Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Tạp Hành Trình

Chương 40: Đại Diện




Chương 40: Đại Diện

Sấm sét ầm vang, mưa như thác trút xuống mặt đất.

Bốn phía giông bão nhìn xa khắp nơi cây cối rung động v·út theo chiều gió.

Tí tách tí tách...

Âm thanh tại trong hốc cây vang lên nhỏ bé tiếng vắt nước, bị bên ngoài tiếng sấm cùng tiếng mưa che lấp.

Cầm trong tay cái áo mới mua bị ướt ra sức vắt khô Trần Ân hơi hơi ngước nhìn đen kịt bầu trời, hắn trước kia nghe qua một số bí cảnh vì quy tắc không hoàn thiện mà dẫn đến diễn sinh ra thất thường thời tiết không nghĩ tới lần đầu tiến bí cảnh liền gặp phải, nhíu mày u sầu không biết khi nào mới hết mưa.

Hắn bị kẹt tại nơi này đã hai tiếng.

Khi mới vừa bị truyền tống vào bí cảnh trời còn khá mát mẻ chớp mắt liền chuyển biến sấm chớp m·ưa b·ão, xung quanh lại không phát hiện người khác.

Hắn đoán nếu là trò chơi ba phe c·ướp cờ vậy có lẽ bí cảnh diện tích không lớn, lại tài nguyên cằn cỗi loại này, hơn nữa rất cao khả năng chính mình phe Bắc Ninh thành căn cứ liền ở gần đây.

Lại từ trong ba lô sau lưng lấy ra một cái áo khác mặc vào, sẵn tiện lấy ra một gói đồ ăn vặt ngoon lành bóc ra thưởng thức vừa ngắm nhìn bên ngoài trời mưa phong cảnh.

Không biết qua bao lâu, cơn mưa lớn đi qua rốt cuộc lại thấy ánh mặt trời, Trần Ân chui ra hốc cây hắn dự tính leo lên cái cây nào đó cao cao, xem xét địa hình khu vực này.

Nơi này khắp nơi toàn cây cối, xem ra là một mảnh rừng già, nấu đi lung tung rất dễ bị lạc đường, mà Trần Ân bản thân thì không có quá nhiều kinh nghiệm xác định phương vị, nếu thật bị lạc sẽ khá phiền phức.

Vừa tốn chút sức trèo lên ngọn cây cao, Trần Ân liền nhìn thấy cách mình khoảng cách chừng vài trăm mét có một tòa kiến trúc bằng đá, bên trên đỉnh chóp còn có Bắc Ninh thành lá cờ ký hiệu bay phấp phới trong gió, nhìn từ xa đã thấy nên xem ra diện tích khá lớn, bình thường, nếu không làm sao chứa được mấy ngàn người.



Chứng thực chính mình suy đoán Trần Ân nhẹ nhàng thở ra, từ từ leo xuống tiến về căn cứ.

Hắn vừa tiến gần phạm vi căn cứ khoảng năm mươi mét liền thấy có ba người từ phía căn cứ đi đến phía mình, xem ra là đã phát hiện bản thân.

Khoảng cách năm mươi mét rất ngắn, ba người này lại cố ý đi nhanh nên hơi chút liền tới trước mặt Trần Ân, thấy bên hông hắn treo lấy mộc bài có tiêu ký hình lục mang tinh, là Bắc Ninh thành ký hiệu, liền không hỏi nhiều cũng không ý định dừng lại giao tiếp chỉ hơi gật đầu với hắn, liền theo Trần Ân bên người lướt qua đi thẳng vào rừng già bên trong.

Trần Ân như cũ tiếp tục hướng đến tập trung căn cứ, trước cửa căn cứ có một người ngồi xem, thấy Trần Ân tiến tới liền ngoắc ngoắc tay ra hiệu hắn tới.

“Mới đến a, trước khai báo trên giấy chính mình tên gì đến từ cái nào học viện, học hệ nào liền hoàn tất.” Người canh gác ngồi ở bộ bàn ghế đưa cho Trần Ân sổ nhỏ, ý bảo hắn chính mình khai báo.

“Như vậy tùy ý, không sợ bên khác gián điệp ngụy trang lẻn vào?.” Hoàn tất khai báo, thấy đơn giản liền cho qua Trần Ân không nhịn được hỏi.

Người canh gác tay trái chỉ phía sau cánh cửa: “ thấy cánh cửa kia sao, lấy ra chính mình mộc bài áp lên phía trên cửa phù văn mới có thể tiến vào căn cứ.”

Làm theo lời người kia nói, Trần Ân lấy ra mình mộc bài tại trên cửa phù văn đặt lên, liền thấy mộc bài có một tia màu xanh lục ánh sáng chớp lóe, cánh cửa tự động mở ra.

Trần Ân đẩy cửa ra, bước vào bên trong phát hiện một phòng đại sảnh hơi lớn chừng hai mươi mét, còn có cầu thang lên tầng hai cùng ba, bốn phía là các cửa gỗ dường như là phòng riêng.

Một người thiếu nữ từ bên trái đi đến bên người Trần Ân hỏi một làu.

“Ngươi mới đến sao, cái nào học viện, muốn chọn công hay thủ.”

“Ta là Trần Ân, học viện Bắc Phong, còn công thủ là gì.”



“Bắc Phong à, vậy ta kiến nghị ngươi chọn khu phòng bên trái khu tầng hai, nơi đó thống nhất là khu tập trung học viên Bắc Phong, mỗi phòng rất nhỏ có hai gường hai tầng thôi. Còn công chính là phụ trách ra ngoài chủ động chiến đấu, thủ đương nhiên là đợi tại trong căn cứ phòng khi nhà chính bị t·ấn c·ông.”

“Vậy sao, cám ơn, vậy ta chọn thủ.” Trần Ân nghe vậy quả quyết chọn thủ.

Bên cạnh hắn thiếu nữ vừa nghe vậy hai mắt rất nhanh xẹt qua khinh thường liền biến mất che giấu, tại nàng trong mắt con trai nên ra ngoài xông xáo chiến đấu, nếu không tiến vào bí cảnh làm gì, cho nên trong mắt nàng Trần Ân nghiễm nhiên thành kẻ nhát gan tham dự bí cảnh chỉ vì 50 điểm học phần.

Trần Ân không nhận ra thiếu nữ biến hóa như trước thuần phục dò hỏi một số tin tức.

Vì Trần Ân đến trễ hai tiếng nên bỏ qua mất lúc ban đầu ba học viện các học viên tập kết lẫn nhau bàn bạc sự tình, bây giờ chỉ có thể căng da mặt đi hỏi.

Khinh thường thuộc về khinh thường, thiếu nữ như cũ cùng Trần Ân giải thích không hiểu.

Theo đó Trần Ân biết hiện tại vì ba bên học viên thiên tài không ai phục ai làm đầu lĩnh, nên mỗi bên cử ra một người thủ lĩnh hình thành thế ba chân lẫn nhau phân chia nhiệm vụ.

Bắc Phong học viện nhân vật đầu lĩnh là một thanh niên gọi Phùng Bảo Bảo, là Phùng gia thế hệ này thanh niên kiệt xuất có tiềm năng, nghe nói tu vi đã đến cấp hai nguyên lực, so với đa số chỉ mới cấp một cùng lứa người thì như hạc trong bầy gà, dĩ nhiên được chọn làm Bắc Phong đại diện.

Về phía học viện Bắc Tinh thủ lĩnh là một thiếu nữ gọi Hà Lạc, còn học viện Bắc Lang một nam thì gọi Phương Đồng.

Trên thân còn hơi ẩm ướt vì bị mắc mưa Trần Ân nhanh chóng cùng thiếu nữ nói vài câu, liền hướng về khu Bắc Phong tầng hai, tùy tiện chọn một gian còn chưa có đủ người cư trú liền đi vào.

Trong phòng quả thật rất nhỏ, hai bên vách để hai cái giường hai tầng chính giữ vừa đủ di chuyển, so với toa xe tàu lửa không kém bao nhiêu, hoạt động khá bất tiện, còn may chỉ cần chịu qua ba ngày.

Hoàn tất phơi khô quần áo, thay xong một thân dự phòng y phục Trần Ân đi xuống ra phía ngoài căn cứ.



Tuy nói hắn chọn phòng thủ nhưng hiện tại chỉ mới bắt đầu nên bên ngoài vẫn còn an toàn, vì mọi người còn đang trong giai đoạn thăm dò, Trần Ân muốn thừa dịp này tìm hiểu quanh căn cứ địa hình.

Từng bước một lấy chân đi đo đạc khoảng cách, ước định đường nào có thể nhanh chóng chạy đi, đường nào dễ dàng bị mai phục, nơi nào tốt ẩn nấp...

Một buổi chiều trôi qua, lúc này sắc trời đã hơi chuyển trầm, từng tốp hoặc ba hoặc năm, bảy người từ các phương hướng tũ tập tiến về căn cứ phương hướng.

Mới làm bừng tỉnh đang tại trong nghiên cứu địa hình Trần Ân, nhìn thấy đám người dần đông, hắn liền ngừng lại theo đám người lần nữa tiến vào căn cứ.

Bởi vì buổi chiều sau khi các nhóm hoàn tất xung quanh thăm dò, sẽ bắt đầu họp kế hoạch cho hai ngày sau.

Đại sảnh bên trong hơi nhỏ càng thêm chật chội vì nhiều người, lúc này bày ra ba cái ghế đặt trung ương, xung quanh mọi người thì đứng vòng quanh hình tròn, đợi ba phe đại diện xuất hiện.

Chừng năm phút sau đám người tụ tập đông đủ, bên ngoài còn một số người thay nhau canh gác bốn phía đề phòng bị t·ấn c·ông bất ngờ.

Thiếu nữ thủ lĩnh Băc Tinh học viện Lạc Hà đi từ tầng trên xuống, dù mới mười sáu tuổi hơn nhưng thân thể đã bắt đầu nẩy nở không kém những kia mỹ phụ, thanh xuân xinh đẹp gương mặt khiến cho trong vòng tham dự nơi này không ít thanh thiếu niên không rời nổi mắt, có người còn trộm lau nước miếng, kia hai cặp chân dài, kia nho nhỏ bờ eo cùng có quy mô đồi núi khiến người hai mắt sáng rỡ, rõ ràng nàng là ăn mặc kín đáo, không lộ da thịt lại toát ra sự quyến rũ khiến mọi người trong phòng dù nam hay nữ đều không kìm được dõi theo nàng từng bước chân, rõ ràng xung quanh có không ít xinh đẹp khác nữ tính nhưng mọi người đều bị Lạc Hà vô hình sức hút mê hoặc.

So với nàng hai cái học viện khác thủ lĩnh lại bị lu mờ không ít.

“Khụ khụ, mọi người chú ý.” Phương Đồng ho khan hai tiếng để tập trung đám người chú ý.

“Theo chúng ta đẩy mạnh tìm hiểu xung quanh kết quả thì ba tòa căn cứ tọa lạc theo thế gọng kìm, chia theo rìa khu rừng già này, phía đông bắc là Đông Hà thành cùng phía tây là Cửu Minh thành.”

“Trước không bàn làm sao tại ba ngày chia ra thắng bại, ta nghĩ trước tiên quan trọng nhất là làm sao bảo vệ được trong căn cứ thủy tinh tượng rồi mới tính chuyện t·ấn c·ông bên khác.”

Trận này thí luyện hạch tâm chính là trong mỗi căn cứ có một trụ tượng thủy tinh cao bằng một người, đây là đầu mối chính điều khiển căn cứ các loại thủ đoạn, điển hình là nhận biết mộc bài tác dụng, nhưng trụ thủy tinh rất dễ bị tổn hại, nếu có người thành công lẻn vào cũng phá hủy vậy mọi kế hoạch đều công dã tràng. Mà tham gia trận này thí luyện mọi người ai cũng có thiên phú, trời mới biết bên địch có hay không xuyên qua cực xa không gian thiên phú hoặc càng khó lòng phòng bị ngụy trang thiên phú, đây đối với bọn họ mà nói là một vấn đề đau đầu.

Ba phương người thủ lĩnh lẫn nhau đề xuất ý kiến, rốt cục thống nhất đề cử tụ họp một nhóm có thiên phú cảm giác nhạy bén hoặc không gian cảm ứng thay phiên nhau trông chừng.