Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Life Of God

Chương 7.




Chương 7.

Sau khi Rosa đã ngủ tôi và Pu bắt đầu trò chuyện.

- Trong lúc tôi không có ở đây, có chuyện gì xảy ra với con bé không vậy?

- Nơi này thì có gì mà nguy hiểm được chứ! Mà tôi thấy cậu còn lo lắng cho con bé hơn cả tôi, cậu ngày càng giống một người cha rồi. Mà cậu cũng không cần lo lắng quá đâu, con bé mạnh mẽ hơn cậu tưởng đấy, từ lúc cậu đi dù rất nhớ cậu nhưng nó chưa hề rơi một giọt nước mắt nào. Con bé thật cứng cỏi!

- Thế cậu đã dạy những gì cho con bé vậy?

- Ha!! Ha!! Như đã hứa tôi đã dạy cho con bé biết lễ nghĩa, cách sống của con người và một số cách phòng vệ cơ bản cùng cách kiểm soát ma lực mà nó có. Nhưng thật bất ngờ con bé thông minh hơn tôi tưởng, nó gần như đã học được hết tất cả ma thuật mà tôi biết. Tôi còn cố dạy cho nó thánh thuật, nhưng nó thực sự không thể làm được!

- Tất!!! Tất cả ma thuật sao, cậu có hơi quá tay không, cậu từng nói với tôi là, nếu cơ thể chư phát triển đủ sẽ bị teo nhỏ vĩnh viễn mà?

- Không sao cả! Vì trên lí thuyết thì con bé đã lớn rồi, nó vốn là một cành hoa đã trưởng thành, có học cũng không bị ảnh hưởng gì đâu. Với lại cậu thấy đấy con bé vẫn phát triển bình thường đấy. Còn về ma lực và ma thuật mà nó sở hưu hiện giờ chắc có lẽ là ma pháp sư mạnh chỉ sau cậu thôi!

- Này! Tôi vừa nghĩ ra một điều, nếu tôi và con bé là quái vật, thì cậu chắc chắn là người tạo ra quái vật đấy!

- Haha!!! Cứ coi là vậy đi. Mà này chuyến đi sao rồi, còn nữa làm sao mà cậu bỏ một con lợn rừng còn sống vào túi không gian vậy, như vậy không phải vô lí quá sao?

- Hừm!! Tôi còn nhiều thứ khiến cậu bất ngờ hơn cơ, cái thứ cậu thấy bây giờ không còn là túi không gian nữa, mà tôi gọi nói là túi thế giới. Tôi đã dùng nhiều loại ma thuật và thánh thuật kết hợp lại để tạo thành đấy, rất tiện dụng phải không?!

- Làm sao mà cậu làm được? Mà ý cậu là cậu đã tạo ra một thế giới thu nhỏ trong đó à?

- Đúng vậy! Giải thích thì phức tạp lắm tôi đã kết hợp thánh thuật sáng tạo, sự sống và ma thuật đất, gió, nước, ánh sáng v...v... lại để tạo thành. Tôi còn làm một căng nhà tạm bên trong nữa, dùng làm nơi trú ẩn và còn bắt một số thú cùng ma thú vào đó để có khi dùng đến nữa!

- Cậu đúng là luôn khiến tôi bất ngờ, và chắc chắn cậu là con ruột của Henchi rồi. Vì tạo ra một thế giới thì chỉ có cha cậu mới làm được, còn bây giờ thì có cậu!

- Cậu cứ nói quá! Tôi làm gì được, nói là túi thế giới nhưng thực ra nó chỉ bằng một đất nước nhỏ thôi, không to lớn như cha tôi đã làm đâu!



- Nhưng đó vẫn là một thế giới có sự sống, chỉ là bây giờ cậu chưa thực sự thành thục thôi, tôi tin là một ngày nào đó cậu cũng sẽ vĩ đại như cha và mẹ cậu. Mà cậu nói là có bắt một số thú và ma thú, cậu bắt ở đâu vậy?

- Là ở bên ngoài hết giới thứ hai!

- Ý cậu là có đến hai kết giới?

- Đúng! Nơi chúng ta đang ở chỉ là kết giới đầu tiên. Sau khi tôi luyện tập khoản hai năm, tôi đã thành thục được tất cả thánh thuật, và còn tạo ra một số kĩ năng mới bằng thánh thuật sáng tạo và kết hợp. Lúc này tôi định về gặp hai người nhưng tôi nhớ là cậu có căng dặng là hãy tìm lối ra. Nên tôi cứ dùng ma pháp định hướng nhằm thẳng hướng đông mà đi. Một thời gian sau tôi gặp một kết giới và thấy cảnh vật phía bên ấy có vẽ bình thường hơn.

- Rồi làm sao mà cậu qua được, mà biết được còn một kết giới nữa?

- Tôi dùng tay chạm nhẹ và chen qua thôi, không có gì vướng lại cả!

- À!!! Tôi hiểu rồi chắc là kết giới ấy chỉ có tác dụng với thú và ma vật thôi, còn con người thì qua được!

- Sau đó tôi cứ nhằm thẳng hướng đông mà đi. Cảnh vật bắt đầu trở nên bình thường trở lại, tôi đã thấy được mặt trời và bầu trời xanh trỡ lại, tôi cứ nghĩ là mình đã ra được bên ngoài nhưng không. Khi tôi đang lang thang thì thấy rất nhiều ma vật có đủ loại, như là ai đó đang nhốt chúng trong này vậy. Tôi đánh nhau với chúng không biết bao lâu nhưng chúng cứ mãi xuất hiện, như vô tận vậy!

- Rồi là sao mà cậu thoát được?

- Và rồi tôi phát hiện ra, mỗi loài ma vật có một con thủ lĩnh riêng, nên tôi quyết định đi thu phục chúng và tống vào túi thế giới, những con khác không có thủ lĩnh nên chúng đều bỏ chạy khi thấy tôi!

- Thu phục! Chứ không phải là cậu đánh chúng gần c·hết rồi nhét chúng vào đó à?

- Hừm!!! Thì đúng là vậy!

- Rồi sao đó thì sao?

- Sau đó tôi tiếp tục đi, tôi đi rất lâu cuối cùng cũng đã thấy một thảo nguyên rộng lớn, phía xa xa có một con đường đất và có vài người đang đánh xe ngựa. Có một ngôi nhà tranh cách đó không xa, tôi vừa định chạy đến nhưng vừa đến bìa rừng thì tôi va phải một kết giới khác. Tôi đã thử nhiều cách nhưng không có cách nào ra được, nên tôi đã đặt một điểm dịch chuyển ở đó và quay về đây!

- Điểm dịch chuyển! Ý cậu là một ma pháp có thể giúp người ta dịch chuyển tầm xa à!



- Này!!! Này!!! Cậu đừng nói là cậu bị lú rồi nhé nó chẵn có gì mới mẽ đâu, là do cậu dạy tôi mà!

- Khì!!! Khì!!! Đùa tí thôi sao phải căng thẳng thế!

- Cái tính của cậu lúc nào cũng thế cả, chã khi nào nghiêm túc được lâu. Mà cậu có cách nào qua được kết giới đó không?

- Vậy thì! Cùng phân tích nào, cậu thấy kết giới đó có gì đặc biệt không?

- Ừm!! Nó hơi lạ, nó có màu đen, có thể nhìn xuyên qua như những kết giới khác, nhưng âm thanh không thể lọt qua được, tôi không thể nghe được bất cứ âm thanh nào từ bên ngoài!

- Vậy thì tôi hiểu rồi! Nó là kết giới biệt lập đấy, nó là một trong những kết giới bềnh nhất do cha cậu tạo ra. Nào cùng phân tích nhé, vậy nơi ta đang ở đây là trung tâm mở rộng ra là kết giới thứ nhất, nó có thể là kết giới thông thường, nhưng được cường hóa không cho ma thú và động vật ra vào. Vì đây là đấu trường nơi các vị thần đánh nhau nên không cho ma thú vào, còn kết giới thứ hai là do cha cậu lập ra để không cho con người vào, và ông ấy đã thả một số ma thú vào để canh chừng giữa hai lớp kết giới ấy!

- Thì ra là như vậy! Vậy bây giờ, làm sao chúng ta ra được?

- Bây giờ! Chỉ còn cách học kết giới ấy và chúng ta sẽ tạo một kết giới nhỏ hơn, ta sẽ thi triển ở rìa của kết giới ấy để tạo một khoảng trống, khi chúng ta đi qua rồi chúng ta sẽ thu hồi kết giới nhỏ, như vậy sẽ không gây ảnh hưởng tới kết giới lớn và không khiến ma thú lọt ra ngoài!

- Cậu thật hiểu ý tôi! Với sức mạnh hiện giờ tôt có thể dễ dàng phá hủy nó, nhưng tôi chỉ sợ ma thú lọt ra ngoài và gây hại nên tôi không làm mà quay về đây đấy!

- Dù gì thì, tôi cũng làm bạn với cậu gần 40 năm rồi, sao mà tôi không hiểu cậu được!

- Nhưng mà kết giới ấy học thế nào?

- Muốn học được phải có được ma lực cao và giống với của ông ấy, nên bây giờ cậu chỉ còn cách là chấp nhận cái tên do ông ấy đặt cho, cậu sẵn sàng chưa?

- Tôi đã sẵn sàng bằng bất cư giá nào tôi cũng phải cho Rosa thấy được thế giới bên ngoài như thế nào!



- Vậy thì!!! Tên của cậu là "Hope"

- Hy vọng à, kỳ vọng à, niềm tin à, ông ấy hy vọng gì ở tôi tôi, không phải ông ấy câm ghét tôi sao, sao ông ấy lại có thể đặt cho tôi một cái tên như thế, trong khi tôi đã đặt cho ông ấy một cái tên kinh khủng như vậy. Được, tôi chấp nhận cái tên này!

Sau khi chấp nhận cái tên ấy tôi có cảm giác một lượng nhỏ ma lực chảy vào cơ thể mình, tôi dần cảm nhận được nó một cách rỏ ràng hơn.

- Cậu cảm nhận được chưa? Bây giờ hãy làm thử xem?

Tôi bắt đầu thi triển kết giới biệt lập nó dần xuất hiện xung quanh gò đất mà chúng tôi đang ở.

- Hay lắm cậu làm được rồi! Bây giờ hãy hủy bỏ nó thử xem!

- Không tôi sẽ không hủy nó! Tôi không muốn cuộc chiến của các vị thần hủy hoại ngôi nhà đầy kỉ niệm này của chúng ta. Nó sẽ là minh chứng cho chúng ta từng là một gia đình. Tôi cũng sẽ đặt điểm dịch chuyển ở đây để khi nào, chúng ta cảm thấy chán ghét thế giới bên ngoài tôi, cậu và Rosa có thể về đây và tiếp tục sống, biết đâu chừng một ngày nào đó gia đình này lại có thêm những thành viên mới thì sao!

- Nhưng!! Nếu không hủy đi thì làm sao chúng ta ra vào được?

- Cậu yên tâm! Tôi đã dựa vào kết giới thứ nhất và tạo ra kết giới này, tôi có thể tùy ý xác nhận người ra vào, hiện giờ chỉ có tôi, cậu, và Rosa ra vào được thôi?

- Cậu luôn mang đến cho tôi những điều bất ngờ! Vậy giờ chúng ta sẽ làm gì?

- Thôi thì! Đêm nay chúng ta cứ nghĩ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu một hành trình dài đấy!

- Vậy thôi chúc cậu ngủ ngon!

Vậy là ngày mai mình sẽ bắt đầu một hành trình mới, liệu mình có thể vượt qua được không. Không! bây giờ mình đã có gia đình, mình đã có Rosa bằng bất cứ giá nào mình cũng sẽ chiến thắng, mình sẽ bảo vệ gia đình nhỏ này!

Tại nơi Henchi và nữ thần ngự trị.

- Vậy là thằng bé đã chấp nhận cái tên, nhưng nó giỏi hơn ta tưởng ta chỉ mất mười phần trăm sức mạnh. Trong những năm qua có lẽ Pu đã dạy thằng bé rất tốt!

- Th·iếp nghĩ thằng bé thực sự giỏi! Th·iếp cũng không ngờ là chúng mình lên chức ông bà sớm như thế, ôi con bé mới dễ thương làm sao. Th·iếp muốn gặp con bé!

- Cứ từ từ đã! Hãy để thằng bé tự bước tiếp xem sao. Nêu nó thực sự giỏi nàng sẽ được gặp lại chúng sớm thôi, mà thằng bé cũng giỏi thật nó còn biết sửa lại kết giới biệt lập của ta nữa. Haha...Haha!!!!

- Vậy thì!!! Th·iếp tiếp tục đợi vậy!