Chương 19: Lí Do Để Nỗ Lực
**Chương 19: Lí Do Để Nỗ Lực**
Khi tôi bước vào quán thì vẫn thấy Elitti ngồi đó, hình như là cô ấy đang đợi tôi dùng bữa chung thì phải.
" Tớ về rồi đây, xin lỗi vì bắt cậu phải đợi nhé. "
Tôi vội vã đi đến xin lỗi cô ấy.
" À-à không sao mà. "
" Vậy chúng ta ăn thôi, để nguội sẽ mất ngon mất. "
" Ừm. "
Sau đó chúng tôi liền dùng bữa của mình.
" Nè Alma người mấy nãy là bạn của cậu sao ? "
" Đúng vậy, cậu ta tên là Alan. "
Trong lúc đang ăn Elitti ngước lên hỏi tôi, chắc cô ấy nghĩ rằng Alan nghĩ cô ấy không xứng làm bạn với tôi hay đại loại mấy cái gì đó tiêu cực đây mà.
" Nói chuyện lâu như thế có phải bạn cậu nghĩ cậu đi với một đứa như tớ làm xấu hình ảnh của cậu không, tớ xin lỗi ! "
Elitti bối rối xin lỗi tôi.
Biết ngay cô ấy sẽ nghĩ thế mà, cô ấy tiêu cực quá rồi.
" Cậu nghĩ gì thế ? Nó chỉ nói chuyện xàm xàm với tớ như mấy đứa bạn tám chuyện bình thường với nhau thôi. "
" Vậy.....vậy sao ? "
Xem ra cô nàng vẫn còn khá là lo lắng, phải tìm cách trấn an thôi.
" Cậu nghĩ nhiều quá rồi đấy tớ làm gì có hình ảnh mà sợ bị gây xấu chứ, còn nữa cậu phải tự tin về bản thân mình lên. "
" ...... "
" Chẳng phải cậu muốn tớ dạy cách để có thể nói chuyện với người khác bình thường sao ? Tự tin về bản thân chính là yếu tố quan trọng đó. "
Nếu nói về ngoại hình thì Elitti không phải là xấu đâu, cô ấy khá được mắt ấy chứ. Chỉ có điều cô ấy không biết chăm chút cho ngoại hình thôi, không mặt nhỏ nhắn cùng với vóc dáng hơi thấp khiến người khác muốn bảo vệ thì nếu biết cách ăn mặc một chút khi đó tôi có thể khẳng định Elitti sẽ khá nổi tiếng với tụi con trai đấy.
" Tớ hiểu rồi. "
" Ừm tốt "
Tôi vui vẻ gật đầu đồng ý với những lời nói của cô ấy.
" Mà tớ có thể hỏi cậu chuyện này không Elitti ? "
Tôi bỏ muỗng xuống nhìn cô ấy.
" Cậu cứ hỏi đi. "
" Lí do mà cậu nỗ lực học cách giao tiếp không phải chỉ để kết bạn thôi đúng vậy không ? "
Sự thật thì tôi đã nhận ra điều này khá là lâu rồi nhưng không có dịp để hỏi cô ấy, giờ nhớ thì nên tranh thủ hỏi vì nếu lí do ấy đủ lớn hơn lí do muốn có thêm nhiều bạn kia thì tôi có thể tận dụng để giúp Elitti tốt hơn.
" Sa-sao cậu lại biết thế !? "
" Thì nếu lí do cậu muốn kết bạn đủ lớn thì cậu đã làm từ năm cấp hai hoặc cấp ba rồi, thế nhưng lúc nãy ngồi trên xe cậu nói là tớ là người bạn đầu tiên duy nhất và cũng là đầu tiên của cậu, khoảng thời gian cấp hai với cấp ba là lúc dễ kết bạn hơn bây giờ mà. "
" ...... "
Khi nghe tôi nói thế khuôn mặt của Elitti có hơi lo lắng.
" Cứ cho là lúc đó cậu thật sự không thể bắt chuyện được với ai vì không có người nào chỉ dẫn đi. Tuy nhiên khi mới lên đại học tớ và cậu đã kết bạn được với nhau rồi, nhưng suốt thời gian đó đến giờ cũng đã nữa năm mà cậu không nhờ tớ cho đến bữa thứ hai mới đột ngột nhờ nên tớ nhận ra thôi. "
" ...... "
Nghe tôi giải thích như thế dường như Elitti đã chấp nhận và không muốn giấu nữa.
" Có lẽ không thể giấu được nữa rồi nhỉ, tớ cũng muốn nói chuyện này ra lâu rồi vì nếu cứ giấu như vậy chẳng khác nào đang lại dụng lòng tốt của cậu để đạt mục đích cả. "
Cô ấy từ tốn nói với tôi.
" Tuy nhiên tớ lại thấy xấu hổ với điều ấy, nhưng nếu không nói ra thì tớ sẽ luôn cảm thấy day dứt vì đã lợi dụng cậu cho mục đích riêng. "
" ...... "
Rốt cuộc chuyện đó như thế nào chứ ?
" Thật....thật ra tớ đã thích một người, người đó chính là lí do tớ nỗ lực học giao tiếp để tự tin bắt chuyện với cậu ấy. "
" Sao cơ ? "
Lí do cậu ấy muốn học giao tiếp là để bắt chuyện với người mình thích sao.
Sao mình cảm thấy dạo gần đây toàn dính đến mấy chuyện tình cảm từ của bản thân đến của người khác thế nhỉ ?
" Tớ đã gặp cậu ấy lúc mới vào đại học sau cậu vài ngày, lúc đó tớ được cậu ấy giúp đỡ khi có mấy người bắt nạt tớ......cũng kể từ đó tớ đã phải lòng cậu ấy. "
Elitti nói với vẻ mặt đỏ ửng cùng những cử chỉ xấu hổ.
" Thế cậu ta tên gì và học lớp mấy vậy ? "
" À, cậu ấy tên Lodge Ken học lớp B4 cùng lớp với tớ. "
Lodge ken lớp B4 sao ?
Người này tôi cũng có nghe qua vì độ đẹp trai và thông minh của cậu ta, tuy nhiên tôi chưa từng gặp mặt bao giờ nên cũng chả biết cậu ta ra sao và tính cách như nào cả.
" Có lí do để cố gắng vậy là tốt rồi vì không phải sợ bản thân bỏ cuộc giữa chừng. "
" Ừm. "
Elitti khi nghe tôi nói thế liền vui vẻ gật đầu.
" Tuy nhiên....mục tiêu là người khá nổi tiếng thì tỉ lệ khá cũng rủi ro ấy nha. "
" Ư~ "
Tôi khoanh tay lại nói với vẻ mặt có chút lo lắng, nghe thế tâm trạng của Elitti cũng bắt đầu sụp xuống nhìn cô ấy như cún con vậy.
" Mà-mà cậu cũng có nhiều điểm mạnh riêng của bản thân như hiểu biết nhiều về sách này,....còn.....còn gì nữa nhỉ ? "
" ..... "
Tôi cố động viên cho cô ấy nhưng ngoài việc biết cô ấy hiểu nhiều về sách ra thì tôi chả còn biết gì nữa cả, mặt cô ấy thì càng ngày càng xụ xuống khiến tôi phải lo lắng hơn.
" Không sao đâu Alma, ngay từ lúc thích cậu ấy tớ đã nhận ra điều đấy rồi. Khi ở trong lớp mọi người đều xoay quanh cậu ấy nói chuyện vui vẻ, khi nhìn thấy cảnh tượng đấy thì đó là lúc tớ nhận ra cậu ấy rất khác biệt so với người như tớ.... "
" ...... "
Nghe Elitti nói thế tôi lại cảm thấy tội nghiệp cho cô ấy, một người chẳng thể nào giao tiếp tốt nên không có nỗi người bạn nào thì họ phải cô đơn đến mức nào cơ chứ ?
Không phải là họ không chịu nỗ lực giao tiếp nên mới bị như vậy hay gì cả, mà là vì một số lí do bất cập xảy đến khiến họ khó có thể tự tin giao tiếp được như chúng ta, có những thứ không phải cứ nỗ lực là có thể đạt được nên đôi lúc ta cần một ai đó bên cạnh khích lệ và giúp đỡ thì mới có thể thành công.
" Đừng lo lắng và cũng đừng từ bỏ Elitti, tớ sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ cậu vì tớ là bạn của cậu mà, người bạn đầu tiên này của cậu sẽ giúp cậu đến khi nào thành công thì thôi. "
Tôi mỉm cười vui vẻ khích lệ Elitti.
" Cá-Cám ơn cậu Alma. '
Nghe tôi nói thế khuôn mặt của cô gái ấy như sắp khóc đến nơi vậy.
Đúng vậy có những lúc ta cần ai đó bên cạnh giúp đỡ mới có thể thành công, vận mệnh và cuộc sống của mỗi người đều khác nhau nên ta không thể đánh đồng là người kia cũng như bạn nhưng họ nỗ lực và đã vượt qua còn bạn không chịu nỗ lực nên mới như thế.
Nếu ta không tiếp xúc lâu và hiểu rõ đối phương thì đừng bao giờ phán xét hay chê bai họ, tuy tôi chỉ mới quen Elitti vài tháng nhưng tôi có thể khẳng định cô gái này đã luôn cố gắng và nỗ lực thay đổi bản thân như thế nào. Chỉ là vì cô ấy không may mắn và không có ai bên cạnh động viên hay chỉ dẫn cô ấy nên vẫn chưa thể vượt qua được nó, tôi sẽ là người giúp đỡ Elitti thành công trong việc kết bạn và đến được với người cô ấy thích.
" Được rồi giờ chúng ta đến quán nước thôi. "
Sau khi chúng tôi ăn xong và thanh toán thì tôi ra ngoài lấy xe bắt đầu đi đến quán nước.
" Hửm đó là.... "
Trong lúc đang chở Elitti trên đường thì tôi bắt gặp Alia đang đi với một bạn nam nào đó thì phải, hôm nay cô ấy không có tiết nên chắc là đi chơi với bạn. Có lẽ chỉ là bạn bè bình thường như tôi với Elitti thôi vì vậy tôi cũng không làm lớn chuyện, tôi không nên ngăn cản mối quan hệ của cô ấy khi mà cả tôi cũng đang chở người bạn khác giới như hiện tại được, tình yêu là sự tin tưởng mà nên phải tin cô ấy và cô ấy cũng sẽ biết giữ khoảng cách thôi vì thế chẳng sao cả.
Trước khi quen Alia thì tôi thường xuyên đi chơi với vài người bạn khác giới, đó là khoảng thời gian vào đại học được vài tuần khi đã quen tụi Alan và Leo. Tuy nhiên khi quen Alia thì tôi đã hạn chế điều đó nhiều hết mức có thể vì tôi biết điều gì nên làm và không nên làm trong tình yêu, còn với Elitti thì trước kia mỗi ngày tôi đều gặp cô ấy nhưng giờ thì mỗi tuần chỉ còn gặp khoản hai lần thôi.
" Sao cậu lại đi đường vòng thế Alma ? "
Thấy tôi đột nhiên chạy vòng qua con đường khác nên Elitti cất tiếng hỏi.
" À-à tự nhiên tớ muốn chạy xa chút để tập thể dục khi vừa ăn xong ấy mà. "
" Ok tớ hiểu rồi. "
Không nên nói với cô ấy sự thật được nếu không cô ấy sẽ nghĩ mấy cái tiêu cực mất, sở dĩ tôi đi vòng đường khác là vì hiện tại mà chạm mặt với Alia thì khó xử lắm vì hôm trước vừa mới xảy ra chuyện mà, nên giờ tạm tránh mặt chút rồi về nhắn tin sau.
" Nè Alma "
" Sao thế ? "
Trong lúc tôi đang mãi suy nghĩ thì đột nhiên Elitti lên tiếng gọi.
" Cám ơn cậu nhiều nhé. "
" Cậu cám ơn chuyện gì thế ? "
Cám ơn sao, nếu là vụ giúp đỡ hồi nãy thì cô ấy cám ơn tôi rồi mà nhỉ ?
" Nhiều thứ lắm, đầu tiên là vì cậu đã chịu làm bạn với tớ, thứ hai là cậu vẫn luôn sẵn lòng giúp đỡ tớ và cuối cùng là cậu luôn để ý quan tâm tớ. "
" Có gì đâu, vì là bạn nên với tớ những chuyện đó bình thường thôi không sao đâu. "
Với tôi những chuyện như thế là bình thường, có lẽ vì lúc trước luôn bị mọi người xa lánh nên khi bây giờ có được vài người bạn tôi cảm thấy trân trọng họ hơn những người khác, chỉ cần giúp được họ trong khả năng của mình thì tôi sẽ tìm mọi cách để giúp đỡ họ.
" Cậu tốt bụng thật đó Alma, được làm bạn với cậu tớ cảm thấy mình may mắn làm biết nhường nào. "
" Vậy sao, nếu thế thì cậu hãy nên trân trọng người bạn như tớ đi ha ha. "
Tôi nói bằng giọng điệu đùa giỡn với cô ấy.
" Tất nhiên rồi, tớ sẽ luôn trân trọng tình bạn này. "
Sau đó chúng tôi vẫn trò chuyện tiếp cho đến khi tới quán và mọi chuyện trong quán vẫn diễn ra như mọi ngày cho đến lúc ra về.