Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Liệu Sự Tồn Tại Của Tôi Là Sai Lầm ?

Chương 13: Nghi Ngờ




Chương 13: Nghi Ngờ

**Chương 13: Nghi Ngờ**

Chiều hôm ấy tôi vào lớp học như bình thường, do Alan và Leo cũng đã biết lí do vì sao hồi sáng tôi nghỉ học nên chúng nó không hỏi han gì.

Sau giờ giải lao tôi ra khỏi đi đến chổ phòng thực vật học để xem tình hình trậu cây hôm qua tôi đã cứu nó giờ ra sao.

Khi đến nơi tôi quan sát một lúc thì thấy có vẻ nó đã tươi tắn hơn so với bộ dạng sắp héo úa của nó ngày hôm qua.

" Chà~ vậy là sức sống của mày khá cao đấy. "

Dù không thay đổi gì mấy nhưng nhìn nó có dáng vẻ của nó hiện tại đã đỡ hơn hôm qua đấy, tiếp đó tôi đi lấy thêm ít nước để tưới cho nó vì dù gì cũng đã giúp nó rồi thì cũng nên giúp cho chót, giống như hôm qua tôi đi đến thùng rác gần đó lấy hai cái ly rồi vào nhà vệ sinh lấy nước và đem ra tưới cho nó.

" Xong rồi, ngày mai tao sẽ lại đến thăm mày tiếp nên giờ tạm biệt nha. "

Khi xong việc của mình thì tôi cũng rời đi, tuy không biết chủ nhân của cái cây đó là ai nhưng tôi khá chắc họ có việc bận vì vậy mới không có thời gian chăm sóc nó vì đó cũng là một loại cây khá mắc tiền nên không thể quên luôn dễ thế đâu, sau khi xong việc chắc họ sẽ nhớ thôi.

Trước khi chủ nhân cái cây nhớ đến nó thì tôi sẽ thay họ chăm sóc nó một thời gian vậy, không hiểu sao tôi lại thích những việc giản dị như tưới cây, vẽ tranh, nấu ăn,..v...v...chắc là vì nó làm cho tôi cảm thấy yên bình và thoải mái.

" A- "

Chổ v·ết t·hương lại nhói rồi, chắc ngày hôm qua vận động nhiều quá đây mà. Thôi cố chịu vậy, giờ mà cứ để tâm đến nó cũng không giải quyết được gì.

Sau đấy tôi cố chịu đựng và đi về lớp khi bước vào tới lớp tôi thấy mọi người đang tụm lại thành một nhóm bốn đến năm người gì đấy nên có hơi thắc mắc, thấy hai đứa Alan và Leo cũng đang bàn tán nên tôi đi đến hỏi chúng nó.

" Này tụi bây, có chuyện gì mà mọi người tụm lại bàn tán ghê vậy ? "

" À là đang tuyển thành viên cho các nhóm hội trại của trường, mà lúc thông báo tổ chức hội trại hình như hôm đó mày nghỉ nên không biết. "

Leo quay lại trả lời câu hỏi của tôi.

Là lập nhóm cho hội trại sao, còn khá lâu để chuẩn bị cho hội trại mà nhỉ ?

" Nếu mày chưa biết vậy để tao giải thích lại nhé."

Alan tiến tới chổ tôi nói.

" Nếu là ngày diễn ra hội trại thì Kenza đã nói cho tao biết rồi, chỉ là tao thắc mắc còn khá lâu mới diễn ra sao mọi người lại chuẩn bị sớm thế ? "

Đúng vậy bây giờ mới ngày 25 tháng 1 mà thời gian diễn ra là ngày 20 tháng 2, tính đến đó còn kha khá thời gian để mọi người chuẩn bị nên tôi có hơi thắc mắc.

" Tao nghe nói là để lập đội thi đấu gì ấy, lớp chúng ta sẽ chia đội để thi đấu với lớp khác cùng khối. "

Leo bày ra bộ mặt căng thẳng nói với tôi.

" Thi đấu sao ? "

" Đúng vậy, Kenza có nói qua trong nhóm Texchas mày không đọc à ? "

Alan thắc mắc hỏi tôi. Mà có nói sao ? Chắc là nhắn cậu ta nhắn lúc tôi đã ngủ ngày hôm qua.

" À..à..... "

Giải thích sao với tụi nó đây nhỉ.

" Tên này chỉ đọc tin nhắn của Alia thôi nên mấy chuyện này nó cập nhật chậm lắm. "

Alan có ý tỏ ra trêu trọc tôi.

" Cũng phải. "

Thằng Leo hùa theo đồng tình, anh em kiểu gì thế không biết.

" Cụ thể thì Kenza nói chủ nhiệm sẽ thông báo vào đầu tháng 2 sau, nhưng tóm lại là sẽ thi đấu với lớp khác đấy. "

Alan giải thích.

" Vậy là tụi mình có cơ hội ngắm gái rồi hehe. "



Thằng leo này lại trở nên biến thái rồi, lúc nào trong đầu cũng chỉ có gái và gái thôi.

" Đúng vậy hú hú "

Đến cả mày nữa sao Alan ?

Mấy cái thằng giở hơi này lúc nào cũng chỉ nghĩ đến mấy cái đó, mà nói thật lòng thì tôi cũng có chút hứng thú, chỉ chút thôi nhá.

Rồi sau đó bọn tôi ngồi nói chuyện một lúc cho đến khi gần hết giờ giải lao thì Leo nó đưa ra ra ý kiến.

" À này, lát nữa học xong tụi mình đi chơi không ? "

" Hửm, sao mày tự nhiên lại đề nghị đó ? "

Tôi thắc mắc hỏi nó, vì bình thường nó có bao giờ chủ động mấy việc này đâu.

" Phải đấy tự nhiên rủ bọn tao đi chơi là sao, có bao giờ mày chủ động rủ đâu toàn là thằng Alma nó rủ. "

Alan cũng tỏ ra khó hiểu giống tôi.

Đúng vậy thường thì chỉ có tôi là người chủ động rủ tụi nó đi chơi này kia thôi, nếu có thì là thằng Alan rủ chứ tên Leo này thì chưa bao giờ. Nó toàn dành thời gian cho mấy vụ hóng hớt hơn nên phải nói dữ lắm nó mới chịu bỏ chút thời gian đi chơi với bọn tôi chứ đừng nói gì việc chủ động rủ này kia, có lẽ nó có m·ưu đ·ồ gì đó mờ ám đây mà.

" Mày có ý gì khai mau. "

Tôi dùng cặp mắt nghi ngờ nhìn nó.

" Thôi nào đừng nghi ngờ tao vậy chứ, đó giờ toàn là bọn mày chủ động rồi, giờ thì tao nghĩ cũng đến lượt mình mời anh em đi chơi vài lần chớ, đúng không nào ? "

Dù nó nói thế nhưng sao tôi cứ cảm thấy nghi nghi nhỉ, nhưng thôi kệ vậy vì lâu rồi không đi chơi với tụi nó nên cũng được.

" Thôi được rồi vậy thì học xong tụi mình đi, chúng ta ghé quán cũ nhá. "

" Nếu Alma đã nói vậy thì tao cũng đi. "

Alan gật đầu đồng tình.

" Ngon "

Sau khi thấy bọn tôi đồng ý thì thằng Leo nó liền tỏ ra mừng rỡ như được mùa.

Nhìn nó vui mừng như này tôi chắc chắn là có việc gì đó mờ ám ở đây rồi, mà thôi đây cũng là việc của nó nên tôi cũng chẳng bận tâm mà xen vào làm gì, cứ tận hưởng chuyến đi chơi là tốt nhất.

Cũng đã hết giờ giải lao các học sinh khác đã bắt đầu vào lớp để tiếp tục tiết học, bọn tôi cũng về chổ ngồi của mình.

Thời gian buổi học cứ thế trôi qua tới lúc chúng tôi đến giờ ra về.

" Hôm nay chúng ta học tới đây thôi các em. "

Giảng viên nói xong liền ra khỏi lớp, trông cô ấy hình như có vẻ rất vội thì phải.

Cuối cùng cũng đã hết tiết, tôi bắt đầu dọn dẹp đồ đạc trên bàn và bắt đầu chuẩn bị cho buổi đi chơi với tụi nó, nói đi chơi vậy thôi chứ thật ra chỉ là đến quán nước nói chuyện và cả đám chơi game chung với nhau.

" Vậy chúng ta đi thôi. "

Tên Leo vội vã hối thúc

" Từ từ đã, Alma nó còn dọn tập vở xong kia kìa. "

" Nhanh nào Alma "

Alan nhắc nhở tên Leo bình tĩnh nhưng không thành đã vậy nó còn cố hối thúc tôi hơn, tôi cũng muốn nhanh lắm chứ nhưng cử động mạnh thì v·ết t·hương lại đau lên.

" Rồi rồi. "

Gấp gáp thế này quả nhiên là nó có gì đó mà, lát nữa phải chú ý đến hành động của nó mới được.

" Alma, tớ có thể nói chuyện với cậu một chút được không ? "



Khi chúng tôi bắt đầu ra khỏi lớp thì kenza đi đến nói với tôi.

" Hình như các cậu đang bận đi đâu thì phải, tớ có làm phiền không ? "

" À được mà không sao đâu, tụi bay đi trước đi tao có xe đạp nên cũng tới nhanh thôi "

Tôi nói với kenza sau đó quay sang bảo tụi Alan đi trước, vì tụi nó đi bộ còn tôi đi xe đạp nên tôi nghĩ sẽ không mất nhiều thời gian mấy.

" Ok, vậy bọn tao đi trước đây. "

Alan nói.

" Chào cậu nhé Kenza "

Leo vội vã vẩy tay chào tôi và Kenza.

" Ừm, chào các cậu. "

Kenza đáp lại.

Nói xong hai đứa nó bắt đầu rời đi để tôi với Kenza lại, trong lúc tụi nó rời đi tôi có để ý mặt thằng Leo có vẻ gấp gáp, nhìn thế tôi cũng đã phần nào đoán ra được lí do rồi.

" Thế cậu muốn nói gì với tớ vậy ? "

Sau khi tụi nó rời đi hoàn toàn tôi quay qua hỏi Kenza.

" À, đó là việc chuẩn bị cho hội trại. "

" Hội trại sao ? "

Còn khá lâu mới tới ngày diễn ra hội trại mà nhỉ ?

" Tuy hội trại còn khá lâu mới diễn ra nhưng theo như những gì tớ tính thì việc chuẩn bị cho hội trại sẽ khá vất vả, nếu bây giờ ta không chuẩn bị mà để đợi đến gần thì có lẽ không kịp đâu. "

" Công việc nhiều đến thế cơ á ? "

Thường thì những hội trại tôi từng tham gia thì việc chuẩn bị lâu lắm cũng 2 tuần thôi, đằng này phải mất tận 4 tuần rưỡi mới kịp sao.

" Đáng lẽ sẽ không mất nhiều thời gian đến thế đâu, nhưng do các lớp sẽ cạnh tranh với nhau về giải thưởng cho hội trại đẹp nhất nên khâu chuẩn bị cũng vì thế mà tăng theo. "

Kenza trầm ngâm nói.

" Giải thưởng gì vậy ? "

Có giải thưởng thảo nào các lớp lại cạnh tranh đến vậy, tôi nghĩ chắc phần thưởng là tiền rồi vì không có gì khiến học sinh thích thú hơn cái đó đâu.

" Giải thưởng chính là tiền mặt và trị giá của nó khoảng 500 triệu gen. "

" Biết ngay mà- Cái gì 500 triệu gen cơ á ! "

" Suỵt nhỏ thôi. "

Chợt nhận ra mình hơi lớn tiếng tôi lập tức lấy tay bịt miệng mình lại.

" Tớ xin lỗi, tại hơi bất ngờ quá. "

" Không sao. "

Cậu ấy gật đầu mỉm cười với tôi.

" Mọi người trong lớp đã biết về giải thường này chưa ? "

" Chỉ một số ít người biết thôi, nhưng tớ nghĩ đến lúc chủ nhiệm công bố thông tin cụ thể vào đầu tháng 2 chắc tất cả mọi người sẽ biết hết đấy. "

Cậu ấy lại trầm ngâm một chút khi nói với tôi.

" Nhưng mà họ đầu tư giải thưởng lớn đến như vậy cho một hoạt động cấm trại của sinh viên thôi sao ? "



" Thực sự lúc mới nghe tớ cũng khá bất ngờ vì độ chịu chi của họ như vậy, nhưng dù nghi ngờ thế nào đi nữa thì giải thưởng đó vẫn là sự thật vì hội đồng trường đã đóng giấu xác nhận rồi nên cũng không thể thay đổi được nữa, học sinh chúng ta chính là người được lợi nhất nên tớ nghĩ chắc cũng không có gì quá nghiêm trọng đâu. "

Đúng là vậy thật, họ chịu chi số tiền lớn cho giải thưởng như vậy thì dù có nghi ngờ gì đi nữa chúng ta cũng phải tham gia thôi.

" Vậy cậu định nhờ tớ làm gì vậy ? "

" À thực ra thì cậu có thể giúp bọn tớ thiết kế cổng trại được không ? "

" Cổng trại sao ? "

Trong các buổi cắm trại thì cổng trại chính là thứ quan trọng nhất mà lớp nào cũng phải có cho mình một cái, và nó chính là một trong những thứ khó khăn nhất để làm.

" Đúng vậy, đây chính là phần được lấy điểm nhiều nhất. Cổng trại càng đẹp thì chúng ta sẽ càng được điểm cao, trong lớp người vẽ đẹp nhất chính là cậu Alma, nên cậu có thể giúp chúng tớ thiết kế cổng trại và trang trí được không ? "

" Chuyện này tớ không tự tin lắm. "

Đúng là tôi vẽ được thật nhưng việc thiết kế và trang trí cổng trại thì nó lại hoàn toàn khác, nếu không thành công thì rất có thể tôi sẽ lãnh hết hậu quả mất.

" À đừng lo nếu không đẹp cũng không sao đâu, vì mục đích của cả lớp vui là chính kia mà nên nếu không đạt giải cũng không sao đâu. "

Cậu ấy nở nụ cười vui vẻ nói với tôi.

" Cho tớ thời gian suy nghĩ được không ? Tớ sẽ trả lời cậu sớm nhất có thể. "

" Ừm không sao, cậu cứ thoải mái suy nghĩ. "

Không miễn cưỡng ép tôi Kenza tỏ ra vô cùng thoải mái, cậu ấy tốt bụng và tử tế thật đó. Không hổ danh là lớp trưởng của lớp chúng tôi, thảo nào đám con gái đu cậu ta như điếu đổ, nếu tôi mà là con gái tôi cũng sẽ gục ngã trước cậu ta mất thôi.

" Nhưng thực sự mọi chuyện có đơn giản vậy không ? "

Tôi suy nghĩ một lúc rồi hỏi Kenza.

" Sao cơ ? "

" Chi một số tiền lớn như vậy cho giải thưởng của sinh viên, dù nói gì nói khi mọi người biết được cũng sẽ có phần lớn sinh viên nghi ngờ "

Tôi nghiêm túc nói với Kenza, điều này không thể không để tâm được vì rất có thể nhà trường đang có suy tính gì đó với các lớp.

" Cậu nói đúng, tớ cũng đã thử tìm hiểu các thông tin có liên quan khác.... "

Nói đến đây Kenza đột nhiên im lặng một lúc.

" Chỉ là suy đoán thôi....Có lẽ nhà trường đang bắt đầu cải cách tất cả mọi thứ theo chỉ thị của chính phủ. "

Mặt Kenza trở nên vô cùng nghiêm trọng khi nói ra những điều ấy.

" Sao cơ ? "

Cải cách theo yêu cầu của chính phủ ?

" Chỉ là suy đoán thôi nên tớ không thể nói gì nhiều được, mong cậu thông cảm "

" Tớ hiểu rồi, nếu cậu đã không muốn nói thì tớ không thể ép được "

Nếu cứ ép như vậy sẽ gây khó xử cho cậu ấy mất, với lại kenza đã không muốn thì dù có như thế nào cậu ấy cũng sẽ không nói đâu.

" Cám ơn cậu đã hiểu Alma "

Vẻ mặt Kenza đã bớt căng thẳng hơn.

" Vậy giờ tớ đi đến chổ của bọn Alan đây, tối tớ về sẽ suy nghĩ thật kĩ lời đề nghị của cậu. "

" Ừm, cảm ơn cậu rất nhiều vì đã dành thời gian cho tớ, tạm biệt. "

" Tạm biệt, hẹn gặp lại cậu sau. "

Nói rồi tôi rời khỏi đấy và hướng thẳng đến nhà xe, thật ra tôi vẫn chưa thể chắc chắn mình có thể đảm nhận được vai trò đó hay là không nữa. Vì việc vẽ và thiết kế không đơn giản như mọi người nghĩ đâu, chỉ việc nghĩ ý tưởng trang trí thôi nó đã là cả một vấn đề nan giải rồi chứ đừng nói gì đến thiết kế.

" Haiz....giờ suy nghĩ cũng chả được gì, cứ đi chơi trước đã rồi về tính sau. "

Và rồi tôi đến nhà xe rồi lấy xe ra và đi đến quán ba đứa chúng tôi thường hay lui tới.