Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Tạp Hành Trình

Chương 38: Môn Học




Chương 38: Môn Học

Ánh nắng mùa hè chói chang, cho dù mới chín giờ hơn đã bắt đầu khiến không khí trở nên nóng nực.

Trên lưng cõng lấy một túi hành lý thiếu niên bước xuống từ toa tàu, xung quanh đám người phần lớn đều giống nhau mang bao lớn bao nhỏ, đông nghìn nghịt tại nhà ga chen chúc mà ra.

Từ nhà ga nơi này còn muốn đi bộ hơn hai mươi phút mới tới cổng chính của học viện Bắc Phong, tất cả các tân sinh nối đuôi mà đi tựa như hành hương dòng người.

Xem lẫn trong đám học sinh với Trần Ân, không nhanh không chậm đi vào nơi mà hắn dự định sẽ phải ở ít nhất bốn năm thời gian.

Cổng chính học viện Bắc Phong rất lớn, bên ngoài đã bị trang trí đẹp đẽ, các loại mô hình cùng băng rôn treo lấy phía trước, từ xa liền có thể nhìn thấy to lớn dòng chữ “chào mừng tân sinh khóa 83” treo ngang cổng trường.

Đến gần thì thấy sớm đã đứng một số lớp trên đàn anh, tham gia hướng dẫn tân sinh tình nguyện viên.

Trần Ân đang tại đứng xếp hàng báo danh, sau đó tại các đàn anh dẫn đường phía trước đi theo từng tốp trước tiên đến ký túc xá cất đồ.

Ký túc xá nơi này không có như Trần Ân mình tưởng tượng sẽ là cái nhỏ bé sập xệ.

Mà là hẳn một tòa nhà cao bốn tầng tựa như chung cư quy mô nhỏ, bên ngoài tường dường như mới được sơn lại, từng phòng còn có ban công.

Mang theo thẻ phòng của mình Trần Ân vào bên trong, hắn được phân là tầng ba phòng mười sáu, gọi tắt 316.

Thực ra Trần Ân là hy vọng có thể xếp cùng Đông Lâm một phòng tốt lẫn nhau chiếu ứng, nên nếu có cơ hội đổi phòng vậy liền tốt nhất.

“Cách.” Cửa phòng mở ra, Trần Ân thấy bên trong đã có một người đang ngồi tại giữa phòng khách.

Mỗi phòng ký túc xá đều có bốn phòng nhỏ riêng, một phòng khách chính giữa xem như nơi sinh hoạt chung, một phòng tắm vệ sinh chung, một khu bếp nhỏ bị ngăn sau phòng khách, phía ngoài là ban công.

Ngồi tại trên ghế người là một thiếu niên dáng người khôi ngô, lông mày hơi rậm nhướng lên làm bên dưới ánh mắt có vẻ như đang trợn to trừng người, thấy Trần ân mở cửa bước vào liền hơi cười cười ra hiệu chào hỏi.

“Xin chào, tôi tên là Đỗ Long.”



“Ừ, chào, còn tôi tên Trần Ân.”

Chỉ thấy tiếp theo Đỗ Long chỉ chỉ phía trái gian phòng nói: “Hai căn bên trái đều đã có người chọn, nên chỉ còn hai căn bên phải.” Vì ban công lệch bên trái, nên nếu chọn bên trái sẽ dễ thông gió hơn càng thoáng mát hơn.

“Xem ra tôi là người thứ ba đến sao.” Trần Ân nhún nhún vai ý bảo không sao cả, hắn thật không quan tâm vị trí, phòng nào cũng được, liền từng bước đi về gian phòng bên phải chọn đại một trong hai phòng đẩy cửa bước vào.

Trong phòng khá nhỏ, chỉ có khoảng năm mét vuông, có sẵn một cái giường cùng một bộ bàn ghế đặt trong góc, sát tường còn có một cái tủ kệ cao bằng người, ngoài đó ra thì căn phòng trống trơn không vật gì khác, thêm quả bức tường màu xám nhạt khiến căn phòng nhìn qua hơi đơn điệu cùng trống trải.

Trần Ân bắt đầu lấy ra bản thân quần áo treo lên trong tủ, tủ gỗ một nửa là để quần áo một nửa bị thiết kế để làm kệ cất vật dụng linh tinh hoặc sách vở.

“Cốc cốc.” Tiếng gõ cửa phòng bên ngoài vang lên, dường như có người tìm mình, Trần Ân thấy thế liền quay người mở cửa, liền thấy một người cao ráo đầu gần đụng khung cửa phía trên, gương mặt hơi già có vẻ khắc khổ đang đứng trước cửa phòng.

Thấy người này Trần Ân hai mắt mở lớn, hơi bất ngờ.

“Làm sao biết ông biết tôi ở phòng này à?.”

Người gõ cửa là Đông Lâm chứ còn ai.

“Tôi cũng bị phân ở phòng 316 nha, nãy đang ở trong phòng cất đồ thì nghe tiếng của ông nên mới chạy ra xem.” Đông Lâm cười cười làm da mặt tụm lại như trái khổ qua, xem ra là rất vui vì được phân cùng phòng với bạn bè đâu, được phân chung phòng thật ra không phải trùng hợp, mà do Đông Lâm nhờ mẹ mình giúp việc này, dĩ nhiên hắn sẽ không nói cho Trần Ân biết.

“Ồ, hai người là bạn sao?” ngồi tại phòng khách Đỗ Long nghe thấy rành mạch vì Đông Lâm không cố ý nói nhỏ, hơn nữa lại ở gần nên hứng thú liền hỏi.

Còn chưa kịp Đông Lâm trả lời thì cửa chính bên ngoài bị mở ra, một người thiếu niên dáng hơi thấp bé chỉ khoảng mét sáu lăm bước vào, trên mặt còn mang một cặp kính cận, ánh mắt cá c·hết liếc nhìn ba người trong phòng.

“Đều đến đông đủ nha, lần đầu gặp, tôi tên Nguyên Diên, chúng ta sẽ sống cùng mấy năm sắp tới nên hy vọng mọi người chiếu cố.”

“Hân hạnh, Đỗ Long.”

“Lần đầu gặp, Đông Lâm.”

“Trần Ân.”



Tại không khí hòa thuận trong bốn người lẫn nhau giới thiệu, gặp mặt xem như suôn sẻ.

“Có ai chưa đi nhận đồng phục cùng thẻ học viên, có muốn cùng đi không?” Đỗ Long đột nhiên đề xuất.

“Tốt, vậy liền cùng đi đi.”

“Tui cũng chưa nhận.”

“Tôi nữa.”

Đỗ Long đứng người dậy, ba người mới phát hiện tên này thế mà cao tới mét tám có hơn, cộng thêm khôi ngô thân thể càng có lực chấn nh·iếp, cùng đang đứng một bên cửa phòng cao Đông Lâm sàn sàn không kém.

Người cuối cùng vào phòng Nguyên Diên tự nhiên không còn lựa chọn phòng, liền quăng túi hành lý trong phòng đi theo ba người.

Ký túc xá nơi này không có thang máy, còn may cầu thang là một đường xoắn ốc từ trên xuống dưới, phòng bọn họ lại ngay gần cuối dãy gần cầu thang không phải chạy xa.

Bốn người vừa đi vừa trò chuyện, lẫn nhau quen biết, phần lớn là Đỗ Long đứng ra làm người hoạt náo dẫn chuyện, Trần Ân bản thân ít nói không thích giao tiếp, Đông Lâm còn khá chút ứng đối thỏa đáng, Nguyên Diên thì dường như cũng không giỏi giao tiếp, trả lời ú ớ cái có cái không.

Qua một hồi trò chuyện thì ngoại trừ Đông Lâm cùng Trần Ân cùng học hệ chế tạp, Đỗ Long học chiến đấu hệ, mà Nguyên Diên học phù văn hệ.

Thuận lợi lấy được đồng phục cùng thẻ học viên Đông Lâm cùng Trần Ân chia ra đi về chế tạp hệ, trước muốn chọn khóa học lại đăng ký lịch học.

Tại trong Bắc Phong học viện nếu muốn kiếm điểm học phần có rất nhiều biện pháp, như làm nhiệm vụ, phụ các giáo sư nghiên cứu, hoàn thành tốt các môn học...mà trong đó dễ dàng nhất là thông qua các môn học đạt được học phần.

Chế tạp sư trải qua trăm năm sớm đã trở nên tinh mà tạp, tinh chính là mỗi cái công đoạn đều có nó ý nghĩa, tạp là các loại kỳ tư diệu tưởng khiến cho việc chế một tấm chân chính tốt tạp càng thêm nhiều quy chuẩn cùng phức tạp cách thức.

Tỷ như một tấm tạp muốn tốt nhất bản thân chất liệu làm tạp là rất quan trọng, bên trong này học vấn thâm sâu mà rắc rối, lại tỷ như phù văn điêu khắc các loại ứng dụng, nghi quỹ đang từng ngày càng nhiều người làm ra mới cách chơi...



Trần Ân muốn trước cái gì đều học một chút, không cần quá hiểu chỉ cần rõ ràng bên trong nguyên lý là được, nền tảng kiến thức càng nhiều càng tốt, nợ nhiều không ép thân.

Trong này chọn môn học cần có nhất định nghiên cứu, không thể đông một môn tây một môn, cuối cùng không thành hệ thống.

Tốt nhất là trước chọn môn học tính chất có liên quan hoặc thành hệ thống rõ ràng.

Đứng trước tấm bảng có để các loại môn học Trần Ân rơi vào suy nghĩ.

“Tạp trống cơ sở cấu thành” “Phù văn độc lập ý nghĩa” “nghi quỹ cơ bản ban đầu ý nghĩa” “phù văn cùng nghi quỹ liên kết bản chất” “thứ nguyên cùng không gian cơ sở” “tam đại căn nguyên sơ giải” “ma trận cùng nghi quỹ liên hệ” “bản mệnh tạp con đường cùng phát triển phương hướng”...

Tại trên bảng đa số là cơ bản nhất môn học, nhưng là so với trên thị trường sách vở càng thêm thâm nhập cùng rõ ràng, cơ bản có thể chia bốn hệ thống chính : tạp trống chế tạo, phù văn, nghi quỹ, bản mệnh tạp.

Nếu như nói KaZaRi đại lục nhân loại như Xích Thần tộc sinh ra đã có phù văn thiên phú, như vậy nhân loại Lam tinh có chính mình độc đáo chỗ.

Bản mệnh vật.

Nhân loại Lam tinh là có độc thuộc về mình năng lực chủng tộc, bọn họ có thể luyện hóa một vật thể thành chính mình bản mệnh, đem vật cùng người phát triển.

Mà chế tạp sư thì liền là dung hợp tạp bài làm bản mệnh vật, liền gọi bản mệnh tạp.

Mỗi thăng một cấp hồn lực liền có thể luyện hóa một tấm tạp thành chính mình bản mệnh tạp, từng bước hình thành bản thân hệ thống chiến đấu.

Chế tạp sư liền có nhiều con đường phát triển như : triệu hồi hệ, cường hóa hệ, nguyên tố hệ, sinh vật hệ...đây cần mỗi người kết hợp chính mình thiên phú phát triển hệ thống sức mạnh.

“Ông muốn chọn môn nào trước, tôi thì có hứng thú với phù văn hệ, nên trước muốn học cái này.” Một bên cùng quan sát Đông Lâm hỏi.

“Tôi sao? trước học nghi quỹ cùng ma trận, nếu rảnh liền học thêm về không gian cùng thứ nguyên.”

Bản mệnh tạp ban đầu rất quan trọng, trước khi chưa làm rõ chính mình sẽ đi con đường nào Trần Ân không dự định học, miễn bị phân tâm, đôi khi biết quá nhiều liền không phải chuyện tốt, một số chuyện nếu đã biết rõ con người thường không nhịn được đi chứng thực.

Đã sắp giờ trưa nên hai người ghé qua căn tin học viện ăn rồi mới về, căn tin làm đồ ăn khá ngon còn cho cả nước trà cùng khăn miễn phí, ngày đầu nên khu tân sinh người hơi ít.

Ăn xong về đến phòng 316, vừa vào cửa đã thấy Đỗ Long cùng Nguyên Diên hai người đang cùng trò chơi ở phòng khách.

Hai người bọn họ bên tay phải đều có hộ phiến, gắn lấy trò chơi tạp, lẫn nhau kết nối chơi trò chơi.

Thành thật mà nói Trần Ân không hứng thú với trò chơi trong trò chơi tạp, họa chất quá ít chỉ có trắng đen, trò chơi giải đố không hấp dẫn. Hắn trước kia còn từng nghĩ qua thử tự mình chế tạo trò chơi tạp, nhưng là bên ngoài thị trường thế mà không có bán chế tạo trò chơi tạp nguyên lý sách lưu truyền, lúc sau Trần Ân mới hiểu rõ tại cái thời đại giải trí cằn cỗi này trò chơi tạp rất được bình dân hoan nghênh nó mang lại lợi ích to lớn, bị một số gia tộc hoặc tổ chức nắm trong tay, mỗi tấm trò chơi tạp nhìn như đơn giản lại bị mã hóa giữ bí mật cực kỳ.