Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Life Of God

Chương 27.




Chương 27.

Tiến váo bên trong phòng khách của dinh thự, mọi thứ đã được Airi sắp xếp xong. Khi các mạo hiểm giả đi cùng thấy Hiraki và tất cả các quý tộc trong vương quốc đều có mặc ở đây họ đều ngạc nhiên và hơi lo lắng. Tôi mời Haruo ngồi xuống, nhưng cậu ấy vẫn cứ nắm chặt tay Ami và đứng như tượng tôi không thèm đếm xỉa gì tới cậu ấy, mời tất cả mọi người ngồi xuống xong tôi cũng ngồi xuống Hikari, Kazue và Emiko cũng ngồi bên cạnh tôi. Tôi bắt đầu giả điên lên tiếng.

- Thế cậu là Haruo đúng không? Tôi nghe nói cậu là một người tài giỏi nhưng vì sao cậu lại đến đây?!

Vẫn giử cái tính nóng nảy của mình cậu ấy trả lời tôi và cũng không xem Hiraki đang có mặt ra gì.

- Ta đến để cứu chị mình khỏi tên ác ma như ngươi!

- Ác ma à?! Cảm ơn vì lời khen ta thấy thích đấy!

- Ngươi!!!

- Vậy cậu nghĩ mình cứu được không?!

- Tất nhiên là!!

- Sao không nói tiếp?!

- Cho dù có c·hết ta cũng không cho ngươi động vào chị ấy!!

- Nếu! Ta đã động vào rồi, thì cậu định làm gì?!

Cậu ta không nói gì nhưng mắt phừng phừng lửa giận.

- Thế bây giờ, sao cậu không hỏi cô ấy xem ta đã làm gì có lỗi hay đối xử không tốt với cô ấy chưa?

Nghe tôi nói xong, Haruo liền quay sang hỏi Ami. Cô ấy lắc đầu và nói.

- Ngài ấy rất tốt với chị và chưa làm gì chị cả!

- Không!!! Nhưng ở vương đô các binh lính đồn ầm lên là phó vương đang muốn tuyển chị làm th·iếp, nhưng chị không đồng ý nên đã b·ị b·ắt nhốt và đ·ánh đ·ập!!!

Hiraki bắt đầu lên tiếng.

- Là ta đã cho người phao tin đồn đó đấy, muốn gặp được cậu thật khó mà!

- Nhưng thưa ngài! Sao lại muốn gặp tôi và phải làm đến vậy?!!

Tôi tiếp lời.

- Không phải ngài ấy muốn gặp mà tôi muốn gặp!

- Ta không nói chuyện với ngươi tên khốn, ta vẫn còn nhớ những lời ngươi nói cùng những việc ngươi làm với chị ta!!!

- Sao cậu không bao giờ nghe ta nói nhỉ? Lúc đó ta chỉ muốn xem cậu mạnh đến đâu thôi, ta cố tình chọc tức cậu đấy, không tin thì hỏi Ami xem!

Cậu ấy liếc nhìn Ami như dò xét. Cô ấy mỉm cười.

- Ngài ấy nói đúng đấy, Ngài ấy không làm việc gì đi quá giới hạn cả!

Haruo bình tĩnh hơn bắt đầu bỏ phòng bị và ngồi xuống đổi cách xưng hô.

- Thế sao ngài phải kỳ công thế khi muốn tôi đến đây?!



- Nếu mời không, thì cậu có đến không?!

Cậu ta ậm ừ còn tôi thì nói tiếp.

- Không!! Đúng không, cậu là người căm ghét quý tộc, mà mời thì cậu đâu có đến. Nên tôi dùng cách này, tôi nghe Ami nói rằng hai người rất quý nhau. Nếu mà có chuyện gì với cô ấy thì cậu nhất định đến!

- Ngài thật tài tình! Nhưng các ngài mời tôi đến có chuyện gì?!

- Tôi mời cậu đến là muốn cậu làm tướng quân cho đội quân của tôi!

Cậu ấy từ chối một cách thẳng thừng.

- Không!!! Tôi không làm, nó quá sức với tôi và tôi cũng không muốn dính vào quý tộc và có cái kết như mẹ mình!

- Tôi có thể hiểu lí do mà cậu căm ghét quý tộc như thế! Nhưng bây giờ thời thế đã khác cậu không thấy được vương quốc đã thay da đổi thịt sao!

- Có!! Tôi thấy được, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được!

- Cậu thật là cứng đầu!! Thế cậu chỉ muốn sống cho riêng mình thôi à, với sức mạnh mà cậu đang có, cậu có thể giúp cho nhiều người thoát khỏi hoàn cảnh trước kia như chị em mình mà!

- Tôi không nghĩ được nhiều như thế! Không tôi không làm!!!

Tên này đúng thật là cứng đầu, tôi đành dùng hạ sách cuối cung. Nếu còn không được thì bó tay.

Dùng ma pháp tôi kéo Ami về phía mình, cô ấy ngồi lên dùi tôi, tay tôi choàng qua eo cô ấy trong sự ngỡ ngàn và bất ngờ của tất cả mọi người, Ami cố vùng thoát ra nhưng tay tôi đã giữ chặt khiến cô ấy vùng vẫy trong vô vọng. Lúc này Hikari, Kazue và Emiko định đẩy tôi và Ami ra, còn Haruo thì định lao đến. Tôi hét lên.

- Tất cả, bất động!!!

Mọi người đều bất động như tượng trừ tôi và Ami cô ấy vẫn đang cố vùng vẫy. Với một nụ cười thật nham hiểm và một giọng nói trầm đầy áp lực tôi cất tiêng.

- Tôi chứ không phải Rosa, cậu không thể chống lại đâu!!!

- Ngươi làm gì thế?!! Thả chị ấy ra!!

- Nói nhỏ nhẹ thì cậu không chịu nghe! Bây giờ cậu có chịu làm tướng quân cho tôi không?!

- Không!!! Ta không làm tên khốn!!!

- Thế thì những lời tôi nói lúc ngoài kia, tôi có thể làm nó ngay bây giờ đấy!

Tôi đưa tay nâng cầm Ami lên với một nụ cười đê tiện. Cậu ta hoảng hốt lên hét to.

- Ngươi, tên khốn!! Khoan đã!!!

- Cậu có gì muốn nói à?!

Cậu ta im lặng không nói gì mím chặt môi mình, thấy thế tôi tiếp tục nâng cằm Ami lên và nói.

- Nếu không có chuyện gì thì ta tiếp tục đây!

- Không!!! Ta đồng ý!!!

- Đồng ý chuyện gì?!



- Ngươi đừng có giả điên ta đồng ý làm tướng quân, nhưng hãy thả chị ấy ra?!!

- Nhưng bây giờ ta không có hứng thú với chuyện đó. Ta bắt đầu hứng thú với chuyện này hơn!

Tôi bắt đầu vuốt má Ami, nhưng mà lạ lắm cô ấy không còn vùng vẫy mà lúc này mặt bắt đầu đỏ ửng lên.

- Không!!! Xin ngài hãy cho tôi làm tướng quân của ngài!!!

Thấy đã đạt được mục đích tôi bắt đầu dừng tay và nói với cậu ấy.

- Sao cậu phải bắt tôi dùng đến hạ sách này? Cậu thực sự có tài mà!

- Nhưng mà!!!

- Được! Nếu cậu chịu làm tướng cho tôi, tôi sẽ cho cậu những quyền lợi sau!

Một! Tôi sẽ bảo vệ gia đình cậu an toàn!

Hai! Cậu có thể đến gặp chị mình bất kì lúc nào!

Ba! Đội quân tôi muốn xây đựng không phải là một đội quân chính quy mà nó chỉ có tác dụng làm an lòng dân chúng, nên tất cả mọi người có thể mặc thường phục không cần phải mủ giáp rườm rà như các đội quân khác!

Bốn! Cậu và các binh lính của cậu có thể không cần phải tập trung, mà có thể làm bất cứ việc gì mình thích chỉ khi được triệu tập mới tập hợp, nhưng cậu phải quản lí tất cả bọn họ! Cậu hiểu chứ!!

- Nhưng như thế!! Đâu phải đội quân!

- Thì tôi có nói thế bao giờ! Tôi chỉ muốn làm an lòng dân, các cậu vẫn được nhận tiền như các quân nhân khác, nhưng không cần phải làm việc như một quân nhân. Các cậu hãy làm những việc mình hay làm nếu trong quá trình các cậu làm việc có gì bất thường ảnh hưởng tới quốc gia thì báo cáo với tôi!

- Vậy mục đích ngày lập ra là cho vui à và có bao nhiêu người?!

- Ta định có tầm năm ngàn người và cũng không phải cho vui! Các người có thể được xem là con mắt của vương đô, các người có nhiệm vụ cung cấp thông tin về những mối xâm hại từ ngoại ban cho đến những quý tộc biến chất, các cuộc b·ạo l·oạn hay là c·ướp b·óc. Các người mang danh là lính nhưng có một cấp bậc cao hơn lính, các người chỉ phải nghe lệnh ta hoặc những người được đích thân đức vua chỉ định. Hiểu không?!!

- Tôi đã hiểu ý ngài! Thế ngài định đặt tên cho đội quân là gì, đôi quân nào cũng cần một cái tên?!

- Hỏi hay lắm!!! Đội quân này có tên “Shadow” các người tuy làm việc trong bóng tối nhưng là người mang ánh sáng cho vương quốc, nên với tư cách là tướng quân ngươi hãy lựa chọn người cấp dưới thật đúng đắng hiểu không? Tuy lúc đầu ta và đức vua tuyển chọn người nhưng nếu sau này người đó không phù hợp thì ngươi có toàn quyền sử trí và ngươi cũng có quyền tuyển người mới!!

- Tôi đồng ý làm!! Và cũng đã hiểu được tâm ý của ngài, giờ tôi đã hiểu ngài là một người biết lo nghĩ cho vương quốc, tôi nguyện trung thành. Nhưng ngài có thể buôn chị tôi ra không?!!

- Cậu nói gì thế nãy giờ ta có!!!

Giờ tôi mới phát giác ra, tuy là tôi không còn giữ Ami nữa nhưng nãy giờ cô ấy vẫn chưa chịu xuống và còn đang tựa đầu vào vai tôi. Đẩy cô ấy ra tôi lấp bấp.

- Ami cô làm gì vậy?!!!

- Thì ra đây là kế hoạch ngài đã nói! Ngài thật thông minh, có lẽ em thích ngài mất rồi!!

Tôi bất giác đứng dậy mà không dám nhìn mọi người, vì tôi biết lúc này tôi không thể chối cải. Haruo lên tiếng.

- Vậy ra đây là kế hoạch của chị và ngài ấy?!

- Không chỉ có ngài ấy nghĩ ra thôi, nhưng chị nguyện vì ngài ấy làm tất cả dù có là sinh mạng này!

- Nói vậy!!! Chị và ngài ấy!!!



- Không chỉ có mình chị thôi! Giờ chỉ cần được gần ngài ấy thôi cũng được, vì ngài ấy yêu ba vị phu nhân rất nhiều chị không có cửa đâu!

- Vậy em hiểu rồi ngài ấy không phải kẻ xấu mà kẻ xấu là chị hahaha!!!

Hai chị em họ cười to còn tôi thì như ngồi trên tổ kiến. Tôi vội ngăn họ lại.

- Thôi bây giờ cậu đã hiểu! Nên cậu có thể nói chuyện với đức vua tôi có chuyện phải đi trước, khi nào ra bên ngoài tôi sẽ giải ma pháp!

Như hiểu ý và muốn chơi tôi cậu ấy với vẽ mặc hớn hở và nói.

- Vâng tôi đã hiểu thưa ngài! Tôi sẽ cố gắng hết sức! Còn nữa trái tim của chị tôi đã hướng về ngài tuy chị ấy chỉ là một người hầu thấp kém nhưng xin ngài hãy vì tôi mà chăm sóc cho chị ấy dù là một chút lòng thương xót thôi cũng được, đổi lại tôi nguyện trung thành với ngài suốt đời!!!

Ami cũng lên tiếng.

- Em không giám trèo cao thưa ngài, nhưng chỉ xin ngài cho em một chút ân huệ được hầu hạ bện cạnh cũng được!

Tôi đứng như trời trồng với vẽ mặt sượng ngắt và khẽ gật đầu. Đang định chạy đi thì từ phía sau Emiko lên tiếng.

Nhưng mà khoan đã, cô ấy và mọi người vẫn đang dính ma pháp mà! Tôi nhìn lại thì thấy đầu cô ấy mọc ra hai chiếc sừng rồng da thì bắt đầu xuất hiện vảy, hai chiếc sừng ấy đang hấp thụ và giải ma pháp, có lẽ đó là lí do nó là niềm kiêu hãnh của long tộc.

- Giết!! Giết!!! C·hết đi!!!

Ma pháp suy yếu đần Kazue và Hiraki lên tiếng.

- Anh đám cưa cẩm cô ấy trước mắt chúng em, Emiko nói đúng hôm đó anh đã làm gì đó!!!

Airi cũng tiếp lời!!

- Đúng là không thể chấp nhận, anh còn chưa bao giờ chạm vào em thân mật như thế!!!

Cả bốn người tiến lại gần, nhưng vẫn chưa cử động thoải mái. Tôi liền chạy ra phía cổng thì ma pháp dung ngôn hết tác dụng, cả bốn người đuổi theo. Tôi ngay lập tức bay lên, tưởng đã thoát, nhưng không Emiko biến thành rồng bọn họ bay đuổi theo tôi và bắn ma pháp sáng cả một vùng trời.

Bên dưới mặt đất mọi người chạy ra xem, với vẽ mặt kinh hãi. Haruo há hốc mồm lên tiếng.

- Cái gia đình gì quái vật gì vậy trời!!!

Rosa và Pu từ sau tiến tới con bé nói với cậu ấy.

- Họ chỉ đang chơi đùa giận hờn vu vơ thôi không sao đâu chú!

- Chỉ chơi đùa thôi á!!! Nhưng đó toàn là ma pháp cấp cao thôi đấy, còn có cả rồng nữa!!!

Pu lên tiếng.

- Đúng họ chỉ chơi đùa thôi! Cậu nhìn đi, tuy là đánh nhau như thế nhưng không hề ảnh hưởng tới những cánh đồng xung quanh, thấy không?

Rosa hồn nhiên lên tiếng.

- Không sao đâu! Có lần con thấy mẹ Hiraki và Kazue giử pa-pa lại còn mẹ Emiko dùng kiếm đã cường hóa ma pháp chém pa-pa liên tục nhưng ông ấy vẫn không sao hết!

Nghe con bé nói xong tất cả mọi người từ quý tộc cho tới các mạo hiểm giả đều trừng mắt kinh ngạc. Hiraki tiếp lời.

- Đúng là chỉ có cậu ấy mới có thể chịu được chị ấy và cả những người kia nữa!

Daiki gật đầu tán thành. Rồi mọi người đồng thanh thở dài.

- Gia đình này thật điên rồ từ vợ chồng cho đến con cái! Quái vật!!

Pu thở dài và thầm nghĩ! Tôi đã biết từ lúc bắt đầu rồi!