obanai-san có biết gì về các tổ chức ngầm của Trung Hoa không?

Đơn giản kể lại một lần chuyện xảy ra, tất nhiên Lạc đã lược bớt đi một vài việc nhỏ liên quan đến việc bản thân là quỷ nhân, nhưng đó hắn cũng không có gây ra quá nhiều ảnh hưởng gì.

Iguro nghe vậy lắc đầu, cũng rất mơ hồ

- Không biết, chưa bao giờ ta nghe đến việc con người cùng quỷ hợp tác với nhau.

- Có thể không phải hợp tác mà là khống chế quỷ thì sao?

Lạc thử góp ý kiến, hôm đó hắn nhìn thấy cây đàn của Tây Môn Nhữ Tuyết có vẽ rất nhiều hoa văn màu vàng trông giống như phù văn của Âm dương sư, liệu đó có phải một loại thủ đoạn nào đó dùng để khống quỷ.

- Cũng có khả năng như vậy, nhưng xưa nay ta chỉ biết có mỗi Muzan là có thể điều khiển lũ quỷ dưới trướng hắn.

- Theo thông tin nhận được thì vụ việc ở sòng bạc Fōchun cũng mới diễn ra chưa đến mười ngày, như vậy sẽ có hai giả thuyết được đặt ra.

Iguro dừng lại một chút rồi phân tích tiếp, trí lực của Iguro trong hàng ngũ Hashira thuộc về top đầu, cũng không phải tùy tiện mà Kagaya tin tưởng giao việc điều tra này cho Iguro.

- Thứ nhất, Tây Môn Nhữ Tuyết mang theo hai con quỷ đó từ bên ngoài tiến vào Nhật Bản. Cái này có xác suất không cao, bởi vì là quỷ thì cần ăn người liên tục, đó vừa là bản tính vừa là nhu cầu sinh lý bình thường.

- Nếu vậy trên đường tới được Shibuya này cô ta bắt buộc phải thường xuyên ra tay, chuyện đó tuyệt đối không thoát được mạng lưới thông tin của Sát quỷ đoàn, hoặc ít nhất cũng phải để lại manh mối.

- Thứ hai, đó là cô ta mới nhận được hai con quỷ gần đây, vẫn chưa hoàn toàn thuần hóa được cho nên mới phải ở trong Fōchun tìm người làm thức ăn cho chúng.

- Rất có thể cô ta hoặc tổ chức sau lưng nắm giữ phương pháp phong ấn quỷ vào đồ vật, từ đó rút ra sức mạnh của chúng để sử dụng, ví dụ như cây cổ cầm kia.

Càng nói, sắc mặt Iguro càng không tốt, mà hiển nhiên Lạc cũng rất nhanh nắm bắt được mấu chốt, ở trong căn phòng này giờ chỉ còn mỗi Mitsuri đầu óc đơn thuần là vô tư đánh chén bánh ngọt, hoàn toàn không quan tâm họ đang nói gì.

- Kẻ có thể dùng quỷ để giao dịch thì chỉ có thể là...



- ...Muzan!!

Lạc đáp lời, sau đó cả hai đồng thời rơi vào trầm mặc.

Giả thuyết thứ hai có xác suất rất lớn, có điều từ lúc đó đến nay cũng đã trôi qua mấy ngày rồi, Muzan dù cho có xuất hiện thì cũng đã sớm rời đi, hơn nữa động tĩnh chiến đấu hôm đó cũng không nhỏ, còn để cho Tây Môn Nhữ Tuyết trốn thoát.

Ngoài ra, nếu Lạc nhớ không lầm thì trong nguyên tác, Muzan thường dùng thân phận người thường trà trộn trong thế giới con người, với khả năng thay đổi diện mạo thậm chí là giới tính thì hắn có thể là bất kỳ ai, muốn điều tra được rất khó.

- Nếu có thể dụ hắn xuất hiện thì tốt rồi!!

Lạc cảm thán, mọi thứ dường như đang đi vào ngõ cụt, có điều Iguro dường như không nghĩ vậy.

- Cũng không phải không được!

Nói rồi, Iguro lấy ra từ trong ngực ra một lọ thủy tinh đặt lên bàn, bên trong chứa lấy dung dịch màu đỏ sậm, trông giống như là...

- Máu.

- Không sai, đây là máu siêu hiếm đã được Trùng trụ Kochou-san đặc chế lại, mùi hương nó tỏa ra có thể hấp dẫn bản năng của mọi con quỷ trong phạm vi lớn. Tin tưởng nếu Muzan còn ở quanh đây thì nhất định cũng sẽ cảm thấy động tâm.

- Còn nếu không, thì cứ coi như thanh tẩy lại khu vực này một lần nữa vậy.

Iguro nói rất nhẹ nhàng, nhưng sát ý lành lạnh trong đôi đồng tử hai màu thì như hóa thành thực chất.

Từ trên người đối phương, Lạc cảm giác được khí tức nguy hiểm như bị một con rắn kịch độc nhìn chằm chằm, phía sau lưng đã sớm ướt đẫm mồ hôi.

Nếu thân phận quỷ nhân bại lộ, Lạc dám khẳng định Iguro sẽ không chút do dự lập tức rút kiếm lấy đầu mình, mặc kệ bản thân có phải thành viên của Sát quỷ đoàn hay là không.

****



Đêm, ở một khu rừng nhỏ nằm phía nam gần với thị trấn.

Oành!

Roẹt!

Những t·iếng n·ổ vang, tiếng gào rú của đám quỷ vang lên không ngừng.

Giữa vòng vây của hàng trăm con hạ trung cấp quỷ, hai thân ảnh vừa nhanh nhẹn lại vừa linh hoạt không ngừng xuyên toa tới lui, hai thanh kiếm một cứng rắn một mềm dẻo không ngừng thu gặt lấy tính mạng của chúng.

Lạc đạp vào một thân cây sau đó lách người sang phải, né tránh một đống mưa axic do một con trung cấp quỷ nhìn như ốc sên đầu người phun ra, thân cây dính phải lập tức bị ăn mòn mất một đoạn, kệ răng rắc hai tiếng rồi đổ ầm xuống, đè bẹp quỷ cấp thấp ở gần đó.

Trên đường lướt đi, hắn vung kiếm chém đứt đầu của ba con khác, cũng không có máu tươi gì bắn ra mà chỉ đơn giản là quỷ thân dần tan biến thành khói bụi.

Bên kia, Mitsuri như đang múa một vũ điệu ba lê, Aisuru trên tay cô thì hóa thành dãy lụa mềm mại xinh đẹp nhưng cũng không kém phần nguy hiểm.

(* Aisuru là tên kiếm của Mitsuri.)

Với quỹ tích chuyển động gần như khó đoán của mình, Aisuru dễ dàng thu gặt lấy sinh mạng quỷ dám can đảm bước vào phạm vi t·ấn c·ông.

Trong ba người, Iguro lúc này là nhàn rỗi nhất, nằm nghiêng trên một thân cây quan sát Mitsuri chiến đấu, còn Lạc thì rất vô tình bị Iguro ném ra sau đầu không thèm quan tâm.

Trên tay Iguro, lọ máu hiếm đã được mở nắp đang không ngừng phát tán ra những hương thơm mê hoặc đám quỷ trong phạm vi 5km.

Để dụ hết quỷ trong thị trấn ra, cả nhóm còn đặc biệt lựa chọn nơi ở trước chiều gió so với Shibuya nhằm khiến mùi máu lan tỏa nhanh hơn.

Đến giờ, đã có hơn trăm con quỷ xuất hiện, đã số đều là trung hạ cấp, chỉ có bai con cao cấp xuất hiện nhưng cũng đã sớm bị Lạc liên thủ cùng Mitsuri g·iết c·hết.

Lạc cũng phát hiện Mitsuri vậy mà chỉ trong thời gian vài ngày không gặp đã đem kiếm thuật nâng lên đến nửa bước áo nghĩa cấp, điều đó khiến hắn hâm mộ không thôi, đồng thời cũng càng kích phát ý chí quyết tâm khổ luyện.



Chỉ nửa giờ sau, một đám đông quỷ quái đã bị hai người đồ sát sạch, hóa thành tro bụi chỉ để lại quần áo vật dụng vương vãi khắp nơi.

Thể lực bản thân mỗi người cũng tiêu hao quá nửa.

- Ôay, Obanai-san, bọn em xong việc rồi.

Mitsuri cùng Lạc đến dưới gốc cây gọi lấy Iguro.

- Xem ra Muzan không đến rồi, hoặc có thể là hắn đã sớm rời khỏi Shibuya.

Iguro nhảy xuống, gương mặt bình tĩnh nói ra, dường như cũng đã đoán trước được kết quả.

Có điều, chưa để hai người sau đáp lời gì thì từ sâu bên trong rừng rậm, một tảng đá to cả chục mét đột nhiên như sao băng bay đến, khí bạo xung quanh nó cuốn gãy tất thảy cây cối trên đường đi, còn thuận tiện kéo theo một cái rãnh dài dưới mặt đất.

Nếu là người thường có lẽ sẽ bị va đập thành bã máu, có điều cả ba người hiển nhiên đều không phải, nên không ai bảo ra đồng loạt né sang hai bên, sóng khí ập vào mặt vẫn không thể khiến bất kỳ ai trong họ lay động.

Lạc híp mắt đánh giá kẻ vừa tới.

Hình người cao ba mét, có hai cánh tay màu đen kịt cứng rắn, cơ thể lực lưỡng với cơ bắp phồng to gân máu nổi chằng chịt, miệng rộng tới mang tai đầy răng nhọn lởm khởm như răng thú, tám con mắt chia dọc hai bên mũi đỏ đậm màu máu tươi.

Đặc biệt, ở một con mắt dưới của hắn còn có chữ " Hạ ngũ " màu đen nổi bậc được in trong đồng tử.

- Một con Huyền quỷ hạng 11 trong Thập nhị nguyệt quỷ của Muzan, lần này chúng ta coi bộ câu trúng con cá tương đối lớn rồi.

Iguro nói, bởi bị cái khăn che lại nửa mặt dưới nên Lạc không nhìn thấy biểu cảm của Iguro, nhưng chỉ từ giọng nói cũng phát hiện ra là Iguro đang đặc biệt hưng phấn.

Lạc cùng Mitsuri ngưng trọng cầm chắc v·ũ k·hí thủ thế, ánh mắt khóa chặt từng hành động của con Huyền quỷ mạnh mẽ trước mặt này.

- Hashira của Sát quỷ đoàn sao? Khặc khặc, xem ra đêm nay ta có quà dâng lên cho đại nhân rồi!!

Con quỷ nhìn thấy trang phục tiêu chí mà Iguro đang mặc xong cười lên vui vẻ, tám con mắt đồng thời phát ra hồng quang bao phủ khắp cả cơ thể

Quỷ thuật : Huyết sát bội hóa thuật.