Chương 86: Thông Linh cảnh
Hoa Huyễn trận này, cưỡng chế xông ra đúng là tự tìm c·hết. Nó chẳng những vây khốn người, liên tục di chuyển theo người ta, để người ta dính phải ảo giác rằng huyễn trận này liên miên vô tận. Dù tốc độ có nhanh đến đâu đi chăng nữa, dính phải một cánh hoa thôi cũng b·ị đ·ánh bật lại, cánh hoa sắc bén cứa da thịt người ta đều có thể.
Việt Hưng bên kia cũng thấy được Kỳ Bảo không còn bị thôn trưởng đó cản trở nữa liền xuất đại chiêu, Vạn Trượng Bách Long Công, tuy mới có chín con nhưng phối hợp với Phong quyền, Bạo Lực quyền. Uy lực cũng tăng lên tương ứng, một quyền vừa nãy làm Lam Hà b·ị t·hương nhẹ, một quyền này, không c·hết cũng phải trọng thương vài năm.
Đánh nhanh thắng nhanh, uy thế càng lớn mạnh, càng kích thích tình cảnh giác của Yêu Linh Song Tinh Đồng Hoa, càng nhanh muốn chiêu gọi đồng bạn của mình tới đây xin hiệp trợ. Nhưng khoảng cách Kỳ Bảo tới chỗ Lam Hà còn phải mất vài phút nữa. Như vậy là đủ c·hết vài lần rồi.
Nguy kịch đến càng lúc càng nhanh, càng áp lực lại càng mãnh liệt, Song Tinh Đồng Hoa liều mạng, toàn thân nó b·ốc c·háy rực lửa, đồng thời cũng khiến Lam Hà rút cạn đi sinh lực để thi triển một chiêu bảo toàn mạng sống này. Thanh Đồng cảnh ngũ tinh lại ép Bạch Ngân nhị tinh đến bước đường này, công lao lớn nhất vẫn thuộc về Long Công. Không có Long Công thì Việt Hưng không biết sẽ chật vật ứng phó với Lam Hà thế nào.
Cũng may ả còn chưa có biết được nhiều thuật pháp như Việt Hưng, nếu không thì y cũng khó khăn trong việc chống lại kẻ địch này. Thiêu đốt sinh mệnh để đổi lấy lực lượng chống cự lại công kích của Việt Hưng, bị ép tới bước đường cùng, ai cũng sẽ liều mình chống trả. Mà bên này thiêu đốt, bên kia cũng ảnh hưởng theo, cũng sinh ra cộng hưởng, muốn t·hiêu r·ụi bản thân mình để bảo toàn mạng sống.
Tư thế đánh quyền vẫn cứ tiến tới, Việt Hưng dựa vào linh hồn mạnh mẽ mà nhìn ra được điểm khác thường ở bên trong yêu linh này. Nó là một đứa trẻ sinh trên đóa hoa, hoa này bốn cánh, tỏa ra hắc khí. Hắc khí đó chính là căn nguyên khiến yêu linh này có linh trí như đứa trẻ ba bốn tuổi, biết cưỡng chế phát động thuật pháp, nhưng càng tu luyện lên, trí não của nó càng thông minh. Không cẩn thận sẽ bị chúng nuốt chửng linh hồn, chúng sẽ thay thế chủ.
Bước đầu hiển hiện ra là tự chủ thiêu đốt sinh mệnh bảo toàn tính mạng, may là Việt Hưng kịp thời phát hiện, nếu không thì mạng hai người này khó mà giữ nổi. Chỉ là y đang nghĩ liệu có một thứ gì đó đứng sau khiến yêu linh của hai người này trở nên như vậy hay không. Phải chăng cũng còn có người khác đồng cảnh ngộ, cũng bị yêu linh xâm thực như này.
Sau một hồi suy nghĩ, y vẫn thu tay lại, số lương Long Khí một khi đánh ra sẽ khó mà có thể khôi phục lại như trạng thái ban đầu, nó sẽ chỉ như cái vỏ rỗng tuếch. Mỗi một đầu chính là một huyệt, điều này y đã nghiệm chứng thành công, chỉ cần Long Huyệt chủ ổn định, Long Huyệt phụ chứa đựng linh khí ít hơn Huyệt chủ là có thể ổn thỏa sinh sống mà không lo c·hết bất đắc kỳ tử.
Suy đi tính lại, nếu y để hai người này sống thì chúng sẽ bị yêu linh chiếm giữ. Còn g·iết c·hết thì yêu linh có thể chạy thoát. Mà đã vào tay Việt Hưng, y tuyệt đối không cho loại chuyện này diễn ra. Y quay qua làm một loạt thủ ấn của Nô Thú thuật, ấn thành, đánh ra một chưởng thẳng vào yêu linh, dù sao thì chúng vẫn chưa đạt độ ăn ý đến mức nhất định, rất dễ bị tách ra bên ngoài.
Yêu Linh đã không còn trong cơ thể, gián đoạn thuật pháp tế huyết của chúng có thể khiến Lam Hà hay Kỳ Bảo bị trọng thương y cũng không quan tâm. Điều y cần làm bây giờ chính là tiêu diệt yêu linh này, tránh để chúng gây thêm phiền phức cho những người sau này. Nô Thú thuật sử dụng linh hồn vô cùng mạnh của Việt Hưng ép nó ra bên ngoài. Y bỗng dưng nghĩ ra một điều, nếu như để Hoa yêu này chiếm thân xác Lam Hà, sau đó mình nô dịch Song Tinh Đồng Hoa thì có thêm hai tên Bạch Ngân cảnh đi theo bảo hộ.
Suy đi tính lại, lấy một đứa nhóc ba tuổi so với một người kinh qua hàng trăm trận chiến thì Việt Hưng sẽ chọn người sau rồi. Việt Hưng nhìn Hoa yêu, ánh mắt quyết chí tiêu diệt bốn người này.
Nô Thú thuật đánh bay Hoa yêu trong cơ thể Lam Hà, sau đó trực tiếp dùng linh hồn mạnh mẽ của bản thân diệt sát nó. Tuy không có tinh kỹ, tinh thần công kích nhưng Việt Hưng dựa vào cường độ mạnh trực tiếp bóp c·hết. Giống như người thường dùng tay bóp c·hết con kiến ấy.
Còn về linh hồn Lam Hà, y lại khó thể diệt được vì linh hồn ả không thể ép c·hết như kiến được. Hẳn là có một thế lực đặc thù nào đó bắt y phải có tinh kỹ mới có thể diệt được người. Như vậy cũng không có ảnh hưởng đến việc tiêu diệt ả.
Lam Hà ánh mắt thất thần, tóc đen cũng chuyển trắng, sắc mặt tiều tụy trắng bệch nhìn Việt Hưng. Sức lực chẳng còn để mà phản kích, mặc người chém g·iết. Lại còn yêu linh bị g·iết, không còn năng lực yêu linh cốt lõi của Bạch Ngân cảnh. Tu vi thụt lùi xuống Thanh Đồng cảnh. Căn cơ về linh hồn cũng bị hao tổn nặng nề. Linh hồn càng mạnh có thể thu phục yêu linh có tiềm lực càng lớn.
Nhìn ả như vậy, Việt Hưng cũng không biết nên làm thế nào. Dù sao bản thân mình và ả ta cũng không có thù oán gì quá sâu, huống chi bản thân mình đã giúp ả g·iết Hoa yêu muốn thôn phệ linh hồn, chiếm xác nàng. Là nàng ta nợ mình ân tình mới đúng. Vì thế nên y không đuổi cùng g·iết tận, tha cho nàng một mạng, liền nói:
- Thân thể đã tốt hơn thì tìm chỗ tịnh dưỡng đi, đừng có đến làm phiền ta. Nếu không thì đừng có trách ta vô tình.
Nói xong, Việt Hưng quay người nhẹ nhàng rời đi. Lam Hà nhìn bóng hình đó, nghĩ về tình cảnh của mình, Hoa yêu hấp thụ sinh mệnh mình để dần chiếm đoạt thân thể này. Kỳ Bảo, chồng nàng chắc chắn cũng bị. Người có thể đánh bật yêu linh đó ra khỏi cơ thể y cũng chỉ có Việt Hưng trước mắt này. Suýt c·hết trong gang tấc, nàng cũng không có bao nhiêu thù hận, ngược lại còn cảm kích không ngớt. Nếu không có y thì nàng sẽ bị Hoa yêu này thôn phệ lúc nào không hay.
Sức khoẻ dạo gần đây sa sút, hẳn là một phần vì cái đó. Thế nên hai người mới tới đây tìm dược vật bổ dưỡng thân thể.
Hoa Huyễn trận của Kỳ Bảo cũng vì bị Hoa yêu hấp thụ hết sinh lực mà mất đi công hiệu, y có rèn luyện qua cơ thể, khả năng chống cự lại việc này cũng lâu hơn nhiều so với Lam Hà. Nhưng được mười phút thì bắt đầu yếu đi, da dẻ cũng tím tái đi nhiều so với trước đó.
Thôn trưởng thấy Hoa Huyễn trận tán loạn rồi biến mất, y ngơ ngác một hồi rồi chạy đến dược viên. Không biết Việt Hưng bây giờ ra sao khi bị hai người đó vây công. Nếu giờ mình bỏ chạy cũng khó mà thoát khỏi tay hai người này. Lại còn người thân của y còn trên đảo, bản thân làm sao bỏ họ lại được.
Lam Hà nhìn bóng lưng Việt Hưng dần xa, nàng quỳ xuống đầu đập mạnh vào đất. Ả cứ thế quỳ dưới đó rồi nói thều thào cầu xin:
- Xin ngài, đại nhân đại lượng, đại từ đại bi, phát lòng lương thiện cứu người thì cứu cho chót. Ta còn một phu quân cũng bị Hoa yêu này ảnh hưởng. Xin ngài.
Việt Hưng nghe vậy, suy nghĩ việc có lợi nhất để mình ra tay cứu giúp là gì. Lam Hà kết phu thê với Kỳ Bảo, nhận thấy tình trạng chồng mình càng không ổn nhưng không dám làm gì, lòng nóng như lửa đốt lại không thể không cúi đầu.
Thổng khổ khi bị rút cạn sinh lực và sức lực, thật không dễ dàng gì, Kỳ Bảo cố gắng dựa vào Phu Thê Đồng Tâm tìm đến chỗ của Lam Hà. Thấy nàng cúi đầu đối với người trẻ tuổi quay lưng này. Lại không thấy Hoa yêu kia đâu nên y không nghĩ nhiều, cắn răng cúi đầu.
- Hoa yêu... đâu? - Kỳ Bảo nặn từng chữ ra khỏi miệng hỏi Làm Hà.
- Ca đừng nói, Hoa yêu đó bị đại nhân này đánh bật ra ngoài rồi. - Lam Hà nói đầy vẻ buồn rầu lẫn lo lắng cho chồng mình sợ không qua nổi.
Nghĩ lúc lâu, Việt Hưng thấy hai người này có thể đi tuần tra tới đảo này, hẳn là có điểm đặc biệt gì đó có thể nhanh giúp mình tới một trong ba thế lực siêu cấp kia không chừng. Vậy nên y quay người nhìn đôi vợ chồng này.
- Đứng dậy đi. Sau khi hoàn thành, ta ở lại đây hai ngày rồi sẽ lên đường cùng các ngươi rời đi. Không có ý kiến chứ? - Việt Hưng giả bộ cao nhân nói.
- Dạ dạ. Không có ý kiến, không có ý kiến. - Lam Hà vì chồng mình, bất chấp điều kiện Việt Hưng đưa ra đều đồng ý.
Việt Hưng gật đầu, đánh giá Lam Hà này là người trọng tình trọng nghĩa. Tướng mạo hai người cũng tương xứng mà kết hợp với nhau hộ vệ cũng không có gì để chê.
Đã đồng ý, Việt Hưng nhanh chóng sử dụng Nô Thú thuật, dùng linh hồn mình đánh bay Hoa yêu kia ra khỏi cơ thể, rồi sử dụng linh hồn đè c·hết yêu linh đó. Còn hắc khí tàn dư lại trong linh hồn hai người này, y tạm không có cách nào chữa trị hết hẳn. Để chúng chịu khổ ở Thanh Đồng tứ tinh một thời gian, xem biểu hiện rồi lại quyết.
Sau khi có được hai người đảm bảo mình rời khỏi đây, Việt Hưng không còn gì nữa liền tu luyện linh hồn. Dù sao trời cũng đã tối, là thời điểm tốt.
Tinh thần nhật nguyệt tối nay hiện rõ và tỏa sáng trên nền đêm, Y ngồi xuống luyện linh hồn. Pháp môn cường đại nhất mà y nghiên cứu được. Thần Quan Tinh Trần Pháp.
Phát động Thần Quan Tinh Trần Pháp, dùng đôi mắt của thần nhìn khắp thế gian vạn vật, nhật nguyệt tinh đều tụ họp lại thần phục như bái thần.
Linh hồn thể của y ngưng thực đến trình độ tương đồng với bản thể, Ngưng Thể đỉnh phong. Chút nữa thôi sẽ tiến vào Thông Linh cảnh.
Thức hải của y tràn ngập tinh lực từ trên Đại Thiên Môn kéo vào, sau đó thì y bắt đầu cảm thấy bích chướng đã không thể ngăn nổi. Ầm ầm!! Chúng vỡ tan, tinh lực xung quanh hóa thành hư vô, tất cả để tu bổ bích chướng mới.