“Viện trưởng Brown nói, ông ta cũng đã làm phẫu thuật cho những bác sĩ khoa sản khác ở bệnh viện của ông ta, hi vọng mợ chủ và tổng giám đốc hài lòng.” Trình Hiệp trả lời.
Dù sao mợ chủ cũng làm phẫu thuật ở bệnh viện của viện trưởng Brown, vì vậy sau sự việc xảy ra, sự căm hận của mợ chủ và tổng giám đốc với bệnh viện của viện trưởng Brown sẽ cao hơn những bệnh viện khác.
Vì muốn làm giảm cơn tức giận của bà chủ và tổng giám đốc, viện trưởng Brown chỉ có thể làm như vậy.
Đường Hạo Tuấn nghe xong, cười: “Vốn dĩ tôi chỉ bảo ông ta làm phẫu thuật cho tên bác sĩ và y tá kia, không ngờ ông ta lại biết điều như vậy, làm phẫu thuật cho tất cả bác sĩ khoa sản ở bệnh viện của ông ta, không sai, có giác ngộ, đi trả lời ông ta, chuyện này tôi sẽ không giận cá chém thớt lên ông ta.”
Bởi vì những người liên quan đến sự việc đều đã bị trả giá, đương nhiên cũng có thể hạ màn.
“Vâng, lát nữa tôi sẽ đi trả lời lại, ngoài ra, theo tin tức bên phía thống đốc Steve cung cấp, chúng tôi đã thống kê, Đường Hạo Minh đã chi tổng 30 triệu đô để mua chuộc những người này.
Tống Vy hừ một tiếng: “30 triệu đô, anh ta cũng thật hào phóng.”
Chả trách những nhân viên y tế này đều động lòng.
Dù sao có nhiều tiền như vậy đặt trước mắt, thật sự có rất ít người không động lòng.
Hơn nữa, hoàn thành chuyện này, đối với những nhân viên y tế mà nói không phải là một chuyện khó, bởi vì người bệnh đều sẽ tin tưởng bọn họ vô điều kiện, bọn họ nói gì, đương nhiên người bệnh sẽ cho là cái đó.
Nếu như không phải trước khi cô mất đi ý thức, nghe được cuộc nói chuyện của bác sĩ và y tá kia, đứa bé của cô chắc chắn sẽ không còn, thậm chí cô còn không biết được đứa bé của cô không bị dị dạng.
Vì vậy những nhân viên y tế này sao có thể không nhận chứ.
“Bản thân Đường Hạo Minh có thiên phú kinh doanh rất cao, cũng có rất nhiều công ty dưới tên anh ta, bỏ ra 30 triệu đô la không phải là chuyện khó.” Đường Hạo Tuấn lạnh lùng nói.
Sau đó, anh nhìn Trình Hiệp: “Đã điều tra rõ mục đích Đường Hạo Minh làm như vậy chưa?”
Anh muốn xác nhận, Đường Hạo Minh là như vậy có phải là muốn để anh tuyệt hậu không.
“Điều tra được rồi, theo khẩu cung mà những nhân viên y tế này cung cấp, các nhà suy luận chuyên nghiệp phán đoán mục đích Đường Hạo Minh làm như vậy là vì....”
Hình như có chút khó nói, Trình Hiệp vò tóc, chậm chạp không nói ra.
Thậm chí ánh mắt thi thoảng lại lướt qua người Tống Vy.
Tống Vy khó hiểu: “Chã lẽ là vì tôi?”
“Đúng vậy.” Trình Hiệp gật đầu.
Tống Vy trợn tròn mắt.
Thật sự là vì cô?
Đường Hạo Tuấn đột nhiên nhớ đến điều gì đó, nắm tay lại, sắc mặt rất khó coi: “Nói đi.”
Trình Hiệp vâng một tiếng, lúc này mới trả lời: “Mợ chủ, Đường Hạo Minh làm như vậy là vì anh ta thích cô, vì vậy không muốn cô mang thai con của tổng giám đốc.”
Bùm!
Cả người Tống Vy sống như bị sét đánh, sững sờ.
Đường Hạo Minh thích cô?
Cô đã từng nghĩ đến rất nhiều nguyên nhân Đường Hạo Minh làm như vậy.
Cảm thấy có khả năng, Đường Hạo Minh làm gì con của cô là cảm thấy có thể đả kích được Hạo Tuấn.
Nhưng không ngờ, mục đích thật sự của Đường Hạo Minh lại là cái này.
Tống Vy luống cuống: “Trợ lý Trình, anh đừng đùa nữa, anh ta sao có thể....”
“Là thật.” Đường Hạo Tuấn lên tiếng.
Tống Vy nhìn anh: “Hạo Tuấn, lời nói dối này anh cũng tin sao?”
Người như Đường Hạo Tuấn, không nói đến chuyện bắt cóc cô, còn đưa cô cùng nhảy xuống vách đá.
Hành vi này, có chút nào giống thích cô chứ?
“Đây không phải là bịa đặt, anh đã biết tâm tư của Đường Hạo Minh với em từ lâu rồi.” Đường Hạo Tuấn đen mặt, giọng điệu có chút chua nói.
Đó là khoảng thời gian chiến tranh lạnh, anh và Lâm Giai Nhi đã nói chuyện với nhau trong phòng làm việc.
Lúc đó Lâm Giai Nhi đã nói, Đường Hạo Minh thích Tống Vy.
Lúc này Tống Vy hoàn toàn sững sờ, đứng dậy: “Anh biết từ lâu rồi?”
Anh là một người chậm chạp trong chuyện tình cảm như vậy, mà cũng biết Đường Hạo Minh thích cô.
Mà cô lại không biết gì.
“Đúng vậy.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.
Miệng Tống Vy hơi há ra, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Em không biết, em thật sự không biết Đường Hạo Minh thích em....”
“Anh biết.” Đường Hạo Tuấn nhìn cô.
Cô có thái độ gì với Đường Hạo Minh, anh biết rất rõ.
Vì vậy anh mới không lo lắng, sau khi cô biết tâm tư của Đường Hạo Minh với mình, sẽ có gì với Đường Hạo Minh....
Chỉ là anh vẫn rất không vui.
Không vui, cô quá hấp dẫn ánh mắt của đàn ông, một Kiều Phàm cũng thôi đi, bây giờ lại còn có thêm một Đường Hạo Minh.
Tống Vy không biết trong lòng Đường Hạo Tuấn đang nghĩ gì, nghe thấy anh biết mình không biết tình cảm của Đường Hạo Minh với mình, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì như vậy, cô không cần lo lắng, anh sẽ suy nghĩ linh tinh rồi lại hiểu nhầm.
Chỉ là, cô vẫn không hiểu được, rốt cuộc Đường Hạo Minh thích cô từ lúc nào?
Thích cái gì ở cô?
“Đúng rồi, đã phát ra tình hình hiện nay của vợ chồng Đường Mãnh chưa?” Đường Hạo Minh nhìn Trình Tây hỏi.
Trình Tây gật đầu: “Phát đi rồi, tin là Đường Hạo Minh đã biết rồi, chỉ là vẫn chưa lộ mặt.”
Nghe thấy ba mình bị liệt, mẹ ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, Đường Hạo Minh vẫn không có ý định xuất hiện.
Trái tim này quả thật rất lạnh.
“Hạo Tuấn, anh muốn lợi dụng đám người Đường Mãnh, để dụ Đường Hạo Minh ra?” Tống Vy chớp chớp mắt.
Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Đường Hạo Minh giống như một con chuột, trốn trong chỗ tối, ngay cả hacker cũng không tìm được anh ta, nếu như cứ tìm hành tung của anh ta một cách mù quáng như thế này, không khác gì mò kim đáy bể, vì vậy chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt.”
“Nhưng tác dụng không lớn có đúng không?” Tống Vy nhìn anh.
Đường Hạo Tuấn trầm mặc.
Đúng vậy, tác dụng không lớn.
Đường Hạo Minh cũng không phải là đứa con có hiếu, nếu không đã xuất hiện từ lâu rồi.
“Thực ra em cảm thấy Đường Hạo Minh cũng hận ba mẹ anh ta.” Tống Vy đột nhiên nói.
Đường Hạo Tuấn và Trình Hiệp đều nhìn cô.
“Hận?” Đường Hạo Tuấn nhướng mày.
Sao anh lại không biết.
“Ừ, chính là căm hận, anh ta hận ba mẹ anh ta, đây là kết luận em có được trước khi kết hôn với anh, trước khi kết hôn với anh, cũng từng gặp riêng Đường Hạo Minh mấy lần.”
“Không xảy ra chuyện gì chứ?” Đường Hạo Tuấn đột nhiên hỏi một câu.
Tống Vy dở khóc dở cười: “Đương nhiên là không có chuyện gì rồi, anh nghĩ cái gì thế.”
Đường Hạo Tuấn mím môi, không tiếp lời.
Anh chỉ nghe thấy cô nói có gặp riêng Đường Hạo Minh mấy lần, trong lòng không thoải mái thôi.
Tống Vy uống một ngụm nước, nói tiếp: “Có hai lần, Đường Hạo Minh nhắc đến ba mẹ anh ta, một lần trong số đó là bà Đường sắp xếp cho anh ta đi xem mắt, em đã từng nhìn thấy lúc anh ta nhắc đến ba mẹ anh ta, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng và chán ghét, chỉ là lúc đó không dám khẳng, nhưng lúc nãy nghe thấy hai người nói không dụ được Đường Hạo Minh ra, mới khẳng định em không có nhìn nhầm.”
“Vì vậy có lẽ giữa Đường Hạo Minh và vợ chồng Đường Mãnh đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không Đường Hạo Minh cũng không ghét ba mẹ anh ta.” Trình Hiệp xoa cằm suy đoán nói, sau đó anh ta nhìn Đường Hạo Tuấn: “Tổng giám đốc, có cần điều tra không?”
“Không cần.” Đường Hạo Tuấn không cảm thấy hứng thú với chuyện này.
Đường Hạo Minh và vợ chồng Đường Mãnh có thù hận với nhau, cũng không thể ngăn cản anh muốn khiến cho ba người bọn họ phải trả giá.
“Đã không thể dùng vợ chồng Đường Mãnh dụ Đường Hạo Minh ra, vậy hãy nghĩ cách khác.” Đường Hạo Tuấn day ấn đường, có chút mệt mỏi nói.
Trình Hiệp gật đầu: “Vâng.”
“Ngoài ra, phải tăng tốc điều tra mối quan hệ cá nhân của ba mẹ tôi.” Đường Hạo Tuấn căn dặn.
Bởi vì tối hôm qua đã có một vài gia tộc bất mãn, gọi điện thoại đến hỏi anh, tại sao lại điều tra bọn họ.
Loại chuyện điều tra này rất dễ đắc tội người khác, cũng sẽ khiến người khác nghi ngờ có phải anh muốn làm gì đó không, vì vậy nhất định phải kết thúc nhanh một chút.
“Tôi hiểu rồi.” Trình Hiệp lại trả lời.
Sau khi anh ta rời đi, Tống Vy cắn một miếng táo hỏi: “Điều tra mối quan hệ cá nhân của ba mẹ, là muốn tìm ra hung thủ thứ hai sao?”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Không sai, nhưng chuyện này đã 18 năm rồi, liên quan đến những mối quan hệ cá nhân trước kia của ba mẹ, rất nhiều cái đều cắt đứt rồi, muốn điều tra quả thật không dễ.”
“Vì vậy muốn dựa vào một chút này để tìm ra hung thủ thứ hai, tính khả quan không cao.” Tống Vy nói.
Đường Hạo Tuấn mệt mỏi thở dài: “Cứ phải thử xem, cũng có thể di chúc của ba mẹ có manh mối, nhưng bây giờ còn không biết di chúc ở đâu.”