Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Life Of God

Chương 17.




Chương 17.

Vài ngày sau khi tôi đang đi dạo trong vương đô thì có một vài binh lính hoàng gia tiến tơi và nói với tôi.

- Thưa ngài Hope, ngài được nữ hoàng và điện hạ, mời đến dự cuộc họp của các quý tộc?

- Nhưng! Tôi có phải là quý tộc đâu? Sao lại mời tôi?

- Tôi không biết thưa ngài? Tôi chỉ được lệnh là phải thông báo cho ngài! Và có một lời nhắn cho ngài từ điện hạ! Ngài ấy nói! Cậu phải đến đây đã tới lúc chúng ta cùng khôi phục lại đất nước này!

- À!! Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ tới ngay!

Thì ra là đã tới lúc thực hiện việc đó, cậu ấy làm nhanh hơn mình nghĩ! Có lẽ cậu ấy thực sự nôn nóng!

Tôi tiến đến học viện gặp Pu mời cậu ấy đi cùng.

- Cậu có muốn đi cùng tôi xem một bộ phim hay không?

- Tôi biết cậu và Hiraki đang làm chuyện gì đó, nhưng cậu có làm quá tay không vậy?!

- Tôi chỉ làm những gì có thể trong tầm tay của mình thôi!

- Liệu bộ phim này có hay không?

- Tôi nghĩ là sẽ hay đấy, cậu bỏ qua sẽ rất tiếc đấy! Nhưng mà Rosa đâu rồi?

- Con bé đang chơi với lũ trẻ bên ngoài sân!

- Vậy cũng tốt! Không nên cho con bé thấy những cảnh này! Chúng ta đi thôi!

Cậu ấy bay lên vai tôi cả hai tiến về phía chính điện của hoàng cung. Tôi thấy hầu như tất cả quý tộc trong đất nước đều đã có mặt. Nhưng đúng như Yuki đã nói, nó có một sự phân hóa rõ ràng. Các quý tộc thuộc tần lớp chính thống ăn mặc xa hoa lộng lẫy ngồi trên những chiếc ghế thật đẹp. Còn các quý tộc từ các tầng lớp thường dân họ không khác gì những người bình thường và không có chỗ ngồi.

Tôi đứng nép ở một góc nhưng Hikari, Kazue và Emiko vẫn thấy và cố ra hiệu cho tôi tiến lên, nhưng tôi lắc đầu ra hiệu rằng mình chỉ đến xem thôi. Ba người họ đúng là thân thiết mà!

Khi đang suy nghĩ thì Yuki vỗ vai tôi và như siết chặt.

- Anh có nghĩ là chúng ta làm được không Hope?

- Được! Nếu Hiraki đủ cứng rắng!

Tôi nhìn lại thì Hiraki tới từ sau lưng rồi nói nhỏ với chúng tôi.

- Tôi sẽ không mềm lòng! Và sẽ cứu lấy đất nước này!

Cậu ấy tiến vào chính điện. Bước đến vị trí cao nhất và phát biểu.

- Thưa các vị quý tộc có mặt ở đây hôm nay! Chúng ta mở cuộc họp này nhằm giải quyết trình trạng n·ạn đ·ói và bất ổn trong nước. Với sự chấp thuận của nữ hoàng, kể từ giờ phút này chúng ta sẽ tiến hành cải cách đất nước để người dân có một cuộc sống ấm no và đất nước phát triển.

Lúc này bọn quý tộc bắt đầu nhốn nháo và bàn với nhau, nhưng tôi thấy có một quý tộc tỏa ra uy nghiêm hơn những người khác và không nói gì, ông ta ăn mặc có vẽ rất giản dị không hào nhoáng nhưng vẫn được ngồi ở hàng ghế đầu tiên.

Tôi liền hỏi Yuki và chỉ về hướng ông ấy.



- Ông ấy là ai thế?

- Vâng!!! Ông ấy là em trai của quốc vương quá cố!

- Ông ấy là người thế nào vậy?

- Tôi cũng không biết rõ, tôi có rất ít thông tin của ông ấy, nhưng nghe nói sau khi quốc vương quá cố q·ua đ·ời và truyền ngôi lại cho nữ hoàng. Thì ông ấy không còn xuất hiện trên chính trường nữa, mà lui về ở ẩn tại một vùng đất phía tây. Chỉ có những việc được mời, ông ấy mới đến!

Nghe xong tôi thầm nghĩ! Có lẽ nào đây là trùm cuối sao!

Hiraki bắt đầu nói tiếp.

- Những việc! Chúng ta cần phải làm như sau! Đầu tiên! Là phải xem lại hệ thống quý tộc, chúng ta sẽ bãi bỏ chế độ cha truyền con nối. Mọi quý tộc muốn giữa vững chức vị của mình thì phải có thành tích tốt và tỏ ra vượt trội hơn người khác, hoặc là có đóng góp to lớn cho đất nước. Riêng hoàng gia chỉ được phong quý tộc không quá ba đời, tính từ người đang trị vì, ngoại trừ việc các đời sau có cống hiến và công lao to lớn cho đất nước như đã nói ở trên!

Bọn quý tộc lúc này càng lao nhau và bắt đầu không giữ được bình tỉnh.

- Thứ hai! Chúng ta sẽ bắt đầu tính lại các loại thuế! Sẽ có thêm các mục như sao! Bao gồm luôn cả các quý tộc để có được sự công bằng! Thuế đất đai! Gồm có những mục nông nghiêp, nhà ở, lâm nghiệp, v.v…

Thuế thu nhập! Tất cả mọi người đóng thuế thu nhập, là mười phần trăm thu nhập mỗi tháng. Tuy nhiên những người có thu nhập dưới mười đồng vàng mỗi tháng sẽ không phải đóng thuế, để tránh trình trạng người nghèo càng thêm nghèo! Và chúng ta cũng sẽ bỏ một sô loại thuế phi lí mà do quý tộc đặt ra, chỉ có nữ vương hoặc người trị vì đất nước mới được quyền ban hành các loại thuế. Mọi nguồn thu từ thuế sẽ được chuyển thẳng đến ngân khố quốc gia mà không thông qua các quý tộc! Và còn nhiều loại thuế khác và phương thức áp dụng, điều kiên áp dụng đã được soạn thảo chi tiết và sẽ được phân phát cho các vị sau cuộc họp này! Các vị có ý kiến gì không?!

Bè lũ quý tộc bắt đầu nháo nhào, chỉ riêng các quý tộc từ thường dân mà đi lên không nói gì, có lẽ là họ không có nhiều tài sản nên không sợ. Còn vị quý tộc già cũng không nói gì.

Trong số phản ứng có một tên béo ú và khệnh khạng lên tiếng.

- Thưa điện hạ! Ngài nghĩ là có thể làm được sao? Như vậy không phải là hoàng gia đang bắt ép chúng tôi sao, như vậy tất cả các mục trên là nhằm vào chúng tôi vì chúng tôi là người nắm đa sô tài sản sao?

Lúc này Hiraki nghiêm nghị mà đáp lại.

- Các ngài nói các ngài nắm giữ tài sản của đất nước ư! Thế mà khi đất nước lâm nguy các ngài chỉ biết giữ lấy thân mình, các ngài ra sức vơ vét của cải nhưng khi có chiến sự, hay t·hiên t·ai các ngài lại làm ngơ như mình không biết! Cũng như vụ việc nhằm lật đỗ nữ hoàng của công tước, một số quý tộc vì sợ tội nên đã đem tài sản sang các nước láng giềng nhầm mua sự sống! Như vậy, có phải là phản quốc không?

Các tên quý tộc khác cũng bắt đầu lên tiêng.

- Nếu như!!! Hoàng gia vẫn tiếp tục làm như vậy, không sợ chúng tôi khởi nghĩa sao?!

Lúc này Hiraki thật sự tức giận, nhưng lão quý tộc mà tôi để ý vẫn không nói gì mà đang nở một nụ cười.

Tôi ngay lặp tức mặc định ông ta chắc chắn là trùm cuối.

Hiraki lúc này không giữ được bình tỉnh mà hét to.

- Được!!! Ta định giải quyết việc này sau cuộc họp, nhưng nếu các ngươi đã nói là sẽ tạo phản thì. Bây giờ sẽ là phần luận tội!

Nói rồi cậu ấy cho người đẩy ra một xe giấy tờ. Rồi nói tiếp.

- Hãy xem đi! Đây là tất cả những tội trạng mà các ngươi đã gây ra cho đất nước này! Ta đã phải bôn ba suốt ba năm để có được chúng. Hãy nhìn xem! Bôn bán nô lệ trái phép, m·ưu s·át quý tộc, buôn bán thông tin quốc gia, bán cả thông tin quân sự cho đế quốc làm mất hai thành phố ở phía bắc, áp bức người dân, đ·ốt p·há làng mạc để chiếm đất!!!

Bọn quý tộc lúc này, đã gần như muốn làm phản và lao lên. Nhưng Hiraki không hề nao núng và hét lớn.

- Vì tất cả những tội trên ta tuyên bố, các ngươi mang tội phản bội quốc gia!!! Hành quyết!!!!



Ngay lập tức một toán sát thủ và pháp sư đã ra tay, tất cả bọ quý tộc chống đối đ·ã c·hết ngay tức khắc. Nhưng có một điều lạ là lão quý tộc mà tôi nghi ngờ vẫn còn sống và ngồi cười đắt ý.

Sao khi chúng c·hết cậu bắt đầu ra lệnh.

- Eiji!! Ngươi hãy ngay lặp tức tịch thu toàn bộ tài sản của chúng và trích một phần lương thực thu được không quản ngày đêm mang đến những nơi bị t·hiên t·ai cứu đói cho người dân!

Eiji nghe xong ngay lặp tức di chuyển.

Các sát thủ sau khi ra tay xong, cũng đã mang xác chúng đi.

Lúc này Hikari bước xuống và nói.

- Xin mời các vị quý tộc còn lại dù là tầng lớp hay chức vị nào cũng hãy ngồi xuống!

Họ ấp úng tiến lại gần những chiếc ghế và ngồi xuống. Nhưng trên mặt họ không hề có lo sợ mà là nỗi hân hoang.

Hiraki quay lại nói với chị mình.

- Em cảm ơn chị vì đã cho em mượn đội sát thủ!

- Không có gì! Miễn sao em làm tốt là được, chị xây dựng đội sát thủ này cũng là vì em mà! Thôi em tiếp tục đi!

- Vâng!!

Nói rồi Hikari ngồi xuống. Nhưng tôi cảm thấy cô ấy thật đáng sợ chỉ một thời gian không lâu mà cô ấy đã xây dựng một đội quân sát thủ. Mình phải cẩn thận hơn mới được!

- Việc tiếp theo là cải cách về con người!

Bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ xóa bỏ chế độ nô lệ và người hầu. Mọi người nếu là người dân của vương quốc khi làm việc đều phải nhận được tiền, kể cả làm việc trong cung hay là cho nhà quý tộc, mức tiền do bênh thuê và bên làm thỏa thuận, tiền được trả theo tháng, tuần hoặc ngày nhưng bên thuê không được nợ quá hai tháng. Và mức tiền tối thiểu mà bên làm công nhận được không được thấp hơn năm đồng cho một ngày, điều này còn điều chỉnh cho phù hợp với những nơi có mức sống khác nhau. Còn nữa, người thuê có thể không trả tiền cho người làm trong trường hợp người đó lười biếng và không chịu làm việc, và cũng có thể không cần phải trả tiền cho trường hợp cả hai cùng thỏa thuận cùng làm việc cho nhau, việc áp dụng cho các vùng nông thôn! Chúng ta cũng có một văn bản cụ thể cho việc này!

Mọi người ngồi bên dưới đều gật gù đồng ý.

- Điều tiếp theo nữa là tôi muốn người dân có đất của riêng họ! Đất đai của các quý tộc sẽ được chia lại cho người dân, theo phương thức sau. Vì hiện tại chúng ta chưa có một định dạng nào cụ thể cho cách phân chia, nên đất sẽ được chia theo đầu người. Tùy theo gia đình đó có bao nhiêu thành viên và có công lao gì với đất nước. Tất nhiên là họ phải đóng thuế lại cho vương quốc và quý tộc quản lí khu vực đó, mức thuế cũng đã được biên soạn trước đó, họ có thể không đóng bằng tiền mà là lượng lương thực làm ra, nhưng không được vượt quá hai mươi phần trăm trong một mùa vụ để tránh n·ạn đ·ói trong dân! Dĩ nhiên họ cũng có thể mua bán đất đai nhưng cũng phải đón thuế sang nhượng cho vương quốc!

Lúc này, lão quý tộc tôi mặc định là phản diện lên tiếng.

- Vậy có nghĩa là từ giờ quý tộc chỉ có quyền quản lí khu đất của mình, người dân được phép canh tác và làm gì tùy ý trên mãnh đất đó. Còn đất thì thuộc về quốc gia!

- Thưa ngài! Đúng vậy, điều đó cũng áp đụng với từng vùng đất và mục đích sử dụng khác nhau. Ví dụ như khu vực có mỏ vàng thì lượng thuế sẽ nhiều hơn và ngược lại!

- Hahaha!!!! Ta hiểu rồi thật là thông minh. Nhưng ta không tin là cháu nghĩ ra đâu, sau cuộc họp ta muốn cháu hãy cho ta biết người nào mà kiệt xuất như thế!

Hiraki tiếp tục phát biểu.

- Điều tiếp theo là giáo dục! Từ nay hoàng gia sẽ tài trơ kinh phí xây trường ở khắp nơi trên đất nước, không như trước kia mọi tầng lớp đều được đi học. Có thể học chữ, ma pháp và võ nghệ để cống hiến cho vương quốc sau này, nếu như người nào có thể hiện xuất sắc thì sẽ được hoàng gia lo toàn bộ chi phí và được đưa đến học ở học viện hoàng gia. Trường học không phân biệt giai cấp, chủng loài và xuất thân!!!

- Và điều cuối cùng là về q·uân đ·ội! Quân đội từ nay trên danh nghĩa do quý tộc quản lí, nhưng sẽ được chia ra làm năm khu vực khác nhau. Đông, tây, nam, bắc và q·uân đ·ội hoàng gia, các khu vực sẽ có nhiều quý tộc nhỏ đứng đầu các đội quân khác nhau. Nhưng sẽ có một người cao hơn là thống soái quản lí toàn bộ số quý tộc của khu vực đó, còn các thông soái sẽ nằm dưới quyền q·uân đ·ội hoàng gia, hay nói cụ thể hơn là quốc vương. Quân đội sẽ gom về một bộ chỉ huy trung tâm không còn rời rạc như trước nữa!

- Hahahaha! Đúng là một người kiệt xuất, đất nước này bây giờ mới thực sự là một đất nước, hai cháu làm tốt lắm bây giờ ai!! Ai là người đã đề xuất những việc này?



Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, ông ta có vẽ là người tốt, nhưng do muốn xem biểu hiện của cháu mình nên ông ấy đã không can dự vào.

Hiraki nhìn sang phía chúng tôi. Tôi nhanh trí đẩy Yuki ra khiến cậu ấy bổ nhàu về phía ông ấy.

Hiraki lên tiếng.

- Thưa ngài!!! Đây là Yuki, cậu ấy là người đã giúp con soạn thảo những điều trên. Cậu ấy được nữ hoàng phát hiện, nhưng hiện giờ là thân cận của con!

- Cậu đúng là tài giỏi cậu có thể nghĩ ra những điều mà nhiều đời quân vương trước không nghĩ ra. Ta là Daiki xin tạ ơn cậu!

- Không thưa ngài!!! Tôi nào dám, đó là bổn phận của một người dân đối với đất nước thì có công lao gì chứ. Nếu như ngày đó mà nữ hoàng không mang tôi về thì có lẽ tôi đ·ã c·hết ở nơi nào rồi, tôi mang ơn hoàng gia còn không hết! Huống hồ gì những việc này không phải do một mình tôi nghĩ ra, mà do cả ba cùng nghĩ mà!

- Cả ba!!! Vậy là còn một người nữa! Là ai vậy ta muốn gặp!

Nhưng khi Yuki chỉ xuống thì tôi đã dùng ma pháp ẩn thân từ lâu, mọi người đều tỏ ra khó hiểu nhưng họ chỉ nghĩ là tôi đã đi.

Pu hỏi tôi.

- Sao cậu không gặp họ?!

- Hoàng gia phức tạp lắm tôi không muốn dính vào!

- Chứ không phải!!! Sợ gặp phụ huynh à, gì đi nữa ông ta cũng là trưởng bối của Hikari. Thế giới nào cũng vậy cậu thật là!!!

- Thôi đừng trêu tôi nữa xem tiếp đi!

Hiraki phát biểu tiếp, vẻ mặt bắt đầu giản ra như là đã trút được hết gánh nặng.

- Về việc chọn ai làm thống soái của các cánh quân, chúng ta cần triệu tập các tướng lĩnh trong q·uân đ·ội và bàn bạc trong một cuộc họp khác. Các vị có ý kiến gì không?

Một quý tộc có lẽ là đại diện cho tầng lớp thấp ngập ngừng đứng lên.

- Thưa ngài chúng tôi đã hiểu! Nhưng còn về thực hiện những việc ấy thì phải làm từ đâu ạ?!

- Các ngài không cần lo! Tôi đã soạn đầy đủ tất cả các mục vả gửi đến nhà các vị. Các vị cứ thế mà làm theo. Còn nữa, từ nay vì các vị đã không còn nhiều quyền lợi trên đất của mình, mặc dù vẫn có một lượng thuế được chia cho các vị, nhưng tôi nghĩ như thế vẫn không đủ cho các quý tộc nghèo. Nên từ nay, các vị sẽ nhận thêm một lượng tiền do vương quốc phát vào mổi tháng tùy theo cấp bậc mà các vị đang có. Quân đội mà các vị đang nắm giử thì cứ như thế, nhưng đã được gọp lại chung do vương quốc quản lí, thì tiền lương và lương thực sẽ do vương quốc cung cấp! Các vị còn có thắc mắc gì không?

- Không!!! Chúng tôi đã hiểu xin đội ơn ngài!

- Còn nữa! Những người còn đứng ở đây, là do đích thân nữ hoàng soi xét về những việc mà các ngài đã làm. Tôi muốn đời sau của các vị rồi vẫn sẽ có thể đứng ở đây, nên từ nay về sau hãy dại dỗ chúng cho thật tốt. Để chúng có thể trở thành trụ cột của vương quốc! Có một bất ngờ nữa để khích lệ cho các vị! Nữ hoàng đã hứa sau khi chúng ta vượt qua khó khăn, những ai có biểu hiện tốt hoặc có thành tích nổi bật, bất kể là binh sĩ hay quý tộc đều có thể thăng một hoặc hai bậc. Mong các vị cố gắng!!!

Hiraki nói xong. Tất cả các quý tộc đều trở nên hăng hái và vui mừng. Sao đó cậu ấy tuyên bố cuộc họp kết thúc và cho dán thông báo về việc cải cách đất nước trên khắp vương quốc.

Chỉ một vài ngày sau các biện pháp cải cách được tiến hành. Những phản hồi tích cực và sự hân hoang của người dân được làm việc trên mảnh đất của chính mình liên tục gửi vế vương đô. Hiraki cũng cho sửa lại những tuyến đường huyết mạch nhằm thúc đẩy giao thương với các nước phương tây như đúng kế hoạch.

Tài sản của những tên quý tộc xấu xa cũng đã bị tịch thu, người nhà thì gián làm thường dân. Tài sản của chúng không tính lương thực đã chiếm gần hai phần ba ngân khố quốc gia, thật là ghê tởm. Lương thực thì được trích ra cứu tế, làm hạt giống để tái canh tác vùng t·hiên t·ai, một phần chia đều cho các cánh quân, phần còn lại được trích trữ trong kho lương của quốc gia.

Cậu ấy cũng đã giải phóng và trao ruộng đất cho nô lệ, một số không muốn nhận thì được giới thiệu công việc và được cấp một mảnh đất nhỏ để làm nhà. Cậu ấy còn hỗ trợ những nhà buôn nô lệ hợp pháp trước đây chuyển đổi thành thương gia, và tiến hành truy bắt những chủ buôn trái phép. Tiến hành trao trả những thú nhân b·ị b·ắt và buôn bán trái phép tại vương quốc cho quốc gia thú nhân ở phía tây. Vì thế lòng tin và tình hữu nghị của hai quốc gia ngày càng thắt chặt, không những thế còn được mua nông sản với giá hợp lí nhầm tái thiết vương quốc.

Chỉ sáu tháng sau. Khi mùa vụ đầu tiên kết thúc, lượng lương thực được giao nộp tới vương đô đã vượt mức gấp đôi so với hai năm trước. Lượng thuế thu được qua sáu tháng đã gần bằng một năm so với lúc trước. Sau khi phân phát lương thực cho các cánh quân, vương đô đã phải xây thêm một nhà kho để có thể trữ lương. Tiền thì được phân phát cho các quý tộc theo mỗi tháng một lần như đã hứa.

Và đều quan trọng nhất. Lượng người nghèo không có thức ăn và c·hết đói chỉ trong sáu tháng đã giảm bảy mươi phần trăm. Các trường học cũng đã xây xong, số học sinh theo học vượt mức dự đoán, cậu ấy đã phải cho xây thêm và mời thêm một số giáo viên ở quốc gia phái tây. Thật bất ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà đã phát hiện ra vô số nhân tài về ma pháp và võ nghệ, họ toàn bộ là các nông dân và nô lệ sau khi được giải phóng.

Vương quốc bắt đầu ổn định và phát triển trở lại!