Chương 3: Cô Gái Trong Thư Viện
**Chương 3: Cô Gái Trong Thư Viện**
Sau khi kết thúc buổi học tôi không vội về nhà ngay mà đi đến thư viện của trường.
Vì số lượng sách ở đây khá là đồ sộ nên ngôi trường này có khoảng 3 cái thư viện cơ, nó được chia làm 3 phòng:
Phòng A: Phục vụ cho sinh viên năm nhất
Phòng B: Phục vụ cho sinh viên năm hai
Phòng C: Phục vụ cho sinh viên năm ba
Sở dĩ chia ra như thế là để phục vụ cho các sinh viên các khối tiện việc tìm tài liệu học tập, còn các vấn đề khác nữa nhưng nó không liên quan nên tôi sẽ không nhắc đến.
Hiện tại phòng thư viện mà tôi đang hướng đến là phòng A, nơi tập chung nhiều các sinh viên năm nhất ở đây.
Nơi này khá là vắng vẻ có lẽ vì lúc này năm nhất chưa được học nhiều kiến thức nên không mấy ai có tìm đến đây.
" Ồ hôm nay em lại đến đây nhỉ Alma. "
" Vâng ạ, hôm nay em lại tới đây tìm sách về hội họa ạ. "
Đó là chị quản lí thư viện Ale Nako của phòng A chúng tôi, chị ấy cũng khá trẻ chắc tầm khoảng 24 tuổi gì đó, ngoại hình cân đối với mái tóc màu hồng và đôi mắt tím ngà như viên ngọc quý khiến ai cũng mê mẫn khi lần đâu nhìn vào.
Trước kia có khá nhiều thanh niên đến đây chỉ để ngắm chị ấy chứ chẳng quan tâm gì đến đống sách ở kia, chính vì thế cũng gây ra không ít náo loạn cho thư viện nhưng nhờ có các đội quản lí trật tự của trường ghi tên cảnh cáo dán ở khu thông báo nên việc đó cũng đã giảm đáng kể.
" Em đúng là chăm chỉ nhỉ. "
" Bởi vì đó là việc yêu thích của em ạ. "
Chị ấy nhìn tôi với đôi mắt hiền hậu và nói thế, tôi cũng trả lời cô ấy với một tâm trạng vui vẻ và nụ cười trên khuôn mặt.
" Ô chị quên mất vì Alma khá là thích vẽ mà, nên việc tìm đọc sách về hội họa cũng là đương nhiên. "
Vừa nói cô ấy vừa tỏa ra bầu không khí vô cùng cuốn hút xung quanh mình, trời ạ chị ấy đẹp quá đi, cứ như vậy mình sẽ bị cô ấy hút hồn mất phải nhanh chóng tìm cớ chạy thôi.
" Dạ giờ em cũng nên đi tìm sách đây ạ. "
" Ừm, em đi đi. "
" Vâng. "
May quá, quả nhiên phụ nữ xinh đẹp thường rất đáng sợ mà.
Sau đó tôi đi đến khu của các thể loại hội họa, nơi đây có rất nhiều sách về các thể loại khác nhau cho bạn tham khảo.
Như là khoa học, sinh vật, lịch sử, truyện ký, kinh dị,.... Có thể nói lượng sách ở ngôi trường này vô cùng đồ sộ rất thích hợp cho con dân nghiện sách đấy.
Tôi đã đến khu vực sách hội họa và tìm ở dãy tủ số hai, đây là dãy tủ sách hội họa phong cách trừu tượng. Dạo gần đây tôi khá thích phong cách này, không hiểu lí do là vì sao nhưng nó những nét vẽ khá là độc đáo và cuốn hút tôi dù tôi thích vẽ truyện tranh hơn.
" Để xem nào....nó ở đâu nhỉ ? "
Tôi đang tìm cuốn sách về tác phẩm của họa sĩ " Vasily Kandinsky " ông ấy là một trong những họa sĩ sự trừu tượng thuần túy nên việc tìm đọc sách của ông có lẽ là điều đúng đắn nhất.
" Hưmm...nó ở đâu ta ? "
" Cậu đang tìm sách gì thế ? "
Một giọng nói nhỏ nhẹ bỗng cất lên khi tôi đang mãi mê mò mẫm tìm cuốn sách mình cần.
" Cậu là...Elitti. "
Nghe thấy tiếng nói tôi quay qua nhìn và nhận ra đó là Anie Elitti, cô gái mọt sách của thư viện.
" Ừm, cậu đang tìm sách gì thế ? Nếu cần tớ có thể hỗ trợ tìm giúp cậu. "
Đứng nhìn tôi với ánh mắt tò mò sau đấy liền tiến đến hỏi.
Giọng nói của cô ấy tuy có chút nhỏ nhưng vẫn đủ để người đối diện là tôi đây nghe được, đây là dấu hiệu điển hình của kém giao tiếp đấy.
Tuy nhiên nếu bạn để ý kĩ thì giọng nói của Elitti khá là hay nếu nói thẳng ra thì là quyến rũ.
" À tớ đang tìm sách về các tác phẩm của họa sĩ Vasily Kandinsky. "
Sao tôi lại không nghĩ ra việc nhờ cô ấy ngay từ đầu nhỉ, cô ấy gần như thuộc hết vị trí của các cuốn sách trong thư viện này nên nhờ cô ấy giúp có lẽ sẽ nhanh hơn.
Phải nói rõ là nếu là ai khác có lẽ tôi sẽ ngại nhờ vả việc này nhưng Elitti là bạn đọc sách khá thân với tôi nên tôi cũng không ngần ngại gì việc này mấy.
" Nếu cậu cần tìm sách về tác phẩm của Vasily Kandinsky thì nó nằm ở đó kìa. "
Vừa nói cô ấy vừa chỉ tay tủ sách thứ 4.
Nãy giờ tôi đang tìm kiếm ở tủ thứ 2 nên thảo nào tìm không thấy cuốn mình cần, tiếp đến tôi tiến về nơi cô ấy chỉ lục lọi một lúc thì tôi đã tìm ra cuốn sách về các tác phẩm của Vasily Kandinsky.
" Đây rồi cuối cùng cùng tìm thấy cuốn mình cần, cám ơn cậu nhá Elitti. "
Tôi mừng rỡ cám ơn Ellitti.
" w....w...wa~... không có gì đâu miễn giúp được Alma là tớ vui rồi. "
Cô ấy bỗng đỏ mặt xấu hổ nói với tôi, dù là cảm ơn nhưng sao cứ có cảm giác mình ăn h·iếp cô ấy nhỉ ?
Vài phút tiếp theo tôi tiếp tục tìm vài cuốn sách cần thiết với sự hỗ trợ của Elitti, phải công nhận là cô ấy kinh thật vì nhớ hầu hết vị trí của các cuốn sách luôn đấy chứ.
Sau khi tìm được những gì mình cần thì tôi và cô ấy tiến đến chổ quản lí thư viện để làm thủ tục mượn sách, tiện thể thì thể loại sách mà Elitti mượn là thể loại sinh vật và biển cả.
Elitti hình như khá thích nghiên cứu về các sinh vật nhỉ, lúc trước tôi cũng thấy cô ấy mượn sách về chủ đề này một vài lần rồi thì phải.
" Hôm nay hai đứa lại đi chung với nhau nhỉ. "
Chị Nako nhìn chúng tôi mỉm cười rồi nói.
" Uwa~ Không phải như cô đâu ạ. "
Khi nghe Nako nói như thế Elitti liền đỏ mặt bối rối giải thích gì đó với cô ấy.
" Hư~ hư~ thì chị chỉ nói là hai đứa đi chung với nhau như mọi lần thôi mà chứ có ý gì đâu nhỉ ? "
Chị ấy lại trêu trọc Elitti nữa rồi, Elitti khá là ngây thơ nên hầu như lúc nào cũng bị chị ấy đem ra trêu chọc mọi lúc.
" ...Wa~...a..a... "
" Được rồi chị đừng trêu chọc cậu ấy nữa mà. "
Nhìn Elitti bối rối như vậy tôi cảm thấy khá tội nghiệp nên đã nhảy vào giải vây giúp cổ, dáng vẻ của cô ấy bây giờ như một con thỏ nhỏ vậy. Mà trùng hợp là màu tóc của Elitti cũng là màu trắng như thỏ, một màu tóc khá hiếm thấy và cô có một đôi mắt vàng cũng rất đẹp.
" Haha xin lỗi vì chị thấy Elitti đáng yêu quá thế nên không kìm được mà trêu trọc bé nó chút. "
" Không sao đâu ạ. "
Elitti mỉm cười nói với Nako và không trách móc gì cả, cũng phải thôi do Elitti thường xuyên ghé nơi này nên mối quan hệ của hai người bọn họ khá thân thiết với nhau.
Mình đã làm việc dư thừa rồi thì phải, đây có lẽ là cuộc trêu trọc bình thường của Nako với Elitti thôi, giờ mình khác gì một tên ngốc đâu cơ chứ.
" Được rồi để chị làm thủ tục cho các em mượn sách mang về. "
" Vâng "
Tôi và Elitti đồng thanh đáp, khi nhìn qua Elitti ánh mắt tôi với cổ chạm nhau, sau đó cô ấy ngay lập tức đỏ mặt và cuối xuống phía dưới.
Nếu bây giờ là tôi của lúc chưa có bạn gái thì có lẽ cũng sẽ giống như cô ấy khi nhìn vào người khác giới thì sẽ đỏ mặt liền lập tức quay đi nơi khác rồi, nhưng hiện tại thì chắc vì tôi đã có bạn gái nên cũng không cảm thấy gì cả.
" Đây, giấy điền thông tin mượn sách đây. Các em hãy điền vào giúp chị nhá. "
" Vâng ạ "
Sau khi nhận giấy từ chị Nako thì tôi lấy cây bút được cắm ở trên bàn để điền những thông tin cần thiết vào.
Những thông tin bạn cần điền trên đây cũng không có gì đặt biệt, thông tin chính thì cụ thể là ngày tháng năm sinh, họ tên của bạn và bạn học ở lớp nào với thời gian bạn mượn sách thôi.
Tôi vừa viết xong thì cảm thấy có ai đó nhìn mình, sau đó tôi quay qua thì thấy Elitti.
" Có việc gì sao ? "
" Không không... Không có gì đâu. "
Giọng cô ấy nhỏ dần đi, tôi không biết cô ấy có gì không nhưng mà thôi vậy.
Sau khi điền thông tin xong chúng tôi đưa cho chị Nako kiểm tra, nhìn qua một lúc thì chị ấy vui vẻ rồi gật đầu và bắt đầu ghi tên chúng tôi lên máy tính.
Khi bạn được xác nhận có đủ điều kiện mượn sách thì người quản lí sẽ ghi lại tên của bạn trên máy tính để dễ quản lí hơn, và khi tên của bạn được ghi lên đó nó sẽ hiện thị ra 3 cột màu:
Màu Đỏ: Đã quá hạn trả sách
Màu xanh: Đã trả sách
Màu xanh biển: Đang trong quá trình mượn
Các cột màu tương ứng với những việc đó, nếu bạn quá hạn trả sách 1 tuần thì lúc trả lại sẽ bồi thường tiền khi trả lại sách, sau thời gian 3 tháng nếu bạn không trả lại sách thì ban quản lí sẽ trực tiếp thông báo nhắc nhở bạn.
Trong vòng 1 tuần kể từ khi được nhắc nhở nếu qua thời gian đó mà bạn vẫn chưa trả lại họ sẽ nói với nhà trường và trừ thẳng vào điểm thành tích của bạn, điểm thành tích tại ngôi trường này rất quan trọng nó ảnh hưởng đến tỉ lệ tốt nghiệp của các sinh viên khoảng 25% nên chẳng ai dại dột vì chuyện này mà để bị trừ điểm đâu.
Còn với những người trả vào đúng thời hạn 1 tuần từ lúc ban quản lí thông báo thì số tiền trả sẽ tương ứng với thời gian bạn để quá hạn, về thông tin việc đó tôi sẽ không nhắc quá nhiều ở thời điểm này vì nó khá là rắc rối nên tôi sẽ giải thích ngắn gọn.
Về cụ thể nếu để quá hạn trả trong 1 tháng thì số tiền sẽ là 50.000 gen, 2 tháng 100.000 gen và 3 tháng là 150.000 gen.
*Đơn vị tiền là: 1000 gen = 1000đ*
Sau khi điền thông tin xong chị Nako quay lên nhìn chúng tôi và nói.
" Thông tin đã nhập xong các em có thể lấy sách mang về được rồi. "
" Vâng "
Tôi đáp lại chị ấy và cầm những quyển sách bỏ vào cặp của mình rồi ra về với Elitti.
" Hôm nay chúng ta lại đến quán cũ ngồi một chút nhá. "
Vì còn khá sớm để đến giờ cơm trưa, chiều nay ca tôi học là 3 giờ nên tôi vui vẻ rủ Elitti đi tới quán mà bọn tôi thường lui tới sau khi mượn sách về. Thói quen này của chúng tôi cũng đã được khá lâu rồi, hình như trước cả lúc tôi có bạn gái luôn thì phải.
Sau đó 2 đứa tôi đến nơi giữ xe để lấy chiếc xe đạp, Elitti cô ấy đứng đợi bên ngoài còn tôi vào trong lấy chiếc xe đạp của mình.
Khi đi vào bên trong tôi có để ý không thấy tấm thẻ và chiếc xe tôi đặt nó lên đâu nữa, có lẽ chủ nhân của tấm thẻ đó cũng là chủ nhân của chiếc xe luôn thì phải.
Tôi đến xe đạp của mình và dắt nó ra khỏi nơi để xe, sau đấy tôi đưa tiền cho quản lí rồi đi đến chổ của Elitti.
" Xe đạp của cậu như vậy đi uống nước có tiện không ? "
Cô ấy nói thế sau khi nhìn vào bánh xe của tôi, chắc hẳn cô nàng lo lắng cho tôi đây mà.
" Không sao đâu quán tụi mình đến cách đây cũng khá gần mà. "
Tôi vui vẻ nói với cô ấy.
" Ừm... "
" Vậy chúng ta đi thôi nào. "
Thấy cô ấy trả lời rồi sau đó im lặng, nếu cứ để vậy cả hai sẽ rơi vào tình huống khó xử mất nên tôi nhanh chóng rủ cô ấy đi nhanh.
Khi đến trước quán nước tôi liền để xe tại nơi giữ xe cho khách, nơi đây dù gần trường nhưng ít ai biết đến quán này vì nó nằm sau con hẻm khá ít người qua lại.
" Đây, thẻ giữ xe của cháu. "
" Cháu cảm ơn ạ. "
Sau khi nhận thẻ giữ xe từ chú bảo vệ thì chúng tôi bắt đầu tiến vào trong quán, khi vào bên trong tôi ngửi thấy một mùi cà phê khá dễ chịu xung quanh.
Có thể nói cách trang trí của quán là một điểm cộng khá cao đối với tôi, tông màu trắng đen là chủ đạo làm cho nó toát lên vẻ sang trọng và lịch sự.
Tiếp đến cách bày trí của quán cũng rất thoáng không bị rò bó làm cho khách hàng cảm thấy thoải mái khi đến đây, nơi này rất phù hợp với học sinh và sinh viên đến để học tập.
" Hai bạn dùng gì ạ ? "
Khi tôi đang mải mê ngắm căn phòng này thì bỗng có một bạn nhân viên nữ đến hỏi chúng tôi, cô ấy hình như là nhân viên mới của quán thì phải vì trước đây tôi chưa từng gặp cô ấy ở quán.
" Lấy cho tôi một sinh tố xoài. "
Elitti kêu ly sinh tố xoài, thói quen vẫn như cũ nhỉ.
" Lấy cho tôi một ly nước ép cam đi ạ. "
" Vâng "
Tôi cũng gọi 1 ly nước ép cam như những lần trước tôi hay đến đây.
" Vâng, mình có dùng gì thêm không ạ ? "
Sau khi ghi tên nước uống vào tờ giấy xong cô ấy hỏi chúng tôi.
" Cậu có dùng gì thêm không ? "
Tôi quay qua hỏi Elitti.
" Ưm, vậy được rồi không cần gì thêm đâu ạ "
Cô ấy hơi bất ngờ sau đó bình tĩnh lại nói với người nhân viên.
" Tôi cũng thế. "
" Vâng, vậy hai vị đến bàn ngồi đợi một tí chúng tôi sẽ mang nước ra ạ. "
Sau đấy cô ấy cúi đầu chào và rời đi, tiếp đến chúng tôi đi lên tầng 1 với ngồi xuống lấy sách ra đọc và đợi nước.
" Có chuyện gì sao ? "
Được một lúc tôi thấy Elitti nhìn tôi nên tôi nghiêng đầu khó hiểu hỏi cô ấy, dù tôi không cảm thấy khó chịu nhưng gì nhiều nhưng hơi thắc mắc về vấn đề đó.
" À không, là vì tớ thấy cậu khá là ngầu khi có thể nói chuyện với mọi người vui vẻ và thoải mái được như vậy. "
Đúng rồi tôi quên mất là Elitti là một người khá nhút nhát nên việc nói chuyện với mọi người có chút khó khăn hơn người bình thường, để có thể nói chuyện được với tôi như hiện tại cũng đã phải trải qua một thời gian khá là dài khi ở trong thư viện đấy chứ.
" Không đâu việc nói chuyện như vậy là bình thường nếu chúng ta tiếp xúc và nói chuyện với nhiều người thôi. "
Tôi cố gắng lựa lời để nói với cô ấy.
" Không biết bao giờ tớ mới được như cậu nữa ? "
Elitti hiện ra vẻ mặt buồn bã, thấy tôi cố tìm cách động viên cô ấy.
" Không sao đâu, nếu cậu thấy được thì tớ sẽ giúp cậu bằng việc mỗi ngày sẽ giúp cậu tập luyện cách nói chuyện tự tin hơn. "
Những lúc như này nếu ta nói những câu khích lệ sẽ chỉ khiến cô ấy buồn hơn thôi, vì thế thay vì khích lệ cô ấy thì ta nên đưa ra giải pháp sẽ tốt hơn.
" Thật sao ? "
" Đúng thế. "
Khi nghe được việc sẽ tôi giúp luyện tập thì khuôn mặt buồn bã đấy đã chuyển sang tươi tắn hơn.
" Cám ơn cậu nhiều lắm Alma. "
" Không có gì đâu. "
Elitti nở nụ cười vui vẻ lên, thấy vậy tôi cũng vui lây theo luôn.
Sau đấy nhân viên cũng mang nước lên, lần này là một nhân viên nam. Cậu ta có thân hình khá cao và một có mái tóc khá ngắn so với một người con trai bình thường.
" Nước của hai cậu đây. "
" Cám ơn cậu nhiều Ated. "
Do chúng tôi cũng ghé đây khá thường xuyên nên một số nhân viên đã quen với hai người bọn tôi rồi, cũng nhờ thế tôi quen một vài người trong số họ.
" Không có gì đâu, chuyện tớ phải làm thôi ấy mà. "
Ated nở một nụ cười vui vẻ rồi sau đó chào chúng tôi rồi rời đi.
" Vậy giờ hai ta nói chuyện tiếp nhá. "
" Ừm. "
Sau đấy chúng tôi nói chủ đề về sách nên vì thế Elitti nói khá nhiều hơn bình thường, có lẽ khi nói về chủ đề này cô ấy có thể thoải mái nói chuyện với mọi người.
Rồi thời gian cứ thế dần trôi đi đến 12:30 thì chúng tôi bắt đầu thanh toán tiền và ra về, do nhà của Elitti ở gần đây nên cũng tôi cũng không cần phải lo lắng gì cả.
Và hai chúng tôi bắt đầu tách nhau ra khi rời khỏi con hẻm, cô ấy đi bên phải còn tôi thì đi bên trái. Sau đó tôi cũng tiện đường gửi chiếc xe đạp của mình ở quán sửa xe nhỏ gần đó và hẹn với họ chiều tôi sẽ ra lấy.
" Haizz... còn học buổi chiều nữa mới xong, mệt thật đấy trời ạ. "
Tôi vừa đi về nhà vừa cất tiếng than thở, cũng mệt thật đấy chứ nhưng biết làm sao được.
Thôi đành chịu vậy, cố gắng thêm buổi chiều nay nữa là có thể thoải mái chơi bời rồi.