Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Tạp Hành Trình

Chương 39: Quy Tắc




Chương 39: Quy Tắc

Trong thứ nguyên không gian hỗn loạn hư ám, hơn năm mươi người đang tại thành lập một tòa khổng lồ ma trận phù văn, ma trận trung tâm tựa như đang bao phủ cái gì, các loại phù văn hình thù kỳ lạ tại bọn họ trong tay như đồ chơi xoay chuyển hình thành trận văn.

Thành chủ Phùng Hải đứng tại bên ngoài quan sát bận rộn xây dựng ma trận đám người, nhìn thấy ngày càng hoàn thiện ma trận, trong lòng thầm khen không hổ ba đại thành tinh anh tụ hợp mà thành công trình.

Lúc này anh tuấn trung niên viện trưởng Hồng Thi Đình bay đến bên người Phùng Hải.

“Xong việc rồi?.” Phùng Hải như cũ tại chỗ nhìn mà trận, không quay đầu chỉ hỏi một câu.

Hồng Thi Đình ngáp một cái, nhiều ngày bận rộn khiến hắn trông hơi mệt mỏi, đáp: “Đây là lần kiểm tra cuối cùng, ba ngày sau liền bắt đầu.”

Hai người tại thứ nguyên không gian cùng nhìn về phía trước mặt ma trận, Hồng Thi Đình âm điệu hơi trù trừ một lát hỏi:

“Nếu lần này thật ra bất ngờ, xuất hiện tổn thất thật lớn, thành chủ ngươi danh vọng liền nguy hiểm a.”

Vị trí Bắc Ninh thành chủ là thay phiên nhau ngồi đấy, mỗi mười năm một lần thay người, do nghị viên hội 40 người bỏ phiếu tiếp theo thích hợp nhân tuyển.

Phùng Hải trầm ngâm không trả lời, chỉ chăm chú đứng xem ma trận như không nghe vừa nãy câu hỏi, bóng lưng ông lão hơi gù xuống hai tay chắp sau lưng mang lại cho người ta cảm giác cô tịch.

.........................

Một mảnh mông lung khu vực như thật như ảo, không gian uốn éo không thực, nửa hôi ám nửa đen kịt sắc màu đan vào nhau không phân trên dưới.

Xuất hiện ba bóng người đại diện cho ba thế lực.

Thi Sơn.

Ách giới.



Xích Văn tộc.

Ba bóng người tại trong không gian mộng cảnh lu mờ, cùng nhau lấy hình chiếu phương thức xuất hiện.

Thi Sơn bản chất không phải chủng tộc, mà là do vô số người cùng vật t·hi t·hể ở Huyết Thi Thần quyền năng sau khi c·hết lần nữa lấy xác c·hết hình thức tồn tại, thấp kém xác sống lúc ban đầu mất đi khi còn sống tất cả ký ức, bị xem như một sinh mệnh mới, chỉ hi hữu một số xác sống trở nên mạnh mẽ may mắn tìm về lúc còn sống ký ức. Bọn họ Thi Sơn thế lực rải rác khắp nơi trên lục địa, là người sống kẻ địch, là tất cả sinh mệnh căm sợ cùng e ngại tồn tại.

Ách giới liền càng thần bí, không ai biết bọn họ ở đâu, không ai biết bọn họ là thế lực nào đứng sau, có rất nhiều nghe đồn nhưng chưa từng được xác thực. Chỉ biết Ách giới chuyên đi săn linh hồn những người có thiên phú mạnh mẽ hoặc đặc thù, người thú đều thu thập.

“Hai vị, nếu đều đã xuất hiện ở đây coi như hai người đại biểu mình thế lực đồng ý đề nghị của ta?” mơ hồ hình chiếu Xích Văn tộc lên tiếng thăm dò.

“Cạc cạc cạc, thời gian rất gấp, chúng ta còn chưa biết này một phiếu có phải cái bẫy hay không, Xích Văn tộc các ngươi làm sao xác định chuyện này, nếu là không có câu trả lời thỏa đáng, thứ cho ta không tiếp nhận.”

Hình chiếu của Thi Sơn thế lực cũng im lặng cùng nhìn xem Xích Văn tộc hình chiếu chờ câu trả lời.

“Hừm, các vị nhìn đoạn này ghi hình liền biết, tiếp đó lựa chọn làm sao tùy hai vị.” Nói xong Xích Văn tộc hình chiếu ném ra hơi mơ hồ đoàn ảnh, ghi hình đoạn một người đàn ông đang cùng người nào đó trò chuyện.

Lúc lâu sau hình ảnh kết thúc, Thi Sơn cùng Ách giới hình chiếu quay qua nhìn nhau đều thấy đối phương trong mắt phản ứng kinh nghi, hít vào một hơi khí lạnh lại tự mình đầu não phong bạo nghĩ về vừa thấy qua đoạn kia ghi hình.

“Hừ, chỉ là một đoạn ghi hình mơ hồ, ngươi liền cho là chúng ta tin rồi?.” Thi Sơn hình chiếu đầu tiên bác bỏ.

“Đúng vậy, nếu nói là người kia phản bội nhân tộc vì bản thân lợi ích, ta chính mình đều không tin.” Ách giới hình chiếu phụ họa, hắn chỉ nghĩ đến kia thân ảnh liền cảm thấy cả người da gà, lấy người kia địa vị cùng quyền thế, sao sẽ làm chuyện ngu ngốc này, còn bị ghi hình lại, quá giả đi.

“Tin hay không tùy hai vị, chúng ta Xích Văn tộc mời hai vị thế lực cùng tham gia chỉ để kế hoạch càng thêm chắc chắn, thiếu ai cũng không sao, tất cả đều đã chuẩn bị tốt.” Xích Văn tộc hình chiếu ra vẻ chúng ta bộ tộc ăn chắc việc này, ai không tham gia ai thiệt thái độ.

.........................

Trong phòng ký túc xá 316 lúc này, bốn tên thiếu niên đang cùng ngồi tại phòng sinh hoạt chung nói chuyện bàn tán.



Họ đang bàn về việc tham gia Thăng Thiên bí cảnh, kết quả Nguyên Diên không muốn tham gia do không giỏi chiến đấu, chỉ có Đỗ Long cực kỳ hào hứng với việc này.

Ban đầu Trần Ân lo ngại tham gia bí cảnh nếu thời gian quá lâu sẽ khiến việc tham gia môn học bị mất tiết học, nhưng trải qua thăm dò giáo viên ý kiến thì mới biết bí cảnh thời gian chỉ kéo dài một tuần, vừa hay là kịp thời gian trở về từ bí cảnh.

Tại Đỗ Long cùng Đông Lâm lôi kéo dưới, cùng đi tham gia thí luyện báo danh.

Thế là ...

Ngày mười tháng chín.

Buổi sáng tám giờ, những tân sinh tham gia thí luyện từng tốp đứng tụ tập tại sân vận động của học viện, nhóm người nhốn nháo nói chuyện rôm rả, đều đang bàn tán về hoạt động bí ẩn này.

Hầu hết mọi người đều không biết quy tắc cụ thể, chỉ biết bí cảnh thời gian kéo dài ba ngày.

Đa số là học viên chiến đấu hệ, số ít là phù văn hệ, chế tạp hệ...tổng cộng hơn một ngàn người, vì phải tại trong bí cảnh qua ba ngày trong hoang dã nên ai cũng mang sau lưng ba lô hành lý, nghe nói còn vì thiếu hàng mà nhất thời ba lô loại quân dụng bị đôn giá lên không ít.

Trần Ân đang đứng cùng Đỗ Long cùng Đông Lâm, ba người bọn họ đã sớm thay một thân y phục dã chiến, võ trang tự mình đầy đủ.

Bỗng có người chỉ trỏ về phía trên bầu trời, kinh ngạc vì trong học viện cấm bay nhưng vẫn có người bay được.

Người này bay đến trên đài cao được chuẩn bị sẵn, hạ xuống thân hình.

“Tất cả im lặng.”

Một giáo viên nhanh chóng xem xét tình hình đứng ra hô to, dùng cả nguyên lực vào khuếch tán giọng nói, khiến cho âm thanh lan cả sân vận động truyền vào tai mọi người.

“Các tân sinh tốt, ta là viện trưởng Hồng Thi Đình.”



“Lần này học viện bí cảnh hoạt động chính là chúng ta thành chủ chuẩn bị đã lâu, sớm cùng hai thành còn lại là Đông Hà cùng Cửu Minh ước định tốt.”

“Ba thành tân sinh sẽ tại riêng phần mình tiến vào bí cảnh thông đạo.”

“Lần này là trò chơi c·ướp cờ, bên trong bí cảnh có ba tòa đại diện cho từng thành ký hiệu.”

“Quy tắc chính là ba phương lẫn nhau chiến đấu cùng bảo vệ trong căn cứ cờ, mất cờ coi như thua.”

“Còn có hệ thống vinh dự, mỗi hạ một người bên đối phương sẽ nhận được một điểm, có thể tại sau đó phần thưởng danh sách chọn lấy chính mình phù hợp tài nguyên.”

“Vì tránh cho chiến đấu kịch liệt xuất hiện trường hợp n·gộ s·át, mỗi người sẽ nhận được một mặt bài gỗ, gặp nguy hiểm không kịp phản ứng mộc bài sẽ tự phát động cơ chế đem người sở hữu truyền tống ra bí cảnh.”

“Chúng ta học viện có một nghìn hai trăm (1200) người tham gia, cộng thêm học viện Bắc Tinh cùng Bắc Lang sẽ có tổng cộng là ba nghìn bảy trăm (3700) người.”

“Tất cả chú ý đoàn kết, không nên bên trong nội bộ mất đoàn kết khiến người ngoài chê cười, trận này thí luyện sẽ toàn bộ hành trình bị các giáo viên quan sát, đương nhiên chỉ ở khu vực phát sinh chiến đấu mới bị ghi hình lại.”

Hồng Thi Đình vung tay, trước người xuất hiện lít nha lít nhít mộc bài, các mộc bài tự động bay đến trước mặt những người tham dự.

“Treo mộc bài bên hông mới có tác dụng, không cần vì sợ mất mà giấu trong ngực hay chỗ khác.”

Nắm trong tay mộc bài Trần Ân đáy mắt có chút sầu lo, hắn dự cảm được âm mưu mùi vị, thế trận lớn như vậy lấy hắn não bổ năng lực đã đoán ra chút gì, nhưng mà lúc này, nếu từ bỏ khả năng liền vào học viện sổ đen, hơn nữa...Trần Ân nhìn bên cạnh vẻ mặt hưng phấn Đông Lâm, bất lực thu hồi mộc bài.

Có một số việc không thể chỉ lo thân mình, nếu không Trần Ân cảm thấy mình sẽ hối hận suốt đời.

Huống chi còn có mộc bài lúc nào cũng có thể truyền tống ra ngoài, không cần tự mình dọa mình.

“Tất cả có thời gian mười lăm phút chỉnh lý lần cuối, sau đó liền tại chỗ chờ lấy truyền tống vào bí cảnh.” Hồng Thi Đình nhìn tay trái đồng hồ, thời gian ước định đã sắp đến, hy vọng lần này thật sẽ thành công.

Sắc trời không mây, ánh xanh bao phủ bầu trời, từng tia nắng chiếu xuống sân vận động, đọng lại trên người từng thiếu niên, các thanh thiếu niên hưng phấn bừng bừng vẻ mặt tràn ngập chiến ý, thanh xuân sức sống nhất thời như tràn ngập nơi này, làm tinh thần già nua của Trần Ân hơi chút bị tình cảnh giờ khắc này cảm hóa.

“Hiện tại, bắt đầu.”

Theo Hồng Thi Đình hô lớn, Thăng Thiên bí cảnh thí luyện mở ra.