Chương 24: Đa Tuyến
Xe tốc hành phi trên không cách mặt đất ba mươi centimét phát ra từng trận vù vù thanh âm.
Lúc này Trần Ân đang ngồi tại trên xe hướng về thành nam đi qua.
Buổi sáng sau khi cùng Trịnh Tuyết nói chuyện chỉ nói đại khái để nàng biết mình khả năng bị người không có ý tốt nhằm vào, nhưng không đưa ra ý kiến gì miễn cho lỡ lời bị Trịnh Tuyết nhờ vả hoặc mang hắn ra làm bia đỡ đạn, dù sao Trần Ân là không nghĩ làm hộ hoa sứ giả, nên liền mặc nàng xử trí rắc rối của bản thân, mà lại Trịnh Tuyết là thông minh cô bé hẳn sẽ không dễ bị người mưu hại.
Trần Ân liền khởi hành dự định tới nhà Đông Lâm, hôm qua tên này nói có thứ thú vị muốn cho mình xem đâu, nên Trần Ân liền qua rồi, sẵn tiện mang theo vài quyển sách dạy về chế tạp dự định trả lại cho Đông Lâm.
Một đường ngồi xe nhàm chán sau một tiếng từ trạm xe đi xuống còn muốn đi thêm một đoạn nữa mới đến nơi.
Trần Ân từ phía xa đi tới, đã thấy Đông Lâm tại biệt thự trước cửa không biết đã đợi bao lâu rồi.
Thật ra Đông Lâm từ trong nhà lầu ba đã sớm nhìn thấy Trần Ân, lấy tốc độ rùa đen bò bò hướng nhà mình đi đến, đã không bận chuyện gì liền đi xuống cửa đón Trần Ân.
“Làm sao ra trước cửa đón tôi rồi, à, sẵn trả mấy cuốn sách nè.” Rồi vứt cho Đông Lâm một cái túi nhỏ bên trong có bảy quyển sách dày cộm.
“Nhanh như vậy đọc xong rồi? vào nhà đi đừng đứng ngoài nói chuyện.”
“Đã đọc xong rồi, chỉ là lý thuyết cơ bản lặp lại trình bày theo nhiều quan điểm khác nhau, không có ý mới.”
“Cơ bản mới quan trọng nha không cần xem thường.” Đông Lâm cười cười dẫn Trần Ân vào trong, biệt thự mang phong cách nửa tây nửa ta còn có chút pha trộn phong cách KaZaRi dị vực, hầu hết có điều kiện gia đình khi xây nhà đều sẽ lựa chọn pha chút dị vực phong cách.
Bởi vì ngoài gia tăng mới lạ cảm thì KaZaRi dị vực bản thiết kế nhà ở, chính là trải KaZaRi người hàng nghìn năm nghiên cứu cùng sửa chữa để có thể thiết kế ra một bộ nhà ở kết hợp phù văn hình thành thiên nhiên trận pháp, một số tinh vi cùng công phu công trình đỉnh điểm nghe nói còn có thể phong ấn thần ma.
Nên tại thành nam nơi này đa số biệt thự đều mang chút dị vực phong cách, khắc trên tường vặn vẹo phù văn làm cho nó thêm phần thần bí cùng kỳ dị, vừa có thể làm phòng ngự cùng chống trộm tác dụng.
“Trước qua phòng sách nhà ông đi, tôi muốn mượn vài quyển khác, dạo này có chút ý tưởng mới, muốn xem có cái nào nghi quỹ phù hợp không.”
Đông Lâm cha là một người cấp bốn chế tạp sư, đa số sách trong phòng sách là ông sưu tập, ông cũng đã cho phép Trần Ân hướng nhà mình phòng sách mượn sách, dĩ nhiên chỉ giới hạn trong cấp thấp trở xuống và có thể bị trưng bày công khai tại phòng sách thì không phải là sách gì quý giá, chỉ tại trên thị trường bình thường tương đối khó kiếm thôi.
“Vậy ông trước qua phòng sách đi, muốn uống gì không tôi nói người làm mang lên.” Đông Lâm hướng cầu thang đi lên tầng hai quay người hỏi.
“Cho tôi một ly nước lạnh là được.” Trần Ân không khách sáo, tiến vào trong phòng sách, nơi này có hơn tám dãy sách dài cỡ ba mét được đặt chỉnh tề một dãy dài một bên còn có vài bộ bàn ghế cùng sofa, trang trí ưu nhã mang cho người ta vẻ tĩnh lặng thanh bình.
Ngước nhìn trên giá sách Trần Ân muốn tìm kiếm sách là loại dạy về một loại gọi đa tuyến nghi quỹ.
Cái gọi đa tuyến nghi quỹ chính là có thể dùng hồn lực tiến hành vẽ ra nghi quỹ sau đó cùng lúc duy trì hai đầu nghi quỹ “tuyến” trở lên, lúc trước Trần Ân không có xem qua này nghi quỹ vì nó thuộc về ăn thiên phú muốn học cũng không được, đừng nghĩ muốn duy trì trở lên hai điều nghi quỹ tuyến là chuyện dễ dàng, khi vẽ ra nghi quỹ là cần tập trung toàn bộ tinh thần vào không thể phân tâm nếu không nghi quỹ vẽ ra sẽ lúc gầy lúc mập chỉ uổng phí tinh lực lại không có tác dụng rèn luyện.
Hiện tại Trần Ân thức tỉnh [ nhất tâm nhị dụng] thiên phú có thể thử một phen.
“Đông Lâm, nơi này không có đa tuyến nghi quỹ sách sao?” Trần Ân tìm tìm vài phút không có nhìn thấy tương quan đến đa tuyến nghi quỹ sách, vuốt vuốt một cuốn sách khác trên kệ, lại quay sang hỏi đang đứng một dãy khác xem sách Đông Lâm.
“Đa tuyến? tôi nhớ rồi ông thức tỉnh [nhất tâm nhị dụng] mà, muốn học loại này đặc thù nghi quỹ sao?”
Đông Lâm nói đa tuyến nghi quỹ đặc thù bởi vì loại này phương pháp thật sự rất khó nhập môn, có phân tâm thiên phú người cũng phải khắc khổ rèn luyện mới được còn phải xem ngộ tính nữa, thời gian bỏ ra dùng để luyện loại này phương pháp còn không bằng tập trung tăng lên bình thường một tuyến nghi quỹ trình độ.
“Ừm, tôi muốn thử xem cái khác phong cách nghi quỹ, có lẽ sẽ từ đó tăng tiến chút cơ sở trình độ nha.”
“Vậy ông xem bên dãy tạp thư, cha tôi chỉ chủ tu thông thường nghi quỹ phương pháp, không có chuyên luyện loại này khác biệt nghi quỹ, nên chắc chỉ sưu tập vài quyển tăng kiên thức.” Rồi chỉ một bên cuối gian phòng, có một chồng các loại khác nhau báo chí cùng sách truyện chồng lên thành vài chồng cao ngang người đặt ở một góc.
Trần Ân nhìn xuống trong góc tạp thư, tiến xuống tìm kiếm, lật qua lật lại, rốt cuộc để hắn tìm ra một quyển mỏng manh sách chừng có hơn năm mươi trang.
“Đa tuyến nghi quỹ sơ giải”- tác giả : Lục Bình.
Xem trên sách tên tác giả Trần ân nhận ra mình biết người này, là một vị đã khai sáng ra mới đa tuyến nghi quỹ con đường, dựa vào thiên phú gần loại nhất tâm nghị dụng sáng tạo ra đa tuyến nghi quỹ, nhưng là phương pháp này quá khó học lại cần thiên phú phối hợp nên rất ít người coi trọng, hai vì không thể phổ cập nên ngày càng ít người biết đến.
Nếu Trần Ân không có thức tỉnh [ nhất tâm nghị dung] thiên phú này, hắn cũng không muốn tốn thời gian đi học mới phương pháp nghi quỹ, vì như vậy sẽ phải thay đổi thói quen cùng phản xạ bút lực cực khổ rèn luyện ra, chỗ tốt chưa thấy đã thấy thiếu hụt rồi.
Tìm được mình muốn sách, Trần Ân không tiếp tục tìm kiếm sách khác, riêng là trở về nghiên cứu quyển này “đa tuyến nghi quỹ sơ giải” đã đủ hắn tốn thời gian.
Lúc này mới quay sang hỏi Đông Lâm.
“Không phải có thứ muốn cho tôi xem sao?”
“À, là một phát minh nhỏ thôi, nhưng tôi thấy thứ này rất có tiềm năng nên mới cho ông xem.”
Nói xong Đông Lâm từ trong túi lấy ra một tấm tạp maui2 đen phóng qua cho Trần Ân.
Trần Ân tiếp lấy màu đen tấm tạp, bên trên có một ký hiệu hình tròn cùng lục mang tinh chồng lên nhau, mặt sau là nghi quỹ đường vân, là một tấm có trải qua thiết kế giữ bí mật tạp, không thể nhìn từ bên ngoài mà đoán ra là loại gì.
Đông Lâm thần bí cười nói, “mở ra xem thì biết”
Trần Ân lật ra cuốn tại bên tay phải hộ phiến, đem tạp đen gắn vào lại truyền vào hộ phiến chút ít nguyện lực.
Hộ phiến bên trong tạp đen phát ra tiếng ri ri nhỏ bé, bỗng nhiên từ đó phóng ra một hình chiếu mờ ảo màu trắng trước người Trần Ân.
Đây là một tấm màu trắng màn hình, lấy hình chiếu phương thức từ bên tay phải hộ phiến chiếu rọi ra.
Trần Ân nhìn xem không hiểu cảm thấy thứ này có chút quen thuộc.
Trong lòng một trận cuồng hô.